Cẩm Thượng Thiêm Hoa
-
Chương 60
Quầy tiếp tân của công ty đầu tư Hoắc thị mới vừa thành lập tiếp đón một vị khách đặc biệt, vị khách này không có hẹn trước với bên công ty, nhưng các nhân viên tiếp tân tại quầy phải trò chuyện phục vụ giúp tổng tài Hoắc thị.
Mặc dù công ty của Hoắc Gia Hứa mới khai trương được nửa tháng, nhưng khuôn phép công ty cực kỳ đâu vào đấy, người này vô duyên vô cớ muốn yêu cầu gặp mặt tổng tài đầu tư Hoắc thị, nhân viên tiếp tân không dám tự làm theo ý mình, chỉ truyền đạt yêu cầu gặp mặt của người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi này đến chỗ thư ký tổng tài.
Người đàn ông ngồi ở đại sảnh phục vụ khách công ty Hoắc thị muốn gặp Hoắc Gia Hứa là nhân vật trung tâm trên internet hồi tháng tư, chính là video trên internet, người đã mặc cảnh phục và có hành động thân mật với mấy cô thiếu vải, cục phó Nghiêm, đương nhiên, bây giờ cục phó Nghiêm không mặc cảnh phục đến quầy tiếp tân công ty Hoắc thị, cảnh phục của ông ta đã bị bãi chức vào cuối tháng tư, còn bị cơ quan thông báo tiếp nhận điều tra tại gia.
Cục phó Nghiêm đi lên từ một viên cảnh sát nhỏ, mất tám năm mới lên được sở trưởng đồn công an, vị trí sở trưởng đồn công an của ông giậm chân tại chỗ mất bảy năm, nếu không phải chạm được kỳ ngộ để giúp đỡ quý nhân, theo quý nhân giúp đỡ mà lên tới phó cục trưởng phân cục, có lẽ ông vẫn cứ là sở trưởng một đồn công an. Thăng làm phó cục trưởng phân cục mới được ba năm, ông lại hưởng thụ quyền lợi thật lớn mà ông có được, giờ lại vì bị tiểu nhân chơi bẩn, bị kẻ khác nắm thóp mà truyền lên internet, lại đụng phải tân cục trưởng thành phố S đang muốn chỉnh đốn nội bộ, cái ghế phó cục trưởng của ông bị đá văng, hơn nữa khi ông thăm dò ý tứ cấp trên, hình phạt cho ông đã được xác định.
Chiếc mũ quan phó cục trưởng phân cục này là do ông phải vất vả đánh đổi mới có được, giờ lại sắp biến thành hư không, tiền cục phó Nghiêm dù sao chăng nữa cũng không cam lòng cứ để mất đi như vậy, ông hối hả ngược xuôi, mua chuộc đút lót khắp nơi, thậm chí tìm được đến chú Hai của Hoắc gia năm ấy để truyền lời nhắn đến đại biểu Hội nghị hiệp thương chính trị, chỉ hy vọng có thể cứu lấy chiếc mũ ô sa của mình.
Có câu thế này, quan mới nhậm chức phóng hỏa ba lần, cục trưởng Vương Cục Công An thành phố S mới phóng hỏa lần thứ nhất, cục phó Nghiêm nhờ giúp đỡ từ mọi người để tránh né đến cuống cả lên, đâu chịu để tân cục trưởng chỉ vì lập uy mà đi gánh cục nợ này, cục phó Nghiêm thấy không có người bằng lòng ra tay giúp đỡ, chỉ có thể làm phiền vị kia đại biểu Hội nghị hiệp thương chính trị, bởi vì năm ấy ông ta giúp Hoắc thị xóa sạch vụ án cường bạo của con trai độc nhất nhạ họ Hoắc mà lập được công lao hiển hách, cục phó Nghiêm hy vọng Hoắc gia có bối cảnh vững chắc có thể giúp ông một tay.
Đại biểu Hội nghị hiệp thương chính trị bị cục phó Nghiêm nhờ giúp đỡ đến phát bực, cục phó Nghiêm thân là cảnh sát mà lại nghênh ngang ra vào chốn ăn chơi, bạn mặc thường phục còn có thể gọi là bạn nằm vùng, nhưng khi bạn khoác trên người bộ trang phục chấp pháp mà lại đi trêu đùa các cô gái làng chơi, người khác làm sao biện hộ cho bạn được đây? Hơn nữa chứng cứ biên lai cục phó Nghiêm thu hối lộ đầu đảng không hợp pháp đều vô cùng xác thực, đại biểu Hội nghị hiệp thương chính trị căn bản cũng không muốn giao du với kẻ xấu như cục phó Nghiêm,chỉ khi bị cục phó Nghiêm cuốn lấy đến hết cách, bọn họ mới ám chỉ cục phó Nghiêm tìm đến nha nội Hoắc của Hoắc gia kia ấy, Hoắc Gia Hứa bây giờ còn mới vừa mở một công ty xây dựng ở thành phố S.
Kinh doanh công ty đầu tư, bao giờ cũng đầu tư hạng mục có lợi nhuận lớn, Đại Lục ngày nay nơi nơi đều phát triển xây dựng, trong đó các tòa kiến trúc sản nghiệp là sôi động nhất, mà giành được đất đai để phát triển các tòa cao tầng từ trong tay chính phủ là con đường đầu tư kiếm lợi hậu hĩnh nhất bây giờ.Hoắc Gia Hứa gần đây bắt đầu dẫn theo kiện tướng đắc lực Vương Lộ Tư, hoạt động khắp chốn thành phố S, muốn tóm lấy cả khu đất phía Tây trị giá đến 150 triệu, sau khi mua đi bán lại thì các công ty xây dựng lại không đủ điều kiện cạnh tranh, chiếm lợi từ đó, theo Vương Lộ Tư tính toán, nếu khoản giao dịch này thành công, công ty Hoắc thị có thể kiếm được ít nhất ba mươi triệu.
“Hoắc tổng! Hoắc tổng!” Hoắc Gia Hứa và Vương Lộ Tư vừa vận động bên chính phủ trở về, một người đàn ông trung niên đã chặn bọn họ ngay ở phòng khách công ty.
“Ông là ai?” Hoắc Gia Hứa nghiêng đầu, không nhận ra người trung niên đang cúi đầu trước mắt này.
“Hoắc tổng! Tôi vốn là sở trường Nghiêm trụ cột đồn công an khu Đông đây mà!” Trụ cột Nghiêm cũng không nói gì về việc bây giờ ông đã bị miễn hết chức vụ, mà chỉ nhắc đến việc xấu và chức vụ ông và Hoắc thị đã cấu kết với nhau, chính là muốn nhắc quý nhân nha nội Hoắc hay quên nhớ lại chuyện ông đã dốc sức giúp đỡ họ trước đây.
“Sở trưởng đồn công an? Có chuyện gì không?” Hoắc Gia Hứa vừa nghe người trước mắt chẳng qua chỉ làm một sở trưởng đồn công an nho nhỏ, sắc mặt lập tức mất kiên nhẫn, chuyện ba năm trước hắn gây ra ở thành phố S đã bị quên sạch, nào còn nhớ đến một sở trưởng đồn công an từng che giấu lương tâm xóa đi tất cả chứng cớ và đầu mối cho hắn.
“Có thể tìm một chỗ an tĩnh nói chuyện không?” Trụ cột Nghiêm quét mắt nhìn người đi tới đi lui trong đại sảnh công ty, chung quy nói chuyện bản thỉu này trước mặt công chúng thì cũng không tốt.
“Thật vẽ chuyện, có việc thì nói mau, thời gian của tôi rất quý giá! Rốt cuộc là chuyện gì?” Vẻ mặt Hoắc Gia Hứa mất hết cả nhẫn nại, đợi mốt tý hắn xử lý chuyện của công ty xong xuôi, hắn còn muốn đến lễ khai trương để làm quen cô minh tinh Hong Kong mà hắn đã hẹn.
“Tôi chính là sở trường Nghiêm, người đã xử lý vụ án vụ án xảy ra ở quán rượu Thiên Tinh!” Trụ cột Nghiêm vừa nhìn quý nhân thật sự đã quên mất ông, bèn vội vã kể ra tên tuổi câu chuyện mà ông đã giúp Hoắc gia.
“Thiên Tinh? Có liên quan gì đến tôi?” Hoắc Gia Hứa cảm thấy tên cái quán rượu này có chút quen thuộc, nhưng lại không nhớ nổi tại sao, chuyện khốn nạn ba năm trước ở phòng khách quán rượu đã bị hắn quên sạch từ lâu mất rồi.
Tên nha nội Hoắc đã sớm quên mất bản thân phạm vào tội nghiệp, nhưng Vương Lộ Tư bên cạnh hắn lại hồi tưởng lại, bởi vì cô gái xinh đẹp mà Hoắc Gia Hứa bắt cóc kia chính là do hắn lái xe. Mà sau này hắn chợt nghe Hoắc Gia Hứa từng nói qua, chú hai Hoắc gia đã tìm một sở trưởng đồn công an đi xóa sạch vụ án xâm hại ấy.
“Chúng ta vào phòng làm việc trên lầu nói đi.” Vương Lộ Tư nhớ đến việc mấu chốt này, vội vã kéo lại góc áo Hoắc Gia Hứa, ý bảo Hoắc Gia hứa hãy dẫn người trung niên trước mặt đến chỗ không người mà nói chuyện, với suy nghĩ thông minh linh hoạt của hắn, Vương Lộ Tư khẳng định người trước mặt này là đến xin sự giúp đỡ từ Hoắc Gia.
Hoắc Gia Hứa bây giờ rất coi trọng Vương Lộ Tư, mặc dù còn chưa đến nông nỗi Vương Lộ Tư nói gì nghe nấy, nhưng lời gã nói giống như có thể lọt vào lỗ tai hắn, bây giờ thấy Vương Lộ Tư để tên trung niên trước mặt này theo chân họ đến phòng làm việc,chỉ nhớ rõ cô gái kia đã bị hắn cho ăn không biết bao nhiêu cái tát, thế cho nên khuôn mặt xinh đẹp đều bị đánh đến hủy mất, hại hắn giảm hăng hái biết bao.
“Chậc! Không phải chỉ là không cởi cảnh phục đi chơi gái giữa lúc giờ làm việc thôi sao! Để những chuyện nhỏ nhặt này mà cách chức ông, là cục trưởng từ đâu tới mà bé xé chuyện ra to như thế.” Hoắc Gia Hứa nghe phó cục Nghiêm nói xong mà xem thường cách xử lý của cục trưởng thành phố S, mấy chuyện cục phó Nghiêm đã làm mà so với hắn thì đúng là kém bạo.
“Hoắc thiếu! Xin cậu mau ra tay giúp tôi, sau khi Nghiêm mỗ sửa sạch tiếng xấu, tôi nhất dịnh làm trâu làm ngựa vì Hoắc thiếu.” Cục phó Nghiêm vừa nghe giọng điệu của Hoắc Gia Hứa, trong lòng vui mừng khôn xiết, nói cho cùng vẫn là cháu trai phó thủ tướng, khẩu khí bất phàm, chuyện của mình từ miệng nha nội Hoắc thì chỉ như một chuyện cỏn con, hôm nay đến tìm nha nội Hoắc quả là quá đúng rồi, cái câu “hóng mát dưới bóng đại thụ” quả thật không phải nói xuông.
“Đợi tôi gọi một cú điện thoại cho ông chú, loại chuyện nhỏ nhặt này cũng chỉ cần một câu nói của ông ấy thôi.” Hoắc Gia Hứa không có bản lĩnh ra tay giúp phó cục Nghiêm, nhưng hắn có một ông chú nha, Hoắc Gia Hứa nghĩ, chỉ cần mình đánh một cú điện thoại cho chú ấy, cục trưởng thành phố S còn có thể không ghi nợ?
“Cảm ơn Hoắc thiếu! Cảm ơn Hoắc tổng!” Phó cục Nghiêm nghe được chính mồm nha nội Hoắc đồng ý, kích động đến lên cảm tạ rối rít.
“Cục phó Nghiêm ông trở về bình tĩnh chờ tin tốt đi, Hoắc tổng sẽ lập tức giúp ông liên hệ với Hoắc trung tướng.” Vương Lộ Tư cản lại Hoắc Gia Hứa gọi điện thoại cho ông chú hắn mà vội tiễn khách trước.
“Tốt quá, tôi đây trở về, đây là số điện thoại của tôi.” Cục phó Nghiêm đưa trang giấy có viết số liên lạc của mình cho Vương Lộ Tư với hai tay cung kính, sau đó mới cúi đầu khòm người khòm người bước ra khỏi phòng làm việc của Hoắc Gia Hứa.
“Sao mày lại để tên họ Nghiêm ấy đi trước?” Hoắc Gia Hứa lục tìm số điện thoại ông chú trên điện thoại, chuẩn bị gọi cho chú hai để kề về chuyện cục phó Nghiêm.
“Cho dù chú hai có ra tay thì cũng không thể giúp cục phó Nghiêm phục chức ngay lập tức, nếu như vậy, cục phó Nghiêm cũng không thể nào đợi được tin tức xác thực ngay ngày hôm nay, còn không bằng để lão ta về sớm một chút.”
Vương Lộ Tư không ngốc như Hoắc Gia Hứa, một là gã không giống như Hoắc Gia Hứa, cứ cho rằng chú Hai nhất định sẽ ra tay giúp cục phó Nghiêm, dù sao tác dụng của cục phó Nghiêm với Hoắc gia đã chẳng còn, đối với Hoắc gia chỉ có được nhiều hơn mất thì chú hai Hoắc có lẽ mới có thể ra tay giúp ông ta, nếu như chú hai Hoắc cho rằng không cần thiết phải giúp cúc phó Nghiêm, từ chối ngay lập tức, mấy lời hứa hẹn Hoắc Gia Hứa chính miệng đồng ý trước mặt cục phó Nghiêm không phải đều khiến hắn mất hết mặt mũi sao?
Hai là gã không cho rằng Hoắc Gia Hứa gọi một cú điện thoại cho chú hai của hắn là có thể làm gì được cục trưởng thành phố S, nếu chú hai Hoắc quyết tâm muốn giúp cục phó Nghiêm, cũng phải rất tốn sức và quan hệ mới có thể dọn dẹp chuyện trên internet, bởi vì chuyện vi phạm kỷ luật của cục phó Nghiêm đã được đưa lên internet để phơi bày sự thật trước ánh sáng, theo Vương Lộ Tư nghĩ, kết quả xử lý tốt nhất chính là chờ sau khi xỷ lý cục phó Nghiêm xong, lặng lẽ sắp xếp ông ta đến nơi khác, chờ tai tiếng qua đi rồi bắt đầu lại, truyền thông internet chung quy cũng sẽ mãi không chăm chăm vào một cục phó phân cục nho nhỏ.
Vương Lộ Tư thông minh sẽ không đi nói cái người là “cơm áo cha mẹ” và chỗ dựa vững chắc này ngu xuẩn, trái lại gã còn phải giữ gìn bảo vệ tên A Đấu này, chỉ khi A Đấu đứng vững, vương Gia Cát gã mới có đất dụng võ.
Vương Lộ Tư suy nghĩ một mạch, A Đấu Hoắc Gia Hứa thì chẳng biết gì, trong lúc hắn và chú hai trò chuyện, bị chú hai Hoắc đau đớn mắng một trận muốn rách miệng, chú hai Hoắc nghe xong yêu cầu của cháu mình, ông thật muốn lập tức bay đến thành phố S đưa thằng cháu vẫn chưa lớn nổi này dạy dỗ một trận, không phải ba năm trước tên kia vội giúp Hoắc gia một chuyện cỏn con, Hoắc gia đã trả công xứng đáng vào lúc đó, bay giờ nhược điểm tên họ Nghiêm ồn ào ai ai cũng biết, tân cục trưởng chuẩn bị lôi tên kia ra để lập uy, làm sao Hoắc gia sẽ đi làm chuyện không có chút lợi ích này, cuối cùng chú hai Hoắc chỉ cho thằng cháu duy nhất một câu, để thằng cháu tự xem tự liệu.
Hoắc Gia Hứa bị chú hai mắng một trận mà chán nản, kết thúc cuộc gọi, hắn vuốt mặt, may mắn vừa rồi Vương Tư Lộ mời cục phó Nghiêm ra về trước, bằng không thì cái vẻ khoe khoang khoác lác của hắn bị lật tẩy hoàn toàn, mất sạch mặt mũi trước mặt tên cục phó kia.
“Chú hai Hoắc nói như thế nào?” Vương Lộ Tư hỏi Hoắc Gia Hứa, trong lòng gã vẫn mong Hoắc gia có thể giúp cục phó Nghiêm, bởi vì Hoắc gia bây giờ có thể nhân nghĩa ra tay với người từng là tay sai của họ, sau này họ cũng sẽ đối đãi nhân nghĩa với gã.
“Chú hai bảo tao đừng làm gì, cái tên họ Nghiêm kia quá được voi đòi tiên, trước đây cũng từng có ân huệ với lão, hôm nay còn tới trước mặt tao mang ân huệ kia ra mà ép. Số điện thoại tên kia đâu? Tao phải gọi đến chửi một trận.” Hoắc Gia Hứa bị ông chú mình làm cho phát cáu, lập tức chuyển cục tức nay sang phía cục phó Nghiêm.
“Hoắc thiếu, không thể từ chối thằng thừng thế được.” Trán Vương Lộ Tư tuôn mồ hôi, người của Hoắc gia bạc bẽo lạnh lùng thì không nói, có Hoắc Gia Hứa ngu ngốc như vậy sao, mặc dù năm ấy Hoắc Gia Hứa đã từng chịu ân cục của phó Nghiêm, nhưng hắn cũng không thể quá tuyệt tình, bằng không sẽ ép cục phó Nghiêm đào lên chuyện cũ chấn động kia sẽ không tốt.
“Không thẳng thừng thì muốn từ chối thế nào?” Hoắc Gia Hứa dừng động tác lướt điện thoại.
“Hoắc tổng chờ một chút hãy gọi điện thoại ông ta, nói rằng đã xin chú hai vận động mấy mối quan hệ, chờ qua một thời gian ngắn, lại nói cho cục phó Nghiêm là Hoắc gia đã cố sức nhưng cũng đành hết cách.”
“Đấy không phải cũng như nhau sao?” Hoắc Gia Hứa chẳng thấy cách này có gì khác nhau.
Vương Lộ Tư muốn vỗ trán, chỗ dựa vững chắc này của gã thật đúng khúc gỗ. “Không giống mà, một là chúng ta ra tay, còn lại là chúng ta không ra tay. Hai câu trả lời, thái độ của chúng ta khác hẳn nhau.”
“Ừ! Đúng! Lộ Tư mày đúng không hỗ là tiểu Gia Cát, theo lời mày nói như vậy, chúng ta ra tay giúp tên họ Nghiêm, giúp không được thì tên đó cũng không thể nào trách chúng ta!” Đến lúc này Hoắc Gia Hứa mới hiểu được ý tứ của Vương Lộ Tư, sau khi nghĩ ngợi thông suốt xong, hắn không khỏi quay sang giơ ngón tay cái cho Vương Lộ Tư.
Cục phó Nghiêm dào dạt hy vọng về nhà chờ chờ tin tức tốt từ nha nội Hoắc, mà ông cũng không biết ao ước của mình chẳng qua chỉ tồn tại được mấy phút cũng đã tan biến mất.
*A Đấu: kẻ bất tài; đồ vô dụng; đồ hèn nhát (con Lưu Bị, thời Tam Quốc bên Trung Quốc, ví với kẻ bất tài)
Mặc dù công ty của Hoắc Gia Hứa mới khai trương được nửa tháng, nhưng khuôn phép công ty cực kỳ đâu vào đấy, người này vô duyên vô cớ muốn yêu cầu gặp mặt tổng tài đầu tư Hoắc thị, nhân viên tiếp tân không dám tự làm theo ý mình, chỉ truyền đạt yêu cầu gặp mặt của người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi này đến chỗ thư ký tổng tài.
Người đàn ông ngồi ở đại sảnh phục vụ khách công ty Hoắc thị muốn gặp Hoắc Gia Hứa là nhân vật trung tâm trên internet hồi tháng tư, chính là video trên internet, người đã mặc cảnh phục và có hành động thân mật với mấy cô thiếu vải, cục phó Nghiêm, đương nhiên, bây giờ cục phó Nghiêm không mặc cảnh phục đến quầy tiếp tân công ty Hoắc thị, cảnh phục của ông ta đã bị bãi chức vào cuối tháng tư, còn bị cơ quan thông báo tiếp nhận điều tra tại gia.
Cục phó Nghiêm đi lên từ một viên cảnh sát nhỏ, mất tám năm mới lên được sở trưởng đồn công an, vị trí sở trưởng đồn công an của ông giậm chân tại chỗ mất bảy năm, nếu không phải chạm được kỳ ngộ để giúp đỡ quý nhân, theo quý nhân giúp đỡ mà lên tới phó cục trưởng phân cục, có lẽ ông vẫn cứ là sở trưởng một đồn công an. Thăng làm phó cục trưởng phân cục mới được ba năm, ông lại hưởng thụ quyền lợi thật lớn mà ông có được, giờ lại vì bị tiểu nhân chơi bẩn, bị kẻ khác nắm thóp mà truyền lên internet, lại đụng phải tân cục trưởng thành phố S đang muốn chỉnh đốn nội bộ, cái ghế phó cục trưởng của ông bị đá văng, hơn nữa khi ông thăm dò ý tứ cấp trên, hình phạt cho ông đã được xác định.
Chiếc mũ quan phó cục trưởng phân cục này là do ông phải vất vả đánh đổi mới có được, giờ lại sắp biến thành hư không, tiền cục phó Nghiêm dù sao chăng nữa cũng không cam lòng cứ để mất đi như vậy, ông hối hả ngược xuôi, mua chuộc đút lót khắp nơi, thậm chí tìm được đến chú Hai của Hoắc gia năm ấy để truyền lời nhắn đến đại biểu Hội nghị hiệp thương chính trị, chỉ hy vọng có thể cứu lấy chiếc mũ ô sa của mình.
Có câu thế này, quan mới nhậm chức phóng hỏa ba lần, cục trưởng Vương Cục Công An thành phố S mới phóng hỏa lần thứ nhất, cục phó Nghiêm nhờ giúp đỡ từ mọi người để tránh né đến cuống cả lên, đâu chịu để tân cục trưởng chỉ vì lập uy mà đi gánh cục nợ này, cục phó Nghiêm thấy không có người bằng lòng ra tay giúp đỡ, chỉ có thể làm phiền vị kia đại biểu Hội nghị hiệp thương chính trị, bởi vì năm ấy ông ta giúp Hoắc thị xóa sạch vụ án cường bạo của con trai độc nhất nhạ họ Hoắc mà lập được công lao hiển hách, cục phó Nghiêm hy vọng Hoắc gia có bối cảnh vững chắc có thể giúp ông một tay.
Đại biểu Hội nghị hiệp thương chính trị bị cục phó Nghiêm nhờ giúp đỡ đến phát bực, cục phó Nghiêm thân là cảnh sát mà lại nghênh ngang ra vào chốn ăn chơi, bạn mặc thường phục còn có thể gọi là bạn nằm vùng, nhưng khi bạn khoác trên người bộ trang phục chấp pháp mà lại đi trêu đùa các cô gái làng chơi, người khác làm sao biện hộ cho bạn được đây? Hơn nữa chứng cứ biên lai cục phó Nghiêm thu hối lộ đầu đảng không hợp pháp đều vô cùng xác thực, đại biểu Hội nghị hiệp thương chính trị căn bản cũng không muốn giao du với kẻ xấu như cục phó Nghiêm,chỉ khi bị cục phó Nghiêm cuốn lấy đến hết cách, bọn họ mới ám chỉ cục phó Nghiêm tìm đến nha nội Hoắc của Hoắc gia kia ấy, Hoắc Gia Hứa bây giờ còn mới vừa mở một công ty xây dựng ở thành phố S.
Kinh doanh công ty đầu tư, bao giờ cũng đầu tư hạng mục có lợi nhuận lớn, Đại Lục ngày nay nơi nơi đều phát triển xây dựng, trong đó các tòa kiến trúc sản nghiệp là sôi động nhất, mà giành được đất đai để phát triển các tòa cao tầng từ trong tay chính phủ là con đường đầu tư kiếm lợi hậu hĩnh nhất bây giờ.Hoắc Gia Hứa gần đây bắt đầu dẫn theo kiện tướng đắc lực Vương Lộ Tư, hoạt động khắp chốn thành phố S, muốn tóm lấy cả khu đất phía Tây trị giá đến 150 triệu, sau khi mua đi bán lại thì các công ty xây dựng lại không đủ điều kiện cạnh tranh, chiếm lợi từ đó, theo Vương Lộ Tư tính toán, nếu khoản giao dịch này thành công, công ty Hoắc thị có thể kiếm được ít nhất ba mươi triệu.
“Hoắc tổng! Hoắc tổng!” Hoắc Gia Hứa và Vương Lộ Tư vừa vận động bên chính phủ trở về, một người đàn ông trung niên đã chặn bọn họ ngay ở phòng khách công ty.
“Ông là ai?” Hoắc Gia Hứa nghiêng đầu, không nhận ra người trung niên đang cúi đầu trước mắt này.
“Hoắc tổng! Tôi vốn là sở trường Nghiêm trụ cột đồn công an khu Đông đây mà!” Trụ cột Nghiêm cũng không nói gì về việc bây giờ ông đã bị miễn hết chức vụ, mà chỉ nhắc đến việc xấu và chức vụ ông và Hoắc thị đã cấu kết với nhau, chính là muốn nhắc quý nhân nha nội Hoắc hay quên nhớ lại chuyện ông đã dốc sức giúp đỡ họ trước đây.
“Sở trưởng đồn công an? Có chuyện gì không?” Hoắc Gia Hứa vừa nghe người trước mắt chẳng qua chỉ làm một sở trưởng đồn công an nho nhỏ, sắc mặt lập tức mất kiên nhẫn, chuyện ba năm trước hắn gây ra ở thành phố S đã bị quên sạch, nào còn nhớ đến một sở trưởng đồn công an từng che giấu lương tâm xóa đi tất cả chứng cớ và đầu mối cho hắn.
“Có thể tìm một chỗ an tĩnh nói chuyện không?” Trụ cột Nghiêm quét mắt nhìn người đi tới đi lui trong đại sảnh công ty, chung quy nói chuyện bản thỉu này trước mặt công chúng thì cũng không tốt.
“Thật vẽ chuyện, có việc thì nói mau, thời gian của tôi rất quý giá! Rốt cuộc là chuyện gì?” Vẻ mặt Hoắc Gia Hứa mất hết cả nhẫn nại, đợi mốt tý hắn xử lý chuyện của công ty xong xuôi, hắn còn muốn đến lễ khai trương để làm quen cô minh tinh Hong Kong mà hắn đã hẹn.
“Tôi chính là sở trường Nghiêm, người đã xử lý vụ án vụ án xảy ra ở quán rượu Thiên Tinh!” Trụ cột Nghiêm vừa nhìn quý nhân thật sự đã quên mất ông, bèn vội vã kể ra tên tuổi câu chuyện mà ông đã giúp Hoắc gia.
“Thiên Tinh? Có liên quan gì đến tôi?” Hoắc Gia Hứa cảm thấy tên cái quán rượu này có chút quen thuộc, nhưng lại không nhớ nổi tại sao, chuyện khốn nạn ba năm trước ở phòng khách quán rượu đã bị hắn quên sạch từ lâu mất rồi.
Tên nha nội Hoắc đã sớm quên mất bản thân phạm vào tội nghiệp, nhưng Vương Lộ Tư bên cạnh hắn lại hồi tưởng lại, bởi vì cô gái xinh đẹp mà Hoắc Gia Hứa bắt cóc kia chính là do hắn lái xe. Mà sau này hắn chợt nghe Hoắc Gia Hứa từng nói qua, chú hai Hoắc gia đã tìm một sở trưởng đồn công an đi xóa sạch vụ án xâm hại ấy.
“Chúng ta vào phòng làm việc trên lầu nói đi.” Vương Lộ Tư nhớ đến việc mấu chốt này, vội vã kéo lại góc áo Hoắc Gia Hứa, ý bảo Hoắc Gia hứa hãy dẫn người trung niên trước mặt đến chỗ không người mà nói chuyện, với suy nghĩ thông minh linh hoạt của hắn, Vương Lộ Tư khẳng định người trước mặt này là đến xin sự giúp đỡ từ Hoắc Gia.
Hoắc Gia Hứa bây giờ rất coi trọng Vương Lộ Tư, mặc dù còn chưa đến nông nỗi Vương Lộ Tư nói gì nghe nấy, nhưng lời gã nói giống như có thể lọt vào lỗ tai hắn, bây giờ thấy Vương Lộ Tư để tên trung niên trước mặt này theo chân họ đến phòng làm việc,chỉ nhớ rõ cô gái kia đã bị hắn cho ăn không biết bao nhiêu cái tát, thế cho nên khuôn mặt xinh đẹp đều bị đánh đến hủy mất, hại hắn giảm hăng hái biết bao.
“Chậc! Không phải chỉ là không cởi cảnh phục đi chơi gái giữa lúc giờ làm việc thôi sao! Để những chuyện nhỏ nhặt này mà cách chức ông, là cục trưởng từ đâu tới mà bé xé chuyện ra to như thế.” Hoắc Gia Hứa nghe phó cục Nghiêm nói xong mà xem thường cách xử lý của cục trưởng thành phố S, mấy chuyện cục phó Nghiêm đã làm mà so với hắn thì đúng là kém bạo.
“Hoắc thiếu! Xin cậu mau ra tay giúp tôi, sau khi Nghiêm mỗ sửa sạch tiếng xấu, tôi nhất dịnh làm trâu làm ngựa vì Hoắc thiếu.” Cục phó Nghiêm vừa nghe giọng điệu của Hoắc Gia Hứa, trong lòng vui mừng khôn xiết, nói cho cùng vẫn là cháu trai phó thủ tướng, khẩu khí bất phàm, chuyện của mình từ miệng nha nội Hoắc thì chỉ như một chuyện cỏn con, hôm nay đến tìm nha nội Hoắc quả là quá đúng rồi, cái câu “hóng mát dưới bóng đại thụ” quả thật không phải nói xuông.
“Đợi tôi gọi một cú điện thoại cho ông chú, loại chuyện nhỏ nhặt này cũng chỉ cần một câu nói của ông ấy thôi.” Hoắc Gia Hứa không có bản lĩnh ra tay giúp phó cục Nghiêm, nhưng hắn có một ông chú nha, Hoắc Gia Hứa nghĩ, chỉ cần mình đánh một cú điện thoại cho chú ấy, cục trưởng thành phố S còn có thể không ghi nợ?
“Cảm ơn Hoắc thiếu! Cảm ơn Hoắc tổng!” Phó cục Nghiêm nghe được chính mồm nha nội Hoắc đồng ý, kích động đến lên cảm tạ rối rít.
“Cục phó Nghiêm ông trở về bình tĩnh chờ tin tốt đi, Hoắc tổng sẽ lập tức giúp ông liên hệ với Hoắc trung tướng.” Vương Lộ Tư cản lại Hoắc Gia Hứa gọi điện thoại cho ông chú hắn mà vội tiễn khách trước.
“Tốt quá, tôi đây trở về, đây là số điện thoại của tôi.” Cục phó Nghiêm đưa trang giấy có viết số liên lạc của mình cho Vương Lộ Tư với hai tay cung kính, sau đó mới cúi đầu khòm người khòm người bước ra khỏi phòng làm việc của Hoắc Gia Hứa.
“Sao mày lại để tên họ Nghiêm ấy đi trước?” Hoắc Gia Hứa lục tìm số điện thoại ông chú trên điện thoại, chuẩn bị gọi cho chú hai để kề về chuyện cục phó Nghiêm.
“Cho dù chú hai có ra tay thì cũng không thể giúp cục phó Nghiêm phục chức ngay lập tức, nếu như vậy, cục phó Nghiêm cũng không thể nào đợi được tin tức xác thực ngay ngày hôm nay, còn không bằng để lão ta về sớm một chút.”
Vương Lộ Tư không ngốc như Hoắc Gia Hứa, một là gã không giống như Hoắc Gia Hứa, cứ cho rằng chú Hai nhất định sẽ ra tay giúp cục phó Nghiêm, dù sao tác dụng của cục phó Nghiêm với Hoắc gia đã chẳng còn, đối với Hoắc gia chỉ có được nhiều hơn mất thì chú hai Hoắc có lẽ mới có thể ra tay giúp ông ta, nếu như chú hai Hoắc cho rằng không cần thiết phải giúp cúc phó Nghiêm, từ chối ngay lập tức, mấy lời hứa hẹn Hoắc Gia Hứa chính miệng đồng ý trước mặt cục phó Nghiêm không phải đều khiến hắn mất hết mặt mũi sao?
Hai là gã không cho rằng Hoắc Gia Hứa gọi một cú điện thoại cho chú hai của hắn là có thể làm gì được cục trưởng thành phố S, nếu chú hai Hoắc quyết tâm muốn giúp cục phó Nghiêm, cũng phải rất tốn sức và quan hệ mới có thể dọn dẹp chuyện trên internet, bởi vì chuyện vi phạm kỷ luật của cục phó Nghiêm đã được đưa lên internet để phơi bày sự thật trước ánh sáng, theo Vương Lộ Tư nghĩ, kết quả xử lý tốt nhất chính là chờ sau khi xỷ lý cục phó Nghiêm xong, lặng lẽ sắp xếp ông ta đến nơi khác, chờ tai tiếng qua đi rồi bắt đầu lại, truyền thông internet chung quy cũng sẽ mãi không chăm chăm vào một cục phó phân cục nho nhỏ.
Vương Lộ Tư thông minh sẽ không đi nói cái người là “cơm áo cha mẹ” và chỗ dựa vững chắc này ngu xuẩn, trái lại gã còn phải giữ gìn bảo vệ tên A Đấu này, chỉ khi A Đấu đứng vững, vương Gia Cát gã mới có đất dụng võ.
Vương Lộ Tư suy nghĩ một mạch, A Đấu Hoắc Gia Hứa thì chẳng biết gì, trong lúc hắn và chú hai trò chuyện, bị chú hai Hoắc đau đớn mắng một trận muốn rách miệng, chú hai Hoắc nghe xong yêu cầu của cháu mình, ông thật muốn lập tức bay đến thành phố S đưa thằng cháu vẫn chưa lớn nổi này dạy dỗ một trận, không phải ba năm trước tên kia vội giúp Hoắc gia một chuyện cỏn con, Hoắc gia đã trả công xứng đáng vào lúc đó, bay giờ nhược điểm tên họ Nghiêm ồn ào ai ai cũng biết, tân cục trưởng chuẩn bị lôi tên kia ra để lập uy, làm sao Hoắc gia sẽ đi làm chuyện không có chút lợi ích này, cuối cùng chú hai Hoắc chỉ cho thằng cháu duy nhất một câu, để thằng cháu tự xem tự liệu.
Hoắc Gia Hứa bị chú hai mắng một trận mà chán nản, kết thúc cuộc gọi, hắn vuốt mặt, may mắn vừa rồi Vương Tư Lộ mời cục phó Nghiêm ra về trước, bằng không thì cái vẻ khoe khoang khoác lác của hắn bị lật tẩy hoàn toàn, mất sạch mặt mũi trước mặt tên cục phó kia.
“Chú hai Hoắc nói như thế nào?” Vương Lộ Tư hỏi Hoắc Gia Hứa, trong lòng gã vẫn mong Hoắc gia có thể giúp cục phó Nghiêm, bởi vì Hoắc gia bây giờ có thể nhân nghĩa ra tay với người từng là tay sai của họ, sau này họ cũng sẽ đối đãi nhân nghĩa với gã.
“Chú hai bảo tao đừng làm gì, cái tên họ Nghiêm kia quá được voi đòi tiên, trước đây cũng từng có ân huệ với lão, hôm nay còn tới trước mặt tao mang ân huệ kia ra mà ép. Số điện thoại tên kia đâu? Tao phải gọi đến chửi một trận.” Hoắc Gia Hứa bị ông chú mình làm cho phát cáu, lập tức chuyển cục tức nay sang phía cục phó Nghiêm.
“Hoắc thiếu, không thể từ chối thằng thừng thế được.” Trán Vương Lộ Tư tuôn mồ hôi, người của Hoắc gia bạc bẽo lạnh lùng thì không nói, có Hoắc Gia Hứa ngu ngốc như vậy sao, mặc dù năm ấy Hoắc Gia Hứa đã từng chịu ân cục của phó Nghiêm, nhưng hắn cũng không thể quá tuyệt tình, bằng không sẽ ép cục phó Nghiêm đào lên chuyện cũ chấn động kia sẽ không tốt.
“Không thẳng thừng thì muốn từ chối thế nào?” Hoắc Gia Hứa dừng động tác lướt điện thoại.
“Hoắc tổng chờ một chút hãy gọi điện thoại ông ta, nói rằng đã xin chú hai vận động mấy mối quan hệ, chờ qua một thời gian ngắn, lại nói cho cục phó Nghiêm là Hoắc gia đã cố sức nhưng cũng đành hết cách.”
“Đấy không phải cũng như nhau sao?” Hoắc Gia Hứa chẳng thấy cách này có gì khác nhau.
Vương Lộ Tư muốn vỗ trán, chỗ dựa vững chắc này của gã thật đúng khúc gỗ. “Không giống mà, một là chúng ta ra tay, còn lại là chúng ta không ra tay. Hai câu trả lời, thái độ của chúng ta khác hẳn nhau.”
“Ừ! Đúng! Lộ Tư mày đúng không hỗ là tiểu Gia Cát, theo lời mày nói như vậy, chúng ta ra tay giúp tên họ Nghiêm, giúp không được thì tên đó cũng không thể nào trách chúng ta!” Đến lúc này Hoắc Gia Hứa mới hiểu được ý tứ của Vương Lộ Tư, sau khi nghĩ ngợi thông suốt xong, hắn không khỏi quay sang giơ ngón tay cái cho Vương Lộ Tư.
Cục phó Nghiêm dào dạt hy vọng về nhà chờ chờ tin tức tốt từ nha nội Hoắc, mà ông cũng không biết ao ước của mình chẳng qua chỉ tồn tại được mấy phút cũng đã tan biến mất.
*A Đấu: kẻ bất tài; đồ vô dụng; đồ hèn nhát (con Lưu Bị, thời Tam Quốc bên Trung Quốc, ví với kẻ bất tài)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook