Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
-
Chapter 96 Thi khảo sát đầu năm
thi khảo sát đầu năm kéo dài trong ba ngày.
Ngày đầu tiên đến buổi sáng ngày hôm sau đều là các bài thi văn hóa, buổi chiều ngày hôm sau tiến hành “kiểm tra linh tính”.
Ngày thứ bà là khảo sát võ đạo.
... Lý Nguyên cũng không bởi vì thi khảo sát mà gián đoạn kế hoạch tu luyện của mình, cậu cứ như thường lệ đến trường lúc bốn giờ, tiến hành tu luyện các tu hành pháp cơ bản.
Bảy giờ đúng, vào phòng võ đạo tắm rửa rồi mới xuống căn tin ăn sáng.
Sau đó cùng Chu Khải, Nghiêm Châu và những người khách đi tới phòng thi.
thi khảo sát đầu năm, là một trong hai kỳ thi thống nhất quan trọng có quy mô lớn nhất trước khi thi tuyển sinh đại học, bất luận và phòng giáo dục hay là nhà trường đều rất coi trọng.
Tất cả các tiểu chuẩn đều dựa vào kỳ thi tuyển sinh đại học, các thiết bị như đồng hồ thông minh không được phép mang vào phòng thi, ngoài ra còn có nhiều vòng kiểm tra khác... Có hai mươi lớp, tổng cộng bốn mươi phòng thi.
Số ghế trong phòng thi văn hóa là thành tích xếp hạng trong cuộc thi văn hóa quy mô lớn lần trước.
"Anh Nguyên, chúng tôi lên lầu." Chu Khải vẫy tay, cười nói.
"Anh Nguyên, thi tốt nhé, chúng tôi ở trên đó đợi anh."
Một nhóm bạn cùng lớp trêu chọc Lý Nguyên và lần lượt lên lầu, phòng thi càng cao thì thứ hạng càng cao.
"Mấy người này." Lý Nguyên lắc đầu cười cười.
Đột nhiên, Lý Nguyên liếc nhìn thẻ dự thi trong tay Lê Thiên Hựu ở bên cạnh, mỉm cười: “Thiên Hựu, tôi ở phòng thi thứ 29, còn cậu ở phòng thi thứ 33, thi tốt nhá, tôi ở trên đợi cậu.”
Nói xong, Lý Nguyên cũng đi lên lầu.
Lê Thiên Hựu bị bỏ lại với khuôn mặt hỗn loạn.
...Các học sinh trong phòng thi số 29 đều có thành tích kém trong các lớp văn hóa của trường Trung học Số 1, khu Quan Sơn.
Tuy nhiên, là một trường trung học trọng điểm nên ngay cả học sinh phòng thi 35 cũng có hy vọng được nhận vào trường đại học văn hóa.
Sau khi Lý Nguyên ngồi xuống, cậu liếc nhìn chung quanh, phát hiện rất nhiều người quen.
Ngoài các bạn cùng lớp, có vẻ như nhiều người trong số họ đều là học sinh trong lớp chuyên.
Học sinh trong các lớp chuyên võ đạo thường có thành tích kém trong lớp văn hóa.
Năng lực của con người có hạn, không bỏ ra thứ gì đó, khó mà thu lại được.
"Cố Cường Hãn, cậu cũng ở đây à?" Lý Nguyên mỉm cười nhìn về phía bên cạnh.
“Gọi tôi là Cố Cường.” Anh chàng đẹp trai rất bướng bỉnh.
"Được rồi, Tiểu Cường." Lý Nguyên cười nói: "Tôi nhớ tới mấy ngày trước chị cậu đã gọi cậu như vậy."
Lý Nguyên và Cố Cường Hãn đều có phòng võ đạo độc lập trên tầng bốn lầu tinh anh nên họ thường xuyên gặp nhau.
Anh chàng trai đẹp trai trừng mắt, đứng dậy, dường như muốn tranh luận với Lý Nguyên.
"Giám thị tới rồi, là chủ nhiệm lớp cậu." Lý Nguyên chỉ chỉ ra xa, ngồi ngay ngắn.
Anh chàng đẹp trai cũng ngồi xuống theo, quay lại thì phát hiện không có ai ở đó, tức giận quay sang nhìn Lý Nguyên: “Cậu lừa tôi.”
“Lần này đến thật.” Lý Nguyên bỗng nhiên trịnh trọng nói: “Là giáo viên chủ nhiệm lớp cậu.”
"Tôi không tin." Cố Cường Hãn giơ ngón giữa về phía Lý Nguyên, vẻ mặt khinh thường.
"Cố Cường!"
"Ngồi yên! Đề thi sẽ được phát ngay lập tức!" Một tiếng hét lạnh lùng đột nhiên vang lên từ cửa phòng học, thân hình Cố Cường Hãn run lên, cậu ta lập tức cúi đầu ngồi xuống.
Giáo viên văn hóa của lớp chuyên võ đạo năm ba trung học là một nữ võ giả.
Tại trường trung học số 1 ở khu Quan Sơn, cô và Hứa Bác đều được biết đến với cái tên ‘Tu La văn võ’.
Cuộc thi văn hóa kéo dài một ngày rưỡi đối với Lý Nguyên không là gì cả, cậu rất bình tĩnh.
Một năm qua, tinh thần lực của Lý Nguyên không ngừng tiến bộ, cậu có thể dễ dàng ghi nhớ nhiều nội dung học thuộc lòng.
Nhưng việc nâng cao sức mạnh tinh thần không trực tiếp nâng cao trí thông minh. Hơn nữa, cậu dành rất ít thời gian cho các lớp học văn hóa... Lý Nguyên rất tỉnh táo.
"Giống như đám Chu Khải, thành tích học tập của bọn họ rất tốt và bọn họ cũng dành rất nhiều thời gian học tập."
“Xếp hạng văn hóa của tôi so với cuộc thi lần trước chắc là tăng lên một chút… Nhưng không có khả năng thay đổi gì nhiều.” Lý Nguyên thầm nghĩ: “Cứ cố gắng hết sức đi.”
…
Sau khi kết thúc bài thi văn hóa, tất cả học sinh trở lại phòng học văn hóa, sau đó có nhiều học sinh bắt đầu đối chiếu đáp án với nhau.
"Câu hỏi trắc nghiệm cuối cùng trong môn toán đáp án là gì? Chọn B phải không?" Mọi người rõ ràng bị kích động ồn ào hỏi.
“Hình như là đáp án C.” Đại thần thường ngày gần như đạt điểm tuyệt đối môn toán trả lời.
"Nhưng tôi tính mò, có thể là tôi chọn sai." Đại thần toán học bổ sung.
“Tôi chết mất, lúc đầu tôi tính là C, nhưng sau đó lại đổi thành B… Tôi cảm thấy lần này mình không thể vượt qua được 150 điểm môn toán.”
Môn Toán có tổng điểm là 200 điểm và là môn quan trọng nhất.
Cả phòng học toàn là tiếng cãi nhau ầm ĩ.
Lý Nguyên ngồi ở chỗ của mình, như là trôi vào cõi thần tiên.
Cậu cũng không đối chiếu đáp án với mọi người.
Không phải cậu tự tin, mà là không thèm quan tâm.
Tổng điểm các môn văn hóa là 1.000 điểm nhưng nếu chọn thi đại học võ đạo thì điểm văn hóa sẽ được quy thành 100 điểm, chỉ chiếm 10%.
Đối với Lý Nguyên, bài thi văn hóa 700 điểm với 800 điểm, tổng điểm chỉ chênh lệch nhau 10 điểm.
Nhưng tinh lực bỏ qua cũng không thua kém.
“Như thường lệ, thi khảo sát đầu năm sẽ khó hơn cuộc thi tuyển sinh đại học.” Lý Nguyên yên lặng tính toán: “Lần này mình phải lấy được tất cả các điểm nội dung cơ bản, nếu điểm văn hóa vượt quá 650 thì coi như thành công. "
Đột nhiên.
Cô Trần, chủ nhiệm lớp văn hóa, vẻ mặt nghiêm túc bước vào lớp: "Mọi người ngồi xuống, kiểm tra linh tính, đã có bảng phân giờ thi, lớp chúng ta sẽ kiểm tra lúc hai giờ chiều, đầu tiên là kiểm tra đo lường."
Lớp 12A1 là lớp tinh anh, bọn họ đều đã thức tỉnh linh tính võ đạo và không cần phải kiểm tra đo lường.
Lớp 12A2 là lớp được kiểm tra đo lường đầu tiên.
“Sau khi kiểm tra kết thúc là thời gian tự học.”
"Nhưng hôm nay cũng đừng tu luyện võ đạo quá sức, ngày mai có bài kiểm tra 10.000 mét." Cô Trần nhắc nhở xong rồi rời khỏi phòng học.
“Kiểm tra linh tính! Lại tới nữa."
"Tôi không biết liệu tôi có thể thay đổi cuộc sống của mình hay không."
"Đừng mơ nữa."
"Đều là học sinh cuối cấp rồi. Tỉnh lại đi. Nếu nước tiểu của tôi không đủ màu vàng, tôi sẽ không thể nuôi ngươi." Tất cả bạn học lần nữa tranh cãi ầm ĩ
Mà rất nhiều học sinh giỏi lớp văn hóa đã lặng lẽ lấy sách ra và bắt đầu tự học.
Nếu chọn con đường văn hóa thì dù có thức tỉnh linh tính võ đạo cũng không được cộng điểm.
"Anh Nguyên, tố chất cơ thể của anh dường như đã vượt quá cấp 7.0, chắc là thức tỉnh rồi." Chu Khải hưng phấn nói.
"Có lẽ là vậy." Lý Nguyên suy nghĩ một chút rồi nói.
Cậu cũng không chắc liệu mức độ thức tỉnh linh tính là 0,6% có mang lại thay đổi hay không.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook