Cẩm Thượng Thiêm Hoa
-
Chương 45
Liêu Thịnh Khải dừng chân ở thành phố S được bốn ngày thì đáp chuyến bay quay về thành phố B. Từ sau mùa xuân rời nhà đến Bắc Âu, từ Bắc Âu đến Châu Phi, rời nhà đã hơn bốn tháng, bà Liêu nghe được tin con trai về nước, nào không muốn mau chóng được nhìn thấy con trai, điện thoại di động của Liêu Thịnh Khải mỗi ngày đều có mẹ hắn giục hắn sớm tối mau mau trở về, Liêu Thịnh Khải ban đầu còn muốn nán lại ở thành phố S một đoạn thời gian, chỉ đành phải vác hành lý ngoan ngoãn về nhà.
Liêu Thịnh Khải đi không bao lâu, Trang Cẩm Ngôn đã đi mua ngay một căn hộ chung cư, đây là một căn hộ cao cấp rộng trên dưới 120m2, địa chỉ căn nhà gần ngay đại học F của Hoa Phẩm Tố, khoảng cách đến công ty cũng gần hơn so với từ nàh họ Hoa ở khu Nam đến công ty, sau khi mua nhà, Trang Cẩm Ngôn bắt đầu lắp đặt thiết bị, chuẩn bị chờ sửa sang xong sẽ dọn vào.
Trên đường Trang Cẩm Ngôn lái xe đưa Hoa Phẩm Tố đến trường học, anh đưa cậu đến tham quan căn hộ cao cấp mới mua.
“Cẩm Ngôn, nhà ở không tốt sao?” Mặc dù Hoa Phẩm Tố biết chuyện Trang Cẩm Ngôn mua nhà ở là chỉ là chuyện sớm hay muốn, nhưng cậu nghĩ đến sau này Trang Cẩm Ngôn sẽ phải dọn đến nhà mới, trong lòng cậu lập tức có chút trống trải.
“Tốt lắm, cảm thấy như là gia đình vậy.” Trang Cẩm Ngôn thấy vẻ mặt Hoa Phẩm Tố không vui, thích chí cười nhéch miệng.
“Vậy thì cũng đâu còn dọn đi, sống một mình rất cô đơn, hơn nữa, không phải anh nói dì Từ nấu cơm ngon lắm sao, sau này ở một mình, ai nấu cho anh ăn?” Hoa Phẩm Tố thấy, cuộc sống một mình cô đơn thật không được tốt lắm, kiếp trước cậu sống một mình vài chục năm, mùi vị cô đơn quạnh quẽ thật sự khiến cậu phát ốm rồi. Cậu tưởng tượng thời gian sau này Trang Cẩm Ngôn sẽ nếm trải mùi vị này, đã cảm thấy Trang Cẩm Ngôn dọn ra ngoài thật không thông minh, sống cùng bọn họ náo nhiệt vui vẻ như bây giờ không phải rất tốt sao?
“Phẩm Tố, dù sao cũng phải có một nơi dành cho riêng mình, có bạn bè khách khứa đến cũng có thể có nơi để tiếp đãi. Như lần này Thịnh Khải đến, đành phải để anh ấy đến ở khách sạn.” Trang Cẩm Ngôn thấy Hoa Phẩm Tố vẫn cứ rầu rĩ, anh lại bổ sung: “Sau này anh sẽ thường xuyên quay về.”
“Hầy, Cẩm Ngôn, thật là muốn anh cứ mãi mãi ở đây, đáng tiếc anh và chị em không phát điện, không phải...” Hoa Phẩm Tố lắc đầu, cậu phát hiện cậu cũng chưa từng gán ghép Trang Cẩm Ngôn và chị mình thành một cặp, nếu như Trang Cẩm Ngôn trở thành anh rể của mình, vậy mọi chuyện đều được giải quyết rồi, Trang Cẩm Ngôn có thể tiếp đãi bạn bè thân thích của mình ngay tại Hoa gia.
“Phẩm Tố, anh và chị em... Vẫn chung sống như bạn bè.” Trang Cẩm Ngôn nghe thấy Hoa Phẩm Tố nói, mồ hôi túa ra đầy sau lưng, may mà anh đã quyết định dọn ra ngoài sống, nếu như đợi đến khi tất cả đều cho rằng anh và Hoa Phẩm Phác là một đôi yêu thương sâu sắc, nhất định sẽ Hoa Phẩm Tố sẽ muốn anh lấy Hoa Phẩm Phác, đến lúc đó, giữa anh và Hoa Phẩm Tố sẽ chẳng có lối thoát.
“Có phải người xuất sắc thường không hợp với nhau không, giống như nam châm cùng cực sẽ đẩy nhau ấy.” Trong mắt Hoa Phẩm Tố, Hoa Phẩm Phác và Trang Cẩm Ngôn đều là người hoàn mỹ.
“Xuất sắc trong mắt Phẩm Tố?”
“Đương nhiên, em vẫn chưa thấy được người nào xuất sắc hơn cả!” Hoa Phẩm Tố nói câu này hoàn toàn là thật, vẻ ngoài Trang Cẩm Ngôn thì khỏi phải bàn cãi, được công nhận đẹp trai xuất chúng. Phương diện năng lực, quan hệ xã hội ngoài công ty Viêm Hoa đều là Trang Cẩm Ngôn, công ty gặp vấn đề khó khắn về kỹ thuật cũng là do Trang Cẩm Ngôn dẫn dắt kỹ thuật viên khắc phục được, hai người bạn học Vương Tĩnh và Lê Gia Tu đều phục anh sát đất, hai người bọn họ về nước gia nhập vào Viêm Hoa, nguyên nhân chủ yếu cũng chính là nhờ vào lòng tin ở Trang Cẩm Ngôn.
Trang Cẩm Ngôn nghe thấy Hoa Phẩm Tố khen ngợi bản thân anh không chút che giấu, vẻ hài lòng hiện rõ trên mặt, anh liếc nhìn Hoa Phẩm Tố ngồi trên ghế phụ lái, cái nhìn đưa tình đưa ý, tràn đầy cảm tình.
Game online “Chinh Chiến” của công ty Viêm Hoa chính thức được đưa ra thử nghiệm trước công chúng, nhà mới của Trang Cẩm Ngôn tu sửa xong, anh chọn một ngày cuối tuần dọn vào nhà mới, đồng thời mời cả Chavin, Vương Tĩnh, Lê Gia Ty, chị em Hoa gia và Phương Đồng đến uống rượu tân gia.
Trang Cẩm Ngôn không tổ chức tiệc rượu mừng tân gia, mà tự mình ra tay lo liệu một bàn tiệc rượu tổ chức ngay tại nhà mới, trên bàn tiệc bày món rau và món nướng là chính, cũng vì Trang Cẩm Ngôn du học ở Mỹ, các món chính bồi bổ đều theo kiểu Tây Âu.
Nhà mới của Trang Cẩm Ngôn rộng trên dưới 120m2, ngoại trừ phòng ngủ chính, thư phòng, các không gian còn lại đều được nối thông nhau, vừa vào huyền quan, đâp ngay vào mắt chính là phòng khách, phòng bếp, nhà ăn, các gian tường ngăn cách được mở ra khiến không gian ngôi nhà càng thêm rộng rãi.
“Tráng! Lắp đặt nội thất được lắm, tôi thích, sau này tôi cũng muốn mua một căn như vậy ở thành phố S.” Chavin bây giờ đang ở phòng cho thuê, vui mừng trước tương lai phát triển của công ty Viêm Hoa, Chavin đã nảy ra trong đầu suy nghĩ định cư ở thành phố S, định bụng cũng tìm bất động sản mà mua.
“Trang, nhà này chính là nhà dành cho người độc thân mà, lẽ nào cậu không định lập gia đình à?” Vương Tĩnh hết nhìn đông lại nhìn tây, khi hắn mới bắt đầu gia nhập công ty Viêm Hoa thì cho rằng Trang Cẩm Ngôn và Hoa Phẩm Phác là một đôi, sau một thời gian dài ở chung, hắn mới phát hiện giữa Trang Cẩm Ngôn và Hoa Phẩm Phác qua lại rất khách sáo, một chút tình cảm cũng không có, bây giờ Trang Cẩm Ngôn lại rời khỏi Hoa gia, chứng minh tình cảm giữa hai người bọn họ hoàn toàn thuần khiết. Trang Cẩm Ngôn cũng đã hai mươi bốn, mua nhà mới nhưng lại chẳng tính đến chuyện thành gia lập nghiệp vào bên trong, lớn như vậy nhưng nhà ở cũng chỉ có một phòng ngủ, nào là phòng trẻ con căn bản là không có lo lắng, toàn bộ kết cấu ngôi nhà đều lộ ra hương vị của quý tộc độc thân.
Trang Cẩm Ngôn nghe Vương Tĩnh nói xong, cười cười không đáp lại.
“Trang mới hai bốn, hai lăm tuổi thôi, lấy vợ còn sớm lắm.” Lê Gia Tu cười to làm hòa với Trang Cẩm Ngôn.
Trang Cẩm Ngôn cảm kích liếc mắt nhìn Lê Gia Tu, sau khi anh bừng tỉnh nhận ra tình cảm của mình dành cho Phẩm Tố, anh bắt đầu ngộ ra điều gì đó giữa Lê Gia Tu và Vương Tĩnh luôn như hình với bóng, nhìn sắc mặt khó coi của Lê Gia Tu, Trang Cẩm Ngôn cũng chỉ có thể gởi gắm nỗi niềm đồng cảm vào Lê Gia Tu.
Lê Gia Tu và Vương Tĩnh sinh cùng năm, năm nay đều hai mươi bảy tuổi, một người gốc Hồ Nam, một người gốc Đông Bắc, hai người trời nam biển bắc cùng thi chung vào một trường đại học, cùng vào chung một ký túc xá, trở thành bạn thân gắn bó, vào lúc đại học năm hai, hai người cùng nhau làm học sinh trao đổi được bồi dưỡng của đại học Buffalo ở Mỹ, sau khi hoàn thành khóa học và lấy được bằng chứng nhận, hai người lại cùng đi làm tại một công ty lớn ở Mỹ, thời gian hai người quen biết nhau đã được hơn tám năm, còn từng bị mấy cậu bạn Mỹ gọi đùa là một đôi bít tất.
Vương Tĩnh bây giờ đã mua một phòng xép ở thành phố S, mà Lê Gia Tu theo sát Vương Tĩnh mua đúng ngay căn đối diện, “đôi bít tất” tiếp tục như hình với bóng.
Trang Cẩm Ngôn có thể thấy rõ ràng ý đồ của Lê Gia Tu, nhưng đối với Vương Tĩnh, anh lại không nắm rõ được, thái độ tùy tiện của Vương Tĩnh khiến Trang Cẩm Ngôn không thể xác định rõ Vương Tĩnh rốt cuộc chỉ có tình nghĩa anh em bè bạn với Lê Gia Tu, hay như tình cảm của anh dành cho Hoa Phâm Tố. Ngày hôm nay nghe thấy Vương Tĩnh cảm thán về ngôi nhà mới của anh, Trang Câm Ngôn cảm thấy con đường sau này của Lê Gia Tu sẽ không ổn rồi, trong đầu Vương Tĩnh vẫn còn tồn tại loại tư tưởng lấy vợ sinh con, lẽ nào Lê Gia Tu và Vương Tĩnh ở chung tám năm, quan hệ giữa hai người vẫn còn rất trong sáng sao?
Hoa Phẩm Tố rất tán thưởng thiết kế nhà mới của Trang Cẩm Ngôn, cậu đặc biệt thích cửa sổ sát đất và chiếc sô pha tạo hình bàn tay, Hoa Phẩm Tô ngồi trên ghế sô pha xoay tới xoay lu, cảm thấy thoải mái vô cùng, ngồi trên sô pha bàn tay nhìn ra ngoài từ cửa sổ sát đất này, chính là cảnh đêm tuyệt trần với ánh sáng lung linh của thành phố S.
Hoa Phẩm Tố cứ ngỡ rằng Trang Cẩm Ngôn sống một mình sẽ quạnh quẽ thảm thương như kiếp trước của cậu vậy, hãy nhìn vào nhà mới trang nhã khoan khoái của Trang Cẩm Ngôn, cậu mới cảm thấy không thể gộp Trang Cẩm Ngôn và Trương Kiên Tuấn kiếp trước của cậu thành một loại, Trương Kiên Tuấn kiếp trước cho đến chết vẫn chỉ đi thuê phòng, diện tích phòng thuê lớn nhất cũng chỉ có ba mươi mấy mét vuông, không có cửa để đứng ngang hàng với Trang Cẩm Ngôn tài giỏi như vậy, quạnh quẽ thương cảm thuộc về Trương Kiên Tuấn kiếp trước.
Trang Cẩm Ngôn dùng bản lĩnnh nấu nướng khi đi du học Mỹ trổ tài, làm món rau củ hầm và bánh nhân táo rất được thực khách hoan nghênh, Trang Cẩm Ngôn tỉ mỉ chuẩn bị thức ăn khiến mọi người đều ăn đến no căng cả bụng. Chavin vuốt cái bụng tròn vo của mình mà cảm thán, từ khi Trang Cẩm Ngôn về nước một năm trước, hắn cũng chưa có bữa ăn nào mỹ mãn như ngày hôm nay.
Tiệc tân gia nhà Trang Cẩm Ngôn kết thúc tốt đẹp, chị em Hoa gia và Phương Đồng là người cuối cùng chào ra về với Trang Cẩm Ngôn, Hoa Phẩm Tố đứng huyền nhìn vẻ mặt mỉm cười của Trang Cẩm Ngôn, trong lòng có chút chua xót, cảm giác như cậu mất đi Trang Cẩm Ngôn rồi.
Trên ghế phụ lái chiếc Passat của Hoa Phẩm Phác, Phương Đồng được ngồi nhiều nhất, mỗi lần lên xe, Phương Đồng cũng giống Hoa Phẩm Tố lên xe Trang Cẩm Ngôn là lại theo thói quen ngồi vào chiếc ghế trên kia, Hoa Phẩm Tố rời nhà Trang Cẩm Ngôn sau cùng, đợi đến khi cậu mở cửa xe trước muốn ngồi phát hiện ghế phụ lái đã bị Phương Đồng chiếm mất, đành phải ra ghế sau ngồi làm tâm trạng cậu càng thêm tồi tệ, cảm giác như mình sau này lại phải thành đứa cô đơn hẹp hòi.
“Không ngờ rằng Trang Cẩm Ngôn còn có tài nấu nướng tuyệt đến thế.” Phương Đồng ngồi cạnh tài xế tán dương Trang Cẩm Ngôn, đối với việc Trang Cẩm Ngôn dọn vào Hoa gia, lúc mới đầu Phương Đồng còn vô cùng cảnh giác trong lòng, dù sao năng lực diện mạo của Trang Cẩm Ngôn đều bỏ xa y mấy con phố, Phương Đồng còn sợ mình còn chưa kịp để Hoa Phẩm Phác biết được lòng mình thì cô đã chạy đi vun đắp tình cảm với Trang Cẩm Ngôn, Phương Đồng căng thẳng mãi một thời gian, phát hiện cả hai sống chung nhưng đều chỉ nhạt như nước ốc, tâm trạng y mới bình tĩnh lại, nhưng một ngày Trang Cẩm Ngôn chưa rời khỏi Hoa gia, trái tim Phương Đồng vẫn không thể nào an tâm, hôm nay Trang Cẩm Ngôn dọn vào nhà mới, Phương Đồng được đả thông tâm lý là người phấn khích nhất.
“Anh ta còn chưa từng nấu cơm ở nhà chúng ta.” Hoa Phẩm Tố bây giờ đang rất giận Trang Cẩm Ngôn, thấy Trang Cẩm Ngôn dọn sạch đi như muốn xa lánh cậu
“Đó là Cẩm Ngôn bận rộn không rảnh.” Hoa Phẩm Phác liếc mắt nhìn em trai từ kính chiếu hậu, cô phát hiện từ khi Trang Cẩm Ngôn bắt đầu mua nhà mới, em trai mình bắt đầu hay xét nét với Trang Cẩm Ngôn.
“Trang Cẩm Ngôn lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, nói thử xem dạng con gái gì mới xứng đôi với anh ta chứ?” Phương Đồng cũng nghe thấy vấn đề cưới vợ sinh con mà Vương Tĩnh hỏi Trang Cẩm Ngôn, năng lực mạnh mẽ, vẻ ngoài xuất sắc, cũng không biết dạng con gái thế nào mới có thể để Trang Cẩm Ngôn yêu thương.
“Không phải tuổi Cẩm Ngôn không lớn lắm sao? Bây giờ đâu còn lo lắng lấy vợ chứ sao.” Hoa Phẩm Tố nghe thấy rõ ràng cái câu giải vây của Lê Gia Tu, bản thân anh ấy cũng chưa bao giờ muốn đi tìm bạn gái để yêu đương.
“Lúc Cẩm Ngôn vẫn còn học ở trường Nhân Ái, trong đám nữ sinh có một giao ước ngầm.” Hoa Phẩm Phác lái xe đột nhiên cười “khì” một cái.
“Giao ước gì cơ?” Hoa Phẩm Tố nằm nhoài người dựa lưng vào sau xe hỏi.
” Lớp mười thì có nghe nói, nếu như nữ sinh nào đến thổ lộ trước mặt Trang Cẩm Ngôn, cô nữ sinh ấy sẽ luôn bị nhóm người sùng bái Trang Cẩm Ngôn không coi ra gì, thường xuyên như vậy, càng về sau thì không còn ai có đủ can đảm đến trước mặt Trang Cẩm Ngôn nói rõ lòng mình.” Khi Hoa Phẩm Phác còn học lớp mười, vừa lúc Trang Cẩm Ngôn đang học cấp ba, đều chung một cấp, Hoa Phẩm Phác nghe được rất nhiều tình sử thời cấp hai của Trang Cẩm Ngôn hơn cả Hoa Phẩm Tố.
“Xuất sắc quá mức nhưng ngược lại cũng không quá quan tâm, hay là cô gái xứng đôi với Trang Cẩm Ngôn còn chưa được sinh ra nữa.” Phương Đồng cười thô bỉ trêu chọc Trang Cẩm Ngôn.
“Ha ha! Chính xác, người xứng đôi làm vợ Trang Cẩm Ngôn còn chưa đầu thai đâu.” Hoa Phẩm Tố vui vẻ cười rộ lên, Trang Cẩm Ngôn trong mắt cậu quá hoàn mỹ, Hoa Phẩm Tố thật sự chưa thấy được cô gái nào ở thành phố S này xứng đôi với Trang Cẩm Ngôn.
Hai chị em Hoa gia và Phương Đồng bàn luận về Trang Cẩm Ngôn, mà người đang trở thành đề tài bàn tán của bọn họ đang dọn dẹp đống bừa bãi trong phòng khách, mở cửa đi vào phòng ngủ rộng rãi, nhìn chiếc giường to lớn đến khác thường trong phòng mà mỉm cười, cái giường này ngủ mình anh thì vẫn quá lãng phí, đợi đến khi sau này trên giường có hai người nằm, cái giường lớn thế này mới có thể dùng được hết công suất của nó.
Liêu Thịnh Khải đi không bao lâu, Trang Cẩm Ngôn đã đi mua ngay một căn hộ chung cư, đây là một căn hộ cao cấp rộng trên dưới 120m2, địa chỉ căn nhà gần ngay đại học F của Hoa Phẩm Tố, khoảng cách đến công ty cũng gần hơn so với từ nàh họ Hoa ở khu Nam đến công ty, sau khi mua nhà, Trang Cẩm Ngôn bắt đầu lắp đặt thiết bị, chuẩn bị chờ sửa sang xong sẽ dọn vào.
Trên đường Trang Cẩm Ngôn lái xe đưa Hoa Phẩm Tố đến trường học, anh đưa cậu đến tham quan căn hộ cao cấp mới mua.
“Cẩm Ngôn, nhà ở không tốt sao?” Mặc dù Hoa Phẩm Tố biết chuyện Trang Cẩm Ngôn mua nhà ở là chỉ là chuyện sớm hay muốn, nhưng cậu nghĩ đến sau này Trang Cẩm Ngôn sẽ phải dọn đến nhà mới, trong lòng cậu lập tức có chút trống trải.
“Tốt lắm, cảm thấy như là gia đình vậy.” Trang Cẩm Ngôn thấy vẻ mặt Hoa Phẩm Tố không vui, thích chí cười nhéch miệng.
“Vậy thì cũng đâu còn dọn đi, sống một mình rất cô đơn, hơn nữa, không phải anh nói dì Từ nấu cơm ngon lắm sao, sau này ở một mình, ai nấu cho anh ăn?” Hoa Phẩm Tố thấy, cuộc sống một mình cô đơn thật không được tốt lắm, kiếp trước cậu sống một mình vài chục năm, mùi vị cô đơn quạnh quẽ thật sự khiến cậu phát ốm rồi. Cậu tưởng tượng thời gian sau này Trang Cẩm Ngôn sẽ nếm trải mùi vị này, đã cảm thấy Trang Cẩm Ngôn dọn ra ngoài thật không thông minh, sống cùng bọn họ náo nhiệt vui vẻ như bây giờ không phải rất tốt sao?
“Phẩm Tố, dù sao cũng phải có một nơi dành cho riêng mình, có bạn bè khách khứa đến cũng có thể có nơi để tiếp đãi. Như lần này Thịnh Khải đến, đành phải để anh ấy đến ở khách sạn.” Trang Cẩm Ngôn thấy Hoa Phẩm Tố vẫn cứ rầu rĩ, anh lại bổ sung: “Sau này anh sẽ thường xuyên quay về.”
“Hầy, Cẩm Ngôn, thật là muốn anh cứ mãi mãi ở đây, đáng tiếc anh và chị em không phát điện, không phải...” Hoa Phẩm Tố lắc đầu, cậu phát hiện cậu cũng chưa từng gán ghép Trang Cẩm Ngôn và chị mình thành một cặp, nếu như Trang Cẩm Ngôn trở thành anh rể của mình, vậy mọi chuyện đều được giải quyết rồi, Trang Cẩm Ngôn có thể tiếp đãi bạn bè thân thích của mình ngay tại Hoa gia.
“Phẩm Tố, anh và chị em... Vẫn chung sống như bạn bè.” Trang Cẩm Ngôn nghe thấy Hoa Phẩm Tố nói, mồ hôi túa ra đầy sau lưng, may mà anh đã quyết định dọn ra ngoài sống, nếu như đợi đến khi tất cả đều cho rằng anh và Hoa Phẩm Phác là một đôi yêu thương sâu sắc, nhất định sẽ Hoa Phẩm Tố sẽ muốn anh lấy Hoa Phẩm Phác, đến lúc đó, giữa anh và Hoa Phẩm Tố sẽ chẳng có lối thoát.
“Có phải người xuất sắc thường không hợp với nhau không, giống như nam châm cùng cực sẽ đẩy nhau ấy.” Trong mắt Hoa Phẩm Tố, Hoa Phẩm Phác và Trang Cẩm Ngôn đều là người hoàn mỹ.
“Xuất sắc trong mắt Phẩm Tố?”
“Đương nhiên, em vẫn chưa thấy được người nào xuất sắc hơn cả!” Hoa Phẩm Tố nói câu này hoàn toàn là thật, vẻ ngoài Trang Cẩm Ngôn thì khỏi phải bàn cãi, được công nhận đẹp trai xuất chúng. Phương diện năng lực, quan hệ xã hội ngoài công ty Viêm Hoa đều là Trang Cẩm Ngôn, công ty gặp vấn đề khó khắn về kỹ thuật cũng là do Trang Cẩm Ngôn dẫn dắt kỹ thuật viên khắc phục được, hai người bạn học Vương Tĩnh và Lê Gia Tu đều phục anh sát đất, hai người bọn họ về nước gia nhập vào Viêm Hoa, nguyên nhân chủ yếu cũng chính là nhờ vào lòng tin ở Trang Cẩm Ngôn.
Trang Cẩm Ngôn nghe thấy Hoa Phẩm Tố khen ngợi bản thân anh không chút che giấu, vẻ hài lòng hiện rõ trên mặt, anh liếc nhìn Hoa Phẩm Tố ngồi trên ghế phụ lái, cái nhìn đưa tình đưa ý, tràn đầy cảm tình.
Game online “Chinh Chiến” của công ty Viêm Hoa chính thức được đưa ra thử nghiệm trước công chúng, nhà mới của Trang Cẩm Ngôn tu sửa xong, anh chọn một ngày cuối tuần dọn vào nhà mới, đồng thời mời cả Chavin, Vương Tĩnh, Lê Gia Ty, chị em Hoa gia và Phương Đồng đến uống rượu tân gia.
Trang Cẩm Ngôn không tổ chức tiệc rượu mừng tân gia, mà tự mình ra tay lo liệu một bàn tiệc rượu tổ chức ngay tại nhà mới, trên bàn tiệc bày món rau và món nướng là chính, cũng vì Trang Cẩm Ngôn du học ở Mỹ, các món chính bồi bổ đều theo kiểu Tây Âu.
Nhà mới của Trang Cẩm Ngôn rộng trên dưới 120m2, ngoại trừ phòng ngủ chính, thư phòng, các không gian còn lại đều được nối thông nhau, vừa vào huyền quan, đâp ngay vào mắt chính là phòng khách, phòng bếp, nhà ăn, các gian tường ngăn cách được mở ra khiến không gian ngôi nhà càng thêm rộng rãi.
“Tráng! Lắp đặt nội thất được lắm, tôi thích, sau này tôi cũng muốn mua một căn như vậy ở thành phố S.” Chavin bây giờ đang ở phòng cho thuê, vui mừng trước tương lai phát triển của công ty Viêm Hoa, Chavin đã nảy ra trong đầu suy nghĩ định cư ở thành phố S, định bụng cũng tìm bất động sản mà mua.
“Trang, nhà này chính là nhà dành cho người độc thân mà, lẽ nào cậu không định lập gia đình à?” Vương Tĩnh hết nhìn đông lại nhìn tây, khi hắn mới bắt đầu gia nhập công ty Viêm Hoa thì cho rằng Trang Cẩm Ngôn và Hoa Phẩm Phác là một đôi, sau một thời gian dài ở chung, hắn mới phát hiện giữa Trang Cẩm Ngôn và Hoa Phẩm Phác qua lại rất khách sáo, một chút tình cảm cũng không có, bây giờ Trang Cẩm Ngôn lại rời khỏi Hoa gia, chứng minh tình cảm giữa hai người bọn họ hoàn toàn thuần khiết. Trang Cẩm Ngôn cũng đã hai mươi bốn, mua nhà mới nhưng lại chẳng tính đến chuyện thành gia lập nghiệp vào bên trong, lớn như vậy nhưng nhà ở cũng chỉ có một phòng ngủ, nào là phòng trẻ con căn bản là không có lo lắng, toàn bộ kết cấu ngôi nhà đều lộ ra hương vị của quý tộc độc thân.
Trang Cẩm Ngôn nghe Vương Tĩnh nói xong, cười cười không đáp lại.
“Trang mới hai bốn, hai lăm tuổi thôi, lấy vợ còn sớm lắm.” Lê Gia Tu cười to làm hòa với Trang Cẩm Ngôn.
Trang Cẩm Ngôn cảm kích liếc mắt nhìn Lê Gia Tu, sau khi anh bừng tỉnh nhận ra tình cảm của mình dành cho Phẩm Tố, anh bắt đầu ngộ ra điều gì đó giữa Lê Gia Tu và Vương Tĩnh luôn như hình với bóng, nhìn sắc mặt khó coi của Lê Gia Tu, Trang Cẩm Ngôn cũng chỉ có thể gởi gắm nỗi niềm đồng cảm vào Lê Gia Tu.
Lê Gia Tu và Vương Tĩnh sinh cùng năm, năm nay đều hai mươi bảy tuổi, một người gốc Hồ Nam, một người gốc Đông Bắc, hai người trời nam biển bắc cùng thi chung vào một trường đại học, cùng vào chung một ký túc xá, trở thành bạn thân gắn bó, vào lúc đại học năm hai, hai người cùng nhau làm học sinh trao đổi được bồi dưỡng của đại học Buffalo ở Mỹ, sau khi hoàn thành khóa học và lấy được bằng chứng nhận, hai người lại cùng đi làm tại một công ty lớn ở Mỹ, thời gian hai người quen biết nhau đã được hơn tám năm, còn từng bị mấy cậu bạn Mỹ gọi đùa là một đôi bít tất.
Vương Tĩnh bây giờ đã mua một phòng xép ở thành phố S, mà Lê Gia Tu theo sát Vương Tĩnh mua đúng ngay căn đối diện, “đôi bít tất” tiếp tục như hình với bóng.
Trang Cẩm Ngôn có thể thấy rõ ràng ý đồ của Lê Gia Tu, nhưng đối với Vương Tĩnh, anh lại không nắm rõ được, thái độ tùy tiện của Vương Tĩnh khiến Trang Cẩm Ngôn không thể xác định rõ Vương Tĩnh rốt cuộc chỉ có tình nghĩa anh em bè bạn với Lê Gia Tu, hay như tình cảm của anh dành cho Hoa Phâm Tố. Ngày hôm nay nghe thấy Vương Tĩnh cảm thán về ngôi nhà mới của anh, Trang Câm Ngôn cảm thấy con đường sau này của Lê Gia Tu sẽ không ổn rồi, trong đầu Vương Tĩnh vẫn còn tồn tại loại tư tưởng lấy vợ sinh con, lẽ nào Lê Gia Tu và Vương Tĩnh ở chung tám năm, quan hệ giữa hai người vẫn còn rất trong sáng sao?
Hoa Phẩm Tố rất tán thưởng thiết kế nhà mới của Trang Cẩm Ngôn, cậu đặc biệt thích cửa sổ sát đất và chiếc sô pha tạo hình bàn tay, Hoa Phẩm Tô ngồi trên ghế sô pha xoay tới xoay lu, cảm thấy thoải mái vô cùng, ngồi trên sô pha bàn tay nhìn ra ngoài từ cửa sổ sát đất này, chính là cảnh đêm tuyệt trần với ánh sáng lung linh của thành phố S.
Hoa Phẩm Tố cứ ngỡ rằng Trang Cẩm Ngôn sống một mình sẽ quạnh quẽ thảm thương như kiếp trước của cậu vậy, hãy nhìn vào nhà mới trang nhã khoan khoái của Trang Cẩm Ngôn, cậu mới cảm thấy không thể gộp Trang Cẩm Ngôn và Trương Kiên Tuấn kiếp trước của cậu thành một loại, Trương Kiên Tuấn kiếp trước cho đến chết vẫn chỉ đi thuê phòng, diện tích phòng thuê lớn nhất cũng chỉ có ba mươi mấy mét vuông, không có cửa để đứng ngang hàng với Trang Cẩm Ngôn tài giỏi như vậy, quạnh quẽ thương cảm thuộc về Trương Kiên Tuấn kiếp trước.
Trang Cẩm Ngôn dùng bản lĩnnh nấu nướng khi đi du học Mỹ trổ tài, làm món rau củ hầm và bánh nhân táo rất được thực khách hoan nghênh, Trang Cẩm Ngôn tỉ mỉ chuẩn bị thức ăn khiến mọi người đều ăn đến no căng cả bụng. Chavin vuốt cái bụng tròn vo của mình mà cảm thán, từ khi Trang Cẩm Ngôn về nước một năm trước, hắn cũng chưa có bữa ăn nào mỹ mãn như ngày hôm nay.
Tiệc tân gia nhà Trang Cẩm Ngôn kết thúc tốt đẹp, chị em Hoa gia và Phương Đồng là người cuối cùng chào ra về với Trang Cẩm Ngôn, Hoa Phẩm Tố đứng huyền nhìn vẻ mặt mỉm cười của Trang Cẩm Ngôn, trong lòng có chút chua xót, cảm giác như cậu mất đi Trang Cẩm Ngôn rồi.
Trên ghế phụ lái chiếc Passat của Hoa Phẩm Phác, Phương Đồng được ngồi nhiều nhất, mỗi lần lên xe, Phương Đồng cũng giống Hoa Phẩm Tố lên xe Trang Cẩm Ngôn là lại theo thói quen ngồi vào chiếc ghế trên kia, Hoa Phẩm Tố rời nhà Trang Cẩm Ngôn sau cùng, đợi đến khi cậu mở cửa xe trước muốn ngồi phát hiện ghế phụ lái đã bị Phương Đồng chiếm mất, đành phải ra ghế sau ngồi làm tâm trạng cậu càng thêm tồi tệ, cảm giác như mình sau này lại phải thành đứa cô đơn hẹp hòi.
“Không ngờ rằng Trang Cẩm Ngôn còn có tài nấu nướng tuyệt đến thế.” Phương Đồng ngồi cạnh tài xế tán dương Trang Cẩm Ngôn, đối với việc Trang Cẩm Ngôn dọn vào Hoa gia, lúc mới đầu Phương Đồng còn vô cùng cảnh giác trong lòng, dù sao năng lực diện mạo của Trang Cẩm Ngôn đều bỏ xa y mấy con phố, Phương Đồng còn sợ mình còn chưa kịp để Hoa Phẩm Phác biết được lòng mình thì cô đã chạy đi vun đắp tình cảm với Trang Cẩm Ngôn, Phương Đồng căng thẳng mãi một thời gian, phát hiện cả hai sống chung nhưng đều chỉ nhạt như nước ốc, tâm trạng y mới bình tĩnh lại, nhưng một ngày Trang Cẩm Ngôn chưa rời khỏi Hoa gia, trái tim Phương Đồng vẫn không thể nào an tâm, hôm nay Trang Cẩm Ngôn dọn vào nhà mới, Phương Đồng được đả thông tâm lý là người phấn khích nhất.
“Anh ta còn chưa từng nấu cơm ở nhà chúng ta.” Hoa Phẩm Tố bây giờ đang rất giận Trang Cẩm Ngôn, thấy Trang Cẩm Ngôn dọn sạch đi như muốn xa lánh cậu
“Đó là Cẩm Ngôn bận rộn không rảnh.” Hoa Phẩm Phác liếc mắt nhìn em trai từ kính chiếu hậu, cô phát hiện từ khi Trang Cẩm Ngôn bắt đầu mua nhà mới, em trai mình bắt đầu hay xét nét với Trang Cẩm Ngôn.
“Trang Cẩm Ngôn lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, nói thử xem dạng con gái gì mới xứng đôi với anh ta chứ?” Phương Đồng cũng nghe thấy vấn đề cưới vợ sinh con mà Vương Tĩnh hỏi Trang Cẩm Ngôn, năng lực mạnh mẽ, vẻ ngoài xuất sắc, cũng không biết dạng con gái thế nào mới có thể để Trang Cẩm Ngôn yêu thương.
“Không phải tuổi Cẩm Ngôn không lớn lắm sao? Bây giờ đâu còn lo lắng lấy vợ chứ sao.” Hoa Phẩm Tố nghe thấy rõ ràng cái câu giải vây của Lê Gia Tu, bản thân anh ấy cũng chưa bao giờ muốn đi tìm bạn gái để yêu đương.
“Lúc Cẩm Ngôn vẫn còn học ở trường Nhân Ái, trong đám nữ sinh có một giao ước ngầm.” Hoa Phẩm Phác lái xe đột nhiên cười “khì” một cái.
“Giao ước gì cơ?” Hoa Phẩm Tố nằm nhoài người dựa lưng vào sau xe hỏi.
” Lớp mười thì có nghe nói, nếu như nữ sinh nào đến thổ lộ trước mặt Trang Cẩm Ngôn, cô nữ sinh ấy sẽ luôn bị nhóm người sùng bái Trang Cẩm Ngôn không coi ra gì, thường xuyên như vậy, càng về sau thì không còn ai có đủ can đảm đến trước mặt Trang Cẩm Ngôn nói rõ lòng mình.” Khi Hoa Phẩm Phác còn học lớp mười, vừa lúc Trang Cẩm Ngôn đang học cấp ba, đều chung một cấp, Hoa Phẩm Phác nghe được rất nhiều tình sử thời cấp hai của Trang Cẩm Ngôn hơn cả Hoa Phẩm Tố.
“Xuất sắc quá mức nhưng ngược lại cũng không quá quan tâm, hay là cô gái xứng đôi với Trang Cẩm Ngôn còn chưa được sinh ra nữa.” Phương Đồng cười thô bỉ trêu chọc Trang Cẩm Ngôn.
“Ha ha! Chính xác, người xứng đôi làm vợ Trang Cẩm Ngôn còn chưa đầu thai đâu.” Hoa Phẩm Tố vui vẻ cười rộ lên, Trang Cẩm Ngôn trong mắt cậu quá hoàn mỹ, Hoa Phẩm Tố thật sự chưa thấy được cô gái nào ở thành phố S này xứng đôi với Trang Cẩm Ngôn.
Hai chị em Hoa gia và Phương Đồng bàn luận về Trang Cẩm Ngôn, mà người đang trở thành đề tài bàn tán của bọn họ đang dọn dẹp đống bừa bãi trong phòng khách, mở cửa đi vào phòng ngủ rộng rãi, nhìn chiếc giường to lớn đến khác thường trong phòng mà mỉm cười, cái giường này ngủ mình anh thì vẫn quá lãng phí, đợi đến khi sau này trên giường có hai người nằm, cái giường lớn thế này mới có thể dùng được hết công suất của nó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook