Canh Cua Viên 1 [Khải Nguyên]
-
Chương 57: [ABO] Alpha X+ [3]
3.
Vương Tuấn Khải miệng khô lưỡi khô mơ hồ đoán được nguy cơ sắp xảy ra, phức tạp nhìn cánh cửa phòng đóng chặt phong tỏa toàn bộ hình ảnh của Vương Nguyên bên trong, chậm rãi bước xuống cầu thang tìm một cốc nước nuốt xuống.
Anh là Alpha X+, đối với nội tiết tố Omega có sức miễn dịch cao hơn so với Alpha bình thường, đương nhiên không phải vì Vương Nguyên tản ra vị đạo của Omega mà anh bị đả bại. Nếu anh thực sự có ý đồ bất chính với cậu, còn phải chờ tới ngày hôm nay sao? Nhưng là, Vương Tuấn Khải nghĩ mãi cũng không ra nguyên nhân tại sao anh bất ổn như vậy, lẽ nào là do tiếp xúc quá lâu nên sinh ra dị tình?
Đang lúc Vương Tuấn Khải muốn gọi điện Joshua tư vấn một chút, cửa phòng rầm một cái bật mở, Vương Nguyên chật vật bám theo khung cửa trượt xuống, cả người bị mồ hôi bao phủ, ướt đẫm quần áo, lộ ra đường cong tinh tế cùng cảnh xuân ẩn hiện sau lớp vải trắng. Vương Tuấn Khải nâng cậu dậy, hơi thở thơm nồng Omega hormone hòa lẫn trong mùi mồ hôi, mi mắt nhẹp nước chẳng biết có phải khóc hay không, suy yếu nhìn Vương Tuấn Khải một cái, cắn môi nói: "Tôi...tôi không thể thông qua..."
Cũng đồng nghĩa với việc, không thể kháng cự bản tính thiên bẩm.
Khi cậu bước vào thế giới ảo của lồng kính, cơ thể như trở lại cái ngày bị đưa đến Trạm hôn phối, bắt đầu sản sinh ảo giác và xuất hiện các mô phỏng khiêu khích du͙ƈ vọиɠ nguyên thủy trong người cậu. Alpha tiết tố như thác lũ ào ào ập tới, vừa bá đạo vừa hung mãnh ép cậu đứng không vững, cá tính chiếm dục siêu cường phát huy triệt để, tuy chỉ là thế giới ảo lừa gạt trung khu thần kinh nhưng Vương Nguyên lại không tài nào đối mặt được. Trong tích tắc lướt qua đó, cậu đã tưởng như có một Alpha thực thụ đang đứng trước mặt mình, mà cậu chỉ có thể thần phục vào người nọ, ngoài việc bị người nọ ôm tới ôm đi điên cuồng hoan ái, Vương Nguyên không nghĩ được gì nữa.
Bản năng của Omega, trời sinh đã phải chịu lệ thuộc vào Alpha.
Vương Nguyên đối với kết quả này thất vọng vô cùng, rõ ràng biết trước kết quả chân chính, cậu lại cứ cố gắng thay đổi quỹ đạo, cuối cùng vẫn không thoát được số mệnh.
Vương Tuấn Khải không nói gì, lẳng lặng đưa Vương Nguyên về phòng. Kỳ thật sâu trong nội tâm anh nghĩ, nếu Vương Nguyên thực sự vượt qua được thử thách, có lẽ cậu đã chẳng phải Omega.
"Khải ca." Vương Nguyên đè lại cánh cửa sắp đóng, sóng mắt lưu chuyển vô số tia sáng mập mờ rời rạc: "Tôi...Thực sự rất muốn tham gia quân bộ."
"Hiện tại không phải lúc." Vương Tuấn Khải lạnh lùng đáp.
Bây giờ cũng vậy, sau này cũng thế.
Omega vĩnh viễn cũng không thể gia nhập quân bộ.
Vương Tuấn Khải chú ý đến mi mắt cụp xuống cùng bộ dạng ỉu xìu của Vương Nguyên, nhịn xuống xúc động muốn nâng tay xoa đầu cậu, xoay người đi về phía phòng mình.
Ngay cả anh cũng không phát hiện ra, định lực đối mặt với Vương Nguyên của anh dần bị xói mòn.
Chiều cuối tuần, khi Baby đang chuẩn bị hoàn thành việc giám sát các học viên Beta trong trung tâm hôn phối, Vương Nguyên một thân đen thui kín cổng cao tường đến tìm y. Trong ba tháng sống tại nhà Vương Tuấn Khải, Vương Nguyên cơ bản cũng quen được hai người bạn ít ỏi mà anh nhắc tới, ví dụ như Joshua hào sảng lương thiện, hoặc là Baby phúc hắc thâm tàng, giao hảo cùng bọn họ cũng tính là thân thiết.
"Lại đến lấy morphine sao, đợi tôi một chút." Baby ngừng công việc trên tay, lôi kéo Vương Nguyên đến kho thuốc: "Gần đây nhà cậu có nhiều người bị thương lắm hả, nên hạn chế một chút, thứ này dùng ít có hiệu quả, dùng nhiều phản tác dụng a."
"Tôi...Baby, tôi nhờ anh một chuyện được không??"
Baby nhìn nhìn cặp mắt màu lục táo, hơi nheo mắt.
"Cậu nói là, cậu muốn tham gia trải nghiệm ngoài trời của quân bộ?" Baby kinh hãi nhìn tiểu Omega trước mặt, trong cuộc đời chưa từng sốc đến vậy: "Rõ ràng là một Omega, làm sao đăng ký vào quân bộ được chứ?"
"Cái đó anh không cần lo, Vương Tuấn Khải sẽ giúp tôi."
"Vương Tuấn Khải đồng ý cho cậu đăng ký sao? Anh ta đâu có hồ đồ như vậy...?" Baby nói được một nửa, cau mày: "Có phải đây là chủ ý của cậu không?"
Vương Nguyên mím môi, một lúc sau mới gật gật đầu, thấy Baby còn muốn ngăn cản chính mình, liền hạ chiến thư cuối cùng: "Baby, tôi biết, anh là một Omega."
Baby chết sững lặng đi một chút, chậm rãi đưa mắt nhìn Vương Nguyên: "Cậu đang uy hiếp tôi?"
"Baby, anh rất tốt, làm như vậy là phản bội bạn bè." Vương Nguyên lắc đầu, nghiêm túc nói: "Tôi chỉ muốn mượn anh dung dịch che giấu Omega tiết tố, tạm thời biến tôi thành Beta mà thôi, như vậy tôi có thể thực hiện mong muốn của mình, chỉ thế thôi."
Cậu đứng dậy, hơi cúi đầu: "Cầu anh."
...
"Bắt đầu thao luyện lúc sáu giờ, sau đó chia tiểu đội thành hai người một nhóm khám phá khu rừng. Nội trong vòng ba ngày phải thu thập đủ các loại dược phẩm đã ghi trong bảng thông báo, nhóm nào hoàn thành nhiệm vụ trước giờ quy định sẽ tăng điểm thưởng lên gấp đôi, không làm tốt chức trách bị trừ gấp đôi, toàn thể giải tán, ba mươi phút sau tập họp!!!!"
Vương Tuấn Khải lơ đãng liếc nhìn bảng thông báo dán đầy chi chít hình ảnh cùng thông tin các loại dược tề, lại ngó đám Alpha cường bách chen lấn nhau dùng máy truyền tin chụp ảnh tành tạch, quay đầu tìm một chỗ có bóng râm ngồi. Anh là học viên năm ba, còn là chuẩn tướng sơ khai trong quân bộ lẽ ra không tham gia mấy cái trò dành cho kẻ rỗi hơi này, nhưng lần trước bỏ một buổi học của lão Lance liền bị lão ghi thù tới tận bây giờ, cứ phải nhất quyết nhét anh vào hàng ngũ huấn luyện ngoài trời mới cam lòng. Vương Tuấn Khải nhàm chán nghĩ, không biết tiểu Omega lúc này ở nhà làm gì, hôm nay không có tập huấn, giờ này hẳn là đang tắm rửa đi ha...
Tưởng tượng cảnh phòng tắm hơi nước nóng như sương mù, mỹ nhân cấm dục nằm trong dòng nước, mái tóc ướŧ áŧ thả giọt nước lăn dài xuống xương quai xanh, chậm rãi di chuyển trên lồng ngực trắng hồng nhẵn nhụi, tạo ra mùi vị gợi cảm vô cùng...
"Cậu còn chưa có nhóm sao? Tôi có thể chung nhóm với cậu không?"
"Tôi..."
"Chúng ta đều là Beta, có thể trợ giúp lẫn nhau!"
Vị Beta trẻ tuổi mỉm cười chìa thẻ ra muốn gộp hai người thành một nhóm, đột nhiên cảm giác chính mình bị lôi ra phía sau một cái, lảo đảo đứng vững.
"Ôi Vương chuẩn tướng!"
Vương Tuấn Khải âm trầm lãnh khốc liếc cậu ta một cái, chỉ vào Beta đang đứng cạnh mình, rít qua kẽ răng: "Cậu ta ở cùng nhóm với tôi."
"Nhưng mà tôi tới trước..."
Vương chuẩn tướng nhếch miệng cười như không cười. Cậu Beta vội vàng rụt cổ, trả lại thẻ báo danh, run rẩy lập cập chạy đi rồi.
Khí thế Alpha không đáng sợ, khí thế của Alpha ăn dấm chua mới đáng sợ!
Người chạy mất, Vương Tuấn Khải như mãnh thú quay ngoắt lại trừng con mồi, ánh mắt nóng bức như ánh xạ nhiệt đới lia tới thủng lỗ chỗ, âm thanh lại bình tĩnh đến lạnh ngắt: "Có gì giải thích không?"
Vị đạo Omega bị che giấu, khí tức Beta nhàn nhạt vây quanh, đây chắc chắn là công trạng của Baby.
Trở về kêu Joshua thu phục cậu ta!
Vương Nguyên chột dạ cúi đầu, kéo kéo khóe miệng cười nhẹ: "Không có."
Không có lý lẽ!
Vương Tuấn Khải không hiểu vì sao bản thân nổi điên: "Tôi đã nói thế nào, với thân phận của cậu, tuyệt đối không được tham gia vào những hoạt động công cộng có nhiều Alpha thế này, may mắn người vừa rồi là Beta, may mắn tôi chặn được cậu ta, nếu là Alpha đòi kết nhóm cùng cậu thì sao? Khi hắn ta phát hiện ra thân phận của cậu thì sao?? Cậu phải biết Omega trong mắt bọn Alpha chó chết đó giống như miếng thịt tươi vậy, họ có thể đè cậu xuống ăn uống thỏa thuê nhưng không đánh dấu nội tiết tố, hành vi đó tương đương với việc cậu bị chơi đùa có hiểu không?? Cho dù là kẻ có lý trí nhất, bọn họ cũng chỉ là Alpha, một khi bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ du͙ƈ vọиɠ xâm chiếm của chính mình, họ mặc kệ cậu là ai, trước tiên phải thi hành bản năng Alpha để thỏa mãn dã thú trong người họ đã..."
Từ ngày đầu tiên gặp mặt, đây là lần thứ nhất Vương Nguyên thấy Vương Tuấn Khải nói nhiều như vậy. Bình thường muốn khai kim khẩu của anh cũng phải coi phong thủy thế nào, lúc nói chuyện tuyệt không có ngữ điệu chứ đừng nói là ý trách móc răn đe...
Anh tức giận như vậy để làm gì?
Vương Nguyên chẳng đợi anh dừng mắng đã chen vào, buồn bực phản bác: "Chẳng phải anh cũng là Alpha đó sao?"
Vương Tuấn Khải nghẹn luôn.
Kế hoạch X+ đến giờ vẫn là bí mật của liên minh, ngay cả người nhà cũng giấu giếm, anh sao có thể nói cho cậu hiểu?
"Hóa ra anh trước giờ...vẫn để ý thân phận Omega của tôi." Vương Nguyên hơi lạc lõng nói, đoạt lại thẻ của mình: "Xin lỗi, tôi cự tuyệt cùng anh chung tổ đội."
Đến khi toàn đội xuất phát vào khu rừng, Vương Tuấn Khải thủy chung vẫn đi sau Vương Nguyên. Đội viên Beta cùng nhóm với cậu bị anh nhìn chằm chằm 24/24 cảm thấy uất ức rưng rưng, rõ ràng bốn người cùng đi, vì cớ gì Vương chuẩn tướng cứ giám sát mình, lẽ nào anh ta coi trọng mình ư? Bạn nhỏ đội viên dưới nguy cơ hoa cúc bị hái sợ hãi co rụt về cuối cùng, tìm cớ đi chung với người còn lại, mới phát hiện tên thứ tư chính là bạn Alpha cùng phòng vẫn hay đối với cậu ta vuốt ve ôm ấp, lập tức khóc không ra nước mắt.
Bốn người (thực chất là hai người) cứ duy trì đội hình quỷ dị như vậy nhanh chóng thu thập dược tề, đợi trời tối liền tìm một hang động nghỉ ngơi.
Vương Tuấn Khải ném cho Alpha kia một ánh mắt, người nọ cười đến là chói mắt, kéo Beta-chan đáng thương rời đi, trả lại không gian hai người trong hang động. Ánh sáng nhàn nhạt phát ra từ đèn pin chiếu lên gò má trơn mịn của tiểu Omega, giờ phút này không cần nội tiết tố Omega vẫn tỏa ra sức quyến rũ không thua kém. Vương Tuấn Khải bước tới trước mặt cậu, mặc kệ cậu quay đầu đi vẫn bá đạo nắm cằm cậu kéo lại, khiến Vương Nguyên phát đau, khó khăn nói: "Buông ra..."
"Mọi người vẫn luôn nói, Vương chuẩn tướng là chính nhân quân tử." Vương Tuấn Khải nghiêm mặt nói, ánh mắt trào phúng lóe lên một tia do dự, sau đó đưa mắt nhìn cổ áo quân phục hé ra của Vương Nguyên, nở nụ cười lạnh lùng: "Tôi thật ra cũng muốn làm bại hoại một lần."
"Anh tính làm gì..." Thuốc chuyển đổi khí tức chỉ giấu đi Omega tiết tố, bản chất của Vương Nguyên vẫn không thay đổi, lúc này bị anh ép vào vách đá liền sinh ra xúc động muốn thuận theo, cắn răng nhẫn nhịn mãi vẫn không chống cự được bản năng Omega.
Cậu bị anh giam trong vòng tay, hơi thở dần dần dồn dập, ánh mắt tỉnh táo cũng bị che lấp vài phần, đôi tay non mềm đưa ra không biết là đẩy hay kéo anh về phía mình, cơ thể run rẩy tựa hồ sắp không khống chế được nữa.
Vương Tuấn Khải cử động cổ tay, máy truyền tin lập tức biến thành phi thuyền loại nhỏ đủ chứa trong hang động. Đây là loại cơ giáp mới phát minh tân tiến nhất của quốc gia, khả năng phong tỏa không gian cực oách, cho dù có là Omega phát tình mười ngày nửa tháng, một khi đã ở trong cơ giáp này, mùi vị ngon ngọt kia tuyệt đối không phát tán ra ngoài.
Vương Nguyên bị anh ôm lên cơ giáp, hai chiếc ghế lái bên trong tự động ngã ra lật thành một chiếc giường đôi, cậu cảm giác được dược biến đổi đang dần mất đi hiệu lực, bởi vì khí tức Omega đã bắt đầu lan ra xung quanh, mà Vương Tuấn Khải vẫn bình tĩnh nhìn cậu chật vật quay mòng, con ngươi xanh lam không chút dao động.
Âm thanh trầm thấp từ tính của anh chậm rãi rót vào tai Vương Nguyên, giữa lúc đầu óc cậu rối bời loạn chuyển, từng chữ từng chữ như ma âm vọng tới từ địa ngục.
"Tôi sẽ cho cậu biết, thế nào là Alpha X+."
------------------
Note: 10h có phúclợi =)))))))))
Vương Tuấn Khải miệng khô lưỡi khô mơ hồ đoán được nguy cơ sắp xảy ra, phức tạp nhìn cánh cửa phòng đóng chặt phong tỏa toàn bộ hình ảnh của Vương Nguyên bên trong, chậm rãi bước xuống cầu thang tìm một cốc nước nuốt xuống.
Anh là Alpha X+, đối với nội tiết tố Omega có sức miễn dịch cao hơn so với Alpha bình thường, đương nhiên không phải vì Vương Nguyên tản ra vị đạo của Omega mà anh bị đả bại. Nếu anh thực sự có ý đồ bất chính với cậu, còn phải chờ tới ngày hôm nay sao? Nhưng là, Vương Tuấn Khải nghĩ mãi cũng không ra nguyên nhân tại sao anh bất ổn như vậy, lẽ nào là do tiếp xúc quá lâu nên sinh ra dị tình?
Đang lúc Vương Tuấn Khải muốn gọi điện Joshua tư vấn một chút, cửa phòng rầm một cái bật mở, Vương Nguyên chật vật bám theo khung cửa trượt xuống, cả người bị mồ hôi bao phủ, ướt đẫm quần áo, lộ ra đường cong tinh tế cùng cảnh xuân ẩn hiện sau lớp vải trắng. Vương Tuấn Khải nâng cậu dậy, hơi thở thơm nồng Omega hormone hòa lẫn trong mùi mồ hôi, mi mắt nhẹp nước chẳng biết có phải khóc hay không, suy yếu nhìn Vương Tuấn Khải một cái, cắn môi nói: "Tôi...tôi không thể thông qua..."
Cũng đồng nghĩa với việc, không thể kháng cự bản tính thiên bẩm.
Khi cậu bước vào thế giới ảo của lồng kính, cơ thể như trở lại cái ngày bị đưa đến Trạm hôn phối, bắt đầu sản sinh ảo giác và xuất hiện các mô phỏng khiêu khích du͙ƈ vọиɠ nguyên thủy trong người cậu. Alpha tiết tố như thác lũ ào ào ập tới, vừa bá đạo vừa hung mãnh ép cậu đứng không vững, cá tính chiếm dục siêu cường phát huy triệt để, tuy chỉ là thế giới ảo lừa gạt trung khu thần kinh nhưng Vương Nguyên lại không tài nào đối mặt được. Trong tích tắc lướt qua đó, cậu đã tưởng như có một Alpha thực thụ đang đứng trước mặt mình, mà cậu chỉ có thể thần phục vào người nọ, ngoài việc bị người nọ ôm tới ôm đi điên cuồng hoan ái, Vương Nguyên không nghĩ được gì nữa.
Bản năng của Omega, trời sinh đã phải chịu lệ thuộc vào Alpha.
Vương Nguyên đối với kết quả này thất vọng vô cùng, rõ ràng biết trước kết quả chân chính, cậu lại cứ cố gắng thay đổi quỹ đạo, cuối cùng vẫn không thoát được số mệnh.
Vương Tuấn Khải không nói gì, lẳng lặng đưa Vương Nguyên về phòng. Kỳ thật sâu trong nội tâm anh nghĩ, nếu Vương Nguyên thực sự vượt qua được thử thách, có lẽ cậu đã chẳng phải Omega.
"Khải ca." Vương Nguyên đè lại cánh cửa sắp đóng, sóng mắt lưu chuyển vô số tia sáng mập mờ rời rạc: "Tôi...Thực sự rất muốn tham gia quân bộ."
"Hiện tại không phải lúc." Vương Tuấn Khải lạnh lùng đáp.
Bây giờ cũng vậy, sau này cũng thế.
Omega vĩnh viễn cũng không thể gia nhập quân bộ.
Vương Tuấn Khải chú ý đến mi mắt cụp xuống cùng bộ dạng ỉu xìu của Vương Nguyên, nhịn xuống xúc động muốn nâng tay xoa đầu cậu, xoay người đi về phía phòng mình.
Ngay cả anh cũng không phát hiện ra, định lực đối mặt với Vương Nguyên của anh dần bị xói mòn.
Chiều cuối tuần, khi Baby đang chuẩn bị hoàn thành việc giám sát các học viên Beta trong trung tâm hôn phối, Vương Nguyên một thân đen thui kín cổng cao tường đến tìm y. Trong ba tháng sống tại nhà Vương Tuấn Khải, Vương Nguyên cơ bản cũng quen được hai người bạn ít ỏi mà anh nhắc tới, ví dụ như Joshua hào sảng lương thiện, hoặc là Baby phúc hắc thâm tàng, giao hảo cùng bọn họ cũng tính là thân thiết.
"Lại đến lấy morphine sao, đợi tôi một chút." Baby ngừng công việc trên tay, lôi kéo Vương Nguyên đến kho thuốc: "Gần đây nhà cậu có nhiều người bị thương lắm hả, nên hạn chế một chút, thứ này dùng ít có hiệu quả, dùng nhiều phản tác dụng a."
"Tôi...Baby, tôi nhờ anh một chuyện được không??"
Baby nhìn nhìn cặp mắt màu lục táo, hơi nheo mắt.
"Cậu nói là, cậu muốn tham gia trải nghiệm ngoài trời của quân bộ?" Baby kinh hãi nhìn tiểu Omega trước mặt, trong cuộc đời chưa từng sốc đến vậy: "Rõ ràng là một Omega, làm sao đăng ký vào quân bộ được chứ?"
"Cái đó anh không cần lo, Vương Tuấn Khải sẽ giúp tôi."
"Vương Tuấn Khải đồng ý cho cậu đăng ký sao? Anh ta đâu có hồ đồ như vậy...?" Baby nói được một nửa, cau mày: "Có phải đây là chủ ý của cậu không?"
Vương Nguyên mím môi, một lúc sau mới gật gật đầu, thấy Baby còn muốn ngăn cản chính mình, liền hạ chiến thư cuối cùng: "Baby, tôi biết, anh là một Omega."
Baby chết sững lặng đi một chút, chậm rãi đưa mắt nhìn Vương Nguyên: "Cậu đang uy hiếp tôi?"
"Baby, anh rất tốt, làm như vậy là phản bội bạn bè." Vương Nguyên lắc đầu, nghiêm túc nói: "Tôi chỉ muốn mượn anh dung dịch che giấu Omega tiết tố, tạm thời biến tôi thành Beta mà thôi, như vậy tôi có thể thực hiện mong muốn của mình, chỉ thế thôi."
Cậu đứng dậy, hơi cúi đầu: "Cầu anh."
...
"Bắt đầu thao luyện lúc sáu giờ, sau đó chia tiểu đội thành hai người một nhóm khám phá khu rừng. Nội trong vòng ba ngày phải thu thập đủ các loại dược phẩm đã ghi trong bảng thông báo, nhóm nào hoàn thành nhiệm vụ trước giờ quy định sẽ tăng điểm thưởng lên gấp đôi, không làm tốt chức trách bị trừ gấp đôi, toàn thể giải tán, ba mươi phút sau tập họp!!!!"
Vương Tuấn Khải lơ đãng liếc nhìn bảng thông báo dán đầy chi chít hình ảnh cùng thông tin các loại dược tề, lại ngó đám Alpha cường bách chen lấn nhau dùng máy truyền tin chụp ảnh tành tạch, quay đầu tìm một chỗ có bóng râm ngồi. Anh là học viên năm ba, còn là chuẩn tướng sơ khai trong quân bộ lẽ ra không tham gia mấy cái trò dành cho kẻ rỗi hơi này, nhưng lần trước bỏ một buổi học của lão Lance liền bị lão ghi thù tới tận bây giờ, cứ phải nhất quyết nhét anh vào hàng ngũ huấn luyện ngoài trời mới cam lòng. Vương Tuấn Khải nhàm chán nghĩ, không biết tiểu Omega lúc này ở nhà làm gì, hôm nay không có tập huấn, giờ này hẳn là đang tắm rửa đi ha...
Tưởng tượng cảnh phòng tắm hơi nước nóng như sương mù, mỹ nhân cấm dục nằm trong dòng nước, mái tóc ướŧ áŧ thả giọt nước lăn dài xuống xương quai xanh, chậm rãi di chuyển trên lồng ngực trắng hồng nhẵn nhụi, tạo ra mùi vị gợi cảm vô cùng...
"Cậu còn chưa có nhóm sao? Tôi có thể chung nhóm với cậu không?"
"Tôi..."
"Chúng ta đều là Beta, có thể trợ giúp lẫn nhau!"
Vị Beta trẻ tuổi mỉm cười chìa thẻ ra muốn gộp hai người thành một nhóm, đột nhiên cảm giác chính mình bị lôi ra phía sau một cái, lảo đảo đứng vững.
"Ôi Vương chuẩn tướng!"
Vương Tuấn Khải âm trầm lãnh khốc liếc cậu ta một cái, chỉ vào Beta đang đứng cạnh mình, rít qua kẽ răng: "Cậu ta ở cùng nhóm với tôi."
"Nhưng mà tôi tới trước..."
Vương chuẩn tướng nhếch miệng cười như không cười. Cậu Beta vội vàng rụt cổ, trả lại thẻ báo danh, run rẩy lập cập chạy đi rồi.
Khí thế Alpha không đáng sợ, khí thế của Alpha ăn dấm chua mới đáng sợ!
Người chạy mất, Vương Tuấn Khải như mãnh thú quay ngoắt lại trừng con mồi, ánh mắt nóng bức như ánh xạ nhiệt đới lia tới thủng lỗ chỗ, âm thanh lại bình tĩnh đến lạnh ngắt: "Có gì giải thích không?"
Vị đạo Omega bị che giấu, khí tức Beta nhàn nhạt vây quanh, đây chắc chắn là công trạng của Baby.
Trở về kêu Joshua thu phục cậu ta!
Vương Nguyên chột dạ cúi đầu, kéo kéo khóe miệng cười nhẹ: "Không có."
Không có lý lẽ!
Vương Tuấn Khải không hiểu vì sao bản thân nổi điên: "Tôi đã nói thế nào, với thân phận của cậu, tuyệt đối không được tham gia vào những hoạt động công cộng có nhiều Alpha thế này, may mắn người vừa rồi là Beta, may mắn tôi chặn được cậu ta, nếu là Alpha đòi kết nhóm cùng cậu thì sao? Khi hắn ta phát hiện ra thân phận của cậu thì sao?? Cậu phải biết Omega trong mắt bọn Alpha chó chết đó giống như miếng thịt tươi vậy, họ có thể đè cậu xuống ăn uống thỏa thuê nhưng không đánh dấu nội tiết tố, hành vi đó tương đương với việc cậu bị chơi đùa có hiểu không?? Cho dù là kẻ có lý trí nhất, bọn họ cũng chỉ là Alpha, một khi bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ du͙ƈ vọиɠ xâm chiếm của chính mình, họ mặc kệ cậu là ai, trước tiên phải thi hành bản năng Alpha để thỏa mãn dã thú trong người họ đã..."
Từ ngày đầu tiên gặp mặt, đây là lần thứ nhất Vương Nguyên thấy Vương Tuấn Khải nói nhiều như vậy. Bình thường muốn khai kim khẩu của anh cũng phải coi phong thủy thế nào, lúc nói chuyện tuyệt không có ngữ điệu chứ đừng nói là ý trách móc răn đe...
Anh tức giận như vậy để làm gì?
Vương Nguyên chẳng đợi anh dừng mắng đã chen vào, buồn bực phản bác: "Chẳng phải anh cũng là Alpha đó sao?"
Vương Tuấn Khải nghẹn luôn.
Kế hoạch X+ đến giờ vẫn là bí mật của liên minh, ngay cả người nhà cũng giấu giếm, anh sao có thể nói cho cậu hiểu?
"Hóa ra anh trước giờ...vẫn để ý thân phận Omega của tôi." Vương Nguyên hơi lạc lõng nói, đoạt lại thẻ của mình: "Xin lỗi, tôi cự tuyệt cùng anh chung tổ đội."
Đến khi toàn đội xuất phát vào khu rừng, Vương Tuấn Khải thủy chung vẫn đi sau Vương Nguyên. Đội viên Beta cùng nhóm với cậu bị anh nhìn chằm chằm 24/24 cảm thấy uất ức rưng rưng, rõ ràng bốn người cùng đi, vì cớ gì Vương chuẩn tướng cứ giám sát mình, lẽ nào anh ta coi trọng mình ư? Bạn nhỏ đội viên dưới nguy cơ hoa cúc bị hái sợ hãi co rụt về cuối cùng, tìm cớ đi chung với người còn lại, mới phát hiện tên thứ tư chính là bạn Alpha cùng phòng vẫn hay đối với cậu ta vuốt ve ôm ấp, lập tức khóc không ra nước mắt.
Bốn người (thực chất là hai người) cứ duy trì đội hình quỷ dị như vậy nhanh chóng thu thập dược tề, đợi trời tối liền tìm một hang động nghỉ ngơi.
Vương Tuấn Khải ném cho Alpha kia một ánh mắt, người nọ cười đến là chói mắt, kéo Beta-chan đáng thương rời đi, trả lại không gian hai người trong hang động. Ánh sáng nhàn nhạt phát ra từ đèn pin chiếu lên gò má trơn mịn của tiểu Omega, giờ phút này không cần nội tiết tố Omega vẫn tỏa ra sức quyến rũ không thua kém. Vương Tuấn Khải bước tới trước mặt cậu, mặc kệ cậu quay đầu đi vẫn bá đạo nắm cằm cậu kéo lại, khiến Vương Nguyên phát đau, khó khăn nói: "Buông ra..."
"Mọi người vẫn luôn nói, Vương chuẩn tướng là chính nhân quân tử." Vương Tuấn Khải nghiêm mặt nói, ánh mắt trào phúng lóe lên một tia do dự, sau đó đưa mắt nhìn cổ áo quân phục hé ra của Vương Nguyên, nở nụ cười lạnh lùng: "Tôi thật ra cũng muốn làm bại hoại một lần."
"Anh tính làm gì..." Thuốc chuyển đổi khí tức chỉ giấu đi Omega tiết tố, bản chất của Vương Nguyên vẫn không thay đổi, lúc này bị anh ép vào vách đá liền sinh ra xúc động muốn thuận theo, cắn răng nhẫn nhịn mãi vẫn không chống cự được bản năng Omega.
Cậu bị anh giam trong vòng tay, hơi thở dần dần dồn dập, ánh mắt tỉnh táo cũng bị che lấp vài phần, đôi tay non mềm đưa ra không biết là đẩy hay kéo anh về phía mình, cơ thể run rẩy tựa hồ sắp không khống chế được nữa.
Vương Tuấn Khải cử động cổ tay, máy truyền tin lập tức biến thành phi thuyền loại nhỏ đủ chứa trong hang động. Đây là loại cơ giáp mới phát minh tân tiến nhất của quốc gia, khả năng phong tỏa không gian cực oách, cho dù có là Omega phát tình mười ngày nửa tháng, một khi đã ở trong cơ giáp này, mùi vị ngon ngọt kia tuyệt đối không phát tán ra ngoài.
Vương Nguyên bị anh ôm lên cơ giáp, hai chiếc ghế lái bên trong tự động ngã ra lật thành một chiếc giường đôi, cậu cảm giác được dược biến đổi đang dần mất đi hiệu lực, bởi vì khí tức Omega đã bắt đầu lan ra xung quanh, mà Vương Tuấn Khải vẫn bình tĩnh nhìn cậu chật vật quay mòng, con ngươi xanh lam không chút dao động.
Âm thanh trầm thấp từ tính của anh chậm rãi rót vào tai Vương Nguyên, giữa lúc đầu óc cậu rối bời loạn chuyển, từng chữ từng chữ như ma âm vọng tới từ địa ngục.
"Tôi sẽ cho cậu biết, thế nào là Alpha X+."
------------------
Note: 10h có phúclợi =)))))))))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook