Cận Chiến Pháp Sư
-
Quyển 1 - Chương 32: Đồng đội trong truyền thuyết
Ba người mở cửa phòng công hội Trọng Sinh Tử Tinh ra làm mọi người đều tròn mắt kinh ngạc: ba đứa này sao lại ở cùng một chỗ?
Mà bọn con gái cũng không có gì xa cách, rất nhanh Lạc Lạc cùng Lục Nguyệt Vũ hòa vào đám người mà chào hỏi. Cố Phi cảm giác bị cho ra rìa. Chỉ có Thất Nguyệt cố ý tiến lại chào hắn: "Tới rồi à!"
Cố Phi nhẹ gật đầu. Hắn đi theo Lạc Lạc cùng Lục Nguyệt Vũ cũng bởi vì một nguyên nhân trọng yếu khác, khi Lạc Lạc vừa nói "Tiểu Thất nhắn tin" thì hắn cũng rất nhanh nhận được tin nhắn của Thất Nguyệt.
Nếu không có tin nhắn này thì bất luận Lục Nguyệt Vũ có nói thế nào thì Cố Phi cũng không có mặt dày mà đến đâu.
Một phòng toàn nữ, cũng có vẻ hoành tránh. Cố Phi tưởng tượng mình như lạc vào nhà tắm nữ, nếu không sẽ không có cơ hội một mình ở cùng với nhiều cô gái thế này.
Tình cảnh này thật sự mà nói thì rất xấu hổ. Cố Phi thậm chí có chút hối hận khi tới đây, bèn vọt đến một vị trí gần cửa sổ, nhìn ra ngoài mà không chú ý gì tới bên trong nữa.
Thất Nguyệt nhìn một vòng qua mọi người, rồi vỗ vỗ tay nói: "Những người online đều tới đông đủ rồi, không dễ dàng mà một lần gom được nhiều người như thế"
"Chị Tiểu Thất, có nhiệm vụ gì thế?" Một thanh âm hưng phấn vang lên. Cố Phi không cần nhìn cũng biết là Lục Nguyệt Vũ, hiện tại đã biết cô ta là nữ, nên nghe tiếng nói của cô ta cũng rất nữ tính. Tại sao lúc trước không phát hiện ra tiếng nói này là một cô gái chứ?
"À, cũng không phải nhiệm vụ khó khăn gì. Có điều dù sao cũng là nhiệm vụ đầu tiên của công hội chúng ta" Thất Nguyệt trả lời.
Nhiệm vụ ở trong Thế giới song song không giống những Game Online khác phân chia cấp độ và không xác định rõ giá trị độ khó. Một khi nhận được nhiệm vụ, muốn biết khó hay không, có thể hoàn thành hay không thì chỉ khi nào làm mới biết được. Do đó cần người chơi phải tự mình tìm tòi. Có điều bây giờ là thời đại thông tin, mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ đều có người đem kết quả đăng lên diễn đàn mạng. Cho nên xu thế hiện nay là khi gặp một nhiệm vụ mới người ta thường hay lên mạng để tìm kiếm thông tin trước rồi mới bắt đầu làm.
Thất Nguyệt nhận được nhiệm vụ này cũng đã lên mạng tìm hiểu tư liệu. Tìm được không ít công hội nhỏ chỉ 20 thành viên đều có thể làm được, cho nên Thất Nguyệt tin tưởng Trọng Sinh Tử Tinh cũng sẽ không có vấn đề gì.
Lục Nguyệt Vũ tuy là cuồng nhân nhiệm vụ, nhưng phần lớn cô đều làm nhiệm vụ đơn, đối với loại nhiệm vụ tập thể của công hội này cô vẫn chưa để ý qua. Khi nghe Thất Nguyệt nói tên nhiệm vụ, cô ta còn tiếp tục hỏi lung tung cái này cái kia.
Nhiệm vụ: Đoạt lại bảo rương bị cướp.
Tình tiết nhiệm vụ thì như khuôn mẫu, đại khái là bảo rương bị mất, bây giờ phát hiện, các bạn hãy đi lấy về.
Thất Nguyệt móc ra bản đồ đã sớm chuẩn bị, trải ra trên bàn, rồi giảng giải cho mọi người nghe: "Tui đã điều tra trên mạng rồi, vị trí của bảo rương có khả năng ở bảy địa điểm". Vừa nói Thất Nguyệt vừa chỉ bảy điểm cô ta đã đánh dấu trên bản đồ.
"Bảy chỗ này cách nhau khá xa đấy" Lạc Lạc nói.
Thất Nguyệt nhẹ gật đầu: "Trên diễn đàn đề xuất nên chia người ra tìm ở bảy chỗ, khi tìm thấy thì mới tụ họp lại để hành động, chúng ta cũng sẽ làm như thế. Bọn họ chỉ cần 6 người là có thể hoàn thành nhiệm vụ, còn chúng ta..." Thất Nguyệt xoay quanh đếm đầu người, "Chúng ta bây giờ có 14 người, tin tưởng sẽ không có vấn đề gì."
Cố Phi không có vây xem bản đồ cùng mọi người, chỉ ngồi một chỗ nghe Thất Nguyệt giải thích, nghe cô ta nói chỉ cần 6 người là có thể giải quyết, vừa định nói "Tui nghỉ ở nhà được rồi!", lại nghe Thất Nguyệt nói tiếp: "14 người, hai người một tổ, vừa vặn tìm ở 7 địa điểm."
Mọi người gật đầu, Cố Phi đem lời muốn nói nuốt trở lại.
"Bây giờ chúng ta chia tổ đi" Thất Nguyệt nói xong, ánh mắt mọi người đều vô thức nhìn về Cố Phi. Thật sự mà nói thì người chơi nữ cũng không có tâm lý bài xích gì người chơi nam cả, chỉ có điều công hội toàn nữ, ở đâu lòi ra một thằng thì cũng hơi chướng mắt. Mà Cố Phi cũng xa lạ đối với mọi người, cho nên cũng không ai muốn vào tổ của hắn, đây là lẽ thường tình.
Thất Nguyệt sao lại không biết tâm tư của mọi người, có điều việc nhỏ này cũng không nên lôi thôi, dứt khoát chỉ một ngón tay vào Cố Phi nói: "Thiên Lý, ông muốn cùng tổ với ai?"
Cố Phi nghe nói phải chia tổ, xem ra mình là trái bóng bị đá qua đá lại rồi, thầm nghĩ chả ai muốn cùng tổ với mình đâu, ai ngờ Thất Nguyệt lại chiếu cố mình, lại cho mình hẳn 13 sự lựa chọn.
Cố Phi quét mắt qua mọi người, rồi dừng lại trên người Lục Nguyệt Vũ, cười cười nói: "Tui cùng với Tiểu Vũ một tổ nha!"
"Làm gì vậy? Tại sao tui phải cùng tổ với ông!" Lục Nguyệt Vũ ồn ào.
"Hai ta là bạn thân mà!" Cố Phi cười nói.
Lục Nguyệt Vũ nhất thời im lặng, mấy người khác đều là vẻ mặt mờ mịt, chỉ có Lạc Lạc ở một bên nhẹ nhàng cười cười, chui vào giữa đám người thì thầm, sau đó lại vang lên tiếng cười.
"Vậy thì tốt, hai người một tổ, đi chỗ này đi" Thất Nguyệt tùy ý chỉ một chỗ trên bản đồ.
Cố Phi lúc này liền bước ra cửa, Lục Nguyệt Vũ chỉ bất đắc dĩ mà đi theo Cố Phi.
Mấy người còn lại đều phân tổ nhanh chóng, chớp mắt 6 tổ khác cũng rời đi đến vị trí mà mình được phân công. Bảy địa điểm ở bảy phương hướng khác nhau của Cloud City. Cũng may là nhiệm vụ do hệ thống tuyên bố, nếu là nhiệm vụ do người chơi tuyên bố thì người đầu tiên nhận nhiệm vụ này phải bắt thằng ra nhiệm vụ mà tụt quần búng... đã rồi nói sau. Làm khó nhau à? Chia ra bảy chỗ xa nhau vãi ra.
Bởi vì là làm nhiệm vụ nên Lục Nguyệt Vũ vô cùng sung sức. Ra khỏi công hội thì cũng không quay đầu lại. Cố Phi bị cô ta ảnh hưởng khí thế nên cũng hơi có chút nhiệt huyết mà đi theo sau cô ta. Đáng tiếc trang phục của Cố Phi lại không hợp hoàn cảnh. Lục Nguyệt Vũ vừa ra khỏi công hội đã thay đổi trang bị, toàn thân trọng giáp, khuôn mặt nhỏ nhắn được giấu dưới cái nón bảo hộ, lại thêm cự phủ trên vai làm cho người ta cảm giác khí thế áp bách.
Còn Cố Phi? Áo choàng tân thủ, bay bay trong gió cũng có chút tiêu sái, nhưng nếu xét theo góc độ chuyên nghiệp thì chỉ là trang bị kém cỏi, rất có thể chỉ cần gió thổi qua một cái là trần truồng rồi.
Hai người đang đi, chợt nghe phía sau có người gọi đích đanh tên Cố Phi.
Quay đầu lại thì thấy Thất Nguyệt dẫn theo một cô gái mà Cố Phi không biết tên đuổi theo.
Hai người dừng bước, đợi Thất Nguyệt chạy tới, từ trong túi móc ra một vật phẩm đưa cho Cố Phi: "Cầm đi này!"
Cố Phi tiếp nhận xem xét, thì ra là một cái pháp trượng. Trí Tuệ +8, Tinh Lực +3, cường hóa pháp thuật hỏa hệ 20%, là một món cực phẩm nhỏ. Nhưng Cố Phi lại không đầu không đuôi mà nói một câu: "Công kích thật thấp à!"
"Thấp sao?" Thất Nguyệt lấy lại nhìn nhìn, rất là nghi hoặc.
Hai người căn bản không có nói chuyện dính với nhau, bởi vì Cố Phi chỉ chú ý đến công kích vật lý của pháp trượng. Nếu theo như nhận định của Cố Phi thì so sánh công kích vật lý đồ cực phẩm và đồ trắng chả khác nhau mấy, người ta khi nhìn pháp trượng thì chỉ để ý đến công kích ma pháp, mà cái pháp trượng này cũng không thấp, trong thị trường hiện tại thì là hàng thượng đẳng.
"Vậy ông dùng hàng gì? Cho tui xem một chút" Thất Nguyệt muốn kiến thức Cố Phi dùng pháp trượng TRÂU BÒ~~ thế nào. Nói cây pháp trượng này thuộc tính kèm theo không phải cực phẩm thì thôi đi, lại còn nói là công kích thấp.
"Của tui bị gãy rồi" Cố Phi nói. Hắn nói chính là cây đao kia, hai người nói chuyện đếch ăn nhập gì với nhau.
"Vậy ông cầm cái này dùng tạm đi!" Thất Nguyệt nhét lại cho hắn.
"Được rồi!" Cố Phi tiếp nhận, vẻ mặt miễn cưỡng. Thất Nguyệt dở khóc dở cười, cho dù không bằng cây trước của hắn thì cũng là hàng cực phẩm, sử dụng lại là không tiện cho hắn sao? Sau khi nhận xét qua Cố Phi, lại phát hiện Pháp Sư cấp 30 này mang trang bị rác rưởi vô cùng, mới mang pháp trượng giao cho hắn, ai ngờ ngay cả tiếng cảm ơn cũng không có.
"Được rồi, hành động đi!" Thất Nguyệt phất phất tay với Cố Phi và Lục Nguyệt Vũ, lại cùng cô gái kia đi theo một hướng khác.
Cố Phi cùng Lục Nguyệt Vũ tiếp tục lên đường, phía trước là Chiến Sĩ một trọng giáp vác cự phủ, phía sau là một áo choàng Pháp Sư tân thủ vác một cây pháp trượng, hai người cứ vậy đi đường, dần ra khỏi Cloud City. Lục Nguyệt Vũ dừng bước, quay đầu lại hỏi Cố Phi: "Đi hướng nào?"
Cố Phi cảm giác hình như lựa chọn cùng cô ta một tổ là một sai lầm cực nghiêm trọng. Mà giờ có hối hận thì cũng đã muộn, chỉ có thể bất đắc dĩ nói một tiếng: "Không phải cô nhìn bản đồ sao?"
"Nói nhảm, ai cần nhìn vào cái đó?" Lục Nguyệt Vũ lẽ thẳng khí hùng.
"Tui cũng không cần xem!" Cố Phi chưa nói là mình căn bản không có nhìn.
Lục Nguyệt Vũ giống như tìm được cảm giác tri kỷ: "Vậy hai đứa mình xử lý thế nào?"
"Thì hỏi..." Cố Phi thật sự là không còn cách nào khác, mở bảng bạn bè ra nhắn tin cho Thất Nguyệt.
Thất Nguyệt rất nhanh đã trả lời lại, chỉ rõ phương hướng mà hai người bọn họ phải đi.
"Đi thôi!" Cố Phi nói xong, lúc này đến lượt hắn đi trước, Lục Nguyệt Vũ đi sau.
Thất Nguyệt chỉ chỗ mà hai người phải đi là vùng ven hồ ở ngoại ô. Cái hồ này có tên hồ vân ngoại ô, vân là chỉ Cloud City, ý là cái hồ ở ngoại thành Cloud City, vô cùng đơn giản.
Cố Phi biết rõ cái hồ này, có điều ban nãy Lục Nguyệt Vũ dẫn đường tầm xàm, bây giờ phải đi một vòng lớn mới được.
Cố Phi thở dài thật sâu, hắn nhớ tới một câu nói: Không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo.
Hắn cảm giác mình đã gặp đồng đội như heo trong truyền thuyết. Việc này tương lai không biết sẽ thế nào.
Mà bọn con gái cũng không có gì xa cách, rất nhanh Lạc Lạc cùng Lục Nguyệt Vũ hòa vào đám người mà chào hỏi. Cố Phi cảm giác bị cho ra rìa. Chỉ có Thất Nguyệt cố ý tiến lại chào hắn: "Tới rồi à!"
Cố Phi nhẹ gật đầu. Hắn đi theo Lạc Lạc cùng Lục Nguyệt Vũ cũng bởi vì một nguyên nhân trọng yếu khác, khi Lạc Lạc vừa nói "Tiểu Thất nhắn tin" thì hắn cũng rất nhanh nhận được tin nhắn của Thất Nguyệt.
Nếu không có tin nhắn này thì bất luận Lục Nguyệt Vũ có nói thế nào thì Cố Phi cũng không có mặt dày mà đến đâu.
Một phòng toàn nữ, cũng có vẻ hoành tránh. Cố Phi tưởng tượng mình như lạc vào nhà tắm nữ, nếu không sẽ không có cơ hội một mình ở cùng với nhiều cô gái thế này.
Tình cảnh này thật sự mà nói thì rất xấu hổ. Cố Phi thậm chí có chút hối hận khi tới đây, bèn vọt đến một vị trí gần cửa sổ, nhìn ra ngoài mà không chú ý gì tới bên trong nữa.
Thất Nguyệt nhìn một vòng qua mọi người, rồi vỗ vỗ tay nói: "Những người online đều tới đông đủ rồi, không dễ dàng mà một lần gom được nhiều người như thế"
"Chị Tiểu Thất, có nhiệm vụ gì thế?" Một thanh âm hưng phấn vang lên. Cố Phi không cần nhìn cũng biết là Lục Nguyệt Vũ, hiện tại đã biết cô ta là nữ, nên nghe tiếng nói của cô ta cũng rất nữ tính. Tại sao lúc trước không phát hiện ra tiếng nói này là một cô gái chứ?
"À, cũng không phải nhiệm vụ khó khăn gì. Có điều dù sao cũng là nhiệm vụ đầu tiên của công hội chúng ta" Thất Nguyệt trả lời.
Nhiệm vụ ở trong Thế giới song song không giống những Game Online khác phân chia cấp độ và không xác định rõ giá trị độ khó. Một khi nhận được nhiệm vụ, muốn biết khó hay không, có thể hoàn thành hay không thì chỉ khi nào làm mới biết được. Do đó cần người chơi phải tự mình tìm tòi. Có điều bây giờ là thời đại thông tin, mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ đều có người đem kết quả đăng lên diễn đàn mạng. Cho nên xu thế hiện nay là khi gặp một nhiệm vụ mới người ta thường hay lên mạng để tìm kiếm thông tin trước rồi mới bắt đầu làm.
Thất Nguyệt nhận được nhiệm vụ này cũng đã lên mạng tìm hiểu tư liệu. Tìm được không ít công hội nhỏ chỉ 20 thành viên đều có thể làm được, cho nên Thất Nguyệt tin tưởng Trọng Sinh Tử Tinh cũng sẽ không có vấn đề gì.
Lục Nguyệt Vũ tuy là cuồng nhân nhiệm vụ, nhưng phần lớn cô đều làm nhiệm vụ đơn, đối với loại nhiệm vụ tập thể của công hội này cô vẫn chưa để ý qua. Khi nghe Thất Nguyệt nói tên nhiệm vụ, cô ta còn tiếp tục hỏi lung tung cái này cái kia.
Nhiệm vụ: Đoạt lại bảo rương bị cướp.
Tình tiết nhiệm vụ thì như khuôn mẫu, đại khái là bảo rương bị mất, bây giờ phát hiện, các bạn hãy đi lấy về.
Thất Nguyệt móc ra bản đồ đã sớm chuẩn bị, trải ra trên bàn, rồi giảng giải cho mọi người nghe: "Tui đã điều tra trên mạng rồi, vị trí của bảo rương có khả năng ở bảy địa điểm". Vừa nói Thất Nguyệt vừa chỉ bảy điểm cô ta đã đánh dấu trên bản đồ.
"Bảy chỗ này cách nhau khá xa đấy" Lạc Lạc nói.
Thất Nguyệt nhẹ gật đầu: "Trên diễn đàn đề xuất nên chia người ra tìm ở bảy chỗ, khi tìm thấy thì mới tụ họp lại để hành động, chúng ta cũng sẽ làm như thế. Bọn họ chỉ cần 6 người là có thể hoàn thành nhiệm vụ, còn chúng ta..." Thất Nguyệt xoay quanh đếm đầu người, "Chúng ta bây giờ có 14 người, tin tưởng sẽ không có vấn đề gì."
Cố Phi không có vây xem bản đồ cùng mọi người, chỉ ngồi một chỗ nghe Thất Nguyệt giải thích, nghe cô ta nói chỉ cần 6 người là có thể giải quyết, vừa định nói "Tui nghỉ ở nhà được rồi!", lại nghe Thất Nguyệt nói tiếp: "14 người, hai người một tổ, vừa vặn tìm ở 7 địa điểm."
Mọi người gật đầu, Cố Phi đem lời muốn nói nuốt trở lại.
"Bây giờ chúng ta chia tổ đi" Thất Nguyệt nói xong, ánh mắt mọi người đều vô thức nhìn về Cố Phi. Thật sự mà nói thì người chơi nữ cũng không có tâm lý bài xích gì người chơi nam cả, chỉ có điều công hội toàn nữ, ở đâu lòi ra một thằng thì cũng hơi chướng mắt. Mà Cố Phi cũng xa lạ đối với mọi người, cho nên cũng không ai muốn vào tổ của hắn, đây là lẽ thường tình.
Thất Nguyệt sao lại không biết tâm tư của mọi người, có điều việc nhỏ này cũng không nên lôi thôi, dứt khoát chỉ một ngón tay vào Cố Phi nói: "Thiên Lý, ông muốn cùng tổ với ai?"
Cố Phi nghe nói phải chia tổ, xem ra mình là trái bóng bị đá qua đá lại rồi, thầm nghĩ chả ai muốn cùng tổ với mình đâu, ai ngờ Thất Nguyệt lại chiếu cố mình, lại cho mình hẳn 13 sự lựa chọn.
Cố Phi quét mắt qua mọi người, rồi dừng lại trên người Lục Nguyệt Vũ, cười cười nói: "Tui cùng với Tiểu Vũ một tổ nha!"
"Làm gì vậy? Tại sao tui phải cùng tổ với ông!" Lục Nguyệt Vũ ồn ào.
"Hai ta là bạn thân mà!" Cố Phi cười nói.
Lục Nguyệt Vũ nhất thời im lặng, mấy người khác đều là vẻ mặt mờ mịt, chỉ có Lạc Lạc ở một bên nhẹ nhàng cười cười, chui vào giữa đám người thì thầm, sau đó lại vang lên tiếng cười.
"Vậy thì tốt, hai người một tổ, đi chỗ này đi" Thất Nguyệt tùy ý chỉ một chỗ trên bản đồ.
Cố Phi lúc này liền bước ra cửa, Lục Nguyệt Vũ chỉ bất đắc dĩ mà đi theo Cố Phi.
Mấy người còn lại đều phân tổ nhanh chóng, chớp mắt 6 tổ khác cũng rời đi đến vị trí mà mình được phân công. Bảy địa điểm ở bảy phương hướng khác nhau của Cloud City. Cũng may là nhiệm vụ do hệ thống tuyên bố, nếu là nhiệm vụ do người chơi tuyên bố thì người đầu tiên nhận nhiệm vụ này phải bắt thằng ra nhiệm vụ mà tụt quần búng... đã rồi nói sau. Làm khó nhau à? Chia ra bảy chỗ xa nhau vãi ra.
Bởi vì là làm nhiệm vụ nên Lục Nguyệt Vũ vô cùng sung sức. Ra khỏi công hội thì cũng không quay đầu lại. Cố Phi bị cô ta ảnh hưởng khí thế nên cũng hơi có chút nhiệt huyết mà đi theo sau cô ta. Đáng tiếc trang phục của Cố Phi lại không hợp hoàn cảnh. Lục Nguyệt Vũ vừa ra khỏi công hội đã thay đổi trang bị, toàn thân trọng giáp, khuôn mặt nhỏ nhắn được giấu dưới cái nón bảo hộ, lại thêm cự phủ trên vai làm cho người ta cảm giác khí thế áp bách.
Còn Cố Phi? Áo choàng tân thủ, bay bay trong gió cũng có chút tiêu sái, nhưng nếu xét theo góc độ chuyên nghiệp thì chỉ là trang bị kém cỏi, rất có thể chỉ cần gió thổi qua một cái là trần truồng rồi.
Hai người đang đi, chợt nghe phía sau có người gọi đích đanh tên Cố Phi.
Quay đầu lại thì thấy Thất Nguyệt dẫn theo một cô gái mà Cố Phi không biết tên đuổi theo.
Hai người dừng bước, đợi Thất Nguyệt chạy tới, từ trong túi móc ra một vật phẩm đưa cho Cố Phi: "Cầm đi này!"
Cố Phi tiếp nhận xem xét, thì ra là một cái pháp trượng. Trí Tuệ +8, Tinh Lực +3, cường hóa pháp thuật hỏa hệ 20%, là một món cực phẩm nhỏ. Nhưng Cố Phi lại không đầu không đuôi mà nói một câu: "Công kích thật thấp à!"
"Thấp sao?" Thất Nguyệt lấy lại nhìn nhìn, rất là nghi hoặc.
Hai người căn bản không có nói chuyện dính với nhau, bởi vì Cố Phi chỉ chú ý đến công kích vật lý của pháp trượng. Nếu theo như nhận định của Cố Phi thì so sánh công kích vật lý đồ cực phẩm và đồ trắng chả khác nhau mấy, người ta khi nhìn pháp trượng thì chỉ để ý đến công kích ma pháp, mà cái pháp trượng này cũng không thấp, trong thị trường hiện tại thì là hàng thượng đẳng.
"Vậy ông dùng hàng gì? Cho tui xem một chút" Thất Nguyệt muốn kiến thức Cố Phi dùng pháp trượng TRÂU BÒ~~ thế nào. Nói cây pháp trượng này thuộc tính kèm theo không phải cực phẩm thì thôi đi, lại còn nói là công kích thấp.
"Của tui bị gãy rồi" Cố Phi nói. Hắn nói chính là cây đao kia, hai người nói chuyện đếch ăn nhập gì với nhau.
"Vậy ông cầm cái này dùng tạm đi!" Thất Nguyệt nhét lại cho hắn.
"Được rồi!" Cố Phi tiếp nhận, vẻ mặt miễn cưỡng. Thất Nguyệt dở khóc dở cười, cho dù không bằng cây trước của hắn thì cũng là hàng cực phẩm, sử dụng lại là không tiện cho hắn sao? Sau khi nhận xét qua Cố Phi, lại phát hiện Pháp Sư cấp 30 này mang trang bị rác rưởi vô cùng, mới mang pháp trượng giao cho hắn, ai ngờ ngay cả tiếng cảm ơn cũng không có.
"Được rồi, hành động đi!" Thất Nguyệt phất phất tay với Cố Phi và Lục Nguyệt Vũ, lại cùng cô gái kia đi theo một hướng khác.
Cố Phi cùng Lục Nguyệt Vũ tiếp tục lên đường, phía trước là Chiến Sĩ một trọng giáp vác cự phủ, phía sau là một áo choàng Pháp Sư tân thủ vác một cây pháp trượng, hai người cứ vậy đi đường, dần ra khỏi Cloud City. Lục Nguyệt Vũ dừng bước, quay đầu lại hỏi Cố Phi: "Đi hướng nào?"
Cố Phi cảm giác hình như lựa chọn cùng cô ta một tổ là một sai lầm cực nghiêm trọng. Mà giờ có hối hận thì cũng đã muộn, chỉ có thể bất đắc dĩ nói một tiếng: "Không phải cô nhìn bản đồ sao?"
"Nói nhảm, ai cần nhìn vào cái đó?" Lục Nguyệt Vũ lẽ thẳng khí hùng.
"Tui cũng không cần xem!" Cố Phi chưa nói là mình căn bản không có nhìn.
Lục Nguyệt Vũ giống như tìm được cảm giác tri kỷ: "Vậy hai đứa mình xử lý thế nào?"
"Thì hỏi..." Cố Phi thật sự là không còn cách nào khác, mở bảng bạn bè ra nhắn tin cho Thất Nguyệt.
Thất Nguyệt rất nhanh đã trả lời lại, chỉ rõ phương hướng mà hai người bọn họ phải đi.
"Đi thôi!" Cố Phi nói xong, lúc này đến lượt hắn đi trước, Lục Nguyệt Vũ đi sau.
Thất Nguyệt chỉ chỗ mà hai người phải đi là vùng ven hồ ở ngoại ô. Cái hồ này có tên hồ vân ngoại ô, vân là chỉ Cloud City, ý là cái hồ ở ngoại thành Cloud City, vô cùng đơn giản.
Cố Phi biết rõ cái hồ này, có điều ban nãy Lục Nguyệt Vũ dẫn đường tầm xàm, bây giờ phải đi một vòng lớn mới được.
Cố Phi thở dài thật sâu, hắn nhớ tới một câu nói: Không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo.
Hắn cảm giác mình đã gặp đồng đội như heo trong truyền thuyết. Việc này tương lai không biết sẽ thế nào.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook