Cao Võ Kỷ Nguyên(Dịch)
Chapter 133 Lồng giam hỗn chiến, mục tiêu thứ nhất(2)

Xa xa, đều là học sinh, Lý Nguyên thử sử dụng Thần Cung dò xét.
Tùy tiện một người, tố chất thân thể đã là cấp 8 trở lên.
“Tới tham gia hoạt động này, gặp gỡ được những học sinh trung học ưu tú toàn tỉnh, mới có thể nhận ra được thiếu sót của mình.” Lý Nguyên ý thức được một trong những mục đích quốc gia tổ chức loại hoạt động này.
Chính là muốn nói cho bọn họ biết những học sinh này.
Nhất lớp? Nhất cả huyện? Thiên phú võ đạo cao?
Cho dù là ngàn dặm chọn một nhân tài, chỉ riêng tỉnh Giang Bắc, một năm có thể chọn ra hơn một ngàn nhân tài như vậy.
Phóng tầm mắt ra nước Hạ thì sao? Thế giới thì thế nào?
Thậm chí cả nền văn minh nhân loại thì sao? Một năm sẽ xuất hiện bao nhiêu thiên tài võ đạo?
“Từng bước một đi.”
“Từ sơ trung đến bây giờ, mình liều mạng cố gắng, mới có cơ hội tham gia hoạt động hôm nay.” Sâu trong đôi mắt Lý Nguyên có khát vọng: “Lần này, phải nắm lấy cơ hội.”

Tám giờ tối.
Tất cả sinh viên tham quan, đều tự cầm thẻ sinh viên, tiến vào chỗ ở của đại học võ thuật Giang Bắc.
“Sàn phẳng lớn?”
Rất nhiều “sinh viên nghèo” như Lý Nguyên đều có chút khiếp sợ.
“Bình thường mà nói, hai sinh viên ở chung một phòng võ thuật, diện tích vượt qua tám trăm mét vuông, bao gồm phòng võ thuật, phòng ngủ, phòng vật lý trị liệu, phòng ăn... Định kỳ sẽ có người đến xử lý.” Sinh viên năm ba dẫn đầu cười nói: “Kỳ thi mỗi học kỳ, thành tích xếp hạng top 20% sinh viên ưu tú, có phòng võ thuật riêng.”
“Sinh viên lớp võ thuật thành tích xếp hạng top 5%, biệt thự riêng, không bao gồm hoa viên, tổng sử dụng diện tích một nghìn hai trăm mét vuông.”
“Lần này các em tới tham chiến, cho nên hai người ở chung một phòng, cũng đừng ghét bỏ. “ Tên học sinh năm ba cười nói.
Đám Lý Nguyên cuối cùng cũng hiểu vì sao Đại học võ thuật lại chiếm diện tích lớn như vậy.
Chỉ riêng khu ký túc xá đã lớn đến kinh người.
“Chẳng trách số sinh viên võ thuật trong nước vẫn luôn không tính là nhiều.” Lý Nguyên thầm than: “ Không tính tài nguyên tu luyện, chỉ dừng chân, tài nguyên tiêu hao cũng rất kinh người.”
Toàn bộ Đại học võ thuật Giang Bắc, quanh năm dung nạp chừng vạn học sinh, còn không bao gồm giáo viên cùng nhân viên phục vụ hậu cần.
Đại học võ thuật, là chế độ năm năm.
Hưởng thụ nhiều tài nguyên, trách nhiệm cũng lớn.
Nam nữ tách ra ở trọ.
Lý Nguyên và Cổ Cường Hãn được phân vào một phòng.
Sau khi hai người bỏ ba lô xuống, trực tiếp ngồi vào khoang internet giả thuyết trong phòng nghỉ.
Ý thức kết nối.
“Giống như đàn anh năm ba kia nói, sau khi được nhập thông tin thẻ trường, có thể tạm thời tiến vào không gian sân trường Đại học võ thuật Giang Bắc.” Lý Nguyên nguy nga cười.
Tâm niệm vừa động, tiến vào.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Từng bóng người trống rỗng xuất hiện, trực tiếp ngồi ở chỗ ngồi.
Đây là một không gian chiến đấu siêu lớn.
Nhanh chóng, trên đài quan sát cầu thang hình tròn khổng lồ đã liên tục xuất hiện gần ngàn người, vô cùng náo nhiệt.
Ở giữa, là một lôi đài hình tròn có đường kính hơn hai trăm mét.
“Lý Nguyên.” Thanh âm trong trẻo vang lên, ngồi bên cạnh Lý Nguyên chính là Lâm Lam Nguyệt nhuộm tóc đỏ.
Trước sau xuất hiện, cũng đều là học sinh Quan Sơn.
Hiển nhiên, hệ thống sẽ trực tiếp sắp xếp học sinh cùng trường, cùng khu ngồi cùng một chỗ.
“Cậu tới rất sớm.” Lý Nguyên cười, chợt ánh mắt đảo qua bốn phương: “Cậu có biết quy tắc chiến đấu không? Thứ tự ẩn số? Hay là ngẫu nhiên?”
“Chắc là giả sàng lọc ngẫu nhiên.” Lâm Lam Nguyệt nói.
“Giả ngẫu nhiên?” Lý Nguyên sửng sốt.
“Chính là hết sức để cho học sinh cùng trường, cùng huyện khu tách ra, tận lực tránh cho nhiều người liên thủ, cam đoan công bằng.” Lâm Lam Nguyệt cười nói: “Lấy một ví dụ, nếu hoàn toàn ngẫu nhiên, không cẩn thận đưa mười sinh viên trường chúng ta vào cùng một trận chiến, chúng ta có thể liên thủ trước, thanh trừ những người khác hay không?”
Lý Nguyên hiểu được.
Hai phút sau, hơn một ngàn học sinh tham gia hoạt động lần này, ý thức tất cả đều rơi tới không gian lôi đài này.
Tất cả học sinh đều biết, hoạt động lần này, thật ra chính là trận khảo nghiệm đầu tiên, sắp bắt đầu.
“Các bạn học đến từ khắp nơi trên tỉnh, chào buổi tối mọi người.” Một giọng nói trầm thấp vang lên.
Xoẹt!
Một gã cường tráng cao gần hai mét mặc võ phục màu đen, xuất hiện ở phía trên lôi đài, đứng thẳng trên không, khí thế phi phàm.
“Tôi lặp lại quy tắc lần nữa.” Giọng nói của anh vang vọng toàn trường.
“Cuộc chiến trong lồng.”
“Mỗi một trận tuyển chọn hai trăm người, ngẫu nhiên lên sân khấu tham chiến, tổng cộng tiến hành sáu trận.” Người đàn ông vạm vỡ mặc đồ màu đen trầm giọng nói: “Trong chiến đấu, không ngừng công kích lẫn nhau, giết được càng nhiều địch, thời gian sống sót càng lâu, chấm điểm càng cao.”
“Cho đến cuối cùng còn một người sống sót.”
“Tố chất thân thể giả định của các cậu hoàn toàn giống nhau, toàn bộ là cấp 10.0.”
“Đây là thi tài nghệ.”
“Mỗi trận đấu, người xếp từ thứ hai đến thứ chín, thưởng mười vạn Lam Tinh Tệ.”
“Người thứ nhất mỗi trận, khen thưởng năm mươi vạn Lam Tinh Tệ!” Giọng nói của người đàn ông vạm vỡ mặc đồ đen hùng hồn, quanh quẩn toàn bộ không gian chiến đấu.
Con ngươi Lý Nguyên trong nháy mắt sáng lên.
“Năm mươi vạn Lam Tinh Tệ?” Đôi mắt Lý Nguyên hơi ngưng tụ.
Không rõ sống chết của chú thế nào, Lý Nguyên đã sớm thầm hạ quyết tâm, nếu thật sự đến tình huống xấu nhất, mình nhất định phải có thể chống đỡ cái nhà này.
Thật là một trách nhiệm!
Đầu tiên, chính là phải kiếm tiền.
Không chỉ là tự thân tu luyện, mà phải có thể kiếm được tiền cho em trai em gái đi học.
"Mục tiêu của mình chính là vị trí thứ nhất." Lý Nguyên đưa ra quyết định, sâu trong đôi mắt có khát vọng: “Không ai ngăn cản được mình!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương