Giang Dương đã quen Lê Hiên Vũ từ lúc trong bụng mẹ, hai bà mẹ cùng lúc mang thai bọn họ, nhà hai người vừa vặn đối diện nhau, bởi thế qua lại càng nhiều, dần dà lâu dài thì trở nên qua lại thân thiết.

Lê Hiên Vũ sinh sớm hơn Giang Dương ba tháng, mà mẹ Giang Dương khi đi kiểm tra siêu âm B thì có kết quả là một bé gái, lúc đó hai nhà còn nói đùa rằng, cứ thế rồi làm thông gia thôi.

Không nghĩ tới Giang Dương lại là một bé trai, nhà hai người còn nói trêu rằng, đáng tiếc lần thông gia này, ai mà ngờ được, Giang Dương và Lê Hiên Vũ chơi với nhau từ nhỏ tới lớn, đến cuối cùng lại chơi mãi chơi mãi đến tận trên giường chứ.

Từ phương diện nào đó mà nói, ngoại trừ không thể dẫn chứng, hai người này coi như đã giải quyết xong tâm nguyện của cha mẹ đôi bên.

A, chậm đã, tựa hồ cũng không thể nói vậy, bởi vì ───.

“Tiểu Vũ, cậu nói xem chúng ta là quan hệ gì?”

“Cậu nói đi?”

“Bạn tình?”

“Ề, hình như cũng gần giống. Lại lần nữa nào?”

“Được. Nè, tớ muốn đổi tư thế.”

“Dong dài quá, ngoan ngoãn nằm yên.”

“Cứng nhắc buồn chán không thú vị không tình cảm tính không… A! Tiểu Vũ cậu cái đồ *** loạn xấu xa ô ô ô…”

“…”

“… Hừ, ưm…”

○○○

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương