Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
-
Chapter 199 Top 7 tỉnh! Top 10 nước Hạ!(2)
“Con định khi nào đến đại học võ đạo Côn Luân đăng ký?” Lý Trường Châu hỏi.
“Ngày 02 tháng 07.” Lý Nguyên đã suy nghĩ xong rồi.
“Muộn vậy sao?” Lý Trường Châu có chút ngạc nhiên, lúc nãy ông có nghe rõ cuộc đối thoại giữa Lý Nguyên và viện trưởng Lê.
“Con muốn ở nhà thêm vài ngày để chơi với chú thím.” Lý Nguyên cười nói: “Đại học võ đạo Côn Luân nửa năm mới được nghỉ nửa tháng, một khi đi học rồi là khó quay về nhà lắm.”
“Có làm lỡ việc tu luyện của con không?” Lý Trường Châu nhíu mày.
“Không ạ, phòng võ đạo trong nhà cũng đủ để con tu luyện rồi, với lại con không thiếu tài nguyên tu luyện.” Lý Nguyên cười nói.
Mặt mày Lý Trường Châu giãn ra: “Vậy cũng được, về vấn đề võ đạo con cứ tự quyết định, chú cũng đang rảnh, có gì thì hai chú cháu ta cùng bàn với nhau.”
Trên thực tế, Lý Trường Châu muốn cho Lý Nguyên thả lỏng vài ngày.
Dạo này ông ở nhà, ông mới biết được Lý Nguyên bình thường tu luyện như thế nào.
Ông cảm thấy Lý Nguyên ép sát mình quá, tu luyện điên cuồng đến mức khiến ông cảm thấy da đầu tê dại.
Tốt quá hoá lốp!
“À phải rồi chú…” Lý Nguyên cười nói: “Hôm qua con mới mua cần câu, bắt đầu từ mai con cùng chú đi ao cá trong tiểu khu câu cá.”
“Ok!” Lý Trường Châu nghe mà thích thú.
Hàng năm bôn ba công tác, đã lâu lắm rồi ông không quay về với sở thích câu cá.
Lý Nguyên nhìn nụ cười trên mặt chú, rồi nhìn sang thím đang nấu ăn trong phòng bếp xa xa, không nhịn được mà cười tươi tắn.
Cậu cố gắng tu luyện nhiều năm chính là vì một màn trước mắt này đây!
Tiếp theo, cậu phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa để bảo vệ sự tốt đẹp đang có hiện giờ.
Sưởi nắng, ngắm cỏ, trong lúc hoảng hốt Lý Nguyên nhớ lại khi còn nhỏ thường nói với chú: “Chú ơi, chú dẫn con ra ngoài chơi một lát được không?”
Khi lên cấp ba cậu nói: “Chú thím, buổi tối gặp lại.”
Bây giờ thì sắp thành: “Chú thím, cuối năm con sẽ về nhà.”
“Người ta thường nói đa số học sinh cấp ba tốt nghiệp xong là đã có hơn 90% thời gian sống bên cạnh bố mẹ.” Lý Nguyên thầm nói: “Tháng Sáu ở nhà chơi nhiều với chú thím vậy.”
Đêm đó, Lý Thiến Thiến và Lý Mộ Hoa về nhà, lúc biết được thành tích thi đại học của Lý Nguyên thì ai cũng cực kì vui mừng.
Cả nhà cùng nhau chúc mừng.
Tám giờ tối, trong ánh nhìn chăm chú của cả nhà, Lý Nguyên đăng nhập hệ thống nguyện vọng đại học, ghi đại học võ đạo Côn Luân ở nguyện vọng một.
…
Đêm khuya, khi chú thím đều đã ngủ hết rồi.
Biệt thự 225, tầng hầm ngầm.
Tầng hầm ngầm có diện tích khoảng 1000m², cao hơn phòng võ đạo sáu mét.
Lý Nguyên vẫn tiếp tục tu luyện Tinh Thần thương pháp, tu luyện khoảng hai tiếng mới dừng lại nghỉ ngơi.
Khóe mắt Lý Nguyên nhìn lướt qua giao diện Thần Cung.
——
[Cấp bậc sinh mệnh: cấp 10.6 (bậc 1)]
Lực đấm: 1623kg
Tốc độ: 23.8m/s
Tinh thần lực: cấp 17.5
Mức độ thức tỉnh linh tính: 12.8% (Hạn mức cao nhất hiện giờ là 20%)
Thân thể tu luyện pháp: Bàn Thạch tu luyện pháp
Tâm linh tu luyện pháp: Quan Đại Nhật Tinh Không Kinh
Cấp độ kỹ thuật: Thương pháp (cấp bốn 34%), thân pháp (cấp bốn 26%), quyền pháp (cấp bốn 36%)
——
“Từ tháng Tư đến bây giờ, dựa theo kế hoạch tu luyện hoàn toàn mới, tố chất thân thể của mình tăng lên rất nhanh.”
Lý Nguyên âm thầm suy nghĩ: “Có điều, càng về sau độ chênh lệch giữa các cấp bậc tố chất thân thể càng lớn.”
Cấp 11, lực đấm tiêu chuẩn là 1800kg.
Cấp 12 là 3000kg.
Cấp 13, lực đấm tiêu chuẩn lên tới con số khủng bố là 5000kg.
Nhìn từ cấp bậc sinh mệnh, tốc độ tăng lên sẽ ngày càng chậm, đây là chuyện không thể nào tránh được.
“Tháng Bảy nhập học.”
“Cuối tháng Bảy thi thực chiến.” Lý Nguyên thầm than: “Hi vọng có thể làm độ thức tỉnh linh tính tăng lên tới 20%, để xem có thể làm Nguyên lực nhập thể lần nữa hay không.”
Nếu có thêm lần nữa thì tố chất thân thể và tinh thần lực của Lý Nguyên sẽ tăng lên một lượng lớn.
“Mặt khác…”
“Kỹ thuật cấp bốn sẽ càng lúc càng khó tăng…” Lý Nguyên nhìn lướt qua thương pháp và quyền pháp.
Thật ra thì cậu đã tiến bộ rất lớn trong hai tháng qua.
Nhưng nếu dựa theo tốc độ tiến bộ hiện giờ thì việc lên tới cấp Minh Nguyệt trên Mạng Cận Chiến Tinh Không trước năm mười tám tuổi là một việc không thể hoàn thành.
“Cứ dốc hết sức đã.”
Lý Nguyên bình tĩnh lại, bắt đầu tu luyện tu hành pháp cơ sở.
…
Chín giờ tối, đại học võ đạo Côn Luân cách tỉnh Giang Bắc mấy nghìn dặm.
Một tòa nhà dạy học đèn đuốc sáng trưng, trong đó có một phòng họp người đến người đi rất nhiều.
“Tình hình trúng tuyển sao rồi? Có kết quả chưa?” Viện trưởng Lê trầm giọng hỏi.
“Phía chúng ta đang liên hệ liên tục, tranh thủ làm cho nhiều học sinh lựa chọn đại học võ đạo Côn Luân của chúng ta.” Một vị giáo viên nói: “Đội ngũ chiêu sinh top 50 tỉnh của chúng ta đã bắt đầu đi mời từng người rồi.”
“Chắc là ngày mai sẽ có kết quả.”
“Ừ.”
Viện trưởng Lê gật đầu, hỏi: “Danh sách học sinh ký hợp đồng trước thời gian thì sao? Gửi thành tích của bọn nhỏ cho tôi xem.”
“Vâng.” Vị giáo viên kia đã chuẩn bị sẵn rồi, rất nhanh thì lấy ra đưa cho viện trưởng Lê.
Viện trưởng Lê cúi đầu nhìn, người đứng đầu danh sách là Lý Nguyên.
“Sao người đứng nhất là Lý Nguyên?” Viện trưởng Lê không nhịn được nói: “Tôi nhớ rõ thành tích thi đại học của cậu ấy đứng thứ bảy mươi mấy tỉnh mà?”
“Sửa lại rồi.”
“Năm nay hiệu trưởng Phương ra lệnh là bảng xếp hạng sau khi nhập học được xếp theo điểm thực tế.” Giáo viên chiêu sinh nói: “Phòng tuyển sinh chúng tôi cũng có để ý đến Lý Nguyên.”
“Tổng điểm đứng hạng 77 tỉnh Giang Bắc, không nổi bật cho lắm, tính sơ là xếp hạng 350 sau khi nhập học.”
“Nhưng đây là bảng xếp hạng có tính điểm cộng và các điểm khác nữa.”
“Nếu không tính điểm cộng thì Lý Nguyên đạt điểm tối đa võ đạo, đứng thứ nhất khoa Võ tỉnh Giang Bắc.” Giáo viên phòng tuyển sinh nói tiếp: “Và đứng thứ mười trong cả nước.”
“Thứ nhất Giang Bắc? Thứ mười cả nước?” Viện trưởng Lê không biết nên vui hay nên buồn nữa.
Viện trưởng Lê dám khẳng định trên bàn làm việc của tất cả các viện trưởng đại học võ đạo Côn Luân đều có tư liệu của Lý Nguyên.
Ông ấy muốn lén kéo người vào Lục Viện cũng rất khó.
“Hiệu trưởng Phương đúng là rảnh rỗi sinh nông nỗi mà.” Viện trưởng Lê nói thầm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook