Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
-
Chapter 212 Trận chiến võ đạo tinh anh nhân loại(2)
Mặc dù đã chết nhiều năm, nhưng khi Lý Nguyên tới gần vẫn có thể cảm nhận được một luồng khí tức của nó, khiến người ta run rẩy.
“Đại sư huynh!”
“Anh Nguyên.” Hai giọng nói đồng thời vang lên từ xa, là Cổ Cường Hãn và An Nông.
“Buổi sáng tốt lành.” Lý Nguyên quay đầu, mỉm cười nhìn hai người.
“Đang xem thi cốt của Hắc Long à?” Cổ Cường Hãn tò mò hỏi.
“Đúng vậy.” Lý Nguyên gật đầu, ngửa đầu nhìn bộ xương khổng lồ này của Hắc Long: “Hôm qua tôi xem giới thiệu vắn tắt về học viện.”
“Cách đây hơn hai mươi năm, ở nơi sâu thẳm của Nam Hải cách Tinh Giới Hải Khư không xa, đột nhiên xuất hiện một con Hắc Long, khuấy động mưa gió, tạo ra một trận sóng thần khủng bố, làm mấy trăm nghìn người thương vong.” Lý Nguyên nhẹ giọng nói: “Cuối cùng, là viện trưởng Hải của học viện chúng ta ra tay, tấn công ngàn dặm ở Nam Hải, tiến sâu xuống mấy ngàn mét dưới đáy biển để giết chết nó."
“Đúng vậy.”
“Chúng tôi cũng biết điều đó.”
“Trận chiến nổi tiếng của viện trưởng Hải, phi thiên quyết đấu, tiêu diệt Hắc Long ở Nam Hải.” Cổ Cường Hãn và An Nông đều nhịn không được nói.
Viện trưởng Hải là võ giả Phi Thiên duy nhất của Lục Viện, thực lực khủng bố, uy danh hiển hách.
Trận chiến tiêu diệt Hắc Long Nam Hải đã gây chấn động toàn bộ nước Hạ năm đó. Trẻ em thế hệ này của họ này phần lớn đều đã từng nghe nói tới, thậm chí còn từng xem một số đoạn video ngắn.
“Đại sư huynh.”
“Sư huynh.” Lần lượt có tân sinh viên đi tới, trải qua việc ở lầu Huyền Vũ ngày hôm qua, tân sinh viên của Lục Viện đều đã quen biết Lý Nguyên và chủ động chào hỏi.
Lý Nguyên gật đầu chào lại.
“Đại sư huynh, anh yên tâm.” An Nông thấp giọng nói: “Hôm qua em đã thức suốt đêm, bước đầu chọn sáu người, và thông báo cho tất cả tân sinh viên lần lượt tới. Không thành vấn đề.”
“Được, vất vả rồi.” Lý Nguyên liếc nhìn An Nông, thằng nhóc này thật sự là nhân tài, cũng không biết tu vi kỹ thuật võ đạo thế nào.
... Lễ nhập học của tân sinh viên Lục Viện chính thức cử hành vào lúc mười giờ, ‘viện trưởng Hải’ mà tất cả học sinh mong chờ cũng không đến, mà là hai vị phó viện trưởng tới.
Sau nhiều bài phát biểu, lúc mười một giờ, khi viện trưởng Lê tuyên bố muốn chọn ra ‘đại sư huynh’ học kỳ một của năm nhất.
“Lý Nguyên!”
“Đại sư huynh, Lý Nguyên!” Toàn bộ hội trường, trong mấy giây ngắn ngủi đã bộc phát ra âm thanh rúng động trời đất.
Mức độ nhiệt tình này, đừng nói là viện trưởng Lê và mấy vị lãnh đạo của viện và giáo sư, ngay chính bản thân Lý Nguyên cũng hơi hoang mang.
“Chẳng lẽ mình thật sự được hoan nghênh như vậy à?” Lý Nguyên rất nghi ngờ.
Nhưng Lý Nguyên không biết, tối hôm qua, An Nông chỉ dùng một chiêu để giải quyết những nghi ngờ của sinh viên năm nhất của Lục Viện: “Không phải Lý Nguyên muốn làm đại sư huynh, các cậu cảm thấy, một thiên tài võ đạo như cậu ấy sẽ để ý cái danh đại sư huynh sao?”
“Chẳng lẽ cậu ấy không làm đại sư huynh thì các phó viện trưởng và viện trưởng sẽ không chuyên môn bồi dưỡng? Các cậu nhớ cho rõ, là chúng ta cần Lý Nguyên!”
“Không phải Lý Nguyên muốn chúng ta ủng hộ, là chúng ta cần Lý Nguyên trợ giúp, chỉ khi Lý Nguyên trở thành đại sư huynh thì mấy năm kế tiếp, cậu ấy mới nguyện ý dẫn dắt chúng ta luôn lấy được tiền thưởng... Ai phản đối Lý Nguyên làm đại sư huynh, đó không phải là phản đối Lý Nguyên. Là phản đối hơn hai trăm tân sinh viên của Lục Viện chúng ta, là muốn cướp túi tiền của toàn bộ tân sinh viên chúng ta! Là kẻ thù không đội trời chung của chúng ta. Hiện giờ, tôi muốn hỏi, còn có ai muốn phản đối không?”
Không ai nghi ngờ nữa.
Cuối cùng mới có tình huống điên cuồng trong lễ nhập học của tân sinh viên hôm nay.
Trong tiếng hò reo Lý Nguyên được toàn phiếu trúng cử ‘đại sư huynh’.
Một lễ nhập học cho tân sinh viên long trọng, thành công, viên mãn của Lục Viện chính thức kết thúc.
...
Buổi chiều, bên ngoài mưa lất phất, nước mưa nhỏ tí tách trên khung xương khổng lồ đang cuộn tròn của Hắc Long.
Tầng chín, trong văn phòng của viện trưởng Lê.
“Em cũng được hoan nghênh thật đấy, ngày cuối cùng mới đến trường đã khiến tất cả mọi người tình nguyện để em làm đại sư huynh.” Viện trưởng Lê cười như không cười nhìn Lý Nguyên.
“Để viện trưởng chê cười rồi.” Lý Nguyên cười nói.
“Không sao, biểu hiện của em ở lầu Huyền Vũ ngày hôm qua chúng ta đều đã biết.” Viện trưởng Lê cười nói: “Nếu không chọn em thì cũng không ai có thể làm mọi người tin phục cả.”
Lý Nguyên khẽ gật đầu.
“Đây chỉ là việc nhỏ, tu luyện của em mới là chuyện lớn.” Viện trưởng Lê mỉm cười nói: “Đã tạo ra một kỷ lục lịch sử cho cuộc thi đấu nhập học, không phải rất đáng tự hào sao?”
“Không dám.” Lý Nguyên lắc đầu.
“Ngồi xuống trước đã rồi từ từ nói.” Viện trưởng Lê kiềm chế khí tức, giống như một vị trưởng bối bình thường.
Lý Nguyên ngoan ngoãn ngồi xuống.
“Biểu hiện của em quả thật rất tốt, còn mạnh hơn Nghiêm Cảnh và Kim Hộ Quốc.” Viện trưởng Lê cười nói: “Hai người họ, Nghiêm Cảnh đã tốt nghiệp nhiều năm, đã là Nguyên võ giả cấp 29, thực lực không thua gì tôi.”
Lý Nguyên lắng nghe, tính toán cẩn thận, vị tiền bối Nghiêm Cảnh này.
Hiện giờ cũng mới trên dưới ba mươi tuổi đã trở thành Nguyên võ giả cấp 29, tốc độ tu luyện quá mức khủng bố.
“Người còn lại tên là Kim Hộ Quốc, hiện tại là thiên tài bậc nhất của trường chúng ta, cũng là học sinh suy nhất của trường chúng ta lọt vào top một trăm của ‘thi đấu giả thuyết’ cuộc thi võ đạo đại học toàn cầu vào tháng hai năm nay.”
“Một người duy nhất?” Lý Nguyên hơi giật mình, không nhịn được hỏi: “Sinh viên năm tư và năm năm, chẳng lẽ không một ai theo kịp Kim Hộ Quốc sao?”
“Năm bốn và năm năm đại học tu luyện lâu hơn, đương nhiên có người ngang sức với nó, thậm chí còn mạnh hơn phần nào. Có điều, cuộc thi võ đạo đại học toàn cầu chỉ cho phép năm ba tham gia.”
“Cuộc thi võ đạo đại học toàn cầu chia làm giả thuyết chiến và thực chiến. Trong giả thuyết chiến, ít nhất phải kỹ thuật cấp bốn mới có tư cách tham chiến. Mà thực chiến, ít nhất phải là Nguyên võ giả mới có thể tham gia.” Viện trưởng Lê cảm khái nói: “Kim Hộ Quốc còn không phải Nguyên võ giả, cho nên lần này chỉ có thể tham gia giả thuyết chiến.”
Lý Nguyên cứng họng, thì ra là thế.
Muốn trở thành Nguyên võ giả trước năm tư đại học thật sự rất khó.
“Về phần năm tư, năm năm em hỏi.” Viện trưởng Lê cười cười: “Cuộc thi mà sinh viên năm tư và năm năm có thể tham gia là trận chiến võ đạo tinh anh nhân loại. Đó là thi đấu thực chiến mà tất cả tinh anh võ đạo của đại học võ đạo, thuộc bảy tinh cầu lớn trong toàn bộ liên minh Thất Tinh đều có thể tham chiến.”
“Cũng là vinh dự tối cao mà tất cả các đại học võ đạo đều theo đuổi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook