Ngày thứ hai vừa rạng sáng Uông Lẫm đã bị đánh thức bởi tiếng nhạc trong điện thoại do Khương Lỗi cài.

Trước đây anh có bệnh sẽ cáu khi bị gọi dậy rất nặng, trải qua tôi luyện đã biến thành chỉ hơi cáu thôi khi mới dậy. Nhưng một khi đã bị người khác gọi cho tỉnh, đánh cho tỉnh, hoặc lay người để tỉnh, thế thì anh sẽ cho ngay một cú đấm không chút do dự.

"Tiểu tổ tông, hôm nay phải diễn cảnh đối diện với nữ chính đó, mau dậy đi! "

Uông Lẫm ngáp một cái, ngồi xuống tiếp nhận khăn lông nóng úp mặt vào, một lát sau cảm giác khoan khoái dễ chịu.

Bữa sáng anh ăn tùy tiện một chút bánh mì lập tức chạy đến trường quay, cảnh quay hôm nay chủ yếu là về tình cảm, áp lực tính ra lại ít hơn nhiều.

"Cái đệch! Anh Lỗi anh nhìn kìa... " giữa lúc Uông Lẫm nhìn kịch bản, Tiểu Ngải cách đó không xa đang lướt điện thoại đột nhiên kêu thành tiếng, biểu cảm từ bàng hoàng đến vô cùng giận dữ.

"Kêu la cái gì," Khương Lỗi trừng mắt liếc cậu ta một cái, đồng thời lộ cái cổ nhìn lên: "Không có chuyện gì, vấn đề không lớn, ngay bây giờ tôi sẽ đi tìm họ để bắt rút hết" nói rồi buông bữa sáng đứng dậy đi liền.

Tuy là khẳng định chuyện này có quan hệ với mình, nhưng nghe Khương Lỗi nói như vậy, Uông Lẫm cũng lười hỏi là chuyện gì, bởi vì một ngày có vô số những tin giải trí có liên quan đến anh, anh cũng không có hơi sức đâu mà quan tâm từng chuyện một.

Còn về những mảng tương tác với fan, để Tiểu Ngải toàn quyền làm thay là tốt rồi, dù gì cậu rõ ràng nhất trong mắt khán giả, Uông Lẫm nên là một người như thế nào.

"Chào buổi sáng, Uông Lẫm." nữ nhân vật chính xinh đẹp mặc cổ phục xanh lá, dáng dấp yểu điệu đi đến chỗ anh.

Đối phương so với anh lớn hơn năm tuổi, nhưng được bảo dưỡng tốt, người hơn ba mươi tuổi mà nhìn qua vẫn cứ như là thiếu nữ, cộng thêm diễn xuất tốt tác phẩm phong phú, ở giới giải trí là nhân vật được hoan nghênh rộng rãi, thuộc cấp bậc nữ thần.

"Chào buổi sáng tiền bối."

"Ôi chao đừng gọi như vậy, nghe như tôi già lắm vậy. "

"Dạ vậy gọi là chị Ương? "

"Gọi vậy là được," nữ diễn viên hài lòng cười nói, "Ngày hôm qua nghe Tạ tiền bối nói em diễn rất tuyệt à, chị nói với đạo diễn cho xem nguyên một đoạn mà ổng cũng không cho nữa."

"Chỉ là phát huy tốt hơn lúc thường mà thôi, chú ấy cũng khen quá lời rồi."

Nữ diễn viên cười kéo kéo dây cột tóc trên đầu anh, "Vậy mong chờ tới lúc em nhập vai để diễn với chị đấy."

"Đương nhiên," Uông Lẫm cười nói, "Diễn mấy cảnh tình cảm với chị Ương có khi còn dễ tìm cảm giác khi diễn hơn ấy ạ."

"Nếu diễn với Minh Hi, chẳng phải là sẽ dễ dàng nhập vai diễn hơn à." nữ diễn viên che miệng cười.

"Sao chị lại nói như vậy?"

"Ý? Chả phải hai đứa còn có tên couple à, để chị nhớ xem mấy fan gọi là gì nhỉ, Lẫm Hi?"

"Như vậy à," Uông Lẫm tức thì hiểu ra vừa rồi Khương Lỗi và Tiểu Ngải nói cái chuyện gì, "Em cũng chả biết nữa."

Nữ diễn viên nhìn phản ứng của anh cũng hiểu, lập tức lái chủ đề câu chuyện qua hướng khác.

Buổi trưa sau khi quay xong Uông Lẫm phát hiện Khương Lỗi còn chưa trở lại, mà thấy Tiểu Ngải đang cầm cặp lồng đựng cơm ngồi tại chỗ, biểu tình có chút lo nghĩ mà nhìn chung quanh.



"Mới vừa rồi rốt cuộc là chuyện gì. "

"Ý, Lẫm thiếu anh mau ăn cơm đi, hộp này có đùi gà, á không đúng, là hộp này chứ!"

Uông Lẫm mặt không thay đổi, nhận lấy, "Tôi đang hỏi cậu đấy."

"Ack, chính là chuyện của Dương Minh Hi đó... " Tiểu Ngải thở dài, "Lần trước không phải họ nói muốn trói chúng ta vào để đồn thổi lên sao, anh Lỗi đã từ chối thẳng thừng rồi, ai biết bọn họ mặt dày đến như thế, vậy mà dám tự đi gửi bản thảo (cho nhà báo)... Anh xem tiêu đề này đi!"

Uông Lẫm vừa nhìn, là vài bức ảnh anh với Dương Minh Hi bị chụp lúc quay, có hình hậu trường và hình trong cảnh quay, đều lựa chọn dùng những góc độ và biểu tình khiến người ta dễ dàng liên tưởng nhất, cộng thêm mấy tựa viết kích động kiểu "Uông Lẫm lạnh lùng băng giá giờ đã bị tan chảy", thoạt nhìn cứ ngỡ như thật.

"Có cái đ** ấy mà anh em thân thiết với tôi" Uông Lẫm sau khi xem xong đem điện thoại di động quẳng lại cho Tiểu Ngải.

"Đúng thế! Ý da Lẫm thiếu anh nhẹ chút đi, điện thoại này là quà thưởng cho cả năm làm việc của em đó!'

"Quà thưởng cuối năm của mấy người chả phải toàn tôi cho à? Có công ty nào hào phóng như vậy chứ?" Uông Lẫm tức giận trừng mắt liếc cậu ta một cái.

"Dạ dạ dạ!"

"Ông nội kia chắc là đi tìm người đại diện của Dương Minh Hi, sao vẫn còn chưa quay về? "

"Em mới vừa gọi điện thoại cho anh Lỗi, họ vẫn làm ầm ĩ thấy ghê lắm" Tiểu Ngải hạ giọng, "Người đại diện của Dương Minh Hi dám nói công ty cũng rất ủng hộ chuyện này, chọc tức anh Lỗi..."

"Công ty chịu ủng hộ? " Uông Lẫm nhíu mày.

Ủy viên trong ban hội đồng quản trị của công ty đang quản lý họ với Uông Tri Viễn là mấy đời thân nhau, quan hệ cũng không tệ, cho nên đối với Uông Lẫm cũng vô cùng rộng rãi. Ba năm trước đây còn cho phép Uông Lẫm thành lập phòng làm việc trên danh nghĩa là trực thuộc công ty, tuy nhân viên cũng là một phần của công ty, nhưng đã cho anh độ tự do không nhỏ về việc chọn vai và các hoạt động quảng bá.

"Cụ thể em cũng không biết chuyện gì, Lẫm thiếu anh không cần quan tâm nhiều như vậy, lúc này phải quay gấp rút như thế, không nên bị loại sự tình này làm phân tâm mà."

"Tôi muốn biết kết quả xử lý chuyện này."

"Anh Lỗi sẽ giải quyết được mà! Anh mau ăn cơm trước đi!" Tiểu Ngải lập tức vỗ ngực.

Uông Lẫm thấy bộ dáng kia của cậu ta, biết là không thể yên lòng, bất quá bây giờ việc quan trọng giờ là phải giải quyết vấn đề no ấm, nên chỉ đành ngồi xuống ăn trước.

*

Phim này tính ra quay cũng quá lâu rồi, từ lúc bắt đầu vào thu cho tới bây giờ, toàn bộ đoàn phim dự định là sẽ đóng quân ở đây tới qua tết Âm lịch.

Ngày hôm nay đúng lúc qua năm cũ, tổ đạo diễn đặc biệt tổ chức cùng nhau làm sủi cảo khao cả đoàn.

"Đạo diễn keo kiệt thế mà bỗng dưng muốn mời chúng ta ăn, quả nhiên dịp Lễ Tết phải khác ngày thường!"

"Hay ho gì, vì tiết kiệm tiền còn bắt chúng ta tự làm sủi cảo!"

"Chả phải nói còn mua rất nhiều ăn ngon sao."

"Ở cái chỗ đồi núi hoang vu hẻo lánh này thì mua được thứ gì đắt chứ, đêm nay cần phải dùng sức ăn, nếu không... đói ráng chịu."

Uông Lẫm đã lâu lắm chưa được ăn sủi cảo, đêm nay lại rất có hứng thú tham gia liên hoan đoàn phim, nhưng trước đó anh cần phải tìm được Khương Lỗi.



"Còn chưa trở về à."

Tiểu Ngải khóc không ra nước mắt: "Em gọi điện thoại anh ấy cũng không bắt, chúng ta về khách sạn trước đi anh!"

Hai người trở lại khách sạn, mới vừa đi ra thang máy đã nhìn thấy Khương Lỗi đang ngồi xổm ở trước cửa phòng Uông Lẫm hút thuốc.

"Gọi điện thoại mà anh không nhận, hóa ra hút thuốc trước cửa phòng tôi à." Uông Lẫm đi tới đạp một cước.

"Sao rồi hả anh Lỗi." Tiểu Ngải gấp gáp hỏi.

Khương Lỗi thở dài: "Đi vào nói."

Ba người đi vào vây quanh sofa ngồi xuống, câu đầu tiên Khương Lỗi tiện thể nói: "Khát quá, có nước không vậy?"

Uông Lẫm liếc mắt ra dấu với cậu trợ lý, đối phương lập tức đi rót một ly: "Anh Lỗi chịu khổ rồi, uốban ng nước đi anh."

Khương Lỗi uống một hớp, sau đó đem cái ly dằn mạnh xuống trên bàn trà: "Công ty sắp thay người lãnh đạo rồi. Cổ đông mới gia nhập vào lại muốn đi quản lý chuyện nội bộ, còn chưa chết được lại cứ muốn chết, nên cứ nằng nặc đòi nhúng tay vào việc tuyên truyền của các nghệ sĩ, còn đặc biệt để bụng với chúng ta."

"Lẫm thiếu bị để mắt tới rồi ạ?" cậu trợ lý nuốt nước miếng.

"Ông chủ mới này, đầu óc không biết bị chơi ngải hay gì, cứ muốn phải để cho mấy diễn viên nam đẹp trai tạo scandal chung với nhau, còn cứ nhất nhất chỉ định chúng ta với Dương Minh Hi, mẹ kiếp loại thủ đoạn đê tiện thế mà cũng nghĩ ra. "

"Nói cách khác cái kiểu gửi bài thế này, bọn họ sẽ không rút lui?" Uông Lẫm hỏi.

"Cả nước đều đã thấy rồi, rút lui cũng không được gì nữa. Hơn nữa chỗ này Trời cao Hoàng Đế ở xa, cũng không có cách nào đến công ty để làm cho ra lẽ," Khương Lỗi gãi đầu vì phiền muộn, "Còn có cái thằng Dương Minh Hi kia cũng không phải hiền lành gì cho cam, tôi nói làm sao dạo này cứ ngoài lúc quay phim ra lại cứ lôi kéo cậu muốn làm quen, còn xin quay những cảnh cận mặt nữa chứ, hóa ra là cố tình muốn có cái để đưa tin."

"Lẫm thiếu anh quay với cậu ta rồi à? Không phải nói sẽ lơ đẹp luôn ạ!?"

"Còn có nhân viên công tác khác quay cùng mà, không phối hợp cũng không hay lắm!" Uông Lẫm liếc mắt.

Khương Lỗi nhức đầu xoa huyệt Thái Dương, "Đến tối, tôi sẽ cố gắng liên lạc lại với mấy sếp hồi trước. Giờ cậu phải thống nhất cách tiếp cận với mấy tờ báo ở ngoài. Nếu phóng viên nào đến phỏng vấn mấy câu couple nhảm nhí gì đó, cậu cứ nói cậu đang tập trung quay phim, không ngờ mọi người lại quan tâm nhiều như vậy, trả lời kiểu đó thôi, cũng đừng một mực phủ nhận nữa."

"Loại chuyện thế này vẫn không thể phủ nhận?" Uông Lẫm bất mãn nhíu mày.

"Người phụ trác mới này còn không biết là lai lịch thế nào đâu, tôi ước đoán chắc còn có chút quan hệ với Dương Minh Hi, tiểu tổ tông à vì hai người tôi nên cậu nghĩ lại đi," người đại diện thấy mặt anh tỏ vẻ coi thường vội vàng nói: "Tiền lương của chúng tôi vẫn là công ty cho mà, chọc người cũng không tốt."

Uông Lẫm trầm mặc một hồi, cuối cùng dự định mượn cơ hội này nói ra: "Thật ra tôi đã nghĩ đến chuyện tự lập công ty riêng, chỉ có điều năm, sáu năm qua đều vẫn chịu sự giúp đỡ của công ty, hơn nữa bác Lâm cũng là bậc trưởng bối tôi rất kính trọng, vẫn hy vọng thể làm một ít báo đáp lại đi."

"Tiểu tổ tông rất có dã tâm," Khương Lỗi cười nói, "Nhưng như bây giờ làm quá mạo hiểm,... ít nhất.... vị thế phải vững vàng hơn một chút."

"Lẫm thiếu, nếu như anh thật sự tính làm như anh nói," Tiểu Ngải yếu ớt nói, "Cộng thêm cho em một thứ đi... Cuối năm em còn muốn được thưởng máy tính mới mà."

Uông Lẫm đánh giá biểu cảm của hai người, trong lòng đại khái cũng đã ra quyết định: "Hai người yên tâm đi, việc này tôi cũng chả rảnh đến mức cứ hở ra lại phải nhảy lên bác bỏ, chờ tới khi quay xong phim, về Bắc Kinh rồi nói tiếp."

"Cậu cứ yên tâm làm việc trước đi!" Khương Lỗi vỗ vỗ lưng anh, "Nãy chẳng qua anh rầu quá nên mới nói hết với các cậu thôi."

Tiểu Ngải vội vàng nói, "Anh Lỗi, bỏ cái chuyện đáng ghét này qua một bên trước đã, sửa soạn một chút rồi chuẩn bị đi ăn sủi cảo nha?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương