Các Nam Nhân Của Cá Muối Lên Sàn
-
Chương 1: Thôn Tiềm Long
Editor: Thuỷ Mie
Beta: Nhi Nhi
Tiếu Tri Vi đã tới trong thôn được bốn tháng rồi nhưng nàng vẫn không thể quen được cuộc sống sinh hoạt của thôn phụ.
Lúc nàng ôm bồn gỗ đi bờ sông giặt quần áo đã không cẩn thận bị ngã một cái. Đơn giản chỉ là đường mòn thôi cho nên chỉ cần vỗ bùn đất trên mông là được rồi.
Nếu như bị té trong nước thì con vịt trên cạn giống như nàng chỉ sợ là phải chết ở nơi thâm sơn cùng cốc này.
Nàng nhịn không được thầm mắng hai câu ở trong lòng, đối với cái bồn đầy quần áo bẩn này nàng vô cùng oán hận. Quần áo cũng không quá bẩn, chỉ là Tạ Ngọc là một người cực kỳ sạch sẽ, mỗi ngày hắn đều đổi một lần áo lót, quần lót, giày vớ, trung y và áo khoác cũng phải cách ngày đổi một lần.
Hắn là người sống trong nhung lụa đã có thói quen như vậy, ngay cả khi tới thôn Tiềm Long này rồi mà vẫn không đổi được bản tính công tử của hắn.
Tạ Ngọc là nhân sĩ của đô thành, là trưởng công tử của Tạ phủ ở đô thành, cũng là nhi tử duy nhất của Tạ lão gia.
Tạ Ngọc lớn lên giống người mẹ ruột đã chết sớm của hắn, vóc người cao dài, mặt như quan ngọc. Một đôi mắt phượng, tròng mắt đen nhánh giống như điểm mực đen, đuôi mắt dài, quả nhiên là khí độ công tử ung dung phóng khoáng.
Tạ lão gia đối với vong thê tình thâm ý trọng, vong thê đi rồi, ông cũng chưa tục huyền cũng chưa nạp thiếp. Trừ bỏ vấn đề làm ăn buôn bán ra thì tất cả lực chú ý của ông đều dồn vào việc bồi dưỡng trên người nhi tử bảo bối này.
Tạ Ngọc thiên tư hơn người, ba tuổi có thể ngâm thơ, 6 tuổi có thể tính toán, Tạ lão gia cũng ký thác kỳ vọng cực cao vào Tạ Ngọc.
Tạ phủ hào hoa xa xỉ nhưng xuất thân vẫn chỉ là một giới thương hộ, nếu muốn vượt giai cấp thì nhất định phải để Tạ Ngọc đi lên con đường làm quan.
Với thiên phú và sự chăm chỉ của Tạ Ngọc thì chuyện thi đậu công danh chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Tạ Ngọc đã cẩm y ngọc thực từ nhỏ, lớn lên lại có tướng mạo tuấn tú, đọc đủ thứ thi thư, giơ tay nhấc chân đều là ý vị đoan chính.
Trong phủ có nha hoàn mưu mô xinh đẹp ngo ngoe rục rịch, thường thường ở trước mặt Tạ Ngọc giả vờ bị rơi khăn tay, hoặc là cài nhiều hơn hai đóa hoa lụa diễm lệ ở trên đầu, hy vọng có thể dẫn tới sự chú ý của vị công tử Tạ phủ này.
Nếu có thể bò lên trên giường của Tạ Ngọc thì chẳng phải sẽ được thăng chức rất nhanh sao, chẳng qua là Tạ Ngọc đều nhìn như không thấy, nhắm mắt làm ngơ. Loại thủ đoạn này hắn đã thấy nhiều, có khi hắn còn sẽ nhíu mày đi đường vòng, tựa hồ cực kỳ chán ghét.
Beta: Nhi Nhi
Tiếu Tri Vi đã tới trong thôn được bốn tháng rồi nhưng nàng vẫn không thể quen được cuộc sống sinh hoạt của thôn phụ.
Lúc nàng ôm bồn gỗ đi bờ sông giặt quần áo đã không cẩn thận bị ngã một cái. Đơn giản chỉ là đường mòn thôi cho nên chỉ cần vỗ bùn đất trên mông là được rồi.
Nếu như bị té trong nước thì con vịt trên cạn giống như nàng chỉ sợ là phải chết ở nơi thâm sơn cùng cốc này.
Nàng nhịn không được thầm mắng hai câu ở trong lòng, đối với cái bồn đầy quần áo bẩn này nàng vô cùng oán hận. Quần áo cũng không quá bẩn, chỉ là Tạ Ngọc là một người cực kỳ sạch sẽ, mỗi ngày hắn đều đổi một lần áo lót, quần lót, giày vớ, trung y và áo khoác cũng phải cách ngày đổi một lần.
Hắn là người sống trong nhung lụa đã có thói quen như vậy, ngay cả khi tới thôn Tiềm Long này rồi mà vẫn không đổi được bản tính công tử của hắn.
Tạ Ngọc là nhân sĩ của đô thành, là trưởng công tử của Tạ phủ ở đô thành, cũng là nhi tử duy nhất của Tạ lão gia.
Tạ Ngọc lớn lên giống người mẹ ruột đã chết sớm của hắn, vóc người cao dài, mặt như quan ngọc. Một đôi mắt phượng, tròng mắt đen nhánh giống như điểm mực đen, đuôi mắt dài, quả nhiên là khí độ công tử ung dung phóng khoáng.
Tạ lão gia đối với vong thê tình thâm ý trọng, vong thê đi rồi, ông cũng chưa tục huyền cũng chưa nạp thiếp. Trừ bỏ vấn đề làm ăn buôn bán ra thì tất cả lực chú ý của ông đều dồn vào việc bồi dưỡng trên người nhi tử bảo bối này.
Tạ Ngọc thiên tư hơn người, ba tuổi có thể ngâm thơ, 6 tuổi có thể tính toán, Tạ lão gia cũng ký thác kỳ vọng cực cao vào Tạ Ngọc.
Tạ phủ hào hoa xa xỉ nhưng xuất thân vẫn chỉ là một giới thương hộ, nếu muốn vượt giai cấp thì nhất định phải để Tạ Ngọc đi lên con đường làm quan.
Với thiên phú và sự chăm chỉ của Tạ Ngọc thì chuyện thi đậu công danh chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Tạ Ngọc đã cẩm y ngọc thực từ nhỏ, lớn lên lại có tướng mạo tuấn tú, đọc đủ thứ thi thư, giơ tay nhấc chân đều là ý vị đoan chính.
Trong phủ có nha hoàn mưu mô xinh đẹp ngo ngoe rục rịch, thường thường ở trước mặt Tạ Ngọc giả vờ bị rơi khăn tay, hoặc là cài nhiều hơn hai đóa hoa lụa diễm lệ ở trên đầu, hy vọng có thể dẫn tới sự chú ý của vị công tử Tạ phủ này.
Nếu có thể bò lên trên giường của Tạ Ngọc thì chẳng phải sẽ được thăng chức rất nhanh sao, chẳng qua là Tạ Ngọc đều nhìn như không thấy, nhắm mắt làm ngơ. Loại thủ đoạn này hắn đã thấy nhiều, có khi hắn còn sẽ nhíu mày đi đường vòng, tựa hồ cực kỳ chán ghét.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook