Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
Chapter 210 Văn minh Tiên Khư(2)

Đến tám giờ tối.

Khi điểm số của tám học viện lớn trong cuộc thi nhập học hoàn toàn dừng lại.

Toàn bộ toà nhà phía đông của lầu Huyền Vũ đông kín, không khí cực kỳ huyên náo, hơn 90% trong số hai trăm tân sinh viên của Lục Viện đã tới đây, cùng nhau chúc mừng.

“Thứ nhất!”

“Đại sư huynh, tuyệt vời!” Những tân sinh viên này thật sự rất kích động.

Phải biết rằng, phần lớn tân sinh viên đều tới trường báo danh vào ngày đầu tiên và ngày thứ hai. Cho dù là vì vinh quang hay là vì khen thưởng, học sinh của tám viện đều sẽ âm thầm phân cao thấp với nhau. Giáo sư của trường học cũng cổ vũ kiểu cạnh tranh này.

Chiều hôm nay, phần lớn tân sinh viên của học viện đều đã từ bỏ, khoảng cách chênh lệch quá lớn, thật khó để rút ngắn lại.

Không nghĩ tới rằng, nửa ngày cuối cùng, sau bao biến động, có thể nói lần này Lý Nguyên đã giành được hạng nhất dựa vào thực lực của bản thân, dẫn đầu Đoạn Nhai thức.

Trận chiến đầu tiên đã khiến danh tiếng của Lý Nguyên trong số tân sinh viên của Lục Viện tăng vọt lên đến mức độ kinh ngạc.

“Quá mạnh.”

“Một mình cậu ta đã so được với ba mươi người chúng ta.”

“Ba mươi người sao? Tôi nghĩ cậu ta có thể đánh được với một trăm chúng ta.” Tân sinh viên của Tam Viện và Thất Viện đều cảm thấy bất lực.

Học viện nào xếp hạng nhất của trường thì mỗi tân sinh viên trong học viện đó được thưởng hai mươi nghìn lam tinh tệ. Học viện nào xếp hạng nhì thì mỗi người được thưởng mười nghìn lam tinh tệ.

Về sau học viện sẽ không có phần thưởng cho nhóm.

Đương nhiên, sinh viên lọt vào top một trăm đều sẽ được khen thưởng cá nhân.

Mấy trăm tân sinh viên của hai viện, ai mà ngờ được đột nhiên Lục Viện lại lòi ra một con quái vật như vậy?

Bất kể như thế nào, trải qua một trận chiến này, danh tiếng của Lý Nguyên to lớn, đã hoàn toàn áp đảo Ngô Lạc và Dương Hồng, gần như trở thành tân sinh viên đứng đầu của đại học võ đạo Côn Luân lần này.

Quan trọng nhất, vẫn là Lý Nguyên tạo ra kỷ lục mới trong cuộc thi nhập học, trở thành số một trong lịch sử mới.

Có thể đoán được, theo thời gian trôi qua, trận chiến hôm nay sẽ nhanh chóng được các học sinh cũ của toàn trường biết rõ.

“Chẳng lẽ cậu ta còn mạnh hơn Kim sư huynh sao?”

“Khó mà nói được.”

“Tố chất thân thể của cậu ta nhất định còn chưa tốt, nhưng kỹ thuật lại đủ tốt, khi lên đến năm hai, năm ba đuổi kịp Kim sư huynh cũng không có gì bất ngờ.” Các sinh viên cũ trong hội trường đang bàn tán sôi nổi.

Bọn họ đã nhanh chóng đặt Lý Nguyên lên mức ngang hàng với Kim Hộ Quốc.

Hơn chín giờ tối.

Lý Nguyên chào tạm biệt các tân sinh viên khác của Lục Viện, đi theo mấy người Cổ Cường Hãn và An Nông trở về khu biệt thự.

Bên ngoài biệt thự 61032.

“Đại sư huynh, em đi trước đây.” An Nông phất tay với Lý Nguyên, cũng cười nói: “Em sẽ sắp xếp mọi người thật tốt, chờ ngày mai bỏ phiếu chọn ra đại sư huynh, tuyệt đối sẽ không xuất hiện âm thanh bất hòa nào.”

“Tôi nghĩ điều quan trọng là phải tôn trọng ý kiến của tất cả các bạn học mới đúng.” Lý Nguyên cười nói.

“Đại sư huynh yên tâm, đây là ý nguyện của các bạn học.” An Nông vỗ ngực bảo đảm.

Sau đó, An Nông rời đi.

“Đại sư huynh.” Cổ Cường Hãn cười hì hì nhìn Lý Nguyên.

“Cổ Cường, cậu vẫn gọi tên tôi thì hơn.” Lý Nguyên bất lực nói: “Hôm nay đều là cậu dẫn đầu, làm cho một màn ồn ào lớn như vậy.”

“Thế này thì có gì mà lớn chứ, chút trò nhỏ mà thôi.” Cổ Cường Hãn lắc đầu: “Tôi là vì tốt cho cậu đấy, khi lên làm đại sư huynh thì cứ mỗi nửa năm sẽ được trợ cấp hơn một triệu lam tinh tệ.”

“Không nhiều lắm, nhưng tích tiểu thành đại.” Cổ Cường Hãn nói: “Còn có đôi chút phúc lợi vô hình.”

“Một triệu lam tinh tệ?” Lý Nguyên ngạc nhiên thốt lên.

Rất nhiều. Dù sao cũng chỉ là một cái tên.

“Gọi cậu là đại sư huynh, đúng là tôi không quen lắm. Như vậy đi, tôi và cậu cũng giống như bạn học cấp ba vậy, tôi chịu thiệt chút, gọi cậu là anh Nguyên đi.” Cổ Cường Hãn tỏ vẻ chịu tổn thất lớn: “Tuy tuổi cậu nhỏ hơn tuổi tôi, nhưng thực lực lại mạnh hơn tôi, tôi vẫn có thể chấp nhận được.”

“Được rồi.” Lý Nguyên cười cười, không yêu cầu gì thêm. Cậu hiểu rõ tính cách của Cổ Cường Hãn.

“Ở lầu Huyền Vũ, cậu đã xác nhận được thân phận. Đợi lát nữa vào cửa xác thực khuôn mặt và vân tay luôn.” Cổ Cường Hãn chỉ vào biệt thự phía sau Lý Nguyên rồi nói: “Tất cả chức năng của biệt thự đều có thể thêm vào đồng hồ thông minh.”

“Toàn bộ cấu trúc cũng rất giống căn biệt thự tiểu khu Tinh Hỏa Nam Hồ của cậu…” Cổ Cường Hãn nói rất kỹ càng tỉ mỉ.

“Đã biết.” Lý Nguyên vừa đến trường học đã bị kéo đến lầu Huyền Vũ, còn chưa quá hiểu rõ về rất nhiều đồ vật.

Có Cổ Cường Hãn giới thiệu một vòng, Lý Nguyên quả thật đã rõ ràng hơn rất nhiều.

“Được rồi, nếu có việc gì nữa thì gọi tôi nha.” Cổ Cường Hãn phất tay, chỗ ở của cậu ta ở ngay bên cạnh.

Lý Nguyên nhìn cậu ta rời đi.

Vào biệt thự, theo như lời của Cổ Cường Hãn và các chỉ dẫn khác, Lý Nguyên nhanh chóng sắp xếp hết mọi thứ các phòng theo thói quen của mình.

May mắn, hiện tại đều là thời đại thông minh nên mọi thứ đều rất thuận tiện.

Hơn mười giờ tối.

Cậu lại gọi video với chú dì.

“Yên tâm đi ạ.”

“đại học võ đạo Côn Luân bên này khá tốt.” Lý Nguyên báo bình an: “Chú, dì, hai người nhìn xem, nơi con ở cũng là biệt thự riêng nè.”

Khi đi ra ngoài, phải nói những điều tốt, như vậy mới có thể khiến người lớn hoàn toàn an tâm.

Tắt video.

“Hơn mười giờ?” Lý Nguyên ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao: “Ở thành phố Giang, sương mù và ô nhiễm ánh đèn quá nghiêm trọng, rất khó nhìn được bầu trời sao. Còn đại học võ đạo Côn Luân ở vùng ngoại thành, chất lượng không khí thật tốt.”

“Cũng được. Từ nay về sau, thứ mà mình nhìn thấy vào ba giờ sáng chính là bầu trời đêm của núi Côn Luân.” Lý Nguyên cười.

Xoay người lại, Lý Nguyên đi đến phòng võ đạo dưới lòng đất, bắt đầu tu luyện ngày hôm nay.

Giành được hạng nhất trong số tân sinh viên của đại học võ đạo Côn Luân? Lý Nguyên vốn dĩ không quan tâm chuyện này, càng không cảm thấy đây là vinh quang.

Trong phạm vi cả nước, số người cùng tuổi có thể hợp nhất được thể xác và tinh thần không đến một trăm. Phần lớn đều đến ba trường võ thuật hàng đầu.

Còn lại số ít, ví dụ như Ngô Lạc, Dương Hồng, về cơ bản họ đều là trình độ cấp bốn.

Còn Lý Nguyên thì sao?

Hồi tháng Ba, thương pháp của cậu còn kém xa Điền Đại Tráng.

Nhưng gần bốn tháng trôi qua, Lý Nguyên trải qua hai lần lột xác tâm linh, thương pháp tiến bộ có thể nói là vượt trội, bây giờ chưa chắc đã yếu hơn Điền Đại Tráng.

Trường hợp như vậy, sẽ thật kỳ lạ nếu không lấy được hạng nhất tân sinh viên của đại học võ đạo Côn Luân khi dùng ưu thế Đoạn Nhai thức.

“Đối thủ của mình, chưa bao giờ là sinh viên năm nhất của đại học võ đạo Côn Luân, mà là thiên tài hàng đầu của ba trường võ thuật hàng đầu.”

“Thậm chí là thiên tài hàng đầu của bảy tinh cầu lớn của toàn bộ văn minh nhân loại.” Trong lòng Lý Nguyên tràn đầy khát vọng.

Lý Nguyên bình tĩnh lạ, bắt đầu đi vào ngày đầu tiên tu hành ở đại học võ đạo Côn Luân.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương