Càn Khôn Kiếm Thần
-
Chương 79: Đánh tơi bời
Dịch: Phong Nguyệt Lâu
Đặc biệt là ngũ trưởng lão Cảnh Dụ Tường.
Mới giây trước những nhân vật quan trọng như các vị trưởng lão, chủ quản Cảnh gia còn chúc mừng Cảnh Dụ Tường, chúc mừng Cảnh Sa Hà tôn tử của lão bước vào Nửa Bước Tiên Thiên cảnh. Cảnh Dụ Tường cười toe toét.
Giờ phút này Cảnh Dụ Tường cười thật gượng gạo.
Vì Cảnh Sa Hà Nửa Bước Tiên Thiên mà không thể đánh bại Cảnh Ngôn trong thời gian ngắn.
Đám người trên đài cao đều nhìn ra Cảnh Ngôn hiện giờ đã bắt đầu áp chế Cảnh Sa Hà. Uy năng võ học của Cảnh Sa Hà mạnh thật, nhưng khi đối mặt Cảnh Ngôn cứ cảm thấy không có chỗ gắng sức, giống như búa sắt giã vào bông gòn.
Tiếng chúc mừng đã ngừng bặt.
Trên lôi đài, cuộc đối chiến của Cảnh Ngôn và Cảnh Sa Hà vẫn đang tiếp tục.
Cảnh Ngôn lợi dụng cơ hội chiến đấu đợt này cảm nhận huyền ảo của nguyên khí hóa sương. Cảnh Ngôn từng bước vào Tiên Thiên cảnh, nguyên khí hóa sương, nhưng cảnh giới rơi, chuyện quá khứ đã là thật lâu trước kia.
Giờ đối diện Cảnh Sa Hà, Cảnh Ngôn sinh ra cảm giác quen thuộc với nguyên khí hóa sương, dường như nguyên khí của hắn cũng rục rịch.
Cảnh Ngôn cảm giác nguyên khí của mình có dấu hiệu hóa sương.
Nhưng đang đánh nhau, Cảnh Ngôn không dám phân tâm suy nghĩ lung tung, mọi chuyện chờ kết thúc đối chiến mới từ từ ôn tập, ổn định. Giờ điều Cảnh Ngôn cần làm là tìm càng nhiều cảm giác, cảm xúc với nguyên khí hóa sương.
Hai người đánh nhau gần một nén nhang.
Lòng Cảnh Ngôn sinh ra cảm giác là đã hiểu rõ nguyên khí hóa sương, hắn thầm nghĩ:
- Tạm ổn rồi!
Ánh mắt Cảnh Ngôn nghiệm túc, Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng xảy ra biến đổi vi diệu.
Đúng vậy, Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng mới!
Kết hợp hai loại võ học Thu Phong Lạc Diệp Kiếm và Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng hình thành một loại võ học giống Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng.
Trước đó Cảnh Ngôn chỉ thi triển Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng đã được chỉnh sửa, bây giờ kiếm pháp đột biến, thi triển ra Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng tăng uy lực kiếm quang.
Ba lớp màn kiếm quét ra, Cảnh Ngôn lạnh nhạt nói:
- Cảnh Sa Hà, ngươi thua.
Sông dài kiếm quang bạc bị màn kiếm đen xâm thực, dần vỡ tan.
Cảnh Sa Hà cầm Ngân Sa kiếm, thân thể bị lực lượng to lớn đẩy lùi ra ngoài lôi đài.
Cảnh Sa Hà đứng ngoài lôi đài cắn môi ngước nhìn Cảnh Ngôn.
Cảnh Sa Hà biết mình còn lành lặn đứng đây vì Cảnh Ngôn nương tay, gã không muốn tin nhưng không thể thay đổi sự thật đó. Gã, Nửa Bước Tiên Thiên, không đánh lại Cảnh Ngôn, không có chút cơ may nào, dù đấu thêm một trận nữa gã vẫn có khả năng thất bại.
Cảnh Sa Hà có tính cách cực kỳ tự phụ, ở trước mắt bao người gã thua Cảnh Ngôn phải gánh áp lực lớn hơn võ giả bình thường nhiều.
Cảnh Sa Hà nói:
- Cảnh Ngôn, lần này ta thua ngươi nhưng! Khi ta chính thức bước vào Tiên Thiên cảnh thì ngươi tuyệt đối không đánh lại ta!
Cảnh Ngôn cười nói:
- Chờ ngươi bước vào Tiên Thiên rồi nói đi.
Cảnh Ngôn thật sự nương tay, vì bản tính Cảnh Sa Hà tự phụ lạnh lùng cao ngạo nhưng không có ân oán gì với Cảnh Ngôn. Cảnh Sa Hà tu luyện đến ngày nay chưa bao giờ làm chuyện thương thiên hại lý.
Quan trọng nhất là Cảnh Sa Hà muốn đánh bại Cảnh Ngôn, không cho hắn vào giai đoạn chung kết đại tái nhưng lúc đánh nhau hắn không cảm nhận sát khí từ gã.
Cảnh Ngôn tu luyện Thương Khung Đệ Nhất Thần Công mức độ nhạy bén của ngũ giác siêu kinh người, nếu Cảnh Sa Hà muốn giết người thì hắn đã cảm nhận được. Vì những lý do trên nên Cảnh Ngôn không bị thương tử đệ Cảnh gia cảnh giới Nửa Bước Tiên Thiên này.
Cảnh Sa Hà xoay người bước đi nhanh.
Nguyên quảng trường Cảnh gia sôi trào.
Cảnh Ngôn đánh bại Cảnh Sa Hà Nửa Bước Tiên Thiên cảnh! Thoạt trông hắn thắng hơi bị nhẹ nhàng, vậy chẳng phải là Cảnh Ngôn có thực lực Tiên Thiên cảnh rồi?
Các tử đệ Cảnh gia dù nhỏ tuổi hay lớn tuổi đều giật mình.
Nhìn mặt ngoài Cảnh Ngôn mạnh hơn xa Cảnh Sa Hà, chỉ có hắn biết Cảnh Sa Hà không kém cỏi đến thế. Cảnh Ngôn có thể đánh bại Cảnh Sa Hà nhẹ nhàng vì Thương Khung Đệ Nhất Thần Công cường đại, tìm ra sai sót của võ học Trường Hà Phá Diệt Kiếm mà Cảnh Sa Hà thi triển, do đó tan rã công kích của đối phương.
Thoạt trông nhẹ nhàng thật ra cực kỳ nguy hiểm.
Có điều Cảnh Ngôn khá vừa lòng, vì Cảnh Sa Hà chưa thể buộc hắn thi triển ra Trảm Nguyệt kiếm pháp mới. Trảm Nguyệt kiếm pháp mới là át chủ bài mạnh nhất của Cảnh Ngôn.
Trên đài cao quảng trường.
Triệu Chấn Sơn giật mình xoe tròn mắt nhìn chằm chằm Cảnh Ngôn ở bên dưới, nỗi lòng dao động thật lâu.
Cảnh Ngôn đánh bại Cảnh Sa Hà đem đến rung động quá lớn cho Triệu Chấn Sơn.
Triệu Chấn Sơn hít sâu, âm trầm thầm nghĩ:
- Không thể giữ lại tiểu tử này! Sau này hắn trở về Tiên Thiên e rằng lại là một Cảnh Thiên khác, mang đến uy hiếp khó thể tưởng tượng cho Triệu gia ta.
Đại trưởng lão Lâm gia cũng nín thở.
Lâm Thuấn Nhạc thầm rít gào:
- Chết tiệt! Tại sao Lâm gia ta không xuất hiện tử đệ như vậy? Khốn kiếp! Khốn kiếp!
Lâm Thuấn Nhạc thầm so sánh tôn tử Lâm Nhai với Cảnh Ngôn, vì sao cách biệt lớn đến thế?
Lâm Nhai cũng có tu vi Võ Đạo cửu trọng thiên, đã rất ưu tú. Lâm Thuấn Nhạc biết đừng nói Lâm Nhai so sánh với Cảnh Ngôn, gã so với Lý Thiên Phúc Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến cũng đã kém xa.
Trên đài cao đám người Cảnh gia hay người ghế thượng khách đều lặng im.
Nếu Cảnh Ngôn chỉ đơn giản ưu tú thì rất nhiều người đã chúc mừng tộc trưởng Cảnh gia Cảnh Thành Dã. Nhưng Cảnh Ngôn quá yêu nghiệt, một số từ ngữ có thể nghĩ ra đều không đủ hình dung mức độ biến thái của Cảnh Ngôn.
Ngũ trưởng lão Cảnh Dụ Tường hóa đá.
Tộc trưởng Cảnh Thành Dã tiến lên một bước, vận chuyển nguyên khí:
- Ha ha ha! Đại tái Cảnh gia hôm nay kết thúc giai đoạn khiêu chiến, ba ngày sau tiếp tục giai đoạn chung kết!
- Cảnh tộc trưởng, ta cáo từ trước!
- Ta cũng cáo từ, trong gia tộc còn chút chuyện phải giải quyết.
- ...
Người trên ghế thượng khách hơn một nửa người vội vã rời đi, người còn ngồi lại có quan hệ khá tốt với Cảnh gia, ví dụ tộc trưởng Lưu gia.
Thế lực phụ thuộc vào Cảnh gia như Lưu gia tất nhiên hy vọng Cảnh gia càng mạnh càng tốt.
Đặc biệt là ngũ trưởng lão Cảnh Dụ Tường.
Mới giây trước những nhân vật quan trọng như các vị trưởng lão, chủ quản Cảnh gia còn chúc mừng Cảnh Dụ Tường, chúc mừng Cảnh Sa Hà tôn tử của lão bước vào Nửa Bước Tiên Thiên cảnh. Cảnh Dụ Tường cười toe toét.
Giờ phút này Cảnh Dụ Tường cười thật gượng gạo.
Vì Cảnh Sa Hà Nửa Bước Tiên Thiên mà không thể đánh bại Cảnh Ngôn trong thời gian ngắn.
Đám người trên đài cao đều nhìn ra Cảnh Ngôn hiện giờ đã bắt đầu áp chế Cảnh Sa Hà. Uy năng võ học của Cảnh Sa Hà mạnh thật, nhưng khi đối mặt Cảnh Ngôn cứ cảm thấy không có chỗ gắng sức, giống như búa sắt giã vào bông gòn.
Tiếng chúc mừng đã ngừng bặt.
Trên lôi đài, cuộc đối chiến của Cảnh Ngôn và Cảnh Sa Hà vẫn đang tiếp tục.
Cảnh Ngôn lợi dụng cơ hội chiến đấu đợt này cảm nhận huyền ảo của nguyên khí hóa sương. Cảnh Ngôn từng bước vào Tiên Thiên cảnh, nguyên khí hóa sương, nhưng cảnh giới rơi, chuyện quá khứ đã là thật lâu trước kia.
Giờ đối diện Cảnh Sa Hà, Cảnh Ngôn sinh ra cảm giác quen thuộc với nguyên khí hóa sương, dường như nguyên khí của hắn cũng rục rịch.
Cảnh Ngôn cảm giác nguyên khí của mình có dấu hiệu hóa sương.
Nhưng đang đánh nhau, Cảnh Ngôn không dám phân tâm suy nghĩ lung tung, mọi chuyện chờ kết thúc đối chiến mới từ từ ôn tập, ổn định. Giờ điều Cảnh Ngôn cần làm là tìm càng nhiều cảm giác, cảm xúc với nguyên khí hóa sương.
Hai người đánh nhau gần một nén nhang.
Lòng Cảnh Ngôn sinh ra cảm giác là đã hiểu rõ nguyên khí hóa sương, hắn thầm nghĩ:
- Tạm ổn rồi!
Ánh mắt Cảnh Ngôn nghiệm túc, Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng xảy ra biến đổi vi diệu.
Đúng vậy, Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng mới!
Kết hợp hai loại võ học Thu Phong Lạc Diệp Kiếm và Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng hình thành một loại võ học giống Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng.
Trước đó Cảnh Ngôn chỉ thi triển Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng đã được chỉnh sửa, bây giờ kiếm pháp đột biến, thi triển ra Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng tăng uy lực kiếm quang.
Ba lớp màn kiếm quét ra, Cảnh Ngôn lạnh nhạt nói:
- Cảnh Sa Hà, ngươi thua.
Sông dài kiếm quang bạc bị màn kiếm đen xâm thực, dần vỡ tan.
Cảnh Sa Hà cầm Ngân Sa kiếm, thân thể bị lực lượng to lớn đẩy lùi ra ngoài lôi đài.
Cảnh Sa Hà đứng ngoài lôi đài cắn môi ngước nhìn Cảnh Ngôn.
Cảnh Sa Hà biết mình còn lành lặn đứng đây vì Cảnh Ngôn nương tay, gã không muốn tin nhưng không thể thay đổi sự thật đó. Gã, Nửa Bước Tiên Thiên, không đánh lại Cảnh Ngôn, không có chút cơ may nào, dù đấu thêm một trận nữa gã vẫn có khả năng thất bại.
Cảnh Sa Hà có tính cách cực kỳ tự phụ, ở trước mắt bao người gã thua Cảnh Ngôn phải gánh áp lực lớn hơn võ giả bình thường nhiều.
Cảnh Sa Hà nói:
- Cảnh Ngôn, lần này ta thua ngươi nhưng! Khi ta chính thức bước vào Tiên Thiên cảnh thì ngươi tuyệt đối không đánh lại ta!
Cảnh Ngôn cười nói:
- Chờ ngươi bước vào Tiên Thiên rồi nói đi.
Cảnh Ngôn thật sự nương tay, vì bản tính Cảnh Sa Hà tự phụ lạnh lùng cao ngạo nhưng không có ân oán gì với Cảnh Ngôn. Cảnh Sa Hà tu luyện đến ngày nay chưa bao giờ làm chuyện thương thiên hại lý.
Quan trọng nhất là Cảnh Sa Hà muốn đánh bại Cảnh Ngôn, không cho hắn vào giai đoạn chung kết đại tái nhưng lúc đánh nhau hắn không cảm nhận sát khí từ gã.
Cảnh Ngôn tu luyện Thương Khung Đệ Nhất Thần Công mức độ nhạy bén của ngũ giác siêu kinh người, nếu Cảnh Sa Hà muốn giết người thì hắn đã cảm nhận được. Vì những lý do trên nên Cảnh Ngôn không bị thương tử đệ Cảnh gia cảnh giới Nửa Bước Tiên Thiên này.
Cảnh Sa Hà xoay người bước đi nhanh.
Nguyên quảng trường Cảnh gia sôi trào.
Cảnh Ngôn đánh bại Cảnh Sa Hà Nửa Bước Tiên Thiên cảnh! Thoạt trông hắn thắng hơi bị nhẹ nhàng, vậy chẳng phải là Cảnh Ngôn có thực lực Tiên Thiên cảnh rồi?
Các tử đệ Cảnh gia dù nhỏ tuổi hay lớn tuổi đều giật mình.
Nhìn mặt ngoài Cảnh Ngôn mạnh hơn xa Cảnh Sa Hà, chỉ có hắn biết Cảnh Sa Hà không kém cỏi đến thế. Cảnh Ngôn có thể đánh bại Cảnh Sa Hà nhẹ nhàng vì Thương Khung Đệ Nhất Thần Công cường đại, tìm ra sai sót của võ học Trường Hà Phá Diệt Kiếm mà Cảnh Sa Hà thi triển, do đó tan rã công kích của đối phương.
Thoạt trông nhẹ nhàng thật ra cực kỳ nguy hiểm.
Có điều Cảnh Ngôn khá vừa lòng, vì Cảnh Sa Hà chưa thể buộc hắn thi triển ra Trảm Nguyệt kiếm pháp mới. Trảm Nguyệt kiếm pháp mới là át chủ bài mạnh nhất của Cảnh Ngôn.
Trên đài cao quảng trường.
Triệu Chấn Sơn giật mình xoe tròn mắt nhìn chằm chằm Cảnh Ngôn ở bên dưới, nỗi lòng dao động thật lâu.
Cảnh Ngôn đánh bại Cảnh Sa Hà đem đến rung động quá lớn cho Triệu Chấn Sơn.
Triệu Chấn Sơn hít sâu, âm trầm thầm nghĩ:
- Không thể giữ lại tiểu tử này! Sau này hắn trở về Tiên Thiên e rằng lại là một Cảnh Thiên khác, mang đến uy hiếp khó thể tưởng tượng cho Triệu gia ta.
Đại trưởng lão Lâm gia cũng nín thở.
Lâm Thuấn Nhạc thầm rít gào:
- Chết tiệt! Tại sao Lâm gia ta không xuất hiện tử đệ như vậy? Khốn kiếp! Khốn kiếp!
Lâm Thuấn Nhạc thầm so sánh tôn tử Lâm Nhai với Cảnh Ngôn, vì sao cách biệt lớn đến thế?
Lâm Nhai cũng có tu vi Võ Đạo cửu trọng thiên, đã rất ưu tú. Lâm Thuấn Nhạc biết đừng nói Lâm Nhai so sánh với Cảnh Ngôn, gã so với Lý Thiên Phúc Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến cũng đã kém xa.
Trên đài cao đám người Cảnh gia hay người ghế thượng khách đều lặng im.
Nếu Cảnh Ngôn chỉ đơn giản ưu tú thì rất nhiều người đã chúc mừng tộc trưởng Cảnh gia Cảnh Thành Dã. Nhưng Cảnh Ngôn quá yêu nghiệt, một số từ ngữ có thể nghĩ ra đều không đủ hình dung mức độ biến thái của Cảnh Ngôn.
Ngũ trưởng lão Cảnh Dụ Tường hóa đá.
Tộc trưởng Cảnh Thành Dã tiến lên một bước, vận chuyển nguyên khí:
- Ha ha ha! Đại tái Cảnh gia hôm nay kết thúc giai đoạn khiêu chiến, ba ngày sau tiếp tục giai đoạn chung kết!
- Cảnh tộc trưởng, ta cáo từ trước!
- Ta cũng cáo từ, trong gia tộc còn chút chuyện phải giải quyết.
- ...
Người trên ghế thượng khách hơn một nửa người vội vã rời đi, người còn ngồi lại có quan hệ khá tốt với Cảnh gia, ví dụ tộc trưởng Lưu gia.
Thế lực phụ thuộc vào Cảnh gia như Lưu gia tất nhiên hy vọng Cảnh gia càng mạnh càng tốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook