Cạm Bẫy Tổng Tài
-
Chương 250: Ghen tỵ
Lời nói của Vương Gia Linh khiến người Lâm Thanh Mai cứng đờ, một người phụ nữ không có quan hệ huyết thống với Asa nhắc nhở cô phải giữ khoảng cách với con trai ruột mình, điều này khiến Lâm Thanh Mai lập tức nổi giận, nhưng khi nghĩ đến thân phận hiện tại, lửa giận của cô lại bị dập tắt.
Lâm Thanh Mai mỉm cười khéo léo: “Bà Lập, tôi sẽ là một giáo viên dạy vẽ tốt, nhưng nếu Asa thích tôi, tôi sẽ không từ chối lòng tốt của cậu bé, hơn nữa tôi cũng thích Asa.”
Những gì cô nói không phải là những gì Vương Gia Linh muốn nghe, sắc mặt cô ta kém hơn một chút.
Vương Gia Linh nghiêm mặt bảo: “Được rồi, có lẽ vừa nãy tôi nói vẫn chưa đủ rõ ràng. Cô Diễm, nói thật với cô, tôi biết chồng tôi rất hấp dẫn phụ nữ từ mọi mặt, nhưng cô đã gọi tôi là ‘bà Lập’ thì trong lòng cô cũng rõ, anh ấy là người đàn ông đã có gia đình!”
“Hơn nữa chúng tôi đã có con, mong cô Diễm biết cách xử lý mối quan hệ giữa chủ nhà nam giới. Dù sao cô cũng là giáo viên, mong cô hãy giữ hình tượng cho mình.”
Vương Gia Linh như nữ chủ nhân cảnh cáo cô không được vượt quá giới hạn, nhòm ngó Lập Gia Khiêm, thái độ của cô ta khiến Lâm Thanh Mai nảy sinh nghi ngờ, không phải Lập Gia Khiêm đã nói với cô quan hệ của anh và Vương Gia Linh chỉ là bạn thân thôi sao?
Tại sao bây giờ Vương Gia Linh lại nói như vậy?
Lâm Thanh Mai không tin ngay lời nói của Vương Gia Linh, dựa theo vẻ mặt nghiêm túc và biểu cảm thâm trầm trên khuôn mặt Lập Gia Khiêm khi ở bệnh viện, cô tin những gì anh nói lúc đó.
Nhưng cô cũng không dám hoàn toàn tin tưởng Lập Gia Khiêm, dù sao anh đã từng nói dối cô, lúc đó anh giấu cô kết hôn với Âu Dương Lan Lan khiến lòng cô vẫn còn ám ảnh.
Lúc này, ánh mắt Lâm Thanh Mai lạnh đi rất nhiều: “Bà Lập, cô nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ muốn làm giáo viên dạy vẽ cho Asa thôi. Xin lỗi, đột nhiên tôi nhớ ra biên tập muốn nói với tôi chuyện xuất bản truyện tranh. Tôi không ở lại đây ăn tối nữa.”
Cô nở nụ cười tự nhiên, khéo léo rồi xoay người đi về phía đầu cầu thang.
Vương Gia Linh đứng sau lưng Lâm Thanh Mai nhìn cô biến mất ở cầu thang, trong lòng luôn mơ hồ có cảm giác không lành.
Cô ta luôn cảm thấy người phụ nữ này sẽ là vật cản phá hoại gia đình họ trong tương lai!
Vương Gia Linh từ lâu đã quen với mọi thứ trong biệt thự của Lập Gia Khiêm, cô ta đã quen với mối quan hệ thân mật với anh. Mặc dù hai người không ngủ cùng phòng, cũng chưa từng xảy ra bất kỳ quan hệ gì, nhưng dù là ở trong biệt thự hay ở ngoài, thân phận của cô ta đều là bà Lập!
Cô ta còn là mẹ Gia Linh của Asa, ngoài mẹ ruột Lâm Thanh Mai, không ai có thể so sánh với cô ta.
Nhưng trong thời gian ngắn, người phụ nữ tên Đông Phương Diễm này lại vô hình bước vào cuộc đời Asa và Lập Gia Khiêm, cũng can thiệp mạnh mẽ vào cuộc sống cô ta!
Vương Gia Linh hơi hoảng, cô ta đối với Lập Gia Khiêm thực sự không được coi là kiểu tình yêu nam nữ, dù sao quen nhau bao nhiêu năm, cô ta đã dần quen với sự chăm sóc của Lập Gia Khiêm dành cho mình.
Lập Gia Khiêm luôn giữ khoảng cách với những người phụ nữ khác, nhưng chỉ có cô ta và chị gái Vương Thư Hân của cô ta được anh đối xử như người thân trong gia đình. Vương Gia Linh từ lâu đã quen với cách đối xử đặc biệt này và cô ta không thể chấp nhận một người phụ nữ xa lạ cướp đi quyền lợi của mình!
Cô ta cho rằng mình dùng thân phận bà Lập để chèn ép Đông Phương Diễm, như vậy Đông Phương Diễm sẽ biết khó mà lui, nhưng hiển nhiên là không.
Vương Gia Linh không xuống nhà ăn ngay, cô ta về thẳng phòng mình.
Vừa bước vào phòng, cô ta đã lấy điện thoại di động trong tủ ra gọi cho chị gái Vương Thư Hân.
Vương Gia Linh đi tới ghế sofa kiểu châu Âu cạnh cửa sổ sát đất rồi ngồi xuống, giọng Vương Thư Hân nhanh chóng vang lên từ trong điện thoại: “Gia Linh, em may mắn đó! Chị vừa mới xuống máy bay không lâu, nếu không cũng không thể trả lời cuộc gọi của em.”
“Chị, chị có nhớ giáo viên dạy vẽ cho Asa lần trước em nói với chị không?” Vương Gia Linh hỏi thẳng.
Vương Thư Hân vừa ngồi lên chiếc xe hơi sang trọng của mình, cô ta ra hiệu cho tài xế lái xe.
Rồi cô ta thản nhiên hỏi: “Nhớ, sao thế?”
“Người phụ nữ Đông Phương Diễm đó rất không đơn giản, ban đầu em cũng có ấn tượng khá tốt về cô ta, bây giờ em thay đổi cái nhìn rồi. Ngoài mặt cô ta là giáo viên dạy vẽ cho Asa, nhưng em cảm thấy mục đích thực sự của cô ta là tiếp cận Gia Khiêm.”
Vương Thư Hân bật cười: “Em gái của chị, sao chị lại nghe ra mùi chua từ trong lời nói của em nhỉ? Không phải quan hệ của em và Gia Khiêm vẫn như trước kia sao? Sao chị cảm thấy tình cảm em dành cho cậu ấy hình như có gì đó đã thay đổi…”
Vương Gia Linh không phản bác lời chị ngay, cô ta cau mày suy nghĩ rồi hỏi: “Chị thật sự cảm thấy vậy à? Lẽ nào em thật sự đã thích người bạn thân khác giới này sao?”
“Hahaha… Có gì lạ đâu! Dù sao hai đứa đã tổ chức đám cưới rồi, mặc dù là giả nhưng trong mắt người ngoài em là con dâu nhà họ Lập, hơn nữa em ở chung với cậu ấy lâu như thế, hai người không có tình ý với nhau sao?” Vương Thư Hân trêu đùa.
Vương Gia Linh trợn mắt: “Em với Gia Khiêm không có quan hệ đó! Chị đừng nói linh tinh, hơn nữa bây giờ em đang mang thai con của Nhất Đao, em cũng không thể có loại tình cảm đó với anh ấy!”
Lời giải thích của Vương Gia Linh khiến nụ cười trên mặt Vương Thư Hân biến mất, cô ta nghiêm mặt nói: “Gia Linh! Em nghe xem em vừa nói gì! Ý em là bây giờ em không mang thai thì em sẽ có ý đó?”
Vương Thư Hân nghe ra tâm sự của em gái, ánh mắt cô ta trở nên phức tạp, không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu.
Vương Gia Linh ở đầu bên kia im lặng hồi lâu mới lên tiếng: “Xong rồi! Vừa nãy em thử tưởng tượng nếu bây giờ Gia Khiêm có người phụ nữ khác, trong lòng em sẽ khó chịu và ghen tỵ! Chị, có phải em thích Gia Khiêm rồi không?”
Nếu không sao cô ta lại không ưa giáo viên dạy vẽ của Asa đến vậy?
Vương Thư Hân thở dài: “Chuyện này chỉ có em mới biết được, nhưng cho dù em thật sự thích Gia Khiêm thì cũng tốt! Hai đứa nhìn như một đôi trời đất tác thành, hơn nữa hai em cũng kết hôn rồi, nếu em thật sự có ý đó thì cũng có thể phát triển với cậu ấy. Hơn nữa hai bên đều biết rõ về nhau là tốt nhất rồi…”
Cô ta vừa nói xong, trong lòng Vương Gia Linh nghĩ tới, tim đập hơi nhanh hơn một nhịp.
Trước đây cô ta chưa bao giờ nghĩ sẽ thực sự ở bên Lập Gia Khiêm, bây giờ chị gái nhắc nhở như vậy, cô ta cũng cảm thấy ý tưởng này khá hay.
Dù sao người yêu cô ta là Nhất Đao đã không còn nữa, bây giờ cô ta chỉ còn lại đứa con với Nhất Đao.
Ý nghĩ muốn chết cùng Nhất Đao lúc đầu cũng biến mất từ lâu, Vương Gia Linh nhớ lại Lập Gia Khiêm đã âm thầm ở bên mình suốt 3 năm, thực sự có thể nói anh là người tình lý tưởng nhất trong lòng phụ nữ.
Vương Gia Linh động lòng, thích bạn thân của mình có được không?
Nếu cô ta có thể sống hạnh phúc với Asa, Lập Gia Khiêm và đứa con trong bụng thì cuộc sống như thế cũng rất tươi đẹp…
“Gia Linh, chị biết bây giờ suy nghĩ của em có thể hơi rối, em đừng lo lắng về việc xác định nó! Bỏ tâm tư của mình sang một bên, dù em có thích Gia Khiêm hay không, em nhất định phải làm rõ vấn đề này. Nếu em thích cậu ấy thì chị sẽ ủng hộ em vô điều kiện! Bao gồm việc giúp em xua đuổi bất kỳ người tình nào quanh Gia Khiêm!” Vương Thư Hân như nữ tổng giám đốc bá đạo cưng chiều em gái.
Vương Gia Linh đột nhiên nghĩ đến một người, cô ta hơi ngập ngừng hỏi: “Chị, nếu một ngày nào đó Lâm Thanh Mai trở về thì sao?”
Lời cô ta nói khiến vẻ mặt Vương Thư Hân hơi khó xử.
Nhưng vừa nghĩ đến hạnh phúc của em gái, Vương Thư Hân lại nói với vẻ rất kiên định: “Cho dù ngày nào đó Lâm Thanh Mai trở về, nếu em và Gia Khiêm đã ván đã đóng thuyền thì cô ấy cũng chỉ có thể rút lui! Trước tình yêu, em đừng nhượng bộ!”
Lâm Thanh Mai mỉm cười khéo léo: “Bà Lập, tôi sẽ là một giáo viên dạy vẽ tốt, nhưng nếu Asa thích tôi, tôi sẽ không từ chối lòng tốt của cậu bé, hơn nữa tôi cũng thích Asa.”
Những gì cô nói không phải là những gì Vương Gia Linh muốn nghe, sắc mặt cô ta kém hơn một chút.
Vương Gia Linh nghiêm mặt bảo: “Được rồi, có lẽ vừa nãy tôi nói vẫn chưa đủ rõ ràng. Cô Diễm, nói thật với cô, tôi biết chồng tôi rất hấp dẫn phụ nữ từ mọi mặt, nhưng cô đã gọi tôi là ‘bà Lập’ thì trong lòng cô cũng rõ, anh ấy là người đàn ông đã có gia đình!”
“Hơn nữa chúng tôi đã có con, mong cô Diễm biết cách xử lý mối quan hệ giữa chủ nhà nam giới. Dù sao cô cũng là giáo viên, mong cô hãy giữ hình tượng cho mình.”
Vương Gia Linh như nữ chủ nhân cảnh cáo cô không được vượt quá giới hạn, nhòm ngó Lập Gia Khiêm, thái độ của cô ta khiến Lâm Thanh Mai nảy sinh nghi ngờ, không phải Lập Gia Khiêm đã nói với cô quan hệ của anh và Vương Gia Linh chỉ là bạn thân thôi sao?
Tại sao bây giờ Vương Gia Linh lại nói như vậy?
Lâm Thanh Mai không tin ngay lời nói của Vương Gia Linh, dựa theo vẻ mặt nghiêm túc và biểu cảm thâm trầm trên khuôn mặt Lập Gia Khiêm khi ở bệnh viện, cô tin những gì anh nói lúc đó.
Nhưng cô cũng không dám hoàn toàn tin tưởng Lập Gia Khiêm, dù sao anh đã từng nói dối cô, lúc đó anh giấu cô kết hôn với Âu Dương Lan Lan khiến lòng cô vẫn còn ám ảnh.
Lúc này, ánh mắt Lâm Thanh Mai lạnh đi rất nhiều: “Bà Lập, cô nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ muốn làm giáo viên dạy vẽ cho Asa thôi. Xin lỗi, đột nhiên tôi nhớ ra biên tập muốn nói với tôi chuyện xuất bản truyện tranh. Tôi không ở lại đây ăn tối nữa.”
Cô nở nụ cười tự nhiên, khéo léo rồi xoay người đi về phía đầu cầu thang.
Vương Gia Linh đứng sau lưng Lâm Thanh Mai nhìn cô biến mất ở cầu thang, trong lòng luôn mơ hồ có cảm giác không lành.
Cô ta luôn cảm thấy người phụ nữ này sẽ là vật cản phá hoại gia đình họ trong tương lai!
Vương Gia Linh từ lâu đã quen với mọi thứ trong biệt thự của Lập Gia Khiêm, cô ta đã quen với mối quan hệ thân mật với anh. Mặc dù hai người không ngủ cùng phòng, cũng chưa từng xảy ra bất kỳ quan hệ gì, nhưng dù là ở trong biệt thự hay ở ngoài, thân phận của cô ta đều là bà Lập!
Cô ta còn là mẹ Gia Linh của Asa, ngoài mẹ ruột Lâm Thanh Mai, không ai có thể so sánh với cô ta.
Nhưng trong thời gian ngắn, người phụ nữ tên Đông Phương Diễm này lại vô hình bước vào cuộc đời Asa và Lập Gia Khiêm, cũng can thiệp mạnh mẽ vào cuộc sống cô ta!
Vương Gia Linh hơi hoảng, cô ta đối với Lập Gia Khiêm thực sự không được coi là kiểu tình yêu nam nữ, dù sao quen nhau bao nhiêu năm, cô ta đã dần quen với sự chăm sóc của Lập Gia Khiêm dành cho mình.
Lập Gia Khiêm luôn giữ khoảng cách với những người phụ nữ khác, nhưng chỉ có cô ta và chị gái Vương Thư Hân của cô ta được anh đối xử như người thân trong gia đình. Vương Gia Linh từ lâu đã quen với cách đối xử đặc biệt này và cô ta không thể chấp nhận một người phụ nữ xa lạ cướp đi quyền lợi của mình!
Cô ta cho rằng mình dùng thân phận bà Lập để chèn ép Đông Phương Diễm, như vậy Đông Phương Diễm sẽ biết khó mà lui, nhưng hiển nhiên là không.
Vương Gia Linh không xuống nhà ăn ngay, cô ta về thẳng phòng mình.
Vừa bước vào phòng, cô ta đã lấy điện thoại di động trong tủ ra gọi cho chị gái Vương Thư Hân.
Vương Gia Linh đi tới ghế sofa kiểu châu Âu cạnh cửa sổ sát đất rồi ngồi xuống, giọng Vương Thư Hân nhanh chóng vang lên từ trong điện thoại: “Gia Linh, em may mắn đó! Chị vừa mới xuống máy bay không lâu, nếu không cũng không thể trả lời cuộc gọi của em.”
“Chị, chị có nhớ giáo viên dạy vẽ cho Asa lần trước em nói với chị không?” Vương Gia Linh hỏi thẳng.
Vương Thư Hân vừa ngồi lên chiếc xe hơi sang trọng của mình, cô ta ra hiệu cho tài xế lái xe.
Rồi cô ta thản nhiên hỏi: “Nhớ, sao thế?”
“Người phụ nữ Đông Phương Diễm đó rất không đơn giản, ban đầu em cũng có ấn tượng khá tốt về cô ta, bây giờ em thay đổi cái nhìn rồi. Ngoài mặt cô ta là giáo viên dạy vẽ cho Asa, nhưng em cảm thấy mục đích thực sự của cô ta là tiếp cận Gia Khiêm.”
Vương Thư Hân bật cười: “Em gái của chị, sao chị lại nghe ra mùi chua từ trong lời nói của em nhỉ? Không phải quan hệ của em và Gia Khiêm vẫn như trước kia sao? Sao chị cảm thấy tình cảm em dành cho cậu ấy hình như có gì đó đã thay đổi…”
Vương Gia Linh không phản bác lời chị ngay, cô ta cau mày suy nghĩ rồi hỏi: “Chị thật sự cảm thấy vậy à? Lẽ nào em thật sự đã thích người bạn thân khác giới này sao?”
“Hahaha… Có gì lạ đâu! Dù sao hai đứa đã tổ chức đám cưới rồi, mặc dù là giả nhưng trong mắt người ngoài em là con dâu nhà họ Lập, hơn nữa em ở chung với cậu ấy lâu như thế, hai người không có tình ý với nhau sao?” Vương Thư Hân trêu đùa.
Vương Gia Linh trợn mắt: “Em với Gia Khiêm không có quan hệ đó! Chị đừng nói linh tinh, hơn nữa bây giờ em đang mang thai con của Nhất Đao, em cũng không thể có loại tình cảm đó với anh ấy!”
Lời giải thích của Vương Gia Linh khiến nụ cười trên mặt Vương Thư Hân biến mất, cô ta nghiêm mặt nói: “Gia Linh! Em nghe xem em vừa nói gì! Ý em là bây giờ em không mang thai thì em sẽ có ý đó?”
Vương Thư Hân nghe ra tâm sự của em gái, ánh mắt cô ta trở nên phức tạp, không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu.
Vương Gia Linh ở đầu bên kia im lặng hồi lâu mới lên tiếng: “Xong rồi! Vừa nãy em thử tưởng tượng nếu bây giờ Gia Khiêm có người phụ nữ khác, trong lòng em sẽ khó chịu và ghen tỵ! Chị, có phải em thích Gia Khiêm rồi không?”
Nếu không sao cô ta lại không ưa giáo viên dạy vẽ của Asa đến vậy?
Vương Thư Hân thở dài: “Chuyện này chỉ có em mới biết được, nhưng cho dù em thật sự thích Gia Khiêm thì cũng tốt! Hai đứa nhìn như một đôi trời đất tác thành, hơn nữa hai em cũng kết hôn rồi, nếu em thật sự có ý đó thì cũng có thể phát triển với cậu ấy. Hơn nữa hai bên đều biết rõ về nhau là tốt nhất rồi…”
Cô ta vừa nói xong, trong lòng Vương Gia Linh nghĩ tới, tim đập hơi nhanh hơn một nhịp.
Trước đây cô ta chưa bao giờ nghĩ sẽ thực sự ở bên Lập Gia Khiêm, bây giờ chị gái nhắc nhở như vậy, cô ta cũng cảm thấy ý tưởng này khá hay.
Dù sao người yêu cô ta là Nhất Đao đã không còn nữa, bây giờ cô ta chỉ còn lại đứa con với Nhất Đao.
Ý nghĩ muốn chết cùng Nhất Đao lúc đầu cũng biến mất từ lâu, Vương Gia Linh nhớ lại Lập Gia Khiêm đã âm thầm ở bên mình suốt 3 năm, thực sự có thể nói anh là người tình lý tưởng nhất trong lòng phụ nữ.
Vương Gia Linh động lòng, thích bạn thân của mình có được không?
Nếu cô ta có thể sống hạnh phúc với Asa, Lập Gia Khiêm và đứa con trong bụng thì cuộc sống như thế cũng rất tươi đẹp…
“Gia Linh, chị biết bây giờ suy nghĩ của em có thể hơi rối, em đừng lo lắng về việc xác định nó! Bỏ tâm tư của mình sang một bên, dù em có thích Gia Khiêm hay không, em nhất định phải làm rõ vấn đề này. Nếu em thích cậu ấy thì chị sẽ ủng hộ em vô điều kiện! Bao gồm việc giúp em xua đuổi bất kỳ người tình nào quanh Gia Khiêm!” Vương Thư Hân như nữ tổng giám đốc bá đạo cưng chiều em gái.
Vương Gia Linh đột nhiên nghĩ đến một người, cô ta hơi ngập ngừng hỏi: “Chị, nếu một ngày nào đó Lâm Thanh Mai trở về thì sao?”
Lời cô ta nói khiến vẻ mặt Vương Thư Hân hơi khó xử.
Nhưng vừa nghĩ đến hạnh phúc của em gái, Vương Thư Hân lại nói với vẻ rất kiên định: “Cho dù ngày nào đó Lâm Thanh Mai trở về, nếu em và Gia Khiêm đã ván đã đóng thuyền thì cô ấy cũng chỉ có thể rút lui! Trước tình yêu, em đừng nhượng bộ!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook