Cẩm Y Chi Hạ
Chương 74



Hôm nay khí trời quang đãng, tại bến đò Ô An Bang lên thuyền người làm lui tới, chuyển hàng hóa...Lục Dịch quét mắt nhìn một lượt, đại khái có thể phán đoán ra Thượng Quan Hi ở nơi nào.

Người hắn muốn gặp A Nhuệ

Nhưng người hắn muốn tìm là Thượng Quan Hi

Nhìn thấy Lục Dịch đến chỗ này, Thượng Quan Hi kinh ngạc, chuyện lần trước chính mình cùng Lục Dịch lén lút bàn kế sách, mỗi lần gặp mặt luôn là có giao hẹn trước, không bao giờ xông đến đây gặp như vậy.

"Lục đại nhân, tới đây có gì chỉ giáo?" Ánh mắt của Quan Hi thăm dò, nhưng trong lòng không khỏi cảnh giác.

Lục Dịch khẽ mỉm cười, trước tiên nhàn nhạt quét mắt nhìn A Nhuệ bên cạnh, mới nói:"Không có chuyện gì quan trọng, chỉ là đến Giang Nam nhiều ngày, vụ án vẫn không có được manh mối, trong lòng phiền muộn. Nghĩ đến Thượng Quan Hi Đường chủ là người Dương Châu, chẳng biết hôm nay lại rãnh rỗi, đưa ta đi dạo quanh phong cảnh Dương Châu."

Hắn chỉ đến đây yêu cầu mình đi du sơn ngoạn thủy cùng thôi sao? Thượng Quan Hi không hiểu hắn mang theo bình hồ lô để làm gì, nhất thời không từ chối, suy nghĩ một hồi, mỉm cười gật đầu:"Ta mấy ngày gần đây làm nhiều việc vặt, cũng đang đúng dịp muốn đi ra ngoài. Chỉ là ta ăn nói vụng về, không hướng dẫn chu toàn, đại nhân chớ ghét bỏ."

"Có Thượng Quan Hi Đường chủ tiếp đón, làm sao có thể từ chối được." Lục Dịch cười nói

A Nhuệ trầm mặt như nước, vẫn lẳng lặng đứng một bên, trông thấy Thượng Quan Hi chuẩn bị ngựa, hắn liền cũng muốn đi theo.

"Thế nào, vị tiểu huynh đệ này là cảm thấy Thượng Quan Đường chủ đi cùng ta không an toàn sao?" Lục Dịch cố ý hỏi Quan Hi

Thượng Quan Hi nhìn A Nhuệ một chút, chần chờ chốc lát, phân phó nói:"Ngươi không cần đi theo, ở trong bang hội chờ ta."

A Nhuệ mặc dù trong lòng không muốn, cũng không dám làm trái ý, chắp tay lui ra.

Ngày hôm trước có tới ngàn binh lính vây quét nơi đây, thâm nhập vào trong nội thành, hơn bốn mươi tên giặc Oa đã bị tiêu diệt, lúc này thành Dương Châu ngoại thành lại náo nhiệt, ngày xuân ấm áp, người dân so với mấy ngày trước đông đúc hơn nhiều.

Bên dưới ngọn núi ngoại thành phía Tây, Lục Dịch cùng Thượng Quan Hi đi bằng ngựa, nghe trên núi truyền tới tiếng chuông, tiếng chuông này là để làm đám tang cho những cao tăng mà bị giặc Oa giết chết.

"Những huynh đệ trong bang của ngươi bây giờ như thế nào?" Hắn hỏi

Thượng Quan Hi lắc đầu một cái:"Không tốt lắm."

Lục Dịch lấy từ trong túi ra một bình nhỏ:"Không gì trở ngại thì dùng thuốc này thử xem, có người nói thuốc này đối với độc dược của bọn Đông Dương chữa thương rất hiệu nghiệm."

Thượng Quan Hi đáp:"Đại nhân tìm ta, chính là vì việc này?"

Lục Dịch cười, hỏi ngược lại:"Thế nào, cùng ta đi dạo, ngươi nghĩ rằng ta có dụng ý khác sao?"

"Đại nhân sao lại nói như vậy..."

Lục Dịch cười nói:"Đúng rồi, nói đến vị tiểu huynh đệ kia đối với ngươi thật là trung thành tuyệt đối, hắn là theo ngươi từ nhỏ sao?"

"Ngài nói đến A Nhuệ." Thượng Quan Hi lắc đầu một cái:"Hắn là ba năm trước ta gặp ở trại huấn luyện, đúng lúc cứu hắn ra ngoài, hắn bảo muốn ở lại trong bang. Có lẽ cảm thấy ta có ân với hắn, vì vậy....Hắn mặc dù trẻ tuổi, nhưng làm việc không lỗ mãng." Thượng Quan Hi nhún vai, A Nhuệ bình thường không nhiều lời, nói thật trong lòng hắn thật sự đang suy nghĩ cái gì cũng không hiểu, chẳng qua là cảm thấy hắn làm việc ổn thỏa, lâu ngày tự nhiên liền hết sức coi trọng hắn.

Lục Dịch gật gù, than thở:"Rất tốt, nhìn cũng to lớn như Thiếu Bang chủ, tính tình đúng là cũng có giống nhau."

Nghĩ đến Tạ Tiêu, Thượng Quan Hi cười khổ nói:"Tạ Tiêu hắn...lần này đại nhân chịu mở đường cho hắn, Thượng Quan Hi thật sự vô cùng cảm kích, bằng không với tính cách của hắn, còn không biết sẽ làm mọi chuyện thành như thế nào."

"Việc nhỏ mà thôi."

Lục Dịch lấy tay che nắng, ra vẻ che mặt trời, nhưng nhìn ngó xa xa cây cổ thụ to, có thể thấy được bóng người ẩn tại đó. Hắn khẽ mỉm cười, quả nhiên là đi theo tới đây, xem ra trong lòng hắn vô cùng lo lắng cho Thượng Quan Hi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương