Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
-
Chapter 134 Tinh anh? Chỉ đủ một đao của tôi
“Mười vạn Lam Tinh Tệ?”
Đôi mắt của Cổ Cường Hãn ngồi ở hàng dưới tỏa sáng, quay đầu lại nói: “Chị, nếu như chị lấy được thì chia cho em một nửa, còn em lấy sẽ chia cho chị một nửa, thế nào?”
“Cái này cũng đủ tiền tiêu vặt nửa năm của em rồi.” Cổ Cường Hãn có chút chờ mong nhìn Lâm Lam Nguyệt.
Lâm Lam Nguyệt liếc Cổ Cường hãn một cái: “Em cảm thấy mình có thể lấy được sao?”
Cổ Cường Hãn cứng lại.
“Lý Nguyên, theo thương pháp tài nghệ của cậu, hẳn là có cơ hội xông lên top mười, nhưng nhớ kỹ đừng liều lĩnh.” Lâm Lam Nguyệt nhìn về phía Lý Nguyên: “Sống lâu sẽ được điểm cao hơn là giết địch.”
“Ừ.” Lý Nguyên nhẹ nhàng gật đầu.
Top mười sao?
“Năm mươi vạn Lam Tinh Tệ.” Ngô Đông Đông ngồi ở hai hàng sau cũng cực hưng phấn, phất tay gọi: “Chị Nguyệt Nguyệt, cộng thêm mấy trăm ngàn tiền em tiết kiệm được, đủ cho em đi mua mô tơ phi hành mà lần trước cho chị xem rồi.”
“Người lần trước quấn quít lấy bố em, cũng không mua cho em.”
“Em quyết định rồi, em muốn lấy năm mươi vạn, tự mình lén mua!”
…
Không chỉ đám người Lý Nguyên, nghe được số tiền thưởng, đa số học sinh đều động tâm.
Năm mươi vạn Lam Tinh Tệ?
Cho dù mười vạn Lam Tinh tệ, trong mắt phần lớn học sinh cấp ba, đều là một khoản tiền lớn.
Nhất là những học sinh gia cảnh tương tự Lý Nguyên, thậm chí còn không bằng Lý Nguyên.
“Mười vạn Lam Tinh Tệ?”
“Năm mươi vạn Lam Tinh Tệ?” Học sinh với vẻ ngoài bình thường tên là “Điền Đại Tráng”, đôi mắt hơi đỏ.
Cậu ta thì thào tự nói: “Khó trách trước khi lên phi hành khí, cục trưởng đưa tôi đi, đặc biệt nói với tôi, lần này là cơ hội tốt để tôi kiếm tiền.”
“Trận khảo nghiệm đầu tiên, đã có năm mươi vạn Lam Tinh Tệ.”
Điền Đại Tráng mặc niệm trong lòng: “Mấy năm nay, đất nước trước sau đã thưởng cho mấy trăm vạn Lam Tinh tệ.”
“Nửa năm nay thể xác và tinh thần hợp nhất, việc tu luyện thân thể của mình đặc biệt nhanh hơn, nhưng chung quy cất bước quá thấp, hơn nữa lớp mười một mới thức tỉnh linh tính võ đạo, hôm nay, tố chất thân thể của mình cũng mới cấp 8.5.”
“Tố chất thân thể kém, đợi đến khi thực chiến, đại khái mình không lấy được vị trí thứ nhất, tài nghệ là ưu thế lớn nhất của mình.”
“Trận chiến trong lồng, mình nhất định phải lấy được vị trí đầu tiên. "Điền Đại Tráng yên lặng nhìn chằm chằm lôi đài.
Cậu ta, đến từ vùng núi xa xôi.
Thời đại này, giao thông, thủy lợi ở vùng núi rất thuận tiện, trợ cấp rất nhiều cho các gia đình nghèo... nhưng khoảng cách giàu nghèo là không thể tránh khỏi.
Điền Đại Tráng, chính là xuất thân từ gia đình vùng núi tầng dưới chót nhất, ông bà nội tuổi già, bố bệnh nặng, mẹ bệnh chết, còn có một cái em trai... Từ sơ trung, cậu ta dần dần hiển lộ ra thiên phú khủng bố về tài nghệ võ đạo.
Tiến vào trung học phổ thông, sau khi thức tỉnh linh tính võ đạo, tốc độ tiến bộ của Điền Đại Tráng nhanh hơn.
Tiền thưởng đến từ trường học, đất nước càng ngày càng nhiều, lớp mười một sau khi thức tỉnh linh võ đạo, trực tiếp được võ đường đặc biệt chiêu mộ, thật sự thay đổi vận mệnh gia đình.
Cậu ta, là thiên tài võ đạo mà toàn bộ trường học thậm chí cả huyện mấy chục năm khó có được.
Cậu ta, cũng gánh vác kỳ vọng của rất nhiều người.
“Vận mệnh!”
Đôi mắt Điền Đại Tráng đầy khát vọng: “Hiệu trưởng, cục trưởng quan tâm mình như vậy, mình phải đạt thành tích.”
Trường trung học cấp huyện của cậu ta vô cùng bình thường, cho nên lần này chỉ có một mình cậu ta được mời đến.
Người biết tên cậu ta không ít.
Nhưng ít người nhận ra khuôn mặt này của cậu ta!
…
“Năm mươi vạn Lam Tinh Tệ?” Ánh mắt của cô gái tên là Vương Vũ sáng quắc.
Không hề để ý đến ánh mắt nhìn lén của một số nam sinh xung quanh.
Vương Vũ đã quen với ánh mắt như vậy.
“Phải lấy được, như vậy, có thể sớm đổi nhà cho gia đình.”
Bố mẹ cũng không cần chen chúc nghỉ ngơi trong căn phòng nhỏ.”
…
Hơn một ngàn học sinh, đều đã bị điều động tâm tình, có chút kích động nhìn người đàn ông vạm vỡ mặc võ phục màu đen.
Người tới nơi này, đều là con cưng của trời.
Mặc dù biết người đồng hành cũng không yếu, theo bản năng, cũng sẽ tràn ngập tự tin đối với bản thân.
Trừ phần thưởng tiền mặt.
Người đàn ông vạm vỡ áo đen chủ trì trên lôi đài vẫn hưng phấn nói: “Ngoài ra, mấy chục quan sát viên đến từ năm trường đại học danh giá, đều đã quan sát các cậu trong một không gian giả định khác.”
Bọn họ chờ mong biểu hiện của các ngươi.
“Đối với học sinh bình thường mà nói, kỳ thi tốt nghiệp trung học của bọn họ là vào tháng sáu.” Giọng nói của người đàn ông vạm vỡ mặc áo đen cuồn cuộn: “Nhưng mà, đối với học sinh ưu tú như các cậu mà nói.”
“Kì thi tốt nghiệp trung học, từ hôm nay, từ giờ khắc này, cũng đã bắt đầu rồi.” Người đàn ông vạm vỡ mặc áo đen đột nhiên vung nắm đấm, cố gắng hết sức để đẩy bầu không khí lên cao trào.
Con người đều dễ dàng bị kích động.
Đặc biệt là những người trẻ tuổi.
Hoạt động tổ chức cấp cao này, đương nhiên hy vọng có thể nhìn thấy biểu hiện tốt nhất của học sinh tham gia.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook