Canh Tác Một Mình
Chapter 102: Lễ Hội Mùa Màng Bội Thu - Khai Mạc (4)

Chương 102: Lễ Hội Mùa Màng Bội Thu - Khai Mạc (4)

[Dịch giả: Justin]

[Hiệu đính: Aw~ quả vải dễ thương siêu cấp xuyên vũ trụ]

 

Gật đầu, gật đầu.

"Vâng! Chúng tôi muốn mua!"

Những con gấu mèo gật đầu lia lịa.

Món súp có giá trị không chỉ vì riêng hương vị của nó, mà thứ đặc biệt nằm ở các hiệu ứng thêm vào món súp đó. Nó làm tăng sự nhanh nhẹn lên 10,5 trong một giờ và giữ cảm giác no trong suốt bốn giờ.

Có rất nhiều tầng hoặc tháp khác để họ có thể bán súp này nếu họ có thể mua nó. Ngay cả khi nó không bán được, họ cũng có thể dùng để ăn.

‘Nếu sự nhanh nhẹn tăng lên, tốc độ làm việc của gấu mèo của chúng ta sẽ tăng lên.’

Tốc độ sản xuất có thể sẽ tăng khoảng 15% so với trước đây. Nhìn kiểu gì thì đôi bên cũng đều có lợi.

"Tôi sẽ mua 500 phần súp với giá 3 đồng Tháp cho mỗi phần."

"Các người muốn thêm gì không, nya? Các người muốn tăng gì trong số sức mạnh, nhanh nhẹn và sức mạnh ma thuật không, chúng ta có thể làm súp theo yêu cầu đó, nya!”

"Đ… Được luôn?"

Theo tự tin trả lời:

"Vâng, đúng vậy, nya!"

Sejun vừa xem Theo giao dịch vừa gật đầu hài lòng, cười toe toét.

‘Làm tốt lắm, Theo!’

"Nếu thế, chúng tôi sẽ mua 200 phần ăn cho mỗi chỉ số với giá 5 đồng Tháp cho mỗi phần ăn."

"Tốt, nya! Giao dịch hoàn tất..."

Khi Theo chuẩn bị bắt tay với Emil để hoàn tất thỏa thuận, Sejun ngăn cậu ấy lại:

“Từ từ đã!”

Dù anh không cần phải lo lắng về việc Theo bị lừa nữa, nhưng anh vẫn còn một độc chiêu nữa muốn dạy cho Theo.

"Nya?"

"...Sao vậy ạ? Có chuyện gì vậy?"

Cả Theo và Emil đều bối rối nhìn Sejun.

‘Theo, hãy chú ý vào. Tôi sẽ cho cậu thấy nghệ thuật đắc nhân tâm của thế giới.’

"Emil, tôi không thể bán nó với giá đó. Có điều này tôi chưa đề cập, món súp này là món súp phiên bản giới hạn mà chúng tôi chỉ bán 5000 phần ăn ra bên ngoài vì nguyên liệu khan hiếm. Vả lại, chúng tôi thậm chí còn không có nhiều để ăn."

Mặc dù còn rất nhiều thịt Châu Chấu Tím trong Kho Chứa Hư Không, nhưng đúng là họ không thể kiếm thêm được nhiều nữa. Dù sao, Sejun cũng chỉ nói quá lên một chút thôi.

"Sản phẩm giới hạn ư?"

Nghe Sejun nói chỉ bán 5000 suất, giọng Emil run lên.

‘Mình muốn mua nó!’

Món súp đột nhiên có được giá trị khan hiếm to lớn như Bitcoin, kích thích ham muốn mua của Emil.

"Dư lào?"

Đáp lại câu hỏi của Sejun, Emil trả lời như thể ông ấy đang bị thôi miên:

"Tôi muốn mua tất cả 5000 phần với giá gấp đôi số tiền ngài đã đề cập trước đó!"

"Được rồi, tôi sẽ bán tất cả cho ông, Emil. Thêm vào đó, tôi sẽ tặng thêm một số loại cây trồng khác."

Nghe Sejun nói vậy, Emil cúi đầu đầy biết ơn:

"Các loại cây trồng khác nữa ư?! Đa tạ ngài Đại Hắc Long!"

Theo nhìn Sejun với ánh mắt kinh ngạc vượt xa sự ngưỡng mộ. 

‘Wow... Thật tuyệt vời, nya! Sejun đúng là một Thương nhân thần thánh, nya!"

Trong mắt Theo, Sejun đã là một thần nông nghiệp rồi, và giờ đây anh còn là một Thương nhân cấp thần nữa.

Ngay khi họ vừa kết thúc một giao dịch khác với bộ tộc Gấu Mèo, những con thỏ đã làm việc suốt đêm tạo thành từng cặp và bước ra từ nhiều nơi khác nhau trên cánh đồng như những thây ma. Chúng đói đến mức không còn chút năng lượng nào.

Chít…

Éc…

Chít…

Tuy nhiên, những gì chào đón chúng là một cái nồi đã bị Cuengi liếm sạch sẽ. 

"Xin lỗi, các cậu đợi chút nhé!"

Những con thỏ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chờ đợi trong khi ôm cái bụng đói cho đến khi bữa sáng sẵn sàng.

Đó là sự trả thù nho nhỏ của Sejun.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

***

"Nhân tiện, mọi người lấy nguyên liệu cho món ăn mọi người bán ở đâu vậy?"

Sejun hỏi Emil, tộc trưởng của bộ tộc Gấu Mèo, khi anh đang nấu súp.

Bánh gạo và Makgeolli cần gạo, bánh mì cần bột mì, và pho mát cần sữa. Điều đó có nghĩa là Emil có nơi nào đó để lấy gạo, bột mì và sữa. Sejun cũng muốn có chúng.

"À, chúng tôi làm pho mát bằng cách chế biến sữa từ suối sữa trước làng của chúng tôi bằng phương pháp bí mật của mình."

"Suối sữa? Ý ông là sữa chảy ra từ một con suối sao?!"

"Vâng, sữa chảy ra từ con suối đó."

Emil nghiêng đầu nhìn anh như thể hỏi liệu có vấn đề gì với điều đó không.

"Không có gì."

Sejun không có gì để nói về việc có sữa chảy ra từ một con suối.

"Còn gạo và bột mì thì sao?"

"À, những thứ đó được trồng bởi Nông Dân Tòa Tháp Cecilia từ Hoàng Tháp, nơi làng chúng tôi tọa lạc."

"Hoàng Tháp?"

"Đúng vậy, là tòa tháp do những Đại Kim Long quản lý. Nhưng ai là Nông Dân của Hắc Tháp này thế ạ? Tôi muốn giới thiệu bản thân một chút."

Emil nhìn xung quanh để tìm Nông Dân Tòa Tháp.

"Là tôi."

"Ngài?! Ý ngài là ngài, Đại Hắc Long, Sejun, đang làm nông?!"

Emil vô cùng ngạc nhiên. Nó thực sự đáng ngạc nhiên đến vậy sao?

"Đúng vậy."

Emil khen ngợi Sejun trong khi quan sát anh:

"Thật tuyệt vời! Ngài hoàn toàn khác với Ophelia!"

"Ophelia? Nông Dân Lục Tháp Ophelia?"

Sejun nhớ lại củ cà rốt nhanh nhẹn ma thuật được trồng bởi Ophelia mà anh đã nhận được chúng như một phần thưởng từ cuộc thi thu hoạch cà rốt.

"Vâng. Như ngài biết đấy, cô ấy cũng là một Đại Lục Long. Nhưng… Kỹ năng canh tác của cô ấy thì..."

Sejun có thể hiểu tại sao Emil lại ngạc nhiên và ngập ngừng như thế rồi. Bởi vì chính Sejun đã thử những củ cà rốt do Ophelia trồng. Kỹ năng canh tác của cô ấy thực sự rất kém.

"Nhưng tôi có thể lấy hạt giống lúa và lúa mì từ Cecilia, Nông Dân Hoàng Tháp không?"

"Hạt giống ư?! Vâng. Tôi sẽ chuyển lời đến cô ấy."

"Và lần sau mang cho tôi một ít sữa nhé."

"Vâng, tôi sẽ mang nó đến vào lễ hội mùa màng tiếp theo."

Và:

[Súp Khoai Tây SeP Tím Cao Cấp đã hoàn thành]

[Trình độ Nấu Ăn Lv. 4 đã tăng nhẹ]

[Súp Cà Rốt SeP Tím Cao Cấp đã hoàn thành]

..

.

Các món súp tăng lực, nhanh nhẹn và sức mạnh ma thuật đã sẵn sàng.

"Của ông đây."

"Cảm ơn ngài!"

Sejun đưa nồi súp đã hoàn thành cho Emil để ông ấy cất nó vào túi không gian của mình.

"Trả tiền qua tôi này, nya!"

"Của cậu đây."

Theo cần phải tăng doanh số bán hàng với tư cách là một thương nhân lữ hành, đã nhận được tiền.

"Theo ta nào, nya! Ta sẽ lấy cây trồng cho các ông, nya!"

Theo dẫn đầu đoàn gấu mèo đi lấy một vài loại cây trồng từ trong kho.

Và rồi:

"Hả?! Đây cũng là vật phẩm sao?!"

Thấy rằng việc ăn các loại cây trồng cũng làm tăng chỉ số, những con gấu mèo đã dành hết tiền của mình để mua cây trồng của Sejun. Mức giá rất cao. Đây là lần đầu tiên họ gặp những loại cây trồng ngon và có lợi như vậy.

Nhờ vậy, Theo đã quét sạch tất cả số tiền của đám gấu mèo.

"Hẹn gặp lại mọi người vào lễ hội mùa màng tiếp theo nhé."

"Chúng tôi sẽ mang thêm tiền vào lần tới!"

"Tạm biệt!"

Tộc Gấu Mèo rời đi với quyết tâm mua thêm cây trồng vào lần tới.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

***

Hôm sau khi tộc Gấu Mèo đã rời đi, Sejun trồng những hạt giống cà rốt anh có được từ cuộc thi thu hoạch cà rốt.

Vào buổi chiều, anh đến Rừng Tây và, với sự giúp đỡ của phước lành mana, anh đã mở rộng kích thước của mương để những con kiến lửa không thể đến gần Rừng Tây.

Sau đó, anh liên tục hái và trồng hạt giống của Thụ Yêu Thuần Chủng, rồi về nhà để ngủ. Nhờ vậy, số lượng của Thụ Yêu đã tăng lên 2000.

"Dậy thôi."

Ngay khi Sejun thức dậy, đầu gối của anh cảm thấy nặng trĩu như thường lệ.

Zzzz.

Zzzz.

Theo và Iona đang bám vào đầu gối của Sejun và ngủ.

Xoẹt.

Hai người vừa ngủ vừa đu trên đầu gối Sejun, trong khi đó, Sejun kẻ một đường trên tường và bắt đầu buổi sáng của ngày thứ 267 bị mắc kẹt.

‘Không còn nhiều thời gian cho đến kỳ Lam Nguyệt tiếp theo nữa.’

Còn năm ngày nữa là đến kỳ Lam Nguyệt tiếp theo.

"Aileen, kỳ Lam Nguyệt lần này tôi cũng dựa vào cô đó."

[Quản Lý Tòa Tháp hét lớn, yêu cầu bạn tin tưởng cô ấy.]

"Dĩ nhiên rồi! Tôi tin cô mà."

Trong khi anh đang nói chuyện với Aileen:

[Cuộc thi thứ hai của Lễ Hội Mùa Màng, Cuộc Thi Ăn Cà Rốt, sẽ sớm bắt đầu]

[Những người tham gia muốn tham gia cuộc thi, vui lòng tập trung trước Tế Đàn Cà Rốt Khổng Lồ của Ruy Băng Đỏ]

Một thông báo về cuộc thi thứ hai của Lễ Hội Mùa Màng xuất hiện.

Vúuuut!

Đám thỏ chạy về phía Tế Đàn Cà Rốt Khổng Lồ sau khi nhìn thấy thông báo.

"Chúng ta cũng đi thôi."

Khi Sejun và Cuengi đi đến Tế Đàn Cà Rốt Khổng Lồ:

[Thời gian còn lại để đăng ký tham gia - 9 phút 51 giây]

[Số lượng người đăng ký hiện tại - 1032]

Một thông báo như thế này đang lơ lửng dưới Tế Đàn Cà Rốt Khổng Lồ của Ruy Băng Đỏ.

"Tất cả thỏ đều đã đăng ký rồi. Chúng ta cũng hãy đăng ký thôi."

Sejun đi xuống dưới Tế Đàn Cà Rốt Khổng Lồ và đăng ký tham gia cùng với Theo, Iona và Cuengi.

[Số lượng người đăng ký hiện tại - 1037]

"Hử? Tại sao nó lại tăng 5 thay vì 4 vậy?"

Dơi Vàng đang ẩn trong bộ lông của Cuengi, thò đầu ra và nói:

[Tôi cũng ở đây, thưa ngài Sejun.]

"Ồ, cậu ở đó à. Sao cậu lại ở đây vậy?"

[Ở đây tối và ấm, nên tôi rất thích.]

Kreung?

Cuengi dường như không biết tại sao Sejun lại nhìn vào lưng mình và nói chuyện.

Trong khi Sejun đang nói chuyện với Dơi Vàng, Gầm!

Thình, thịch.

Gấu Đỏ Mẹ đến Tế Đàn Cà Rốt Khổng Lồ và đăng ký tham gia.

'Vị trí đầu tiên đã được quyết định rồi.'

Không có ai có thể đánh bại Gấu Đỏ Mẹ, người luôn mong muốn được ăn no nê.

Nhưng sau đó, Thình, thịch, Thình thịch.

Dự đoán của Sejun càng ngày càng đi vào lòng đất khi có thêm những đối thủ khác xuất hiện

Ụm bò!

Ụm bò!

Những thực thể khổng lồ chạy từ xa tới với tiếng gầm mạnh mẽ. Là Nhân Ngưu Vương và đám Hắc Nhân Ngưu. Họ cũng tham gia cuộc thi ăn uống thỏa thích này.

[Số lượng người đăng ký hiện tại - 2038]

Nhân Ngưu Vương và 999 Hắc Nhân Ngưu đã tham gia cuộc thi ăn cà rốt.

Một thời gian ngắn sau đó:

[Thời gian đăng ký đã kết thúc]

[Các ứng viên, vui lòng tập trung dưới Tế Đàn Cà Rốt Khổng Lồ của Ruy Băng Đỏ]

[Cuộc thi ăn cà rốt sẽ bắt đầu sau 1 phút nữa]

Khi Sejun và các động vật đã đăng ký tham gia cuộc thi tập trung xong dưới Tế Đàn:

[Cuộc thi bắt đầu]

Cùng với thông báo bắt đầu cuộc thi, một chiếc giỏ khổng lồ đựng đầy cà rốt xuất hiện trước mặt mọi người. Số lượng chắc chắn là hơn 100 trong nháy mắt.

Ruỳnh–

Ruỳnh–

Ngay khi bắt đầu, Nhân Ngưu Vương và Gấu Đỏ Mẹ liên tục nhồi cà rốt vào miệng.

Nhoàm nhoàm.

Sau khi nhai và nuốt một vài củ cà rốt, chiếc giỏ lại được đổ đầy cà rốt.

"Wow.”

Trong khi Sejun đang xem những củ cà rốt liên tục biến mất, Kueong!

Cuengi nhanh chóng biến lớn và vội vàng ăn cà rốt, như thể cậu ấy không thể thua.

Nhoàm nhoàm.

Và thế là, biết rằng họ đã không còn cơ hội chiến thắng, Sejun và cùng chú thỏ thưởng thức cà rốt từ góc nhìn của khán giả và xem các chiến binh tiêu diệt thức ăn lâm trận.

Cà rốt này tuy không ngon bằng cà rốt từ nông trại của chính họ, nhưng ăn cũng tạm.

Trong khi họ đang xem, Nhân Ngưu Vương và Gấu Đỏ Mẹ đã xơi hết mười rổ cà rốt.

“Ú ù!”

Tiếp theo đó, giỏ được lấp đầy mười củ cà rốt khổng lồ thay vì những củ thông thường, để khiến cho chúng khó ăn hơn.

Tuy nhiên, đối với Nhân Ngưu Vương và Gấu Đỏ Mẹ, những củ cà rốt khổng lồ lại có kích thước phù hợp giúp họ dễ nhai hơn.

Ụm bò!

Gầm!

Nhân Ngưu Vương và Gấu Đỏ Mẹ hạnh phúc gầm lên.

Gầm!

Cuengi cũng tăng tốc độ ăn như thể cậu ấy không thể thua.

Rồn rột.

Rồn rột.

Chẳng mấy chốc, Nhân Ngưu Vương và Gấu Đỏ Mẹ đã làm trống giỏ thứ hai mươi của họ. Không hề có dấu hiệu chậm lại.

Kreong!

Cuengi vừa mới ăn hết tất cả cà rốt trong giỏ thứ mười. Cậu ấy không thể ăn nhiều cùng một lúc, có lẽ vì miệng cậu ấy nhỏ hơn so với những người trưởng thành.

Kreong!

Ngay khi Cuengi chuẩn bị ăn những củ cà rốt khổng lồ:

[Cuộc thi ăn cà rốt đã kết thúc sớm do tất cả cà rốt được chuẩn bị đã hết]

Dù cho quy mô của cuộc thi có nhỏ hay những người tham gia ăn quá nhiều thì cuộc thi luôn phải kết thúc sớm nếu hết cà rốt.

Ụm bò?!

Gầm?!

Nhân Ngưu Vương và Gấu Đỏ Mẹ tỏ vẻ thất vọng trước thông báo kết thúc cuộc thi. Đó là bởi vì họ vẫn chưa no bụng.

Kreong!!!

Cuengi không thể giành được vị trí đầu tiên hoặc ăn chưa no nê, đã khóc trong vòng tay của mẹ mình.

Trong khi đó, bảng xếp hạng được hiển thị và phần thưởng đã được trao.

[Xếp hạng Cuộc Thi Ăn Cà Rốt]

[Đồng hạng nhất - Nhân Ngưu Vương, Gấu Đỏ (20 giỏ)]

[Hạng 3 - Cuengi (10 giỏ)]

..

.

[Phần thưởng sẽ được trao cho những người chiến thắng ở vị trí thứ 1, thứ 2 và thứ 3 của cuộc thi ăn cà rốt]

Plop.

Hức Hức.

[Hức. Ba yếu quá nên ba cần phải ăn cái này.]

Cuengi vẫn chưa ngừng khóc, đưa cho Sejun một viên thuốc màu đen, kích cỡ bằng viên kẹo, như là phần thưởng.

Ụm bò!

Gầm!

Nhân Ngưu Vương và Gấu Đỏ Mẹ cũng gật đầu và mỗi người đưa cho Sejun bốn viên thuốc đen mà họ nhận được làm phần thưởng.

"Cảm ơn mọi người."

Để tỏ lòng biết ơn, Sejun đã nấu thêm thức ăn cho Nhân Ngưu Vương, Gấu Đỏ Mẹ và Cuengi, những người vẫn còn đói.

Và anh kiểm tra phần thưởng.

[Thuốc Nhanh Nhẹn]

-Một loại thuốc được chiết xuất từ 10.000 củ cà rốt do một nông dân thiếu kinh nghiệm trồng, nhằm mục đích tăng cường tác dụng yếu ớt của những củ cà rốt kém phát triển.

-Nó hoàn toàn không có vị.

-Sau khi tiêu thụ, chỉ số nhanh nhẹn vĩnh viễn tăng 1,5.

-Nhà sản xuất: Nông Dân Lam Tháp Zelga

-Thời hạn sử dụng: 100 năm

-Cấp: C+

Hoàn toàn không có vị?

"Chết tiệt…"

Những người này đều đang đùa giỡn với đồ ăn à.

"Ugh!"

Sejun nuốt chín viên thuốc nhanh nhẹn với đôi mắt nhắm chặt. Tất cả những gì anh phải làm là nhai nhanh và nuốt nó xuống.

Tuy nhiên, mùi thuốc còn đọng lại trong miệng anh khá lâu.

"Sejun, miệng cậu thối vậy..."

Ọe!

‘Các người thật là xấu tính.’

Cuối cùng, người duy nhất ở lại bên cạnh Sejun là Theo, người đã chọn đầu gối hơn khứu giác của mình.

"Cảm ơn, Chủ tịch Theo..."

Chưa kịp dứt lời, Theo dùng chân bím chặt miệng anh lại

“Nya! Ngậm miệng lại đi Chủ tịch Park, nya!”

Vào ngày thứ 267 bị mắc kẹt, Sejun phải tự cách ly ở nhà do miệng anh toàn mùi giống mùi Thioaxetat*.

*Gọi mỹ miều là vậy nhưng phải nói là ở đây tả mùi đấy còn kinh hơn mùi shit các cậu ạ.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương