Các Đại Lão Đều Sủng Ta
-
Chương 210: Gia Sư Giúp Lam Cận Học Thêm
Thậm chí nghe nói Ma Vương Cận làm ra một quyển sách phụ đạo toán học, còn cố ý bảo Lâm Vân đi giúp cậu mua vài quyển.
Cậu cảm thấy Ma Vương Cận siêu ngầu siêu soái, chẳng những chơi cờ vây lợi hại, còn là một thiên tài toán học, mấu chốt còn là một tiểu tỷ tỷ siêu xinh đẹp (cho dù đeo khẩu trang), cho nên Cửu Bác đã lặng lẽ tôn cô làm tín ngưỡng.
"Dung Tranh ca ca anh xem, Ma Vương Cận siêu cấp lợi hại, em muốn hướng cô ấy học tập."
Cửu Bác mở đoạn video kia đưa cho Dung Tranh xem, ánh mắt Dung Tranh cũng sáng lên, lúc hắn đi tìm Chân Mộc Tình, đại chiến cờ vây đã kết thúc.
Cho nên cũng không có nhìn thấy toàn bộ quá trình, chỉ là nghe nói bị một nữ sinh tên là Ma Vương Cận hay là Mộc Chi Cận phá giải.
Bây giờ may mắn được xem đoạn video này, Dung Tranh tâm tình có chút kích động.
Thậm chí hắn còn cảm thấy nữ sinh kia... Có một cảm giác quen thuộc mạnh mẽ.
Đáng tiếc đeo khẩu trang nhìn không rõ dung mạo của cô.
"Em muốn cô ấy làm gia sư cho em?" Dung Tranh có chút đau đầu hỏi.
Cửu Bác kiên định gật đầu, "Đúng vậy, ngoại trừ cô ấy em ai cũng không muốn. ”
"Em không phải là khó xử anh với mẹ em sao? Ma Vương Cận này trông như thế nào chúng ta cũng không biết, càng không biết thân phận của cô ấy, em bảo anh đi đâu mời cô ấy? "Dung Tranh bất đắc dĩ.
Cửu Bác cũng biết đích xác có chút khó xử, liền suy nghĩ một chút nói: "Vậy chờ lần sau cô ấy lại xuất hiện, anh lại giúp em mời cô ấy tới được không? ”
Dung Tranh gập đầu, "Anh cố gắng hết sức, bất quá cô ấy có nguyện ý đến đây hay không anh cũng không dám cam đoan. ”
Theo quan điểm của hắn, tám mươi phần trăm là không chịu.
Dù sao nữ sinh kia vừa nhìn cũng là học sinh, làm sao có thời gian làm gia sư a.
*
Chớp mắt lại đến thứ Bảy.
Lam Cận ngủ rất muộn mới rời giường, xuống lầu tùy tiện ăn chút gì đó, chỉ thấy Lam Kiều Kiều dẫn theo một người đàn ông đi vào, đeo cặp kính nhã nhặn, nhưng lúc nhìn người thì cảm giác có chút hèn mọn.
Lam Cận tự động ở trong đầu tìm kiếm một chút, liền xác định thân phận của gã ta.
Anh họ Lam Kiều Kiều, cũng chính là anh trai ruột của Nghiêm Chỉ Hân, Nghiêm Tử Hàng.
Khi gã ta nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Lam Cận, lập tức liền nhìn si ngốc, quả nhiên Kiều Kiều không có lừa gạt gã, tiểu ngu xuẩn này thật đúng là biến thành đại mỹ nữ, không, là tiểu tiên nữ.
"Tiểu Cận, em còn nhớ anh không? Anh là anh họ Kiều Kiều, Nghiêm Tử Hàng. " Nghiêm Tử Hàng bộ dáng quen thuộc, tiến lên làm quen với Lam Cận.
Lam Cận ngồi trên sô pha ngâm kẹo mút, nhìn cũng lười nhìn gã ta một cái, lạnh lùng lại xa cách, "Không nhớ rõ. ”
Nghiêm Tử Hàng bị nghẹn một chút, gã ta tự nhận là bộ dạng cũng được, hơn nữa tên ngu xuẩn này không phải là một kẻ si hoa cực phẩm sao? Vậy mà không nhìn gã?
"Nếu em đã quên, vậy anh tự giới thiệu một chút, xin chào, anh là anh họ của Kiều Kiều Nghiêm Tử Hàng, cũng là ba em mời anh làm gia sư cho em, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn."
Gã ta tận lực không để cho mình biểu hiện ra nửa phần hèn mọn, nhìn còn rất giống một chính nhân quân tử, nói xong lễ phép vươn tay ra.
Gia sư?
Lam Cận theo bản năng nhíu mày, lúc này mới bố thí ngẩng đầu liếc gã ta một cái, ánh mắt vừa lạnh lùng vừa ghét bỏ, "Không cần. ”
"Chị, ba cũng là vì tốt cho chị, lấy thành tích học tập của chị hiện tại căn bản không thi được một trường đại học tốt, cho nên chị vẫn là ngoan ngoãn nghe ba an bài đi? Ba nói, với trí thông minh của chị, chị nên sớm có thể bắt kịp với việc học. ”
Lam Kiều Kiều tận tình khuyên bảo.
Thẩm Dung cũng vội vàng đi tới, nhìn vẻ mặt hiền mẫu, khuyên nhủ: "Tiểu Cận, ta biết con là một đứa trẻ ngoan, hiện tại thành tích học tập kém một chút cũng không sao, dù sao chúng ta còn thời gian không phải sao? Hãy để Tử Hàng giúp con học thêm tốt, miễn là con chịu chăm chỉ, tương lai để vào trường đại học lý tưởng chắc chắn là không có vấn đề. ”
Cậu cảm thấy Ma Vương Cận siêu ngầu siêu soái, chẳng những chơi cờ vây lợi hại, còn là một thiên tài toán học, mấu chốt còn là một tiểu tỷ tỷ siêu xinh đẹp (cho dù đeo khẩu trang), cho nên Cửu Bác đã lặng lẽ tôn cô làm tín ngưỡng.
"Dung Tranh ca ca anh xem, Ma Vương Cận siêu cấp lợi hại, em muốn hướng cô ấy học tập."
Cửu Bác mở đoạn video kia đưa cho Dung Tranh xem, ánh mắt Dung Tranh cũng sáng lên, lúc hắn đi tìm Chân Mộc Tình, đại chiến cờ vây đã kết thúc.
Cho nên cũng không có nhìn thấy toàn bộ quá trình, chỉ là nghe nói bị một nữ sinh tên là Ma Vương Cận hay là Mộc Chi Cận phá giải.
Bây giờ may mắn được xem đoạn video này, Dung Tranh tâm tình có chút kích động.
Thậm chí hắn còn cảm thấy nữ sinh kia... Có một cảm giác quen thuộc mạnh mẽ.
Đáng tiếc đeo khẩu trang nhìn không rõ dung mạo của cô.
"Em muốn cô ấy làm gia sư cho em?" Dung Tranh có chút đau đầu hỏi.
Cửu Bác kiên định gật đầu, "Đúng vậy, ngoại trừ cô ấy em ai cũng không muốn. ”
"Em không phải là khó xử anh với mẹ em sao? Ma Vương Cận này trông như thế nào chúng ta cũng không biết, càng không biết thân phận của cô ấy, em bảo anh đi đâu mời cô ấy? "Dung Tranh bất đắc dĩ.
Cửu Bác cũng biết đích xác có chút khó xử, liền suy nghĩ một chút nói: "Vậy chờ lần sau cô ấy lại xuất hiện, anh lại giúp em mời cô ấy tới được không? ”
Dung Tranh gập đầu, "Anh cố gắng hết sức, bất quá cô ấy có nguyện ý đến đây hay không anh cũng không dám cam đoan. ”
Theo quan điểm của hắn, tám mươi phần trăm là không chịu.
Dù sao nữ sinh kia vừa nhìn cũng là học sinh, làm sao có thời gian làm gia sư a.
*
Chớp mắt lại đến thứ Bảy.
Lam Cận ngủ rất muộn mới rời giường, xuống lầu tùy tiện ăn chút gì đó, chỉ thấy Lam Kiều Kiều dẫn theo một người đàn ông đi vào, đeo cặp kính nhã nhặn, nhưng lúc nhìn người thì cảm giác có chút hèn mọn.
Lam Cận tự động ở trong đầu tìm kiếm một chút, liền xác định thân phận của gã ta.
Anh họ Lam Kiều Kiều, cũng chính là anh trai ruột của Nghiêm Chỉ Hân, Nghiêm Tử Hàng.
Khi gã ta nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Lam Cận, lập tức liền nhìn si ngốc, quả nhiên Kiều Kiều không có lừa gạt gã, tiểu ngu xuẩn này thật đúng là biến thành đại mỹ nữ, không, là tiểu tiên nữ.
"Tiểu Cận, em còn nhớ anh không? Anh là anh họ Kiều Kiều, Nghiêm Tử Hàng. " Nghiêm Tử Hàng bộ dáng quen thuộc, tiến lên làm quen với Lam Cận.
Lam Cận ngồi trên sô pha ngâm kẹo mút, nhìn cũng lười nhìn gã ta một cái, lạnh lùng lại xa cách, "Không nhớ rõ. ”
Nghiêm Tử Hàng bị nghẹn một chút, gã ta tự nhận là bộ dạng cũng được, hơn nữa tên ngu xuẩn này không phải là một kẻ si hoa cực phẩm sao? Vậy mà không nhìn gã?
"Nếu em đã quên, vậy anh tự giới thiệu một chút, xin chào, anh là anh họ của Kiều Kiều Nghiêm Tử Hàng, cũng là ba em mời anh làm gia sư cho em, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn."
Gã ta tận lực không để cho mình biểu hiện ra nửa phần hèn mọn, nhìn còn rất giống một chính nhân quân tử, nói xong lễ phép vươn tay ra.
Gia sư?
Lam Cận theo bản năng nhíu mày, lúc này mới bố thí ngẩng đầu liếc gã ta một cái, ánh mắt vừa lạnh lùng vừa ghét bỏ, "Không cần. ”
"Chị, ba cũng là vì tốt cho chị, lấy thành tích học tập của chị hiện tại căn bản không thi được một trường đại học tốt, cho nên chị vẫn là ngoan ngoãn nghe ba an bài đi? Ba nói, với trí thông minh của chị, chị nên sớm có thể bắt kịp với việc học. ”
Lam Kiều Kiều tận tình khuyên bảo.
Thẩm Dung cũng vội vàng đi tới, nhìn vẻ mặt hiền mẫu, khuyên nhủ: "Tiểu Cận, ta biết con là một đứa trẻ ngoan, hiện tại thành tích học tập kém một chút cũng không sao, dù sao chúng ta còn thời gian không phải sao? Hãy để Tử Hàng giúp con học thêm tốt, miễn là con chịu chăm chỉ, tương lai để vào trường đại học lý tưởng chắc chắn là không có vấn đề. ”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook