Canh Tác Một Mình
Chapter 131: Ác Mộng Thật Sự Xuất Hiện

Chương 131: Ác Mộng Thật Sự Xuất Hiện

[Dịch giả: Justin]

[Hiệu đính: Aw~ quả vải dễ thương siêu cấp xuyên vũ trụ]

 

Hiệp Hội Pháp Sư, Tầng 90 của tháp.

“Chủ tịch Iona đã qua đời trong một tai nạn tại mỏ đá mana.”

Ngay khi Iona bị chôn vùi trong mỏ đá mana, Gonoba quay trở về Hiệp Hội Pháp Sư và triệu tập một cuộc họp để thông báo về cái chết của Iona.

“Phó chủ tịch Gonoba, ngài đang nói gì vậy?”

“Chủ tịch... Không thể nào!”

“Hãy cho tôi biết vị trí của mỏ đá mana! Tôi sẽ tự mình kiểm tra!”

Hội đồng trưởng lão pháp sư tại Hiệp Hội Pháp Sư bác bỏ lời của Gonoba. Chủ tịch Iona mà họ biết không thể chết chỉ vì một vụ nổ tại mỏ đá mana như vậy.

Hơn nữa…

“Nếu Chủ tịch Iona đã qua đời, thì viên đá phong ấn này phải chuyển sang màu đỏ mới đúng!”

“Đúng vậy. Viên đá phong ấn vẫn chưa thay đổi, phải không!”

Tại tầng cao nhất của Tháp, nơi cuộc họp đang diễn ra, một viên pha lê đen đính trên trần nhà vẫn không thay đổi màu sắc. Điều đó chứng tỏ rằng Iona vẫn còn sống.

Nhưng…

Vụt.

Như thể đang bác bỏ với hội đồng trưởng lão pháp sư, một làn sương đỏ bắt đầu uốn lượn quanh viên pha lê đen.

“Đó... Đó là...”

“Không thể nào... Lời nguyền ác mộng đã trở lại.”

“Chủ tịch Iona đã qua đời...”

Hội đồng trưởng lão pháp sư sau một hồi phủ nhận cái chết của Iona, đã chấp nhận nó sau khi thấy làn sương đỏ.

Đó cũng là bởi lời nguyền ác mộng, thứ được chủ tịch hiệp hội gánh vác cho đến khi chết, đã trở lại sau khi mất chủ nhân.

Mặc dù việc Iona ở trong kết giới không gian đã dẫn đến sự trở lại của một phần linh hồn của Quỷ Vương, các pháp sư khác không có cách nào để nhận ra điều đó.

Lời nguyền ác mộng là một biểu tượng và là một xiềng xích được truyền từ chủ tịch đầu tiên của Hiệp Hội Pháp Sư, một lời nguyền để phong ấn linh hồn của Quỷ Vương Ác Mộng Cổ Đại trong cơ thể của một người.

Người bị nguyền rủa phải chịu đựng những cơn ác mộng khủng khiếp mỗi khi họ ngủ. Đổi lại, họ có thể mượn sức mạnh khủng khiếp của linh hồn Quỷ Vương Ác Mộng.

Kể từ khi Chủ tịch sáng lập giam giữ Quỷ Vương Ác Mộng Cổ Đại trên tầng cao nhất của Hiệp Hội Pháp Sư, các Chủ tịch kế tiếp đã kế thừa lời nguyền đó.

Đó là để ngăn chặn phong ấn của Qủy Vương bị phá vỡ và duy trì danh tiếng của Hiệp Hội Pháp Sư.

‘Những kẻ ngu ngốc này! Một khi ta trở thành Chủ tịch, ta sẽ đuổi hết chúng ra ngoài!’

Gonoba nghiến răng, nhìn hội đồng trưởng lão pháp sư, những người chỉ chấp nhận cái chết của Iona sau khi linh hồn của Qủy Vương đã vất vưởng trở lại.

Mặc dù đó là kết quả của những hành động trong quá khứ của hắn, Gonoba chỉ nghĩ rằng các trưởng lão pháp sư đang phớt lờ mình.

“Vì Chủ tịch Iona đã chết nên theo luật của hiệp hội, ta, Phó Chủ tịch, sẽ trở thành Chủ tịch tiếp theo của Hiệp Hội Pháp Sư.”

Phi thiên!

Gonoba tự tin nói và bay về phía làn sương đỏ, nhưng…

-Hahaha. Bị mờ mắt bởi lòng tham và chấp nhận lời nguyền của ta, thật là ngu ngốc.

Giọng nói của Quỷ Vương Ác Mộng Cổ Đại vang lên trong đầu Gonoba.

“Đúng vậy. Nhanh lên và nguyền rủa ta đi, Quỷ Vương cổ đại.”

Gonoba nói một cách kiêu ngạo, nghĩ rằng những câu chuyện về cơn ác mộng đã bị phóng đại. Có gì to tát đâu khi mơ một cơn ác mộng đơn thuần? Nếu chỉ cần trở thành Chủ tịch...

-Chà, gần đây ta đã chán rồi. Xem ngươi có thể chịu đựng được lời nguyền của ta không nhé, con linh cẩu kiêu ngạo.

Vút.

Cùng lúc đó, làn sương đỏ bị cơ thể Gonoba hấp thụ.

“Hahaha! Ta đã tràn đầy sức mạnh rồi!”

Gonova vui mừng với sức mạnh khủng khiếp mà hắn cảm nhận được trong cơ thể mình.

“Các trưởng lão, nghe đây. Chuẩn bị lễ nhậm chức Chủ tịch của ta ngay lập tức!”

“Vâng... Chủ tịch.”

Hội đồng trưởng lão pháp sư miễn cưỡng công nhận Gonoba là Chủ tịch, vì hắn đã được chọn bởi lời nguyền của cơn ác mộng và đã trở thành Chủ tịch theo luật của hiệp hội.

“Hahaha.”

Gonoba vui sướng, nhìn các trưởng lão pháp sư tuân theo mệnh lệnh của mình một cách ngoan ngoãn.

“He he, đây chính là hương vị của chiến thắng.”

Bị mê hoặc bởi sức mạnh của Chủ tịch, Gonoba tận hưởng tất cả các đặc quyền và niềm vui của ngày hôm đó với tư cách là Chủ tịch. 

Khi đêm đến, Gonoba cảm thấy mệt mỏi.

Cũng phải thôi, cả ngày nay hắn đã chạy quanh để nhận được đãi ngộ của chủ tịch mà.

“Ta mệt rồi. Ta cần ngủ một chút.”

Mặc dù hắn sẽ gặp ác mộng, nhưng đó chỉ  là một cái giá không đáng kể để trở thành Chủ tịch. Gonoba không nghĩ gì về điều đó và ngủ thiếp đi.

-Sức mạnh của lời nguyền này chỉ là một phần trăm của lời nguyền gốc của ta. Ngươi nên chịu đựng được vài ngày.

Trong giấc mơ, giọng nói của Quỷ Vương Ác Mộng Cổ Đại lại vang lên.

“Hừ! Chỉ là một giấc mơ thôi mà?”

-Hahaha. Cứ kiêu ngạo đi. Nó sẽ sớm biến thành tiếng thét thôi.

Khi lời của Quỷ Vương Ác Mộng kết thúc, Kraaaa!

Một con quái vật hình người màu đen xuất hiện.

“Hmph! Đây là tất cả những gì ngươi có sao? Hỏa Cầu!

Gonoba dễ dàng đánh bại kẻ thù.

Kraaak!

Nhưng thời gian trôi qua, số lượng kẻ thù càng tăng lên, và chúng thậm chí còn mạnh hơn.

Trời dần sáng.

“AAAARGH!”

Gonoba hét lên và tỉnh dậy.

Run rẩy, run rẩy.

Những ký ức về cái chết trong cơn ác mộng quá sống động. Hắc có thể cảm nhận được nỗi đau cho đến khi chết. Kẻ thù đã cố tình tra tấn Gonoba, giết hắn một cách chậm rãi. Hắn thậm chí còn cầu xin được giết nhanh chóng.

“Ugh... Ta phải trải qua điều này mỗi khi ngủ sao... Mang cho ta một ít rượu!”

Để xóa đi ký ức kinh hoàng về cơn ác mộng, Gonoba đã  uống rượu từ sáng sớm.

 ***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

***

Sejun bắt đầu chữa trị cho cây chuối ngay sau bữa sáng.

[Kỹ năng Bàn Tay Nông Dân Tiếp Sức Lv. 4 đã được kích hoạt.]

[Bệnh của cây chuối đang dần được chữa trị nhờ bạn.]

Trong khi Sejun đang chữa trị cho cây chuối, Phạch, phạch.

Dơi Vàng vẫn tiệp tục nhiệm vụ hát để tiếp thêm năng lượng cho cây chuối.

Trong lúc đó:

“Nya nya nya.”

Từ ngày hôm qua, Theo đã cảm thấy một sự hấp dẫn mạnh mẽ ở chân trước, cậu ta bí mật tách khỏi các con vật khác. 

Cậu ta muốn làm một mình không cho ai biết. Và nếu cậu ta mang nó đến cho Sejun...

‘Sẽ là ta - người độc chiếm được tình cảm của Chủ tịch Park, nya!’

Ngay khi Theo đang hướng đến nơi mà cậu ra cảm nhận sự hấp dẫn với ý nghĩ được ăn một cây súp thưởng trên đùi Sejun và nhận được sự chiều chuộng của Sejun.

Chít!

Kreong!

Thỏ Đen và Cuengi bất ngờ xuất hiện trước mặt Theo, chặn đường đi của cậu ta. 

Cả hai đã theo dõi Theo, người đã lén lút đi về phía núi lửa xuất hiện ngày hôm qua.

Theo đã nghĩ rằng mình không để lộ điều gì, nhưng việc cậu ta rời khỏi đùi Sejun đã là hành vi rất đáng ngờ.

Kreong? (Anh trai, anh đi đâu vậy?)

“Puhuhu. Tôi đi săn kho báu, nya! Hai người, theo tôi, nya!”

Đã bị bắt gặp rồi thì Theo cũng dẫn theo đàn em của mình luôn. Thật ra, đi một mình sẽ rất buồn chán, và có thể họ sẽ giúp được gì đó.

Chít!!!

Kreong!!

Mắt hai đứa sáng lên khi nghe từ "kho báu", Thỏ Đen và Cuengi gật đầu mạnh mẽ. Chúng em sẽ theo anh!

“Theo tôi nào, nya!”

Chít!

Kreong!

Thế là, ba người đến lối vào của núi lửa được tạo ra bởi vụ nổ mỏ đá mana.

Chít!

Kreong!

Nhìn thấy những viên đá xanh nhạt phát sáng xung quanh núi lửa, Thỏ Đen và Cuengi nghĩ rằng đó là kho báu và bắt đầu lao vào nhặt chúng.

“Đó không phải là kho báu, nya!”

Theo, người đã tập trung vào sự hấp dẫn ở bàn chân trước, vội vàng ngăn hai người lại.

Những viên đá xanh nhạt phát sáng chỉ là những viên đá đã hấp thụ mana khi nó được giải phóng hàng loạt từ mỏ đá mana thôi. Chúng sẽ trở lại thành đá bình thường trong một hoặc hai ngày, vì vậy chúng vô dụng.

‘Thật tốt khi mang hai đứa theo, nya.’

Khi đến nơi, sự hấp dẫn cậu ta cảm nhận được không đến từ một nguồn mà từ hàng chục. Nhiều sự hấp dẫn dường như đã kết hợp lại, làm cho nó càng mạnh mẽ hơn. Nếu cậu ta không mang hai đứa theo, cậu ta sẽ phải chạy quanh một mình.

“Theo tôi, nya!”

Theo dẫn hai đứa đến nơi gần nhất, theo sự hấp dẫn ở chân trước của mình.

“Thỏ Đen, phá viên đá này đi, nya!”

Theo chỉ vào một tảng đá khổng lồ trước mặt và nói.

Chít!

Theo lệnh của Theo, Thỏ Đen vung búa vào tảng đá.

Chít! Chít! Chít!

Rắc.

Tảng đá nứt ra dưới những cú đập của Thỏ Đen.

Và một viên đá màu tím to bằng quả bóng golf xuất hiện từ bên trong tảng đá.

“Đây chính là kho báu, nya!”

Theo nói, chỉ vào viên đá màu tím.

“Bây giờ điều tôi đang nói là...”

Chít!

Kreong!

Trước khi Theo nói xong, Thỏ Đen và Cuengi hét lên. Đây chính là một cuộc thi để xem ai có thể tìm thấy nhiều kho báu hơn! Bắt đầu!

Với tiếng hét đó, cả hai bắt đầu đập vỡ những tảng đá xung quanh.

“Puhuhu. Nó sẽ không ra dễ dàng như vậy đâu, nya. Dù gì thì chiến thắng cũng thuộc về tôi chứ không phải các cậu đâu, nya.”

Theo chế giễu nhìn hai người, thong thả di chuyển theo sự hấp dẫn trong bàn chân trước của mình.

Nhưng…

“Nya?”

Sự thong thả của Theo biến mất sau khi chỉ có một vài viên đá màu tím được khai thác.

Chít! Chít! Chít!

Kueng!

So với Theo, tốc độ khai thác của Thỏ Đen và Cuengi quá nhanh. Đặc biệt là Cuengi, thực sự đang gian lận.

Kueng!

Cuengi đập xuống đất bằng nắm đấm của mình.

Krueng!

Tất cả các tảng đá trong bán kính mười mét xung quanh Cuengi biến thành bụi. Cuengi đang bắt chước kỹ thuật mà mẹ của mình đã sử dụng.

Kueng!

Theo cách này, cậu ấy sẽ tìm thấy những viên đá màu tím từ những tảng đá bị vỡ. Cách này nhanh hơn nhiều so với Theo, người đang tìm kiếm từng viên một.

Cuối cùng, người chiến thắng cuộc săn kho báu là Cuengi khi tìm thấy hai mươi ba viên đá màu tím. Theo tìm thấy mười lăm viên, và Thỏ Đen tìm thấy bảy viên.

Kueng! Kueng! (Em thắng rồi! Ba mà sử dụng cái này, chắc chắn sẽ mạnh hơn!)

Theo nghĩ rằng Cuengi đã phá hủy ngẫu nhiên mọi thứ để tìm viên đá màu tím, nhưng thực sự là Cuengi có trực giác riêng để tìm các vật thể. Đó là một trực giác để tìm những thứ có thể làm cho Sejun mạnh hơn. Đó là một kỹ năng được tạo ra bởi mong muốn chân thành của Cuengi để bảo vệ người cha yếu đuối của mình.

Cuối cùng, Theo,Thỏ Đen, và Cuengi tự tin trở về với bốn mươi lăm viên đá màu tím.

Khi họ trở về đã là giờ ăn trưa.

“Mấy đứa đã đi đâu vậy?”

Sejun đã chuẩn bị xong bữa trưa, hỏi.

“Chúng tôi mang về thứ có thể giúp Chủ tịch Park đấy, nya!”

Chít!

Kreong!

Lạch cạch.

Theo, Thỏ Đen và Cuengi đổ những viên đá màu tím mà họ thu thập được trước mặt Sejun. Chúng có kích thước khác nhau, từ kích thước của móng tay đến kích thước của nắm đấm.

“Cái gì đây?”

Sejun nhặt một viên đá màu tím to bằng quả bóng golf và kiểm tra nó.

[Đá Kỹ Năng Trung Gian]

-Tăng 50 kinh nghiệm thông thạo của kỹ năng mong muốn nhờ nguồn năng lượng chứa trong viên đá.

- Cấp: C

“Cái gì?!”

Anh không biết rằng có thứ như thế này tồn tại! Anh chưa bao giờ biết rằng kỹ năng có thể được tăng cường bằng một vật phẩm như thế này.

“Cảm ơn mấy đứa nhé!”

Sejun khen ngợi ba người đã mang viên đá kỹ năng này về.

“Vậy thì cho tôi súp thưởng nhanh lên, nya!”

Chít! (Hãy để con chơi với chú Sejun trong một tuần, làm ơn!)

Kreong! (Con cũng sẽ ăn trên đùi của ba!)

Mỗi người đều bày tỏ điều họ muốn và lao vào Sejun để đáp lại lời khen ngợi của anh.

Thịch!

Thế là Sejun phải nghỉ làm cả ngày.

Kreong… (Ba ơi, ước gì ba mạnh mẽ hơn và chơi với con…)

Cuengi nhìn Sejun đang bất tỉnh, cảm thấy rất buồn.

 ***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

***

“Chào mừng.”

Trong khi đó, Gonoba đang chào đón nồng nhiệt các hội trưởng của các hội pháp sư như Hỏa Pháp Sư, Pháp Sư Hủy Diệt và Lưu TInh Pháp Sư, những người đã ủng hộ hắn.

“Gonoba, sắc mặt của ngài trông nhợt nhạt vậy?” 

Các hội trưởng khác hỏi thăm khi nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Gonova.

“Khụ khụ. Mấy ngày hôm nay đảo điên lắm…”

“Aha, tất nhiên rồi. Ngài chắc hẳn có nhiều việc phải làm kể từ khi đột nhiên trở thành chủ tịch hiệp hội mà.”

“Nhưng ngài cũng nên bảo trọng.”

“Khó tránh được. Dù sao thì ngài cũng phải là chủ tịch của Hiệp hội Pháp Sư, đúng không?”

“Ta sẽ ổn thôi, khi công việc kết thúc.”

Gonoba đã tìm thấy giải pháp trong nhật ký của Iona khi đang tìm cách giải quyết cơn ác mộng.

‘Trước tiên, ta sẽ câu giờ càng nhiều càng tốt để ngăn chặn kẻ thù mạnh hơn xuất hiện.’

“Bữa ăn đã sẵn sàng ạ.”

Các người hầu bắt đầu mang thức ăn ra.

“Ăn và nói chuyện thôi.”

Gonoba, đang đói, nói với các hội trưởng khác, và khi hắn nhấc nắp đậy thức ăn lên, một sinh vật không nên có mặt ở đó đang nhìn chằm chằm vào Gonoba.

“....?!”

“Kyoo-Kyoo-Kyoo-Kyco-”

Đó chính là hiện thân của một cơn ác mộng.

 ***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương