Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
-
Chapter 169 Trừng trị mã tặc.(2)
Vạn Thanh Hà đi ra khỏi phòng làm việc của Phí Càn, đi thẳng lên lầu ba.
Đi vào một văn phòng trong đó.
"Lão Vạn, sao lại rảnh rỗi đến chỗ tôi." Một gã trung niên mập mạp đang lật xem tài liệu.
"Lão Hổ, Phí lão bảo tôi tới tìm anh làm một chuyện." Vạn Thanh Hà nhỏ giọng ra hiệu.
Trung niên mập mạp lập tức hiểu được, là việc riêng.
"Cái gì?" Hắn cũng đè thấp thanh âm.
"Không phải là tiểu khu Hồ Nam Tinh Hỏa mới có một căn nhà sao?" Vạn Thanh Hà đụng phải cánh tay của người trung niên mập mạp, trừng mắt nhìn.
Trung niên mập mạp đứng dậy đi ra cửa, mắt nhìn trái phải, đóng cửa lại, lúc này mới mở miệng: "Một bộ nào?"
"Bộ ở khu số 1?"
"Tin tức của anh rất nhanh." Người trung niên mập mạp nói: "Cho ai?"
"Một tiểu tử sắp ký hợp đồng cấp A, theo cấp bậc hợp đồng có thể vào ở khu hai miễn phí." Vạn Thanh Hà thấp giọng nói: "Ý của Phí lão, cho hắn thăng cấp đến khu một."
"Khu 1, ít nhất phải là Nguyên Võ Giả hoặc là hợp đồng cấp S." Người trung niên mập mạp nhíu mày: "Có lẽ có văn kiện phê duyệt đặc biệt của Thị Điện."
"Chỉ tiêu phê duyệt đặc biệt năm nay không phải là không đủ sao? Nếu như khai thác được, Phí lão bảo tôi tìm anh làm gì?" Vạn Thanh Hà cười cười: "Lão Hổ, tư liệu tôi truyền cho anh, Phí lão bảo anh nghĩ biện pháp."
"Tôi chờ tin tức tốt của anh, lần sau mời anh ăn cơm."
Nói xong, Vạn Thanh Hà không đợi đối phương trả lời, xoay người, mở cửa, đóng cửa.
Một mạch mà thành.
"Hợp đồng cấp A?"
"Thời gian xét duyệt thông qua là năm phút trước?" Người trung niên mập mạp nói thầm, quét mắt nhìn tư liệu của Lý Nguyên trong hiệp ước: "Lý Nguyên? Cái này không phải ngay cả linh tính võ đạo cũng không thức tỉnh?"
Trên tư liệu không có tình hình gần đây của Lý Nguyên.
Người trung niên không lo lắng Vạn Thanh Hà nói dối.
Vừa xét duyệt qua hợp đồng cấp A, nói rõ Phí điện chủ vừa xét duyệt qua, lại liên tưởng Vạn Thanh Hà lập tức tới tìm mình... Đáp án miêu tả sinh động.
"Chẳng lẽ là con riêng Phí điện chủ? Hắc, bộ dạng còn rất giống."
Người trung niên càng nhìn càng giống.
...
Đại học võ đạo Giang Bắc, ăn cơm trưa xong, mọi người về phòng ngủ thu dọn đồ đạc.
"Thẩm."
Lý Nguyên nhận được cuộc gọi video từ thím Trần Huệ.
"Hả? Chú trước đó ở căn cứ số 3? Không phải căn cứ số 7,?"
"Căn cứ số 3 đã giải vây chưa? Tốt! Vậy thì tốt rồi!" Lý Nguyên giả vờ như vừa biết, vẻ mặt kích động, trấn an thẩm thẩm.
Mấy ngày nay, thông qua hai lần tin tức với thẩm thẩm.
"Thím, khảo hạch thực chiến thứ nhất đêm qua." Lý Nguyên cười nói: "Hoạt động lần này, tôi biểu hiện rất tốt, võ đại Giang Bắc và quân đội tổng cộng thưởng cho tôi 350 vạn tinh tệ, tất cả đều rất tốt, đừng lo."
"Tối nay là có thể về đến nhà." Lý Nguyên cũng chia sẻ tin tức tốt mấy ngày nay với thẩm thẩm.
Còn về việc đánh lên đẳng cấp Vẫn Tinh?
Lại không trực tiếp thăng cấp hiệp ước cấp A, Lý Nguyên tạm thời không muốn tiết lộ nhiều.
Cúp điện thoại.
"Theo như lời Lâm Chỉ Nguyệt nói, cô ấy biết nhiều hơn tin tức trên, căn cứ số 3 hẳn là an toàn." Lý Nguyên thầm than: "Chỉ là, vẫn không có tin tức."
"Cũng không biết, đến cùng thế nào."
Cả buổi sáng, anh ấy vẫn luôn lật xem tin tức chiến tranh về La Bố Hải, nhưng không có gì mới mẻ.
"Lý Nguyên, đi thôi." Cổ Cường Cường cõng túi kêu lên.
"Được, được rồi."
...
Hai giờ chiều.
Vũ Đại Giang Bắc, trên đường băng khổng lồ, một lượng lớn máy bay đang đậu ở đây.
"Lý Nguyên, có cơ hội gặp lại trên mạng rồi." Điền Đại Tráng cười nói, chào hỏi Lý Nguyên.
"Được." Lý Nguyên cười phất tay.
Hai người đã thêm vào tin nhắn, tuy vừa mới quen biết, không giao lưu nhiều, nhưng đều rất bội phục đối phương, hơi có chút hương vị cùng chung chí hướng.
Rất nhanh.
"Lý Nguyên, tôi cũng đi rồi, có thời gian đến nhà tôi chơi." Ngô Đông Đông lộ ra răng nanh nhỏ.
"Không thành vấn đề." Lý Nguyên cười nói, tính cách Ngô Đông Đông tùy tiện, rất thân quen với người khác.
Rất nhanh.
Lý Nguyên, Lâm Chỉ Nguyệt bọn họ cũng ngồi lên máy bay bay về phía thành phố Giang Quan Sơn.
Ba giờ chiều đến trường.
Mấy vị hiệu trưởng, phó hiệu trưởng, Hứa Bác bọn họ đều đã đến bên cạnh sân thể dục nghênh đón bọn người Lý Nguyên.
"Ha ha, tốt! Lý Nguyên, Lâm Chỉ Nguyệt, các bạn đều đã biết biểu hiện của trường học, đều cảm thấy cao hứng cho các bạn." Hiệu trưởng Đàm Chấn Long vẻ mặt tươi cười.
Các lãnh đạo trường khác cũng đều tươi cười đầy mặt.
Họ đều cảm thấy, năm nay "thành tích thi đại học" càng ngày càng ổn.
"Trường học quyết định."
"Ban thưởng cho bạn học Lý Nguyên, 200.000 học bổng." Đàm Chấn Long trịnh trọng nói: "Ban thưởng Lâm Chỉ Nguyệt, 10 vạn học bổng."
"Những bạn học khác, cũng đều có..."
Nụ cười giả trên mặt Lý Nguyên, Đông Hải Phong bọn họ, giờ khắc này rốt cục đều biến thành thật.
Tiền, mới là thật!
...
Nghi thức hoan nghênh tản đi, Lâm Chỉ Nguyệt, Đông Hải Phong bọn họ đều hướng võ đạo thất của mình đi đến.
Duy chỉ có Lý Nguyên bị Hứa Bác gọi sang một bên.
"Lão sư." Lý Nguyên cung kính nói.
"Lần này làm tốt lắm, cho tôi một chút mặt mũi." Hứa Bác lộ ra nụ cười.
"Lão sư chỉ điểm tốt." Lý Nguyên nghiêm túc nói.
"Ha ha" Hứa Bác cười.
Anh ấy đối đãi với Lý Nguyên, khác với những học sinh khác.
Những học sinh khác chỉ là học sinh.
Mà Lý Nguyên, xem như là nửa đệ tử của Hứa Bác.
"Được, đi với tôi tới văn phòng đi, Vạn điện chủ chờ cậu rất lâu rồi." Hứa Bác nói.
"Vạn điện chủ?" Lý Nguyên cảm thấy nghi hoặc: "Có chuyện gì sao?"
"Hẳn là chuyện thăng cấp hiệp ước, nhưng xem ra, lại không chỉ là đơn thuần hiệp ước cấp A." Hứa Bác nói: "Ông ấy không muốn nhiều lời với tôi."
"Hợp đồng thăng cấp?" Lý Nguyên kinh ngạc, cậu còn chưa đạt đến tiêu chuẩn của hợp đồng cấp A.
"Đúng rồi!"
"Còn có một việc." Vẻ mặt Hứa Bác bỗng nhiên trở nên có chút nghiêm túc: "Bằng hữu của tôi, vừa cho tôi tin tức, nhóm người thứ nhất của căn cứ số 3 đã được cứu ra."
"Tên của bố cậu, ở bên trong."
"Nhưng mà, hình như ông ấy bị thương, tình huống không phải rất lạc quan." Hứa Bác do dự một chút rồi nói: "Cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook