Cành Đào Sum Suê
-
C2: Chương 2
Thiên Độ vươn móng vuốt sắc bén lóe sáng ra, do dự nghĩ, hay là tát một cái cho nàng ấy tỉnh lại? Sau đó móng vuốt Thiên Độ duỗi ra rồi co lại mấy lần, tốt xấu gì nàng ấy cũng là ân nhân cứu mạng của mình, tát một cái thì thật sự rất vong ân phụ nghĩa.
Ngay vào lúc Thiên Độ còn đang suy tính thiệt hơn, thì thiếu nữ ngủ mê kia lại đột nhiên bật dậy. Thấy Thiên Độ đã tỉnh, liền tùy tiện lau nước miếng trên khóe môi, đôi mắt đào hoa long lanh xinh đẹp tràn đầy tươi cười, vui vẻ duỗi tay sờ sờ chiếc tai nhỏ màu hồng phấn lộ ra ngoài của Thiên Độ: “Tiểu hồ ly! Rốt cuộc ngươi cũng tỉnh lại rồi sao?!”
Lần này Thiên Độ thật sự điên lên, ngay cả trên đầu hắn bây giờ cũng toàn là nước miếng! Hắn tức giận nhe răng với phía thiếu nữ má lúm đồng tiền trước mặt kia, như muốn doạ nạt.
“Ngươi đói bụng sao? Ta đi nấu cơm cho ngươi!” Thiếu nữ dường như hiểu lầm bộ dạng hung dữ của Thiên Độ, liền vui vẻ xoa xoa cái đầu lông xù xù của hắn, sau đó nhẹ nhàng bước chân ra khỏi phòng.
________
“Ta tên là Đào Tiểu Nhu, là địa tiên vừa mới tu luyện thành trong cánh rừng này, nhìn dáng vẻ của ngươi có lẽ cũng là một tiểu hồ ly biết tu luyện, nhưng vì sao tiến độ của ngươi lại chậm như vậy, ngay cả hình người cũng chưa thể hóa thành?” Đào Tiểu Nhu ngước quai hàm nhìn chằm chằm về phía Thiên Độ còn đang ăn ngấu ăn nghiến.
Thiên Độ há miệng nuốt thịt hầm có chút mùi vị kỳ quái, do Đào Tiểu Nhu bưng tới cho mình bổ sung thể lực, một mặt khinh thường bĩu môi trong lòng, cây hoa đào tu luyện thành tiểu địa tiên này cũng dám khinh thường hắn, nếu là hắn trước kia, loại tiểu địa tiên nhỏ nhoi này hắn búng tay một cái là chết. Trong lòng Thiên Độ vô cùng khó chịu, nhưng miệng cũng không hề ngừng nghỉ, hắn cúi đầu thấy mình sắp sửa ăn hết một bồn đầy thịt hầm mà Đào Tiểu Nhu bưng tới.
“Ngươi thích món ta nấu đến như vậy sao?” Một bồn đầy thịt đã thấy đáy, đôi mắt Tiểu Nhu sáng lấp lánh nhìn chằm chằm vào Thiên Độ: “Hiếm khi có người xuyên qua kết giới mà ta thiết lập để đến chỗ này, hơn nữa ngươi lại còn thích món ta nấu.” Tiểu Nhu nhịn không được ôm chầm lấy tiểu hồ ly Thiên Độ vào trong lồng ngực “Ta đã quyết định, sau này sẽ nuôi ngươi chu đáo! Tuyệt đối có thể khiến ngươi trở thành mập mạp đáng yêu!”
Thiên Độ bị nàng siết chặt đến mức muốn nhổ hết cả thịt vừa nuốt, giãy giụa một lúc mới có thể lộ ra cái đầu mà hít thở, liền nghe thấy tuyên ngôn này của Tiểu Nhu. Mùi vị thịt kỳ quái ở trong miệng vẫn còn vương lại một chút, Thiên Độ lần đầu tiên bởi vì muốn ăn mà thỏa hiệp, lẳng lặng để mặc cho Tiểu Nhu xoa nắn bộ lông mượt mà của mình.
Những ngày kế tiếp, Thiên Độ thường xuyên ngẫm nghĩ, bản thân mình cứ như vậy mà quyết định ở lại bên cạnh tiểu địa tiên này có phải là đã quá tùy tiện rồi không.
Bởi vì vào cái lần thứ hai Đào Tiểu Nhu nấu ăn, Thiên Độ cuối cùng cũng đã phân biệt được mùi vị, lúc trước hắn vẫn cứ luôn cảm thấy hương vị kỳ quái là bởi vì vị đại tỷ này mỗi lần nấu ăn gần như đã bỏ vào một nửa hủ muối. Thậm chí Thiên Độ đã nghĩ đến, hay là sau này dứt khoát ăn thịt sống thì được rồi? Dù sao cũng không phải chưa từng ăn...
Bị loại thủ pháp nấu ăn quái đản kia của Đào Tiểu Nhu tra tấn không nói, quan trọng nhất chính là, không biết vì sao tiểu địa tiên này cực kỳ yêu thích cái đuôi xoã tung mềm mại của hắn. Thường xuyên nhào tới sờ sờ vuốt vuốt, thậm chí buổi tối còn lấy cớ vì hắn thương tích nghiêm trọng cho nên liền ép buộc giam cầm hắn trong chăn, cùng ngủ với nhau.
Thiên Độ chưa bao giờ bị người ta nhét vào ổ chăn thô bạo như vậy, tức giận đến trợn trắng mắt, Tiểu Nhu dứt khoát thi triển pháp thuật trói chặt Thiên Độ lại, sau đó cảm thấy vô cùng mỹ mãn mà ôm hắn co lại một cụm như ấp trứng, bình yên đi vào giấc ngủ.
Cho nên khi Thiên Độ cuối cùng cũng đã có thể khôi phục pháp lực để mở miệng nói chuyện thì câu đầu tiên của hắn chính là từ chối ngủ cùng một giường với Tiểu Nhu.
Nhưng mà Tiểu Nhu chỉ mở to hai mắt kinh ngạc reo lên: “Tiểu hồ ly! Ngươi đã có thể nói chuyện rồi sao?! Ngươi tu luyện thật nhanh đấy!”
“Ta tên là Thiên Độ! Đừng suốt ngày gọi tiểu hồ ly này tiểu hồ ly kia! Ta không phải là sủng vật của ngươi!” Thiên Độ cứng cổ kháng nghị “Còn nữa! Ta không muốn ngủ cùng với ngươi!”
“Ừm…” Tiểu Nhu nghiêng đầu suy ngẫm một chút quyết đoán lắc lắc đầu “Không được! Ngươi vẫn còn chưa thể hóa hình, thân thể rất yếu ớt, ta phải bảo vệ cho ngươi!”
“Ta không cần ngươi bảo vệ!” Thiên Độ nhảy nhót phản kháng, nhưng Tiểu Nhu đã nhẹ nhàng thi triển pháp thuật trực tiếp bịt miệng Thiên Độ còn đang kêu gào lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook