Lâm Duyên cảm thấy, thế giới biến hóa thật sự lớn a!

Trước đây đều là Huyễn Mạt gắt gao dán lấy Vân Ca, giống như cao dán trêи da chó, ném cũng ném không xong, hiện tại mùa xuân của Huyễn Mạt đến rồi a!

Lâm Duyên, Thần Khải mỗi ngày nhìn Vân Ca ôn nhu săn sóc động lòng người, đi theo phía sau Huyễn Mạt.

Chỉ là vấn đề đến rồi, là cái lông gì, Huyễn Mạt giống như biến thành người khác?

Lâm Duyên nhìn Vân Ca bởi vì Huyễn Mạt không nhìn đến, ánh mắt nhất thời cô đơn, đau lòng a!

Len lén kéo qua Vân Ca: “Hai người các ngươi rốt cuộc làm sao vậy? Trước đây Huyễn Mạt không phải như vậy a!”

“Thế nào thế nào. Đại khái là còn đang tức giận đi.” Vân Ca lạnh nhạt nói, nói xong nhìn về phía người liều mạng tu luyện ở xa xa: “Huyễn Mạt thích gì?”

“….” Ách… Lâm Duyên suy nghĩ một chút: “Ngươi, thành thật mà nói, thật sự không nhìn ra trong cuộc sống gấu túi đu cây không đành lòng nhìn thẳng của nàng ngoại trừ thích ngươi, còn thích gì nữa.”

“….” Khuôn mặt Vân Ca trong nháy mắt đỏ lên. Lâm Duyên vui vẻ: “Đại sư tỷ, không ngờ ngươi cũng có lúc dễ dàng đỏ mặt như vậy a!”

Nhớ đến lúc đầu, đại sư tỷ nàng chỉ có lúc mới vừa cùng Huyễn Mạt làm chuyện gì đó trở về, bị nàng và Băng Lăng gặp phải, nàng trêu chọc đại sư tỷ, đại sư tỷ đều có thể mặt không đổi sắc liếc mắt nhìn Băng Lăng: “Nhân thú luyến ái, đó mới là tuyệt sắc, ta và Mạt Mạt hoàn toàn không đáng nhắc đến.”

Nói đến đều là nước mắt a! Cùng đại sư tỷ đấu, nàng chưa từng thắng nổi, có được hay không?

“….” Vân Ca không nói lời nào, chỉ là nhìn Huyễn Mạt cách đó không xa, trong mắt tràn đầy yêu thương.

“Đại sư tỷ, có phải ngươi một chút đều không nghĩ ra hay không?” Lâm Duyên dán đến hỏi.

Vân Ca lắc đầu: “Một chút ký ức cũng không có, Huyễn Mạt đại khái cũng là bởi vì chuyện này mà tức giận đi, ta cũng không biết ký ức của ta có thể trở về hay không.”

“Không phải sợ, đại sư tỷ, ngươi yên tâm đi, Huyễn Mạt rất yêu ngươi , không nhớ được Huyễn Mạt cũng sẽ không quá tức giận, vài ngày nữa sẽ tốt thôi.” Lâm Duyên an ủi, tuy rằng trong lòng nàng vẫn là có chút nghi hoặc, nàng luôn cảm thấy Huyễn Mạt có chút thay đổi.

Nhưng,cho dù thay lòng đổi dạ cũng sẽ không nhanh như vậy a!

“Ân, ta biết. Đa tạ ngươi.” Vân Ca ôn nhu cười, Lâm Duyên cứ thế cả người đều không ổn rồi.

Đại sư tỷ cư nhiên nở nụ cười với nàng!

Thần Khải thật sự là nhìn không được bộ dạng ngu xuẩn này, cũng cũng cảm thấy Huyễn Mạt hiện tại chỉ là đang giận dỗi, tức giận Vân Ca đã quên nàng.

“Tỷ phu, ngươi dỗ ngọt nàng nhiều một chút, nhất định sẽ không sao.” Thần Khải ở bên cạnh nói.

“Nàng thích gì?” Vân Ca gật đầu, sau đó hỏi: “Ta không biết nàng thích gì, cho nên không biết nên dỗ ngọt thế nào.”

“….” Vấn đề này thật sự làm khó Lâm Duyên cùng Thần Khải, bình thường đâu hề quan tâm đến vấn đề này a! Hơn nữa hồi tưởng một chút, thật sự cảm thấy ngoại trừ Vân Ca thật sự không cảm thấy Huyễn Mạt còn thích thứ gì hoặc người nào.

“Nói cho cùng ngươi ở bên cạnh nàng nhiều một chút, để nàng biết, cho dù ngươi mất trí nhớ, ngươi vẫn yêu nàng, nàng hẳn là sẽ mau nguôi giận thôi.” Lâm Duyên bổ sung .

Thần Khải gật đầu cảm thấy Lâm Duyên nói rất đúng, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó: “Ngươi cũng có thể học tập Lâm Duyên, vạn nhất không được liền đẩy ngã xuống giường, ta thấy mỗi lần Lâm Duyên chọc Băng Lăng xù lông đều là làm như vậy.”

“Thần Khải!” Lâm Duyên lập tức xù lông rồi, người này! Nàng còn cần mặt mũi a! Thật vất vả đại sư tỷ mới quên đi hình tượng H mạnh của nàng a!

Vân Ca đùa giỡn hai người đùa giỡn đi xa, dời đi ánh mắt, nhãn thần nhu hòa không ít.

Vân Ca bưng một chén cháo tự mình nấu đến phòng của Huyễn Mạt, gõ cửa một cái.

“Ta có thể vào không?” Vân Ca ôn nhu hỏi.

“Không thể.” Thanh âm bên trong truyền ra, băng lãnh tận xương.

Vân Ca nghĩ đến chuyện cũ giữa hai người mà Lâm Duyên cùng Thần Khải đã nói, trong lòng tự tăng thêm chút dũng khí, vẫn đẩy cửa ra.

“Cút ra ngoài!” Huyễn Mạt có chút chật vật thẳng tắp nhìn lại, sát ý trong mắt không chút nào che giấu.

Lúc này đây, Vân Ca thật sự đã nhìn rõ.

Vân Ca cũng không rời khỏi, cũng không vào phòng, chỉ là đứng ở cửa, đôi mày nhàn nhạt nhíu lại chứng tỏ khổ sở trong lòng chủ nhân, đôi mắt phủ sương chứa đầy ủy khuất, nhìn về phía Huyễn Mạt, sau đó chậm rãi mở miệng: “Ta không nhớ rõ ngươi, nhưng đó cũng không phải điều ta mong muốn.”

Huyễn Mạt ngẩng đầu lên, Vân Ca vẻ mặt đáng thương của Vân Ca, chỉ là chậm rãi phun ra một chữ: “Cút!”

Vân Ca rốt cuộc không nhịn được, nước mắt tuôn rơi.

Huyễn Mạt không chút lưu tình, trực tiếp vung tay áo đóng cửa lại.

Chỉ để lại người bên ngoài nhìn cửa ngây ngẩn.

Lâm Duyên cùng Thần Khải cũng không biết việc này, còn tưởng rằng hai người đã hòa hợp rồi.

Mà bên kia, tu tiên giới cũng đã sớm rối loạn, loạn không còn hình dáng, Ma giới đại quy mô xâm lấn khiến người tu tiên của cả tu tiên giới khổ không thể tả.

Không ít tu sĩ thậm chí đã bị ma khí nhập thể, hóa thành con rối của ma tu.

Lâm Duyên cùng Thần Khải các nàng đã sớm biết được tin tức, Thần Khải không có dự định trở về tu tiên giới, bởi vì nàng mẫu hậu ở tu tiên giới, nàng hiện đang len lút trốn ở nhân giới, cũng là bởi vì không muốn đối mặt mẫu hậu.

Mẫu hậu nàng có thể còn đang tìm nàng, cũng có thể đã về thần giới.

Nàng rất thích sinh hoạt bình bình đạm đạm như bây giờ, mỗi ngày cùng Lâm Duyên đấu võ mồm, ngủ, rời giường, ăn, nhìn tỷ tỷ tỷ phu, sau đó nhìn Lâm Duyên Băng Lăng lãng mạn luyến ái, cùng Lâm Duyên đấu võ mồm.

Chuyện ma khí lần trước, nàng và Lâm Duyên đi hỏi Huyễn Mạt, Huyễn Mạt chỉ nói là cảm giác của ba người các nàng xảy ra vấn đề.

Huyễn Mạt cũng đã nói như vậy, ba người các nàng còn có thể nói cái gì?

Huyễn Mạt tẩu hỏa nhập ma là ở nửa đêm, ba người lại một lần nữa đồng loạt tỉnh lại, bởi vì ma khí!

Lúc này đây, ba người không lo được nhiều như vậy, bởi vì lần này ma khí thật sự là quá dày đặc, các nàng muốn lừa gạt bản thân là cảm giác sai cũng không được nữa, hơn nữa quan trọng nhất là ma khí dày đặc như vậy, Vân Ca cùng Huyễn Mạt không sao chứ?

Đẩy cửa ra liền thấy một màn khiến ba người giật mình, Huyễn Mạt gắt gao bóp cổ Vân Ca, đôi mắt đỏ rực, cả người tản ra ma khí, cắn răng nghiến lợi hỏi: “Sư tôn của ta rốt cuộc ở nơi nào?!”

Ba người cảm thấy đầu mình hoàn toàn không hoạt động! Hai người này rốt cuộc đang đùa cái gì? Lần trước lúc tiến vào, nhìn thấy Vân Ca cầm kiếm chỉ vào Huyễn Mạt, lúc này đây lại đổi thành Huyễn Mạt.

“Huyễn Mạt ngươi tẩu hỏa nhập ma, trước mặt ngươi chính là sư tôn của ngươi a! Mau buông sư tôn ngươi ra, nến không lát nữa ngươi sẽ hối hận!” Lâm Duyên nhìn gương mặt Vân Ca đã nghẹn đến đỏ bừng, khẩn trương nói.

“Đúng đúng đúng, đây là, sư tônz thân thể của sư tôn…..” Huyễn Mạt không biết lẩm bẩm cái gì, sau đó thả người ra.

Lâm Duyên thở dài một hơi, nàng thật sự sợ Huyễn Mạt một khi phát điên liền giết chết người, thật vất mới vả cứu trở về a!

Bất quá, ba người xem như đã biết rõ một việc, thì ra Huyễn Mạt tẩu hỏa nhập ma, thảo nào trong khoảng thời gian này đối với Vân Ca khác thường như vậy!

………….

Vân Ca cảm thấy vẫn không nên từ bỏ trị liệu, cuối cùng lại cứu vớt một chút, có lẽ là bởi vì ở nhà quá lâu, lâu đến sinh bệnh, Vân Ca lên mạng đặt vé đi miền nam, thế giới lớn như vậy, nàng đi ra ngoài đi một chút. Nói không chừng sẽ tốt hơn.

Trạm thứ nhất, nàng đi X Giang nơi trước đây nàng vẫn luôn muốn đi, muốn nhìn một chút nơi được mệnh danh là gần bầu trời nhất, nơi được xưng là với tay có thể chạm được trời xanh này rốt cuộc tận mắt đến rồi sẽ là cảm giác gì.

Cuối cùng, Vân Ca đứng dưới bầu trời xanh, thầm nghĩ nói một câu, nóng như chó!

Quá nóng, Vân Ca vội vàng tìm một nhà khách sạn để nghỉ, hưởng thụ điều hòa, Vân Ca lúc này mới cảm thấy được sống lại

Vân Ca ở trong phòng mở điều hòa, quyết định, trước khi trời tối, không ra ngoài nữa!

Lúc bầu trời đã nhuộm đỏ màu hoa hồng, Vân Ca sửng sốt một chút, sau đó liền cảm thấy vị trí trái tim đã bắt đầu chằng chịt đau đớn.

Vân Ca chạy ra ngoài, đứng dưới ánh tà dương gần như chỉ cần vươn tay là có thể chạm đến, thình thịch thình thịch… Trái tim kịch liệt vận động.

Vân Ca si ngốc nhìn từng rạng mây đỏ.

“Nhân ngôn lạc nhật tức thiên nhai, ngắm thiên nhai nhìn không thấy nhà.” Người ở bên cạnh nhìn bầu trời đột nhiên lẩm bẩm: “Bài thơ này viết thật hay a!”

Trong nháy mắt, giống như một chỗ nào đó thoáng chốc bị đánh trúng, Vân Ca chỉ cảm thấy trái tim trống rỗng thoáng chốc bị lấp đầy.

“Bọn họ chỉ là đố kị….”

……

“Khi đó, kỳ thực ta là cao hứng, dường như có thể đem ta và sư tôn liên hệ với nhau, đều là một loại vui sướиɠ….”

” Sư tôn, ngươi còn nhớ nơi này không?”

…..

“Nhân ngôn lạc nhật thị thiên nhai, thì ra nhìn thiên nhai thật sự vĩnh viễn đều nhìn không thấy nhà. Sư tôn, lúc ngươi nói câu này, ta nghĩ hung hăng đem ngươi dung vào trong huyết nhịc của ta…”

Là giọng nói của ai? Tràn đầy sung sướиɠ, Vân Ca chỉ là nghe qua, thật giống như lạc vào ảo cảnh bị ảnh hưởng bởi hạnh phúc của đối phương.

“Sư tôn….” Hiện tại có ai sẽ gọi lão sư của mình như vậy sao?

“Sư tôn, không thể bỏ rơi ta.. Sư tôn đừng vứt bỏ ta.” Là ai đang khóc, khóc thê thảm như vậy?

“Ta yêu ngươi, sư tôn….”

Vân Ca đột nhiên chấn động mạnh, Huyễn Mạt!

Trong nháy mắt tất cả chỗ trống thoáng chốc bị lấp đầy!

Cảnh tượng trước mắt từng chút biến mất, cho đến khi tất cả hóa thành trống rỗng, thật giống như tất cả vốn chính là hư vô.

Vân Ca nhìn nam nhân hắc bào thấy không rõ mặt xuất hiện trước mặt mình, nở nụ cười: “Ta thắng!”

“Chúc mừng.” Nghe không ra tâm tình, đối phương dường như chỉ đang nói đến một sự thật hiển nhiên.

“Ta đây có thể trở về?” Vân Ca nét mặt bình bình đạm đạm, cái gì cũng không nhìn ra được, nhưng trong lòng lại nôn nóng, Huyễn Mạt lại một lần nữa thấy nàng chết đi, nàng không quên lần trước, tuyệt vọng của Huyễn Mạt, huống chi, lúc này đây quan hệ của hai người cũng thay đổi, trong lòng Huyễn Mạt sẽ có bao nhiêu đau đớn.

Đối phương trầm mặc, không nói gì.

Vân Ca có loại dự cảm phi thường bất hảo: “Có phải Huyễn Mạt đã xảy ra chuyện gì không?”

Lúc trước nàng tỉnh lại, liền thấy bản thân ở một mảnh hư vô, đầu tiên nhìn thấy chính là người này.

Vì vậy nàng mới biết vì sao nàng sẽ xuyên vào trong thế giới của quyển sách này.

Nam nhân này là thiên đạo của quyển sách này, bởi vì có một số nguyên nhân, thiên đạo đã không thể thích ứng với thế giới này nữa, cho nên hắn cần một người đến cải biến thế giới này, bằng không cần thay đổi chính là bản thân thiên đạo, hắn làm sao có thể cho phép chuyện như vậy xảy ra, vì vậy lập tức lựa chọn cải biến thế giới.

Bởi vì người của thế giới này vốn dĩ không năng lực đó, nên hắn chỉ có thể tìm Vân Ca, một người có khí tức tương hợp với Vân Ca trong sách.

Kết quả thật không ngờ, Vân Ca quả thực cải biến thế giới này, nhưng lại không thể thay đổi vận mệnh của Vân Ca, chết.

Sau khi Vân Ca biết được, nàng yêu cầu quay về thế giới này.

Nhưng, thiên đạo làm sao có thể nguyện ý lần nữa dùng tinh lực mang Vân Ca đã hoàn thành nhiệm vụ quay về.

Vân Ca lúc đó cười nhạt, ngươi đã ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường trong thế giới hiện thực của ta, xin hỏi cùng người yêu xa cách trời nam đất bắc, nàng còn có thể sống tốt, hoàn toàn không bị ảnh hưởng?

Thiên đạo nói, chỉ cần xóa đi ký ức của Vân Ca, quay về thế giới hiện thực, Vân Ca cái gì cũng sẽ không bị ảnh hưởng.

Vân Ca quyết giữ ý mình, cho dù không có ký ức thì có một số tình cảm cũng không thể nào tiêu vong!

Cuối cùng, thiên đạo cùng Vân Ca đánh cược, nếu như không có bất kỳ ảnh hưởng gì, như vậy Vân Ca liền ở lại thế giới hiện thực của nàng, nếu như Vân Ca dựa vào năng lực của bản thân mà nhớ lại, như vậy thì trở về thế giới trong sách.

Vân Ca đồng ý.

“Hiện tại, ngươi là muốn đổi ý?” Vân Ca cười nhạt.

“Không phải ta đổi ý, mà là xuất hiện việc ngoài ý muốn, không biết vì sao, Vân Ca nguyên bản đã trở về.” Giọng nam để lộ ra phiền muộn.

“(⊙o⊙)…..” Thật là cẩu huyết a!

“Vậy làm sao bây giờ?” Trong lòng Vân Ca có loại lo lắng xuất hiện… Huyễn Mạt… Có thể nhận ra sao?

“Tuy rằng ngươi và thân xác của nàng độ phù hợp rất cao, nhưng nàng mới thật sự là nguyên chủ, ta đương niên có thể đem linh hồn của nàng rút ra, là bởi vì khi đó nàng là một người mới vừa trải qua diệt tộc, đặc biệt toàn bộ thân nhân chết ở trước mặt nàng như vậy cơ hồ là phá hủy tâm trí, cho nên mới dễ dàng như vậy, nhưng hiện tại không biết linh hồn của hắn linh hồn của nàng cường đại rất nhiều, ta đã thử qua mấy lần, đều không thể làm được.”

“Ha ha….” Biểu tình của Vân Ca đã không phải là phức tạp có thể hình dung nữa.

“Hoặc là, ngươi xem thế này được không? Ta trực tiếp đưa ngươi trở về, ý của ta là ngươi và thân thể này cùng nhau trở về…”

Vân Ca sửng sốt một chút, dáng vẻ vốn có của nàng sao?

Vân Ca gật đầu, trở về nhìn một lần cũng tốt, nàng muốn nhìn một chút Huyễn Mạt có khỏe không.

Trong lòng Vân Ca trêи thực tế là khổ sở, tình yêu của nàng, hình như… Sắp chết…

Chết ở trước mặt nàng.

Vân Ca không cảm thấy Huyễn Mạt có thể nhận ra nàng, dù sao… Người kia chắc là Huyễn Mạt tự mình cứu trở về, nếu như linh hồn đó không phải Vân Ca thì không thể nàng trở về thân thể kia. Đây là chuyện tất cả mọi người đều biết

Nhưng, cho dù như vậy nàng cũng muốn nhìn một lần, thấy Huyễn Mạt sống tốt, nàng mới có thể yên tâm.

Vân Ca đột nhiên nhớ đến bạn trai cũ mà nàng đã quên tên, bởi vì không thương cho nên lúc biết hắn bắt cá hai tay, ý nghĩ liếc mắt nhìn một cái cũng không có, hiện tại bởi vì yêu Huyễn Mạt, cho nên dù cho nàng ấy cùng với người khác, nàng cũng muốn nhìn một lần, thấy nàng ấy khỏe mạnh, nàng mới có thể an tâm.

Tâm đau đớn không cách nào khống chế.

Nhưng, vẫn luyến tiếc, làm sao bây giờ?

Nếu quả như thật tận mắt nhìn thấy, thấy Huyễn Mạt yêu người khác…

Cho dù người kia sở hữu thân thể nàng đã dùng mười mấy năm.

Nàng vẫn đau lòng đến không cách nào hô hấp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương