Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
-
Chapter 144 Một trăm triệu lam tinh tệ
Chương 144: Một trăm triệu lam tinh tệ
“Lý Nguyên.” Người phụ nữ mặc áo đen thanh nhã không để ý đến Lê viện trưởng, nhìn thẳng vào Lý Nguyên: “Cậu thật sự muốn ký hợp đồng à?”
“Ừ.” Lý Nguyên gật đầu.
“Cậu còn nhỏ, đừng để bị cái tên họ Lê này lừa gạt.” Người phụ nữ mặc áo đen cười nói: “Lão già này lúc cười nhìn rất hiền lành, nhưng lúc lão đánh người lại rất hung ác... Cậu có muốn đến đại học võ đạo Đông Hải của chúng tôi hay không không quan trọng, chúng tôi vẫn sẽ giúp cậu trả tiền vi phạm hợp đồng.”
Lý Nguyên sửng sốt.
Tiền vi phạm hợp đồng? Chơi kiểu này cũng được á?
“Cái cô họ Liễu kia, sao có thể đào người trước mặt người khác như vậy chứ hả?” Lê viện trưởng không tiếp tục khách sáo nữa: “Các người tính trả bao nhiêu tiền vi phạm hợp đồng?”
“Năm triệu lam tinh tệ.” Người phụ nữ áo đen cau mày: “Không phải hợp đồng huấn luyện đặc biệt cấp A đều lấy mức giá này làm tiền bồi thường vi phạm hợp đồng sao?”
Lê viện trưởng và Phàn Tấn đồng thời cười to.
Khóe miệng Lý Nguyên cũng không nhịn được mà hơi cong lên.
“Liễu viện trưởng.” Thầy Phàn Tấn mỉm cười, ôn hòa nói: “Muốn ký được hợp đồng với Lý Nguyên, ngoài việc có được sự đồng ý của cậu ấy, các người còn phải trả cho đại học võ đạo Côn Lôn năm mươi triệu lam tinh tệ.”
“Năm mươi triệu?” Trên mặt người phụ nữ áo đen lộ ra vẻ kinh ngạc: “Các người ký hợp đồng huấn luyện đặc biệt cấp S?”
“Bằng không đâu?” Lê viện trưởng vừa cười vừa nói: “Hay là trong mắt của cô, Lý Nguyên không xứng với cấp S?”
Soạt!
Người phụ nữ áo đen lập tức quay đầu nhìn chằm chằm Lý Nguyên, cô ta không khỏi hỏi: “Cậu đã thức tỉnh linh tính võ đạo?”
Lý Nguyên lắc đầu: “Vẫn chưa thức tỉnh.”
“Vậy là do... tinh thần lực của cậu?” Người phụ nữ áo đen nhìn chằm chằm Lý Nguyên, không nhịn được nghi hoặc mà hỏi: “Là do cậu có thiên phú về phương diện tinh thần lực sao?”
“Tiền bối xác thực có mắt nhìn người.” Lý Nguyên gật đầu.
“Chẳng trách.” Người phụ nữ áo đen đã hiểu nguyên nhân.
“Lê viện trưởng.” Người phụ nữ áo đen nhìn qua: “Các người cũng thật quyết đoán, tôi khâm phục rồi, các người thế nhưng chịu đưa ra một trong hai danh ngạch hợp đồng huấn luyện đặc biệt cấp S.”
“Tôi không có quyết đoán, tôi chỉ là cảm thấy Lý Nguyên đã đủ để được xếp vào danh sách cấp S.” Lê viện trưởng cười: “Cô cho rằng Lý Nguyên còn chưa đủ đạt đến cấp S sao?”
Lê viện trưởng hỏi lại.
“Tôi không có nói như vậy.” Người phụ nữ áo đen bình tĩnh nói: “Các người cũng đã ký hợp đồng rồi, không cần thiết phải khiêu khích thêm nữa.”
Nguồn tài nguyên có hạn.
Mỗi một hợp đồng huấn luyện đặc biệt cấp S đều đại diện cho một khoản đầu tư tài nguyên khổng lồ, cho nên danh ngạch hợp đồng huấn luyện đặc biệt cấp S cũng không phải là vô hạn.
Ví dụ, đối với sinh viên tỉnh Giang Bắc, trong hoạt động chiêu sinh lần này, đại học võ đạo Côn Lôn có hai danh ngạch hợp đồng huấn luyện đặc biệt cấp S, trong khi bốn trường nổi tiếng còn lại chỉ có một danh ngạch hợp đồng huấn luyện đặc biệt cấp S.
Người phụ nữ áo đen nhìn Lý Nguyên, cô ta nở nụ cười hiền lành: “Bạn học Lý Nguyên, cậu nhất định phải chăm chỉ luyện tập, tôi mong chờ đến ngày cậu trở thành Nguyên võ giả, thậm chí là võ giả Phi Thiên.”
“Cám ơn tiền bối.” Lý Nguyên không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời, cậu đã hiểu rằng đối phương không có ý định đưa ra danh ngạch cấp S.
Người phụ nữ áo đen quay người rời đi.
Cô ta có thể nhận ra Lý Nguyên rất xuất sắc, nếu không cô ta cũng đã không đến.
Chỉ là, trong tay cô ta chỉ có một danh ngạch cấp S, hơn nữa còn phải bồi thường thêm năm mươi triệu tiền vi phạm hợp đồng, cô ta đương nhiên sẽ do dự.
Suy cho cùng thì hiện tại vẫn còn có ba học sinh cấp S và một số học sinh ưu tú khác nằm trong top 10 của tỉnh.
Ví dụ như những học sinh như Ngô Lạc, thoạt nhìn thì bọn họ có thể không có kỹ năng như Lý Nguyên, nhưng bọn họ sẽ ổn định hơn, hạn cuối trong tương lai của bọn họ cũng sẽ cao hơn.
Có thể xếp vào cấp A+.
Tuy nhiên, nếu muốn bọn họ chọn một trong năm trường danh tiếng để thi vào đại học, hầu hết bọn họ sẽ phải ký hợp đồng huấn luyện đặc biệt cấp S.
------------------------------
Sau khi tiễn đi lãnh đạo của hai trường đại học võ đạo, Lý Nguyên mới lên lầu về phòng của mình.
“Lý Nguyên, cậu vừa làm gì vậy? Có ai vừa tới gõ cửa hả?” Cổ Cường Hãn còn đang nhàn nhã ăn dưa: “Tôi có chừa lại cho cậu hai miếng dưa nè.”
“Không có việc gì.” Lý Nguyên mỉm cười.
Tích~ Tích~ Chuông cửa đột nhiên vang lên.
------------------------------
Bốn mươi phút sau, Lý Nguyên đưa tiễn vị giáo viên cuối cùng của đại học võ đạo Cực Tinh đi.
“Cực Tinh, Hạ Kinh, Nam Hải.”
Cổ Cường Hãn đứng bên cạnh ngơ ngác: “Người anh em, cậu tuyệt thật đó! Cậu từ chối lời mời của ba trường đại học võ đạo cùng một lúc, bọn họ thế nhưng đều đưa ra hợp đồng huấn luyện đặc biệt cấp A đó.”
“Lao Lung Hỗn Chiến vừa kết thúc là bọn họ đã chạy tới đây rồi, vậy mà cậu còn chưa vừa lòng á?” Cổ Cường Hãn nghi ngờ hỏi: “Đặc biệt là hợp đồng mà đại học võ đạo Hạ Kinh đưa ra còn rất tốt.”
“Hợp đồng xác thực rất tốt.” Lý Nguyên mỉm cười, cũng không giải thích thêm cái gì.
“Không đúng!”
Cổ Cường Hãn đột nhiên tỉnh ngộ, cậu ta trừng lớn mắt: “Chuông cửa vừa vang lên lúc nãy là người của Côn Lôn? Hay là Đông Hải? Cậu đã ký hợp đồng huấn luyện đặc biệt rồi?”
“Tiểu Cường, cậu đã trở nên thông minh hơn rồi.” Lý Nguyên mỉm cười.
Khuôn mặt thanh tú của Cổ Cường Hãn tràn đầy kinh ngạc.
“Tôi vốn rất thông minh, hơn nữa tôi gọi là Cổ Cường Hãn.” Cổ Cường Hãn ngồi xuống ghế sô pha, cậu ta bắt đầu suy nghĩ: “Ngay từ đầu cậu đã ký rồi? Không đúng, bốn kỹ năng của cậu nhất định có một cái đạt cấp A, cậu không so sánh hợp đồng hả?”
Tính cách Cổ Cường Hãn bình thường rất khiêu thoát, cậu ta cũng lười sử dụng đầu óc.
Nhưng cậu ta cũng không phải đồ ngốc, ngược lại cậu ta còn rất thông minh và có nhiều kinh nghiệm phong phú.
“Cấp S?” Cổ Cường Hãn nghĩ tới một khả năng, cậu ta có chút không thể tin nhìn chằm chằm vào Lý Nguyên: “Có trường học nào đưa ra hợp đồng cấp S sao?”
“Cậu đoán xem.” Lý Nguyên chỉ mỉm cười.
“Lý Nguyên chết tiệt!” Cổ Cường Hãn vẫn không hiểu, cậu ta rên rỉ: “Cấp S đó, ngày đầu tiên đã có trường học đưa cho cậu một hợp đồng huấn luyện đặc biệt cấp S đó.”
“Rốt cuộc bọn họ thích gì ở cậu chứ, là kỹ năng của cậu hả? Nhưng kỹ năng bắn súng của cậu đâu phải cấp năm đâu.”
Lý Nguyên không khỏi bật cười.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook