Cao Võ : Hạ Cánh Đến Một Vạn Năm Sau(Truyện Chữ)
-
Chapter 212: Hóa mục nát thành thần kỳ, Thập Toàn tông sư kỹ - Phá toái hư không!
Lục Thánh trở về mang lại cho Lục gia một bầu không khí sôi nổi như trẩy hội.
Trịnh Ngọc Phân và Lục Đại Hải tan sở về nhà, thậm chí còn chưa kịp cởi giày đã vội vã chạy thẳng đến chợ rau.
Sau khi mua sắm về một hồi loay hoay, mãi đến hơn tám giờ tối mới ăn xong bữa cơm tối.
Theo lệ thường, anh cùng cha Lục Đại Hải uống vài chén rượu, đến khi Lục Thánh nằm lên giường thì đã là mười một giờ đêm.
Anh như một chiến sĩ trở về sau cuộc chiến dài, nằm trên bến cảng gia đình thuộc về mình, trút bỏ hết sự kiêu ngạo và mệt mỏi.
Mặc dù không cố ý khống chế, nhưng Lục Thánh cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, ngủ rất say.
...
Mộng cảnh không gian.
Đôi mắt xám tro của Lục Thánh hiện hình ảnh m
ột tên tang thi cấp Đại tông sư, trong nháy mắt biến thành hàng trăm "Lục Thánh".
Mỗi một Lục Thánh đều dùng tư thế khác nhau, võ học khác nhau, từ khắp mọi hướng, từ trên xuống dưới, từ mọi góc độ lao về phía mục tiêu ở giữa.
Trận chiến nhanh chóng kết thúc.
Tên tang thi cấp Đại tông sư mạnh mẽ đứng trước mặt Lục Thánh, thân hình dần dần phong hóa, biến thành cát mịn trôi đi.
Lục Thánh buông thõng hai tay xuống bên hông, đôi mắt giống như hồ nước không gợn sóng.
Ngạo nghễ nhìn xuống, bình tĩnh nói.
"Ta chính là Trời."
"Ta chính là võ đạo mà ngươi mãi mãi không thể chạm tới..."
Chữ cuối cùng còn chưa nói xong, màu xám trong mắt Lục Thánh nhanh chóng biến mất, khí thế trong nháy mắt sụp đổ.
Cả người anh trực tiếp từ tư thái uy nghiêm vô biên, cao thâm như mây xanh bị đánh rớt xuống trần gian, lại một lần nữa biến thành Lục Thánh bình thường.
"...."
Lục Thánh thở dài một hơi, biểu cảm vừa thỏa mãn vừa tiếc nuối.
"Thời gian vẫn còn quá ngắn..."
Anh phát hiện gần đây mỗi ngày đều phải vào trạng thái Võ Thần một lần, một phần là để thỏa mãn cơn nghiện.
Trạng thái toàn trí toàn năng, như thần linh tồn tại, thậm chí còn gây nghiện hơn cả chơi game.
Đáng tiếc là thời gian quá ngắn.
Lục Thánh duy trì tốc độ mỗi ngày ít nhất tích lũy một loại ý chí Đại tông sư, ý chí tông sư trong vòng quay màu xám đã tăng lên đến bảy loại, nhưng vẫn không thể kéo dài trạng thái "Võ Thần" thêm một phút.
Một nửa còn lại là để làm quen với phong cách chiến đấu của trạng thái "Võ Thần".
Vừa rồi biến thành hàng trăm người, toàn bộ võ học đều mở ra, chính là chiêu thức mà Lục Thánh đã phát triển trong những ngày này.
"Trong trạng thái Võ Thần, ta kiểm soát sức mạnh, tốc độ, tinh thần lực và các phương diện khác đều đạt đến một mức độ khó tin.
Thậm chí có thể tạo ra hiệu quả giống như kiểu phân thân công kích..."
Thoạt nhìn Lục Thánh trong nháy mắt biến thành hàng trăm người, thực tế những phân thân đó ra tay không hề chậm, chỉ là khoảng cách ra tay nhỏ đến mức có thể bỏ qua, mới tạo ra hiệu quả kinh thiên động địa như vậy.
Giống như lúc trước Lục Thánh xông vào phòng huấn luyện thân pháp, va vào lưới hồng ngoại vậy.
Người bình thường nhìn giống như lưới, nhưng trong mắt Lục Thánh khi mở "Thời cảm" thì giữa mỗi tia hồng ngoại đều có khe hở.
Thực ra đánh cũng chỉ là một khoảng thời gian chênh lệch.
Nhưng nói thì dễ, làm thì khó như lên trời.
Huống chi như Lục Thánh, trong khoảng thời gian chênh lệch trong nháy mắt, có thể nhanh chóng thực hiện hàng trăm đòn tấn công võ học khác nhau, tạo nên hiệu ứng gây sốc như phân thân công kích.
Nếu để Lục Thánh tự mình làm, hắn cũng không làm được.
Trạng thái Võ Thần đã khai thác hoàn toàn tiềm năng của anh đến mức cực hạn, rất nhiều tiềm năng ẩn náu trong cơ thể anh, gần đây đều bị Lục Thánh quên mất, hoặc nói đúng hơn là giai đoạn hiện tại căn bản không dùng được, đã bị loại bỏ...
Tất cả đều được sử dụng lại.
Kết hợp, va chạm, tái cấu trúc...
Hóa mục nát thành thần kỳ.
Thần thông diệu pháp như sinh ra vạn vật trong lĩnh vực võ học.
Đây chính là điểm mạnh thực sự của Thập Toàn tông sư đạo.
Trong trạng thái Võ Thần, Lục Thánh thậm chí có thể tùy thời sử dụng tất cả các kỹ năng tông sư mà anh nắm giữ.
Lực chiến đấu trong nháy mắt tăng lên không biết bao nhiêu lần!
"Đây có thể coi là ta lĩnh ngộ được tông sư kỹ của Thập Toàn tông sư đạo rồi..."
Lục Thánh suy nghĩ nên đặt tên gì cho chiêu này.
Nghĩ đi nghĩ lại, dứt khoát gọi là-
Phá toái hư không!
"Cực hạn của võ đạo, chẳng phải là phá toái hư không sao?"
Lục Thánh nhớ kiếp trước đã đọc rất nhiều tiểu thuyết võ hiệp, đều nói như vậy.
Bất kể cái tên này có liên quan đến chiêu này hay không.
Miễn Lục Thánh thích là được.
Hấp thụ ký ức của tên tang thi cấp Đại tông sư vừa mới giết chết.
Một lượng lớn ký ức võ đạo ùa vào, Thập Toàn võ đạo của Lục Thánh lại tiến thêm một bước, khoảng cách đến hình thái thứ ba cũng gần hơn một bước.
Một phần ký ức võ đạo của Đại tông sư cấp tám hoặc Đại tông sư cấp bảy tương đương với việc Lục Thánh giết chết hàng trăm thậm chí hàng nghìn tên tang thi cấp sáu.
Vượt qua ngưỡng cửa cấp bảy này, ký ức võ đạo mới có thể được coi là bảo tàng.
Trong đó ít nhất bao gồm một môn Khống Chế Cảnh, nếu không thì cũng có thể có một vài môn võ học Nhập Vi Cảnh.
Còn trong ký ức của những tên tang thi dưới cấp bảy, võ học Nhập Vi Cảnh cũng giống như việc đãi vàng trong biển cát.
"Giống như tỷ lệ rớt trang bị của quái vật cấp thấp và quái vật cấp cao vậy, quái vật cấp thấp rớt đồ nhiều hơn quái vật cấp cao rất nhiều..."
Lục Thánh đột nhiên cảm thấy chế độ mộng cảnh không gian ngày càng giống với trò chơi.
Sau khi giải quyết xong ký ức, lại tiếp tục tìm kiếm cốt lõi võ đạo, tức là tông sư kỹ.
Cộng thêm cái này, ý chí tông sư trong vòng quay màu xám đã đạt đến tám cái, nguồn năng lượng của trạng thái Võ Thần càng dồi dào hơn.
"Ý chí tông sư trên vòng quay màu xám càng nhiều, trạng thái Võ Thần càng bền bỉ, tương ứng thì Thập Toàn tông sư kỹ "Phá toái hư không" này cũng càng mạnh.
Đây vẫn chỉ là tuyệt kỹ tông sư cấp bảy, cấp tám.
Đợi thêm một thời gian nữa, khi ta nắm giữ nhiều tông sư kỹ cấp mười, thậm chí cấp mười một...
Phá toái hư không sẽ được cường hóa đến mức nào?
E rằng có thể thực sự thực hiện phá toái hư không.
"Mà như vậy, có phải chính là phương hướng cấp mười hai không?"
Lục Thánh không biết.
Nhưng anh rất mong đợi.
Như thường lệ lại thu hoạch một đợt tang thi bình thường, tích lũy mảnh ký ức, rồi tu luyện "Thủy Tinh quan tưởng pháp".
Mặc dù hiện tại việc xây dựng hình nhân Kim Diệu Thạch không còn cấp thiết như vậy nữa, nhưng ngày ngày chăm chỉ không ngừng, hình nhân Kim Diệu Thạch cũng sắp hoàn thành.
"Có lẽ là tháng này..."
Lục Thánh ước chừng.
Sau khi tinh thần lực đột phá cấp bảy, tốc độ tu luyện pháp môn liên quan đến tinh thần lực nhanh hơn không ít.
"Thần Chiếu Minh Vương Kinh" cũng vậy, ngũ tạng lục phủ đã sắp xây dựng hoàn thành toàn bộ, khí huyết tăng phúc sắp đột phá bốn thành.
Khi Lục Thánh hoàn thành toàn bộ khóa tu luyện mỗi ngày, Lục Thánh lấy quang não ra, dựa vào góc tường cửa một tiệm tạp hóa nhỏ, tùy ý lướt xem giết thời gian.
"Tra cứu, võ đạo ba trăm năm, học sinh lớp mười hai Lưu Khải Minh của trường cấp 3 Bạch Hà ở Thành phố Bạch Hà Cổ Long Quốc ... thông tin cá nhân."
"Đang tra cứu..."
Lục Thánh lặng lẽ nhìn quang não, trong đôi mắt trong veo phản chiếu ánh sáng xanh huyền ảo.
Anh đã từng xem thông tin cá nhân của Lưu Khải Minh một lần.
Không có bất kỳ gợn sóng và ngoài ý muốn nào.
Nhưng đó là trước đây.
Bởi vì anh thay đổi, quỹ đạo cuộc đời của Lưu Khải Minh cũng theo đó mà thay đổi.
Theo như lẽ thường thì cậu ta hẳn phải học một trường đại học khoa học xã hội bình thường, sau khi ra trường thì tìm một công việc bình thường, trở thành một kẻ chết bầm bình thường.
Cuối cùng bình bình thường thường trải qua cả cuộc đời này.
Còn hiện tại, Lưu Khải Minh đã thay đổi.
Cậu ta đi lính.
"Đây không phải là thời đại hòa bình như kiếp trước, sau khi nhập ngũ rèn luyện hai năm thì có thể trở về.
Hiện tại đi lính, là có khả năng ra tiền tuyến.
Tỷ lệ tử vong của binh lính năm sau đều cao hơn năm trước, lỡ như..."
Lỡ như thì sao?
Lục Thánh không dám đảm bảo.
Lưu Khải Minh có thể bình an trở về hay không.
Rất nhanh, thông tin cá nhân của Lưu Khải Minh đã được điều ra.
Lục Thánh lướt qua phần đầu tiên của tiểu sử, ánh mắt lập tức trở nên thả lỏng.
Sau đó đọc kỹ từng chữ, độ cong ở khóe miệng cũng ngày càng lớn.
"Tên nhóc này vậy mà còn có thể lập công hạng nhì? Vinh quang giải ngũ!"
"Sau khi giải ngũ thì làm ăn lớn, lại mở công ty hậu cần, mười chín tuổi thì gia sản đã vượt qua mười triệu.."
"Ba đứa con, hai gái một trai, lợi hại thật!..."
"Tiếc là trung niên mất vợ, ôi..."
"Chết tiệt, tuổi già lấy vợ kế! Tên nhóc này..."
Lục Thánh xem hết toàn bộ lý lịch của Lưu Khải Minh, một tia lo lắng cuối cùng trên mặt cũng hoàn toàn tan biến.
Còn lại, chỉ có thể chân thành chúc phúc cho người bạn thân ngày trước, cũng là bạn thân hiện tại.
Theo như dữ liệu hiển thị, Lưu Khải Minh sống đến gần chín mươi tuổi mới qua đời vì bệnh.
Không chỉ có hai cuộc hôn nhân viên mãn, thậm chí thực lực võ đạo còn từng đạt đến cấp ba.
Gia đình hòa thuận, hạnh phúc mỹ mãn, con cháu đầy đàn, chết già... chết trên giường!
Anh cảm thấy, nếu mình muốn tốt cho Lưu Khải Minh thì nên làm nhất chính là cố gắng tránh xa cậu ta.
Ít nhất là trong hai năm cậu ta đi lính, không được ảnh hưởng đến cậu ta.
Hiện tại tương lai của Lưu Khải Minh đã rất tốt rồi.
Anh rất hy vọng... trên người Lưu Khải Minh, tương lai sẽ không còn xảy ra bất kỳ thay đổi nào nữa.
"Như vậy là tốt lắm rồi.. rất tốt..."
Lục Thánh khẽ lẩm bẩm, nhẹ nhàng tắt quang não.
....
Ngày thứ hai, một hiệu thuốc thiện đường thuộc sở hữu của Linh Thánh chế dược.
Lục Thánh thong thả đi trong hiệu thuốc, tùy ý tuần tra thiện đường hiện tại, giống như một ông chủ lớn thực sự đột nhiên xuống thăm.
Còn Hà Linh Tố thì từng bước một đi theo sau anh, liên tục báo cáo.
".. Cho đến hiện tại, tại tỉnh Đông Ninh, thiện đường đã mở hơn một trăm chi nhánh.
Bước tiếp theo, ngoài việc củng cố thị phần hiện có, tôi còn chuẩn bị mở rộng chi nhánh ra ngoài tỉnh.
Những ngày gần đây đã thảo luận vấn đề này với một số đại lý dự bị ở ngoài tỉnh..."
Mấy tháng không gặp, diện mạo và khí chất của Hà Linh Tố đều thay đổi rất nhiều.
Cô ấy cắt tóc ngắn, cả về trang điểm và trang phục đều trở nên tinh tế và gọn gàng hơn, khí chất cũng càng thêm mạnh mẽ.
Cả người mang lại cho người ta cảm giác như một nữ cường nhân hàng đầu nơi công sở.
Lục Thánh gật đầu, hài lòng nói: "Ta đã nói từ trước rồi, giao cửa hàng cho ngươi, ta rất yên tâm."
Tất nhiên là ngài yên tâm rồi, mỗi tháng chỉ cần ngồi chờ tiền hoa hồng là xong, mà còn là chín phần tiền hoa hồng...
Hà Linh Tố nghe câu này của Lục Thánh thì lén trợn trắng mắt, vẻ mặt đầy khó chịu.
Người ngoài đều nói Hà Linh Tố cô ấy kiếm được nhiều tiền, kiếm đến phát ngất.
Nhưng ai mà biết được, cô ấy mỗi ngày làm việc quần quật, tiền đến tay thực tế còn chưa được một phần.
Tiền lời đều bị ông chủ hờ hững trước mặt này lấy hết.
Số tiền Hà Linh Tố kiếm được cũng chỉ là chút hào nhoáng trong mắt người ngoài.
Còn lúc đăng ký tên công ty, cô ấy còn lén lút đặt chữ "Linh" của cô ấy trước chữ "Thánh", thể hiện sự tồn tại hèn mọn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook