Từ trước đến nay Tiếu Tri Vi chưa từng nhìn thấy sắc mặt khó coi như vậy của Tạ Ngọc, bước chân nàng vội vàng từ phòng tắm đi ra, khi nàng bước xuống bậc thang ở trong viện đã không cẩn thận vấp phải một viên đá nhỏ.Lòng bàn chân đứng không vững, nàng đập đầu phải cột đá ở bên cạnh.Trên cột đá có điêu khắc thần thú điềm lành, miệng của con thú lồi ra ghim ở trên trán nàng một lỗ hổng.

Tiếu Tri Vi che lại miệng vết thương bị đổ máu, lòng nàng vẫn còn sợ hãi giọng điệu lãnh khốc vữa nãy kia của Tạ Ngọc.Nàng âm thầm biện giải cho bản thân là do mình có mệnh nô tài cho nên mới sợ Tạ Ngọc như vậy.Nhưng khi nàng nghĩ lại, nàng lại cảm thấy Tạ Ngọc làm gì phải như thế.

Không phải chỉ gọi hắn một tiếng “Ngọc công tử” thôi sao, hắn cũng không biết trong lén lút bọn nha hoàn của Tạ phủ còn gọi hắn có bao nhiêu thân mật, buồn nôn nhiều như thế nào đâu.


Nếu hắn biết được hắn còn có danh hiệu “Ngọc Lang” ở trong miệng nhóm nha hoàn thì chẳng phải sẽ bị tức chết à?Tiếu Tri Vi lại đột nhiên thở dài một lần nữa.Khó trách tất cả bọn nha hoàn trong phủ này đều muốn bò lên trên, ai mà không muốn được làm chủ tử chứ.

Chủ tử có thể tùy ý đánh chửi bọn nô tài, mỗi tiếng nói cử động của nô tài đều phải dựa vào chủ tử.


Cảm giác người trên người thật là tốt nha.Nàng làm hỏng quy củ của Tạ Ngọc, Tiếu Tri Vi không biết hắn cứ như thế này có thể đuổi mình ra khỏi nội viện hay không? Nhưng kết quả như vậy dừng như cũng không tệ lắm, nếu như vậy thì nàng lại có thể trở về sinh hoạt câu cá của ngày xưa, mà không phải giống như bây giờ chỉ lãnh một phần tiền tiêu hàng tháng, lại đồng thời phải làm công việc vặt của mấy người.Mặc dù nàng cũng trộm lười được một ít, ví dụ như trộm giao quần áo của Tạ Ngọc cho người khác giặt.Nàng vừa nghĩ như thế thì trong lòng thoải mái hơn rất nhiều.

Đảo mắt nàng đã vứt chuyện tồi tệ của ngày hôm nay ra sau đầu không thèm để ý đến nữa.Buổi tối trước khi đi ngủ, Tiếu Tri Vi cứ theo lẽ thường xem cuốn thoại bản mới một lát mà nàng tìm người mang đến cho.

Lần này nghe nói thoại bản có kích thước kinh người, ở trong giới thoại bản đã đưa tới náo động thật lớn, cũng rất có tranh luận.Tiếu Tri Vi xem nam nam làm, nữ nữ làm, thậm chí một đống nam nữ thay phiên nhau làm loạn, sớm đã bách độc bất xâm.Mà khi nàng mở thoại bản ra, vẫn là bị kích thước to lớn trong đó làm cho kinh ngạc ngây người, bởi vì nội dung trong đó đã vượt qua phạm trù người với người, mà là người và thú.Mà thú này cũng không phải là thú bình thường mà là rồng..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương