Căn nhà ma của tôi
Căng thẳng



“Kỹ năng thiên phú? Phần thưởng của nhiệm vụ cấp ác mộng không giống với những nhiệm vụ khác, nó trực tiếp tác dụng trên người, có thể cải tạo bản thân.”
Sau khi nhớ kỹ điểm này, trong lòng Trần Ca trào lên sự chờ mong. Hắn đã thấy được một thế giới khác tồn tại, nó ẩn giấu trong bóng tối, đầy nguy hiểm và khủng bố, chứa đựng sát cơ (1), chỉ dựa vào sức của một mình hắn, đừng nói có thể tìm được bố mẹ, ngay cả việc tự bảo vệ mình cũng đã là rất miễn cưỡng.
(1) Sát cơ: Chủ định giết người.
Nhưng may mắn là hắn có được chiếc điện thoại màu đen này, trong tương lai, không phải là không có cơ hội phản công.
“Bây giờ vẫn còn rất sớm để suy nghĩ đến những vấn đề này, trước hết nghĩ cách ổn định tình hình kinh doanh của Nhà ma đã, phải giải quyết tình cảnh khốn khó trước mắt mới được.” Hắn lấy điện thoại di động của mình ra: “Chuyện ly kỳ đêm nay, thiếu chút nữa là xảy ra ngoài ý muốn, từ đó có thể thấy được nhiệm vụ ác mộng không dễ hoàn thành. Khả năng của mình có hạn, không bằng mời nhiều người cùng tham gia, vì mình bày mưu tính kế.”
Hắn lập tức đăng nhập mấy cái diễn đàn linh dị nổi danh trong nước, upload video lên, đặt tên là: Trong gương là ai.
Mấy phút sau, đoạn video kia được rất nhiều người xem và chia sẻ. Có lẽ là cộng đồng mạng đã thấy đủ thứ tin đồn giải trí, ngẫu nhiên muốn thay đổi khẩu vị, cho nên đoạn video kia tựa như vết dầu loang, nhanh chóng lan rộng, cứ mỗi lần F5, lại có thêm khoảng mười bình luận bên dưới.
“Review trước! Cao trào ở khoảng 25 phút 14 giây!”
“Video này khẳng định tên này không là thằng điên thì cũng là bệnh nhân tâm thần! Không có ai bình thường mà lại đi làm cái chuyện như vậy giữa đêm hôm khuya khoắt cả!”
“Tại sao trên tấm gương lại xuất hiện vết nứt? Rốt cuộc là có thứ gì muốn chui ra ngoài?”
“Tấm gương bị vỡ là do nhiệt độ đang nóng bỗng nhiên lạnh xuống, nhiệt độ trong phòng không ổn định.”
“Mấy người thì biết cái gì, trong logic học, tấm gương là thuần âm, rất dễ chiêu tà, tôi thấy đoạn video này không nên gọi là Trong gương là ai, mà nên gọi là Trong gương có quỷ!”
“Đậu xanh rau muống, hơn nửa đêm rồi đó, làm tôi sợ vãi..., thực bội phục dũng khí của chủ topic.”
“Video này chắc chắn là ghép, nếu như không phải, thì tên của Trương Đại Trụ tôi sẽ lật lại 360 độ theo hình xoắn ốc để ăn...!”
“Chẳng lẽ chỉ có một mình tôi phát hiện à? Avatar của người upload đoạn video này chính là mặt tiền của Nhà ma ở ngoại ô phía tây, mọi người đừng vội, đây là quảng cáo của người ta mà thôi.”
Tài khoản diễn đàn của Trần Ca nhanh chóng nhận được tin nhắn riêng, có rất nhiều người hiếu kỳ, cũng có người nghi vấn, nhưng Trần Ca chẳng chút quan tâm.
Video của hắn là thật, người hiểu được tự nhiên sẽ hiểu, sẽ không mắng chửi, người không hiểu được thì cần gì phải lãng phí thời gian đi giải thích?
Nhìn lượt theo dõi ngày càng tăng lên, Trần Ca nhạy cảm nhận ra đây là một loại kỳ ngộ. Hắn xóa đi 25 phút đầu của video, chỉ giữ lại 14 giây cuối cùng, upload lên douyin.
Trong hàng ngàn video ca hát, tiết mục ngắn, ẩm thực... đoạn video linh dị này của hắn đúng là hàng độc!
Mười giây trôi qua, có nhiều người đã bị trúng chiêu. So với diễn đàn linh dị, cộng đồng douyin có tố chất tâm lý không bằng, có người vô tội bị liều thuốc mạnh này của Trần Ca dọa cho són ra quần, chạy vào khu bình luận chửi ầm lên.
Trên đời này không có tự nhiên yêu, càng không có tự nhiên hận, vô duyên vô cơ mắng người sẽ càng hấp dẫn thêm nhiều người đến vây xem, chuyện này khiến cho những bình luận thiển cận về đoạn video của Trần Ca bị nhấn chìm.
Lướt xem bình luận, mặc dù cách một màn hình điện thoại, nhưng Trần Ca vẫn có thể cảm nhận được sự phẫn nộ của quần chúng, bất quá tố chất tâm lý của hắn mạnh hơn mấy người kia nhiều, hắn chẳng chút quan tậm, thậm chí còn ngoác miệng cười.
Thật ra hắn có thể hiểu được tâm trạng của mấy người qua đường kia, ba giờ sáng, trốn trong chăn, muốn xem mấy em gái xinh đẹp nõn nà để giải trí một chút, tặng hoa, anh anh em em vài câu, sau đó ngủ một giấc thật ngon.
Kết quả là lại mở trúng đoạn video này, thấy một tên khỉ đột đốt nến chơi trò chơi với tấm gương, sai quá sai!
Hố cha ở chỗ là cái video này chỉ có mười bốn giây, còn chưa kịp phản ứng thì hình ảnh kinh dị nhất đã xuất hiện.
Tấm gương vỡ vụn, ảnh phản chiếu trong gương lao mạnh ra ngoài, dường như muốn xuyên qua màn hình!
Ặc? Động tác này quả thực khiến cho người ta nghẹt thở mà!
“Bình luận sôi nổi như vậy, độ hot nhất thời không giảm, xem ra là mọi người rất thích video của mình.” Cái kẻ không phúc hậu nào đó nhếch miệng cười: “Fans đã tăng lên hơn 100, coi bộ không quảng cáo cho Nhà ma thì quả thật có lỗi với thịnh tình hóng chuyện của quần chúng rồi!”
Nói xong, hắn sửa đổi tiêu đề, ở vị trí bắt mắt nhất của phần giới thiệu bản thân là địa chỉ Nhà ma, cuối cùng hắn còn thêm một dấu ngoặc: “Nhà ma không hề đáng sợ.”
Trần Ca rất hài lòng với trang cá nhân của mình, xem bình luận một lúc nữa, sau đó... hắn cứ như vậy thiếp đi dưới bệ cửa sổ.
-----
Ánh mặt trời len lỏi qua khe cửa, chiếu vào mặt Trần Ca, hắn nhúc nhích thân thể đau nhức, lồm cồm bò dậy.
“8 giờ 30 rồi.” Hắn thu dọn một chút, bỏ con rối vào túi, rồi cầm lấy điện thoại, kéo cửa nhà vệ sinh ra.
Cánh cửa gỗ vô duyên vô cớ chằng chịt những vết cào, cứ như là bị chuột gặm.
“Đêm hôm qua, rốt cuộc là thứ gì xuất hiện ngoài cửa?” Nhìn thấy mấy thứ này, hắn không khỏi cảm thấy may mắn vì đêm qua mình đã không ra ngoài.
“Nhiệm vụ cấp ác mộng sẽ phát sinh những biến hóa không lường được, sau này mình phải cẩn thận hơn mới được.” Mấy thứ đạo cụ khác trong Nhà ma không thay đổi nhiều. Trần Ca cũng không quá để ý, hắn đẩy cửa Toàn nhà kinh dị ra, một ngày mới lại bắt đầu.
Khu vui chơi Thế Kỷ Mới mở cửa vào lúc 9 giờ. Tám giờ bốn mươi lăm phút, một bóng dáng khả ái với phần trên đầy đặn ngạo nhân từ đằng xa chạy đến. Trên lưng cô gái kia mang một cái balo, bước chân rất nhanh.
“Ông chủ!”
Trên người cô gái tỏa ra sức sống của tuổi trẻ, khuôn mặt xinh xắn bừng sáng dưới ánh mặt trời, tựa như một quả đào chín mọng, khiến cho người ta hận không thể nhào lên cắn một cái.
“Tiểu Uyển, em đến vừa đúng lúc, anh mới tăng thêm bối cảnh âm nhạc ở khúc ngoặt đến nhà kho, chúng ta đi nghe thử xem.” Trần Ca còn chưa nói xong thì Tiểu Uyển đã kích động bắt lấy tay hắn: “Nha đầu kia, em muốn gì?”
“Vừa nãy, ở cổng khu vui chơi, em nghe thấy có rất nhiều người bàn luận về Nhà ma! Có người đặc biệt đến để thể nghiệm Nhà ma của chúng ta, bọn họ còn đang xếp hàng ở cửa kìa!” Trong lời nói của Từ Uyển lộ rõ sự phấn khích: “Ông chủ, chúng ta có khách rồi!”
“Có khách không phải là chuyện bình thường sao? Nhìn em kìa, đúng là chưa thấy qua thị trường mà.” Trần Ca giả bộ bình tĩnh, điềm nhiên như không có việc gì. Hắn lấy điện thoại di động của mình ra, mở trang cá nhân douyin, Fans của hắn đã chạm mốc năm trăm rồi, khu bình luận thì được vào Top 10 người mới. Có điều là khu bình luận của người ta thì hoan hoan hỉ hỉ, còn khu bình luận của hắn lại tràn ngập khói thuốc súng, có người còn nói đêm qua sợ quá nên đã đái ra giường, bây giờ thì đã mài dao tốt, chuẩn bị lên đường.
“Khụ, có vẻ như đùa quá trớn rồi...” Trần Ca ho một tiếng, sau đó kéo Từ Uyển vào Nhà ma: “Còn 15 phút nữa Thiên Đường sẽ mở cửa, bây giờ trong Nhà ma chỉ có hai chúng ta, hôm nay phải chuẩn bị tốt để đánh một trận ác liệt mới được.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương