Cần Gì Quá Đa Tình
-
Chương 21: Chương hai mươi mốt
Tại sao cô và Thẩm Trường Đông phải bỏ trốn chứ, cũng chỉ là mới ngồi nói chuyện điện thoại, ba mẹ Thẩm liền muốn Thẩm Trường Đông đến Bắc Kinh.
Vẫn chưa tới ngày nhập học cho nên Đinh Dật cùng Thẩm Trường Đông gặp nhau ở Bắc Kinh, thông thường thì sẽ đến nhà bác chơi, khi Ngụy Hoa Tĩnh nghe nói Đinh Dật được tuyển thẳng cười sặc sụa: “Em chấp nhận làm hòa thượng sao?” Ngụy Hoa Tĩnh cũng học đại học A, đã là sinh viên năm ba, Đinh Dật không biết gì về ngàng nghề tương lai của mình nên đành phải nhờ anh ta tư vấn.
“Đại học A con gái rất ít, ngành xe hơi không có lấy một người con gái nên thường gọi khoa bọn họ là hòa thượng, em muốn đến đó làm nữ vương sao?”
Đinh Dật dở khóc dở cười, cô có thể nghĩ là Ngụy Hoa Tĩnh đang khen cô không? Bối Bối vội vàng an ủi cô: “Nữ sinh ít thì sao, như vậy thì sẽ được mọi người quan tâm chăm sóc, lúc mình học khoa văn năm thứ hai của trung học, tỷ lệ nam nữ là một: ba, sinh hoạt hằng ngày nữ sinh đều phải tự lo, không hề có đặc quyền gì cả.” Lý Bối Bối thi vào đại học B ngành luật trở thành đàn em của anh Kiến Quân.
“Đại học M ngược lại, trong trường có rất nhiều hoa khôi tụ tập lại, các anh em trong trường thật có diễm phúc.” Ngụy Hoa Tĩnh nháy nháy mắt với Thẩm Trường Đông, hai người bọn họ cùng chung ý kiến, tự động trở thành anh em. Đinh Dật liến Ngụy Hoa Tĩnh một cái: “Anh hiểu rõ nhựng việc này như vậy xem ra thường bơi trong bụi hoa sao?” Nhưng trong lòng lại nghĩ: Thẩm Trường Đông học khoa văn quả nhiên là vì muốn ở bên cạnh con gái đẹp. Không khỏi cảm thấy mất mát, đảo mắt lại nghĩ khác, sợ cái gì. Đại học A nhiều con trai như vậy sẽ có rất nhiều con trai đẹp, cô sẽ không thiệt thòi.
Đinh Dật cùng Lý Bối Bối cùng nhập học, vì tiết kiệm thời gian mọi người chia làm hai, Thẩm Trường Đông cùng ngày nhập học đi với Đinh Dật và Ngụy Tĩnh Hoa, Đinh Kiến Quân là đàn anh nên chăm sóc dẫn đường cho Lý Bối Bối.
Sau khi tìm được nơi tiếp nhận sinh viên, Đinh Dật phát hiện các đàn anh đều rất nhiệt tình, phần lớn đồ Đinh Dật đều đưa Thẩm Trường Đông cầm, cô chỉ đeo ba lô, cầm túi xách vì sợ người khác cướp. Đinh Dật quay đầu lại thấy Thẩm Trường Đông kéo một túi da lớn còn có ba lô to cùng với Ngụy Hoa Tĩnh cầm một túi xách tay lớn, cười nói với một nam sinh: “Thật cảm ơn anh, hành lý của em ở chỗ bọn họ, làm phiền mọi người giúp em một chút.”
Ngụy Hoa Tĩnh còn là người nổi tiếng, rất nhiều người biết anh ta, thấy anh ta đi cùng Đinh Dật, rất nhiều người vây quanh, có cán bộ trong nhóm người đó nói: “Anh Hoa muốn đuổi tận giết tuyệt sao?”
Đinh Dật không hiểu nhìn về phía Ngụy Hoa Tĩnh, chỉ thấy anh ta ném túi xách cho một nam sinh, sờ mũi rồi nói: “Bò Già cậu ở đây là được rồi, Đinh Dật là bạn em gái tôi, mọi người giúp tôi quan tâm một chút, tôi còn có chuyện phải đi trước.” Quay về phía Đinh Dật tạm biệt, Đinh Dật với anh ta bắt chước động tác của Sở Lưu Hương, phất tay một cái: “Không dám làm phiền, anh làm việc của anh đi.”
Người được gọi là Bò Già vui vẻ ra mặt: “Không thành vấn đề, yên tâm đi.” Ngụy Hoa Tĩnh vỗ vỗ bả vai Thẩm Trường Đông xin lỗi.
Nhiều người sức lớn, nhanh chóng đưa đồ đạc của Đinh Dật về phòng, trên giường đã dán số cùng tên, Đinh Dật được phân vị trí gần cửa sổ.
Sau khi báo danh xong mới phát hiện ra khoa xe hơi không tệ như Ngụy Hoa Tĩnh nói, một lớp chín mươi người mới có chín nữ sinh, lớp cô có ba người, hai người kia là Triệu Hiểu Đông ở Liêu Ninh cùng Hồ Giai ở Thượng Hải, còn có một người ở lớp hai là Dương Lộ Lộ, bốn người ở một phòng.
Phòng ngủ rộng hơn phòng ngủ ở trường cấp ba của Nguyễn Thúy nhiều nhưng vẫn hơi chật bởi vì giờ phút này có nhiều đàn anh đàn chị đến đón sinh viên mới, người trong khoa ngoài khao đều có, mọi người náo nhiệt bắt đầu tìm đồng hương.
Hồ Giai không tìm thấy đồng hương ở Thượng Hải liền đứng ở bên cửa sổ lặng nhìn Thẩm Trường Đông thay Đinh Dật xếp đồ, chủ nhân của đồ thì bị các đàn anh ở tỉnh lân cận lôi kéo nói chuyện, Trung Quốc quá lớn, các tỉnh lân cận cũng có thể xem là một nửa đồng hương.
“Đinh Dật, giúp mình kéo góc chăn.” Thẩm Trường Đông trải xong giường, xếp chăn cần người trợ giúp.
Đinh Dật vui sướng đồng ý,nhảy qua đưa tay kéo góc chăn, chỉ kéo có một góc, góc còn lại bị Hồ Giai kéo: “Tớ giúp bạn.” Hai người cùng làm, Đinh mỉm cười cảm ơn cô, bắt đầu nói chuyện lần đầu sau khi giới thiệu: “Mọi người đều tới từ sáng sao?”
“Đúng vậy, đường xa thường đi sớm.” Nhìn về phía Thẩm Trường Đông: “Bạn ấy cũng là bạn học của chúng ta sao?”
Thẩm Trường Đông nghe vậy ngẩng đầu cười, nói với Đinh Dật: “Em gái gọi anh đi.” Đinh Dật “phì” một tiếng cộng thêm một cái liếc mắt, Hồ Giai biết mình nghĩ sai, đỏ mặt vội vàng xin lỗi, Đinh Dật phóng khoáng khoát tay: “Cậu ấy thích dạy dỗ người khác giống như ông già, đừng để ý.”
Gần tới cuối mùa hè đầu mùa thu ở Bắc Kinh gió mát phất phơ, Đinh Dật cùng Thẩm Trường Đông cùng nhau bước trong khuôn viên trường đại học A, sân trường rất lớn, khắp nơi đều là học sinh, đi bộ có, đi xe có.
Nhắm mắt hít một hơi thật sâu, Đinh Dật lẩm bẩm nói: “Trước kia mỗi lần tới Bắc Kinh luôn cảm giác là khách qua đường, lần nầy cuối cùng cũng có chút quen thuộc.” Nhảy cà tưng nhìn Thẩm Trường Đông: “Còn cậu, cậu có cảm giác như vậy không?”
Thẩm Trường Đông liếc nhìn cô một cái: “Có mới nới cũ, mới đến mầy ngày mà đã quen thuộc rồi sao? Mình ở Nam Kinh ba năm, vẫn có cảm giác như là khách.”
“Ai da, mình không có ý này, mình cũng cảm thấy mọi người rất tốt, mình chỉ thích một chút cảm giác cùng không khí của Bắc Kinh.” Đinh Dật khua chân múa tay giải thích.
“Cẩn thận!” Đinh Dật đi lùi suýt nữa đụng phải một chiếc xe đạp đang lao tới, Thẩm Trường Đông vội vàng kéo cô, Đinh Dật bị kéo lảo đảo ngã vào trong ngực Thẩm Trường Đông.
Sau khi lớn lên hai người rất ít khi thân mật với nhau, giờ phút này cô bị Thẩm Trường Đông bị cậu ôm trong ngực, phát hiện ra sau khi cậu ôm cô vào ngực không nhúc nhích, lồng ngực rắn chắc nóng bỏng, Đinh Dật cảm thấy khuôn mặt cô cũng nóng bừng.
Qua một lúc lâu Đinh Dật thấy cậu vẫn không có ý định buông tay, không nhịn được đẩy cậu: “Làm sao vậy, ngủ quên rồi à?”
Thẩm Trường Đông thở dài: “Sói xám vây quanh làm sao mình ngủ được.”
“Bạn nói gì?” Đinh Dật nghe rõ nhưng không hiểu ý cậu muốn nói gì.
“Đinh Dật, muốn nói với bạn một chuyện.” Thẩm Trường Đông lôi kéo cô ngồi xuống ghế đá ven đường, bên cạnh là cây xanh tươi tốt, gió khuya thổi tới làm cho không khí càng thêm mát.
“Chuyện gì?” Đinh Dật chống hai tay ngồi trên ghế đá, hai chân duỗi ra phía trước, bận rộn một ngày rồi giờ để cho gân cốt giãn ra một chút.
“Có biết thời sinh viên phải làm ba chuyện không?” Thẩm Trường Đông đổi đề tài.
“Không biết, phải lo học thôi.”
“Đó là đương nhiên. Ba chuyện đó là học tập, công tác đoàn cùng tình yêu.”
“Ha ha, thật ý nghĩa, hôm nay mình nghe các anh khóa trên nhắc về công tác đoàn rất nhiều còn khuyên mình tham gia, mình đang suy nghĩ, bạn nói xem công tác đoàn có chiếm nhiều thời gian không?”
“Mình cảm thấy cậu lựa chọn một hai cái mà cậu thích là được, chọn nhiều quá không có tinh thần cũng vô dụng. Về vấn đề tình yêu, bạn có suy nghĩ gì không?”
Đinh Dật chợt tức giận đứng lên: “Còn nói nữa, mình còn tưởng trường này nhiều con trai như vậy chắc chắn sẽ có một vài người dễ nhìn, ai ngờ hôm nay đập vào mắt đều là ếch, nếu tiếp tục như vậy mình làm sao có cơ hội yêu đương nữa?”
Khóe miệng Thẩm Trường Đông khẽ run rẩy, lấy lại bình tĩnh nói: “Đã như vậy chỉ sợ con gái trường mình cũng như vậy, vậy hai chúng ta giúp đỡ nhau thôi.”
Đinh Dật trợn to mắt nhìn cậu, từ trước đến giờ khả năng suy luận của cô rất tốt, không nghĩ sai, không nhịn được hỏi: “Bạn nói hai chúng mình làm thành một đôi?”
Thẩm Trường Đông gật đầu: “Như vậy mới không uổng phí cuộc sống đại học.”
“Trường học của bạn nổi tiếng có rất nhiều hoa khôi tập trung còn quyết định muốn làm như vậy sao, hai ngày sau có hối hận không?” Đại học M mở hai ngày hội buổi tối Thẩm Trường Đông đều không đến, với bề ngoài của cậu chắn chắn không có ít con gái ngưỡng mộ.
“Vậy chúng ta có đánh cuộc có được hay không? Trước hết chúng ta xác định quan hệ bạn trai bạn gái, nếu như người nào hối hận trước phải đồng ý một yêu cầu của đối phương.” Thẩm Trường Đông mở miệng nói.
Hả? Nghe giống như có âm mưu gì? Đọc hết Kim Dung Dinh Dật lập tức nghĩ đến Triệu Mẫn cùng ba người kia cầu xin, Trương Vô Kỵ ngu ngốc bị dắt mũi, cô cũng ngu ngốc như vậy sao?
Thẩm Trường Đông giống như nhìn thấu suy nghĩ của cô: “Tiểu thuyết là tiểu thuyết, không có khoa trương như vậy, hơn nữa, theo như cách nói của bạn, hình như tỷ lệ đổi ý của mình tương đối cao.”
Đúng nhỉ, khi còn bé cậu thà chịu phạt chứ không chịu cưới cô, nói không chừng đến lúc nhìn thấy mỹ nữ của trường đại học M lại choáng váng đầu óc, hừ hừ, đến lúc đó cô có thể nghĩ cách hành hạ cậu.
Không biết tại sao vừa nghĩ tới Thẩm Trường Đông tìm được giai nhân mà cô lại cô đơn một mình, Đinh Dật liền cảm thấy không thoải mái cho nên như vậy cũng tốt.
Buổi tối hôm đó, phòng hai linh bốn mở tiệc ra mắt, bốn người mười tám mười chín tuổi các cô tự giới thiệu bản thân, thuận tiên báo cáo tình trạng bản thân, ba người kia đều độc thân, xem ra đều là con ngoan trò giỏi.
“Đinh Dật, bạn thì sao?” Hồ Giai thấy lúc giới thiệu Đinh Dật bỏ quên một mục liền hỏi: “Bạn có bạn trai hay chưa?”
“Đúng rồi, đúng rồi, Đinh Dật bạn có bạn trai chưa?” Hai người kia cũng hưng phấn, ban ngày Đinh Dật nói anh chàng đẹp trai giúp cô trải gra giường là “người hầu” của cô, hỏi các bạn ở Bắc Kinh mới biết người hầu là gì.
“Mình có bạn trai còn là mới ra lò.” Mặc dù có chút kỳ cục Đinh Dật vẫn thành thật trả lời, một lúc sau thì Đinh Dật cũng có thể thích ứng Thẩm Trường Đông là “bạn trai" của cô.
Một viên đá làm gợn ngàn con sóng, mặc kệ như thế nào, rốt cuộc cũng chỉ là một cô gái, mặc dù học trường đại học A, mặc dù là khoa xe hơi, đối với tình yêu cô cũng không khác những cô gái bình thường.
Đinh Dật làm vẻ mặt đau khổ: “Tối hôm nay mình mới có bạn trai, nghiêm túc mà nói, còn chưa có kinh nghiệm, thật không có gì để nói!”
Vẫn chưa tới ngày nhập học cho nên Đinh Dật cùng Thẩm Trường Đông gặp nhau ở Bắc Kinh, thông thường thì sẽ đến nhà bác chơi, khi Ngụy Hoa Tĩnh nghe nói Đinh Dật được tuyển thẳng cười sặc sụa: “Em chấp nhận làm hòa thượng sao?” Ngụy Hoa Tĩnh cũng học đại học A, đã là sinh viên năm ba, Đinh Dật không biết gì về ngàng nghề tương lai của mình nên đành phải nhờ anh ta tư vấn.
“Đại học A con gái rất ít, ngành xe hơi không có lấy một người con gái nên thường gọi khoa bọn họ là hòa thượng, em muốn đến đó làm nữ vương sao?”
Đinh Dật dở khóc dở cười, cô có thể nghĩ là Ngụy Hoa Tĩnh đang khen cô không? Bối Bối vội vàng an ủi cô: “Nữ sinh ít thì sao, như vậy thì sẽ được mọi người quan tâm chăm sóc, lúc mình học khoa văn năm thứ hai của trung học, tỷ lệ nam nữ là một: ba, sinh hoạt hằng ngày nữ sinh đều phải tự lo, không hề có đặc quyền gì cả.” Lý Bối Bối thi vào đại học B ngành luật trở thành đàn em của anh Kiến Quân.
“Đại học M ngược lại, trong trường có rất nhiều hoa khôi tụ tập lại, các anh em trong trường thật có diễm phúc.” Ngụy Hoa Tĩnh nháy nháy mắt với Thẩm Trường Đông, hai người bọn họ cùng chung ý kiến, tự động trở thành anh em. Đinh Dật liến Ngụy Hoa Tĩnh một cái: “Anh hiểu rõ nhựng việc này như vậy xem ra thường bơi trong bụi hoa sao?” Nhưng trong lòng lại nghĩ: Thẩm Trường Đông học khoa văn quả nhiên là vì muốn ở bên cạnh con gái đẹp. Không khỏi cảm thấy mất mát, đảo mắt lại nghĩ khác, sợ cái gì. Đại học A nhiều con trai như vậy sẽ có rất nhiều con trai đẹp, cô sẽ không thiệt thòi.
Đinh Dật cùng Lý Bối Bối cùng nhập học, vì tiết kiệm thời gian mọi người chia làm hai, Thẩm Trường Đông cùng ngày nhập học đi với Đinh Dật và Ngụy Tĩnh Hoa, Đinh Kiến Quân là đàn anh nên chăm sóc dẫn đường cho Lý Bối Bối.
Sau khi tìm được nơi tiếp nhận sinh viên, Đinh Dật phát hiện các đàn anh đều rất nhiệt tình, phần lớn đồ Đinh Dật đều đưa Thẩm Trường Đông cầm, cô chỉ đeo ba lô, cầm túi xách vì sợ người khác cướp. Đinh Dật quay đầu lại thấy Thẩm Trường Đông kéo một túi da lớn còn có ba lô to cùng với Ngụy Hoa Tĩnh cầm một túi xách tay lớn, cười nói với một nam sinh: “Thật cảm ơn anh, hành lý của em ở chỗ bọn họ, làm phiền mọi người giúp em một chút.”
Ngụy Hoa Tĩnh còn là người nổi tiếng, rất nhiều người biết anh ta, thấy anh ta đi cùng Đinh Dật, rất nhiều người vây quanh, có cán bộ trong nhóm người đó nói: “Anh Hoa muốn đuổi tận giết tuyệt sao?”
Đinh Dật không hiểu nhìn về phía Ngụy Hoa Tĩnh, chỉ thấy anh ta ném túi xách cho một nam sinh, sờ mũi rồi nói: “Bò Già cậu ở đây là được rồi, Đinh Dật là bạn em gái tôi, mọi người giúp tôi quan tâm một chút, tôi còn có chuyện phải đi trước.” Quay về phía Đinh Dật tạm biệt, Đinh Dật với anh ta bắt chước động tác của Sở Lưu Hương, phất tay một cái: “Không dám làm phiền, anh làm việc của anh đi.”
Người được gọi là Bò Già vui vẻ ra mặt: “Không thành vấn đề, yên tâm đi.” Ngụy Hoa Tĩnh vỗ vỗ bả vai Thẩm Trường Đông xin lỗi.
Nhiều người sức lớn, nhanh chóng đưa đồ đạc của Đinh Dật về phòng, trên giường đã dán số cùng tên, Đinh Dật được phân vị trí gần cửa sổ.
Sau khi báo danh xong mới phát hiện ra khoa xe hơi không tệ như Ngụy Hoa Tĩnh nói, một lớp chín mươi người mới có chín nữ sinh, lớp cô có ba người, hai người kia là Triệu Hiểu Đông ở Liêu Ninh cùng Hồ Giai ở Thượng Hải, còn có một người ở lớp hai là Dương Lộ Lộ, bốn người ở một phòng.
Phòng ngủ rộng hơn phòng ngủ ở trường cấp ba của Nguyễn Thúy nhiều nhưng vẫn hơi chật bởi vì giờ phút này có nhiều đàn anh đàn chị đến đón sinh viên mới, người trong khoa ngoài khao đều có, mọi người náo nhiệt bắt đầu tìm đồng hương.
Hồ Giai không tìm thấy đồng hương ở Thượng Hải liền đứng ở bên cửa sổ lặng nhìn Thẩm Trường Đông thay Đinh Dật xếp đồ, chủ nhân của đồ thì bị các đàn anh ở tỉnh lân cận lôi kéo nói chuyện, Trung Quốc quá lớn, các tỉnh lân cận cũng có thể xem là một nửa đồng hương.
“Đinh Dật, giúp mình kéo góc chăn.” Thẩm Trường Đông trải xong giường, xếp chăn cần người trợ giúp.
Đinh Dật vui sướng đồng ý,nhảy qua đưa tay kéo góc chăn, chỉ kéo có một góc, góc còn lại bị Hồ Giai kéo: “Tớ giúp bạn.” Hai người cùng làm, Đinh mỉm cười cảm ơn cô, bắt đầu nói chuyện lần đầu sau khi giới thiệu: “Mọi người đều tới từ sáng sao?”
“Đúng vậy, đường xa thường đi sớm.” Nhìn về phía Thẩm Trường Đông: “Bạn ấy cũng là bạn học của chúng ta sao?”
Thẩm Trường Đông nghe vậy ngẩng đầu cười, nói với Đinh Dật: “Em gái gọi anh đi.” Đinh Dật “phì” một tiếng cộng thêm một cái liếc mắt, Hồ Giai biết mình nghĩ sai, đỏ mặt vội vàng xin lỗi, Đinh Dật phóng khoáng khoát tay: “Cậu ấy thích dạy dỗ người khác giống như ông già, đừng để ý.”
Gần tới cuối mùa hè đầu mùa thu ở Bắc Kinh gió mát phất phơ, Đinh Dật cùng Thẩm Trường Đông cùng nhau bước trong khuôn viên trường đại học A, sân trường rất lớn, khắp nơi đều là học sinh, đi bộ có, đi xe có.
Nhắm mắt hít một hơi thật sâu, Đinh Dật lẩm bẩm nói: “Trước kia mỗi lần tới Bắc Kinh luôn cảm giác là khách qua đường, lần nầy cuối cùng cũng có chút quen thuộc.” Nhảy cà tưng nhìn Thẩm Trường Đông: “Còn cậu, cậu có cảm giác như vậy không?”
Thẩm Trường Đông liếc nhìn cô một cái: “Có mới nới cũ, mới đến mầy ngày mà đã quen thuộc rồi sao? Mình ở Nam Kinh ba năm, vẫn có cảm giác như là khách.”
“Ai da, mình không có ý này, mình cũng cảm thấy mọi người rất tốt, mình chỉ thích một chút cảm giác cùng không khí của Bắc Kinh.” Đinh Dật khua chân múa tay giải thích.
“Cẩn thận!” Đinh Dật đi lùi suýt nữa đụng phải một chiếc xe đạp đang lao tới, Thẩm Trường Đông vội vàng kéo cô, Đinh Dật bị kéo lảo đảo ngã vào trong ngực Thẩm Trường Đông.
Sau khi lớn lên hai người rất ít khi thân mật với nhau, giờ phút này cô bị Thẩm Trường Đông bị cậu ôm trong ngực, phát hiện ra sau khi cậu ôm cô vào ngực không nhúc nhích, lồng ngực rắn chắc nóng bỏng, Đinh Dật cảm thấy khuôn mặt cô cũng nóng bừng.
Qua một lúc lâu Đinh Dật thấy cậu vẫn không có ý định buông tay, không nhịn được đẩy cậu: “Làm sao vậy, ngủ quên rồi à?”
Thẩm Trường Đông thở dài: “Sói xám vây quanh làm sao mình ngủ được.”
“Bạn nói gì?” Đinh Dật nghe rõ nhưng không hiểu ý cậu muốn nói gì.
“Đinh Dật, muốn nói với bạn một chuyện.” Thẩm Trường Đông lôi kéo cô ngồi xuống ghế đá ven đường, bên cạnh là cây xanh tươi tốt, gió khuya thổi tới làm cho không khí càng thêm mát.
“Chuyện gì?” Đinh Dật chống hai tay ngồi trên ghế đá, hai chân duỗi ra phía trước, bận rộn một ngày rồi giờ để cho gân cốt giãn ra một chút.
“Có biết thời sinh viên phải làm ba chuyện không?” Thẩm Trường Đông đổi đề tài.
“Không biết, phải lo học thôi.”
“Đó là đương nhiên. Ba chuyện đó là học tập, công tác đoàn cùng tình yêu.”
“Ha ha, thật ý nghĩa, hôm nay mình nghe các anh khóa trên nhắc về công tác đoàn rất nhiều còn khuyên mình tham gia, mình đang suy nghĩ, bạn nói xem công tác đoàn có chiếm nhiều thời gian không?”
“Mình cảm thấy cậu lựa chọn một hai cái mà cậu thích là được, chọn nhiều quá không có tinh thần cũng vô dụng. Về vấn đề tình yêu, bạn có suy nghĩ gì không?”
Đinh Dật chợt tức giận đứng lên: “Còn nói nữa, mình còn tưởng trường này nhiều con trai như vậy chắc chắn sẽ có một vài người dễ nhìn, ai ngờ hôm nay đập vào mắt đều là ếch, nếu tiếp tục như vậy mình làm sao có cơ hội yêu đương nữa?”
Khóe miệng Thẩm Trường Đông khẽ run rẩy, lấy lại bình tĩnh nói: “Đã như vậy chỉ sợ con gái trường mình cũng như vậy, vậy hai chúng ta giúp đỡ nhau thôi.”
Đinh Dật trợn to mắt nhìn cậu, từ trước đến giờ khả năng suy luận của cô rất tốt, không nghĩ sai, không nhịn được hỏi: “Bạn nói hai chúng mình làm thành một đôi?”
Thẩm Trường Đông gật đầu: “Như vậy mới không uổng phí cuộc sống đại học.”
“Trường học của bạn nổi tiếng có rất nhiều hoa khôi tập trung còn quyết định muốn làm như vậy sao, hai ngày sau có hối hận không?” Đại học M mở hai ngày hội buổi tối Thẩm Trường Đông đều không đến, với bề ngoài của cậu chắn chắn không có ít con gái ngưỡng mộ.
“Vậy chúng ta có đánh cuộc có được hay không? Trước hết chúng ta xác định quan hệ bạn trai bạn gái, nếu như người nào hối hận trước phải đồng ý một yêu cầu của đối phương.” Thẩm Trường Đông mở miệng nói.
Hả? Nghe giống như có âm mưu gì? Đọc hết Kim Dung Dinh Dật lập tức nghĩ đến Triệu Mẫn cùng ba người kia cầu xin, Trương Vô Kỵ ngu ngốc bị dắt mũi, cô cũng ngu ngốc như vậy sao?
Thẩm Trường Đông giống như nhìn thấu suy nghĩ của cô: “Tiểu thuyết là tiểu thuyết, không có khoa trương như vậy, hơn nữa, theo như cách nói của bạn, hình như tỷ lệ đổi ý của mình tương đối cao.”
Đúng nhỉ, khi còn bé cậu thà chịu phạt chứ không chịu cưới cô, nói không chừng đến lúc nhìn thấy mỹ nữ của trường đại học M lại choáng váng đầu óc, hừ hừ, đến lúc đó cô có thể nghĩ cách hành hạ cậu.
Không biết tại sao vừa nghĩ tới Thẩm Trường Đông tìm được giai nhân mà cô lại cô đơn một mình, Đinh Dật liền cảm thấy không thoải mái cho nên như vậy cũng tốt.
Buổi tối hôm đó, phòng hai linh bốn mở tiệc ra mắt, bốn người mười tám mười chín tuổi các cô tự giới thiệu bản thân, thuận tiên báo cáo tình trạng bản thân, ba người kia đều độc thân, xem ra đều là con ngoan trò giỏi.
“Đinh Dật, bạn thì sao?” Hồ Giai thấy lúc giới thiệu Đinh Dật bỏ quên một mục liền hỏi: “Bạn có bạn trai hay chưa?”
“Đúng rồi, đúng rồi, Đinh Dật bạn có bạn trai chưa?” Hai người kia cũng hưng phấn, ban ngày Đinh Dật nói anh chàng đẹp trai giúp cô trải gra giường là “người hầu” của cô, hỏi các bạn ở Bắc Kinh mới biết người hầu là gì.
“Mình có bạn trai còn là mới ra lò.” Mặc dù có chút kỳ cục Đinh Dật vẫn thành thật trả lời, một lúc sau thì Đinh Dật cũng có thể thích ứng Thẩm Trường Đông là “bạn trai" của cô.
Một viên đá làm gợn ngàn con sóng, mặc kệ như thế nào, rốt cuộc cũng chỉ là một cô gái, mặc dù học trường đại học A, mặc dù là khoa xe hơi, đối với tình yêu cô cũng không khác những cô gái bình thường.
Đinh Dật làm vẻ mặt đau khổ: “Tối hôm nay mình mới có bạn trai, nghiêm túc mà nói, còn chưa có kinh nghiệm, thật không có gì để nói!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook