Cái Giá Của "Yêu"?
-
Chương 2: Sm+(+h)
Ánh sáng sớm tinh mơ khẽ rọi vào hai thân thể đang trần truồng. Người ngoài nhìn vào cũng biết họ vừa làm loại chuyện gì rồi.
"Ưm..ưm!" Mẫn Nhi mở mắt. Thứ đầu tiên cô cảm nhận là phần hạ thân đau buốt, đêm qua hắn quá mạnh bạo. Hơn nữa cơ thể của cô cũng đã đầy vết thương.
Nhìn sang người bên cạnh, hắn đang ngủ rất ngon. Đây cũng không lần đầu mà cả hai ngủ chung, nhưng đều trên thân phận chủ tớ.
Gáng gượng dù khắp cơ thể cô rất đau. VSCN, thay đồ rồi đi xuống nhà.
Căn nhà trống trơn chẳng có ai, không thấy một người hầu quản gia mà nói lại rộng, một mình cô quán xuyến.
Cô đã tự hỏi rốt cuộc xưa kia hắn sống như nào.
Từ từ dần dần ký ức chuyện cách đây 1 tháng, lúc cô gặp hắn tên ác ma chính hiệu.
Bái Mẫn Nhi cô là chỉ đơn giản như bao cô gái khác, vui vẻ yêu đời. Nhưng ông trời lại tan nhẫn cho cô một người cha tồi tệ. Mẹ vì ông ta cờ bạc rượu chè nên li hôn, bà không dẫn cô theo vì xem cô là nguyệt chủng.
1 Tháng trước
Ông ta thua bài, dùng cô để trả nợ. Hắn bán cô cho một bang phái chuyên buôn lậu. Sau đó, thì trời xui đắc khiến bọn họ đắc tội với hắn. Bọn chúng dùng tôi như món quà xin lỗi. Nhưng chưa qua ngày hôm sau thì...
Còn hắn tên ác ma mà ai cũng khiếp sợ.
Nguyên Chính Thất, Tổng Giám Đốc Nguyên Thị lừng lẫy là con nhà nồi. Ngoài mặt giao thương với Chình Trị nhưng sau lưng lại là bang chủ của Thế Giới Ngầm.
Hắn là một kẻ tự cao tự đại, thích sai khiến hạnh hạ người khác.
Một ngày không hành hạ cô hắn ăn cơm không vô thì phải.
Mẫn Nhi chỉ được thoải mái khi hắn không có ở nhà.
Nhưng cứ về đến nhà liền đánh đập, phát tiết cô.
Hắn như vậy chả biết bọn con gái ngoài kia làm gì mà mê hắn dữ.
"Bang" lo suy ngẫm, cô vô tình làm rước cái ly mà hắn yêu thích nhất. Ngước lên lầu xem hắn đã dậy chưa.
Cẩn thận dọn những mảnh vở dù bản thân cảm thấy rất chột dạ bởi hành động của mình.
"Mẫn Nhi cô ra đây cho tôi!!!" Hắn giận dữ la lên.
Vừa đi tới là đã thấy hắn đứng kế sọt rác, cô cũng hiểu được vài chuyện.
"Cô làm vỡ nó phải không?!" Hắn chỉ tay vào mấy mảnh vỡ ở trong đó.
"Tôi___" chưa kịp nói xong câu. Cô là bị hắn túm toc kéo xuống tằng hầm. Đó là nơi yêu thích của hắn, nó dùng để hành hạ bắt kì khi nào hắn muốn.
"Không... không...!" Mẫn Nhi cầu xin hắn trong vô vọng, cô chỉ biết xuống đấy là sống không bằng chết.
"Rầm!" Hắn văng cô xuống nền nhà. Xung quanh căn phòng là màu đen thể hiện địa ngục trần gian. Rất nhiều dụng cụ dùng để hành hạ.
Hắn lấy cây roi mỏng nhưng quất rất là đau tận thịt. Không lưu tình hắn vung roi không dừng tay.
"Chát!" "Chát!" "Chát!" "Chát!""Chát!" "Chát!" "Chát!" "Chát!""Chát!" "Chát!" "Chát!" "Chát!"...."Chát!" "Chát!" "Chát!" "Chát!" Liên hồi không ngừng. Mặc cho cơ thể bé nhỏ kìa đã gỉ đầy máu.
Hắn xé chiếc áo người hầu, quay tấm lừng trần nhiều vết thương. Cây đến được đốt lên. Từ từ sáp nến nhỏ vào những vết thương...
"Aaaa!" Đau rất đau. Cảm giác không thể nào tả được. Nó đau đến tận xương tủy. Nhưng đâu đau bằng tim cô. Đến Chính Thất hắn vẫn chưa quên được cô ta....
Từ đầu đến giờ hắn chẳng nói câu gì. Chỉ yên lặng mà hành hạ cô. Vớ tính cách của hắn thì hiện tại hắn đang rất tức giận.
Nến đã chảy hết sáp. Hắn bỗng nhét cái đồ chơi tình dục vào lỗ hậu của cô. Quá bất ngờ trước hành động của hắn, cô chỉ kịp là lên.
Hắn thật biến thái khi để cái dương v*t giả đó ở chế độ mạnh nhất, mà còn cho côn th*t của mình vào.
"Khô..ng...th..a....e..m" cô van xin hắn thảm thiết. Nếu cứ như vậy nó sẽ rách mất.
Hắn vẫn im lặng làm việc của mình. Kết hợp cùng thứ đồ chơi đó ra vào không ngưng nghỉ trong cô. Càng ngày càng mạnh bạo hơn.
"Ư..m..a.d..ưn..g..lạ..i..a..!" Lỗ hậu của cô nó sắp phát nổ rồi.
Biết bản thân sắp lên đỉnh hắn cành ra vào nhanh hơn. Không nhưng nghỉ mặc kệ cô đang rất đau. dương v*t thật vào giả cứ thế tiến sâu vào bên trong cô.
"Phịch phịch phịch!" Tốc độ đã lên đến mà tạo nên những âm thanh đỏ tai.
"Gừ!" Hắn gừ một phát dòng tinh dịch trắng lại được phóng vào trong cô. Nó dính đến cả cái dương v*t giả.
Cô ngất đi.
Chính Thất mặc đồ vào mặc kệ cô vẫn đang bị dương v*t kia hành hạ. Trước khi đi còn để lại một câu:
"Thật bẩn thỉu!" Hắn bỏ đi.(au: Chơi xong rồi chê=.=)
"Ưm..ưm!" Mẫn Nhi mở mắt. Thứ đầu tiên cô cảm nhận là phần hạ thân đau buốt, đêm qua hắn quá mạnh bạo. Hơn nữa cơ thể của cô cũng đã đầy vết thương.
Nhìn sang người bên cạnh, hắn đang ngủ rất ngon. Đây cũng không lần đầu mà cả hai ngủ chung, nhưng đều trên thân phận chủ tớ.
Gáng gượng dù khắp cơ thể cô rất đau. VSCN, thay đồ rồi đi xuống nhà.
Căn nhà trống trơn chẳng có ai, không thấy một người hầu quản gia mà nói lại rộng, một mình cô quán xuyến.
Cô đã tự hỏi rốt cuộc xưa kia hắn sống như nào.
Từ từ dần dần ký ức chuyện cách đây 1 tháng, lúc cô gặp hắn tên ác ma chính hiệu.
Bái Mẫn Nhi cô là chỉ đơn giản như bao cô gái khác, vui vẻ yêu đời. Nhưng ông trời lại tan nhẫn cho cô một người cha tồi tệ. Mẹ vì ông ta cờ bạc rượu chè nên li hôn, bà không dẫn cô theo vì xem cô là nguyệt chủng.
1 Tháng trước
Ông ta thua bài, dùng cô để trả nợ. Hắn bán cô cho một bang phái chuyên buôn lậu. Sau đó, thì trời xui đắc khiến bọn họ đắc tội với hắn. Bọn chúng dùng tôi như món quà xin lỗi. Nhưng chưa qua ngày hôm sau thì...
Còn hắn tên ác ma mà ai cũng khiếp sợ.
Nguyên Chính Thất, Tổng Giám Đốc Nguyên Thị lừng lẫy là con nhà nồi. Ngoài mặt giao thương với Chình Trị nhưng sau lưng lại là bang chủ của Thế Giới Ngầm.
Hắn là một kẻ tự cao tự đại, thích sai khiến hạnh hạ người khác.
Một ngày không hành hạ cô hắn ăn cơm không vô thì phải.
Mẫn Nhi chỉ được thoải mái khi hắn không có ở nhà.
Nhưng cứ về đến nhà liền đánh đập, phát tiết cô.
Hắn như vậy chả biết bọn con gái ngoài kia làm gì mà mê hắn dữ.
"Bang" lo suy ngẫm, cô vô tình làm rước cái ly mà hắn yêu thích nhất. Ngước lên lầu xem hắn đã dậy chưa.
Cẩn thận dọn những mảnh vở dù bản thân cảm thấy rất chột dạ bởi hành động của mình.
"Mẫn Nhi cô ra đây cho tôi!!!" Hắn giận dữ la lên.
Vừa đi tới là đã thấy hắn đứng kế sọt rác, cô cũng hiểu được vài chuyện.
"Cô làm vỡ nó phải không?!" Hắn chỉ tay vào mấy mảnh vỡ ở trong đó.
"Tôi___" chưa kịp nói xong câu. Cô là bị hắn túm toc kéo xuống tằng hầm. Đó là nơi yêu thích của hắn, nó dùng để hành hạ bắt kì khi nào hắn muốn.
"Không... không...!" Mẫn Nhi cầu xin hắn trong vô vọng, cô chỉ biết xuống đấy là sống không bằng chết.
"Rầm!" Hắn văng cô xuống nền nhà. Xung quanh căn phòng là màu đen thể hiện địa ngục trần gian. Rất nhiều dụng cụ dùng để hành hạ.
Hắn lấy cây roi mỏng nhưng quất rất là đau tận thịt. Không lưu tình hắn vung roi không dừng tay.
"Chát!" "Chát!" "Chát!" "Chát!""Chát!" "Chát!" "Chát!" "Chát!""Chát!" "Chát!" "Chát!" "Chát!"...."Chát!" "Chát!" "Chát!" "Chát!" Liên hồi không ngừng. Mặc cho cơ thể bé nhỏ kìa đã gỉ đầy máu.
Hắn xé chiếc áo người hầu, quay tấm lừng trần nhiều vết thương. Cây đến được đốt lên. Từ từ sáp nến nhỏ vào những vết thương...
"Aaaa!" Đau rất đau. Cảm giác không thể nào tả được. Nó đau đến tận xương tủy. Nhưng đâu đau bằng tim cô. Đến Chính Thất hắn vẫn chưa quên được cô ta....
Từ đầu đến giờ hắn chẳng nói câu gì. Chỉ yên lặng mà hành hạ cô. Vớ tính cách của hắn thì hiện tại hắn đang rất tức giận.
Nến đã chảy hết sáp. Hắn bỗng nhét cái đồ chơi tình dục vào lỗ hậu của cô. Quá bất ngờ trước hành động của hắn, cô chỉ kịp là lên.
Hắn thật biến thái khi để cái dương v*t giả đó ở chế độ mạnh nhất, mà còn cho côn th*t của mình vào.
"Khô..ng...th..a....e..m" cô van xin hắn thảm thiết. Nếu cứ như vậy nó sẽ rách mất.
Hắn vẫn im lặng làm việc của mình. Kết hợp cùng thứ đồ chơi đó ra vào không ngưng nghỉ trong cô. Càng ngày càng mạnh bạo hơn.
"Ư..m..a.d..ưn..g..lạ..i..a..!" Lỗ hậu của cô nó sắp phát nổ rồi.
Biết bản thân sắp lên đỉnh hắn cành ra vào nhanh hơn. Không nhưng nghỉ mặc kệ cô đang rất đau. dương v*t thật vào giả cứ thế tiến sâu vào bên trong cô.
"Phịch phịch phịch!" Tốc độ đã lên đến mà tạo nên những âm thanh đỏ tai.
"Gừ!" Hắn gừ một phát dòng tinh dịch trắng lại được phóng vào trong cô. Nó dính đến cả cái dương v*t giả.
Cô ngất đi.
Chính Thất mặc đồ vào mặc kệ cô vẫn đang bị dương v*t kia hành hạ. Trước khi đi còn để lại một câu:
"Thật bẩn thỉu!" Hắn bỏ đi.(au: Chơi xong rồi chê=.=)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook