Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
Chapter 149 Khảo hạch thực chiến (2)

Chương 149 : Khảo hạch thực chiến (2)

... Hơn sáu giờ sáng, cơm nước xong xuôi.

Tập hợp lúc bảy giờ.

Trên một sân thể dục cách pháo đài chiến tranh không xa, hơn một ngàn học sinh hội tụ ở đây.

Hơn mười vị Giang Bắc võ đại học sinh, ba người thành một tổ, dần dần thẩm tra đối chiếu tin tức thân phận của mỗi học sinh.

Còn có hơn mười giáo viên của Giang Bắc võ đại, quan quân của căn cứ quân sự đứng ở xa xa.

Giáo sư Minh cũng tới.

“Rất tốt.” Người đàn ông cường tráng ngày hôm qua vẫn mặc quần áo màu xanh, giọng nói lạnh lẽo, quanh quẩn ở trên sân thể dục: “Nguyện ý tham gia khảo hạch thực chiến, tổng cộng có 976 người, tôi cảm thấy kiêu ngạo vì quyết định của các em.”

“Võ đạo là cái gì? Để giết! Không giết thì sao được xưng là võ đạo?”

“Quốc gia bồi dưỡng võ giả làm gì?” Người đàn ông cường tráng giọng như lôi đình: “Giết địch! Bảo vệ đất nước!”

“Nếu muốn nói lớn một chút, võ giả là thanh đao sắc bén nhất của nền văn minh nhân loại.”

“Chiến đao ra khỏi vỏ, sẽ phải thấy máu.”

“Các em đều là học sinh ưu tú trên toàn tỉnh, từ lớp 6 tới lớp 12, đã tu luyện 6 năm, thực lực đã gần chạm tới võ giả nhập giai, thậm chí một vài người đã có thể địch nổi võ giả nhập giai rồi.”

Người đàn ông cường tráng nói với giọng điệu hùng hồn: “Hy vọng, 6 năm tu luyện, các em đã chuẩn bị sẵn sàng cho Mạng Cận Chiến Tinh Không lần lượt mô phỏng chiến đấu và trường học lần lượt đối kháng thân thể.”

“Thầy chúc các em, hoàn thành khảo hạch, sống sót trở về.”

“Mang trang bị, xuất phát!”

 

...

 

Trong phòng binh khí, danh sách các học sinh nhận trang bị theo thứ tự.

“Lý Nguyên, đây là của cậu, nguyên bộ đồ bảo hộ cấp một, nhuyễn giáp cấp một, giày chiến cấp một, mũ giáo.” Sinh viên năm ba đưa hòm bảo hộ cho Lý Nguyên: “Thử xem có hợp không, nếu không thích hợp lại đến đổi.”

“Đây là đồng hồ định vị chuyên nghiệp, ở nơi khảo hạch, đồng hồ thông minh của cậu sẽ không có tín hiệu.”

“Đồng hồ định vị có rất ít chức năng, chỉ có mấy chức năng quan trọng như định vị, xin viện trợ, dò xét khí huyết sinh mệnh của cậu.” Sinh viên năm ba nhắc nhở: “Nhưng đặc điểm lớn nhất của nó, chính là đủ cứng.”

“Cứng sao?” Lý Nguyên sửng sốt.

“Ngoại trừ bị sinh vật cấp hai oanh kích, nếu không, nó tuyệt đối không hỏng được.” Sinh viên năm ba cười nói: “Cậu phải biết rằng, càng tinh vi thì càng dễ dàng hư tổn.”

“Càng đơn giản, có khi lại dùng càng bền hơn.”

Lý Nguyên không nhịn được mà hỏi: “Sản phẩm của nước Rose à?”

“Thông minh, chính phẩm là do quân đội nước Rose nghiên cứu chế tạo! Đây là chúng ta phỏng... Thay đổi sản phẩm, khụ khụ, giá cả thấp hơn, tính năng tốt hơn.” Sinh viên năm ba nhếch miệng cười nói.

Lý Nguyên cứng họng, ôm hàm bảo hộ, vào bên cạnh phòng thay quần áo.

 

...

 

Đổi quần áo xong, Lý Nguyên cảm giác cực kỳ vừa người, rất thoải mái.

Đồ bảo hộ không ảnh hưởng tới sự linh hoạt của cơ thể chút nào.

Hiển nhiên, trải qua hơn trăm năm chiến tranh tẩy lễ, trang bị của võ giả càng ngày càng tốt hơn.

“Đồ bảo hộ hạ phẩm cấp một, chất liệu cũng đủ cứng cỏi, mềm mại không ảnh hưởng hoạt động.” Cổ Cường Hãn cũng đã đổi quần áo xong, đứng bên cạnh cười nói: “Nó có thể chịu đựng được công kích của võ giả cấp 11 mà không vỡ vụn.”

“Giống trung phẩm cấp một, có thể thừa nhận công kích của võ giả cấp 15.”

“Đồ bảo hộ thượng phẩm cấp một có thể chịu đựng công kích của võ giả cấp 19.” Cổ Cường Hãn thuộc như lòng bàn tay.

Lý Nguyên lắng nghe, cậu cũng không quá hiểu biết về những trang bị của võ giả này, dù sao cũng chưa từng nghĩ tới đại học tiến đến giết sinh vật Tinh Giới.

“Có điều, đồ bảo hộ cũng có nhược điểm.” Cổ Cường Hãn nói: “Cứng cỏi không sợ cắn xé nhưng độ cứng không đủ, rất khó ngăn cản lực đánh vào.”

“Đây cũng là lý do phải mặc thêm một lớp nhuyễn giáp và đội mũ giáp.”

“Dưới tình huống cố gắng hết sức để không ảnh hưởng đến sự linh hoạt của cơ thể, thêm một lớp bảo vệ cho cơ quan quan trọng của cơ thể là phần đầu.” Cổ Cường Hãn nói: “Đối với một số sinh vật Tinh Giới có trình độ văn minh thấp, cùng cấp quyết đấu, võ giả nhân loại chúng ta, dựa vào vũ khí đã chiếm ưu thế rất lớn.”

Lý Nguyên nhẹ nhàng gật đầu, cậu từng xem rất nhiều phim tài liệu.

Phần lớn sinh vật trong Tinh Giới đều có trình độ văn minh rất thấp.

“Chờ trở thành nguyên võ giả thì sẽ không như vậy nữa.” Cổ Cường Hãn hứng thú bừng bừng nói: “Đồ chiến đấu cấp hai, tức là đồ chiến đấu nguyên lực, cần phải dùng nguyên lực xúc tác, không chỉ cứng cỏi, cũng có thể làm giảm các loại lực đánh vào trên diện rộng, chân chính không sợ vũ khí nóng…”

“Cậu hiểu biết nhiều thật đấy.” Lý Nguyên cảm khái.

“Đó là đương nhiên.” Cổ Cường Hãn càng thêm hưng phấn: “Tôi chính là cuồng quân đội và cuồng trang bị đấy.”

Có thể làm ‘giáo viên’ của Lý Nguyên, Cổ Cường Hãn rất có cảm giác thành tựu.

“Có điều thực lực không quá mạnh.” Lý Nguyên vẻ mặt nghiêm túc.

“Má!” Cổ Cường Hãn buồn bực: “Đã nói làm anh em mà?”

 

...

 

“Binh khí.” Lý Nguyên ở trong phòng binh khí chọn rất lâu.

Cuối cùng, cậu chọn một cây trường thương hơn hai mét màu đen, cùng với một thanh đoản đao hai mươi centimét và một thanh chủy thủ.

Tay cầm trường thương, chủy thủ dắt bên hông.

Đoản đao đặt ở trong túi binh khí đeo trên lưng nhuyễn giáp.

Đây là để phòng ngừa khi trường thương bị mất còn có thể sử dụng binh khí ngắn.

Là cao thủ cấp bốn, cho dù là binh khí xa lạ, uy lực phát huy ra cũng sẽ mạnh hơn cao thủ cấp ba viên mãn rất nhiều.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương