Cả Người Đều Là Bảo
-
Chương 14: Manh vật và lời tuyên bố
Nhậm Sinh quả thực thích mấy bộ y phục xinh đẹp mà Thẩm Thu Thạch chọn cho mình, cậu thấy nó đẹp hơn nhiều so với mấy bộ tây trang màu chỉ có vài màu đơn điệu, đặc biệt là mấy bộ quần áo mặc ở nhà có tạo hình động vật, lại khiến cậu càng thích hơn.
Lúc trước Nhậm Sinh cứ luôn nghĩ, giá như mình không phải là một củ nhân sâm tinh mà là hổ tinh hay báo tinh vân vân thì tốt biết mấy, lúc trước ở Tu Chân Giới có một con hổ tinh, tu luyện mới mười ngàn năm đã xưng bá một cõi yêu tinh giới, đánh đâu thắng đó cơ hồ là thiên hạ vô địch. Còn cậu? Nhân sâm mười ngàn năm bộ dạng chỉ cỡ một đứa bé xíu xiu.
Lúc sư phụ phi thăng thì cậu cũng đã mấy vạn tuổi, nhưng cơ thể chỉ cao tới đầu gối sư phụ, đặt ở thế giới nhân loại phỏng chừng chỉ tương đương một đứa bé mới cai sữa, thiệt là còn bi kịch nào bằng…
Đáng tiếc, cậu vĩnh viễn cũng không thay đổi được chủng tộc của mình, cho nên…
Mặc vào quấn áo bộ con hổ, sờ sờ lớp vải mô phỏng bên ngoài, Nhậm Sinh vẻ mặt đắc ý dào dạt ngắm mình trong gương, còn không quên lắc lắc cái mông để cho cái đuôi cảm ứng sau lưng làm ra các loại động tác tương ứng nữa. Bộ dáng của mình bây giờ nhìn chẳng khác gì một con hổ tinh, uy
phong lẫm lẫm!!
Nhậm Sinh lắc lư cái đuôi, xoay người đi xem mấy bộ quần áo khác.
Thẩm Thu Thạch nhìn một màn này, cảm giác trái tim mình như muốn tan chảy!! Con trai của bà từ bé đã là cái ông cụ non, mới ba bốn tuổi đòi mặc đồ vest thắt nơ giả làm người lớn, tuy như vậy cũng cảm giác đáng yêu lạ, nhưng mà cuối cùng vẫn là khiến Thẩm Thu Thạch tiếc nuối, bởi vì không giống như bà đã từng tưởng tượng, có thể mua cho con trai mặc những bộ áo theo ý mình. Cơ mà bây giờ, tiếc nuối của bà rốt cuộc cũng được đền bù rồi!
“Tiểu Nhậm, lại thử bộ này xem, bộ đồ hồ ly này không những có thể cử động cái đuôi, hai lỗ tai cũng có thể nhúc nhích nữa!” Thẩm Thu Thạch đưa tay đẩy nhẹ hai lỗ tai hồ ly trên bộ y phục, hai lỗ tai vốn đang dựng thẳng liền hơi hơi uốn lại, giống như xấu hổ thẹn thùng, thoạt nhìn y hệt như thật.
Hai mắt Nhậm Sinh lập tức sáng ngời, nếu mặc cái này vào có phải mình liền biến thành hồ ly tinh trong truyền thuyết không? Hồ ly tinh đó! Sư phụ bảo hồ ly tinh là xinh đẹp nhất!
Bộ hồ ly này rất đơn giản, chỉ có một lớp áo khoác ngoài làm bằng vải mô phỏng lớp da hồ ly cùng với mũ nón kèm theo hai lỗ tai, phía dưới là quần bó đùi mô phỏng da, sau lưng còn gắn một cái đuôi xoã tung đỏ rực như
lửa. Nhậm Sinh mặc vào quần áo, dưới chân mang vào một đôi giày da nho nhỏ, không những phô ra toàn bộ dáng người nhỏ xinh của mình, còn khiến người khác vừa nhìn liền cảm thấy siêu đáng yêu, gương mặt nho nhỏ phì phì lại trắng nõn phủ lên lớp da đỏ rực càng thêm tinh xảo.
Thẩm Thu Thạch quả thực chỉ hận không thể lập tức ôm Nhậm Sinh hôn vài cái!
“Ồ, đây chẳng phải là Triệu phu nhân sao? Con trai nằm liệt trên giường như vậy mà bà vẫn còn tâm tình đi mua sắm nhỉ?” Người nói là một phu nhân dáng người cao gầy với mái tóc nâu nhạt, vừa nói vừa gợi lên khoé miệng, nhưng đáy mắt lại hoàn toàn không có ý cười.
“Chuyện chúng tôi không phiền tới phu nhân lo lắng, phu nhân vẫn là trở về quan tâm con trai cùng con dâu tương lai của mình hơn một chút đi.” Thẩm Thu Thạch nói, ánh mắt nhìn thoáng qua Ôn Duyệt đang đứng sau lưng phu nhân Locke.
Thẩm Thu Thạch quả thực không thể không thừa nhận, cô gái Ôn Duyệt này rất có bản lĩnh. Lần trước chuyện xấu truyền ra ngoài, bà cứ đinh ninh cho là nhà Locke nhất định không chấp nhận con trai mình lấy Ôn Duyệt, hơn nữa Ôn Duyệt cũng sẽ khó mà rửa sạch thanh danh của mình, kết quả…
Tuy hiện tại trên mạng vẫn còn rất nhiều người chỉ trích Ôn Duyệt, nhưng ít hơn so với lúc trước
nhiều lắm…
Thậm chí cô ta còn có thể cùng phu nhân Locke đi dạo phố.
“Con trai của tôi đang yên lành, việc gì phải quan tâm?” Phu nhân Locke nói, lại nhìn cổ tay Thẩm Thu Thạch “Triệu phu nhân, bà nói khích tôi như vậy, chẳng lẽ lại muốn dùng thủ đoạn bỉ ổi nào đó nữa sao?”
“Ở nhà của mình quay cái video mà thôi, không đáng gọi là thủ đoạn nữa chứ đừng nói đến bỉ ổi. Có một số người xông vào nhà người khác làm ra những trò bỉ ổi lại còn không cho người ta nói ra, đây mới gọi là bỉ ổi hèn hạ đi?” Thẩm Thu Thạch khẽ cười nói.
Phu nhân Locke trên mặt xuất hiện vẻ nghi hoặc, tại sao Thẩm Thu Thạch lại biểu hiện như vậy… Chẳng lẽ là ‘vỡ rồi thì không sợ nát’ nữa?
Cũng đúng, nếu Thẩm Thu Thạch thực sự mất đi chồng cùng con trai, phỏng chừng chuyện gì cũng dám làm… Nhìn thấy bộ dáng mạnh mẽ của Thẩm Thu Thạch, không hiểu sao phu nhân Locke có chút chột dạ, không dám tiếp tục dùng lời nói đả kích đối phương…
“Dì Thẩm, dì thật sự phải tiếp tục bức bách cháu như vậy sao?” Ôn Duyệt mở to hai mắt, hốc mắt lập tức đỏ ứng, nhưng ánh mắt liếc về phía Nhậm Sinh lại tràn đầy âm độc.
Mấy ngày gần đây Ôn Duyệt trôi qua thật sự không được an ổn lắm.
Từ sau lần Thẩm Thu Thạch tung ra đoạn video trực tiếp kia,
Ôn Duyệt lập tức mất đi một lượng lớn fan hâm mộ, dù cho sau đó cô nàng lập tức tìm cách chữa cháy, thậm chí nghĩ ra cách đến bệnh viện làm tình nguyện viên cũng không thể cứu vãn được bao nhiêu.
Bị người bệnh cố ý gây sự, ra ngoài đường bị truyền thông chặn phỏng vấn, bị những người sùng bái Triệu Lăng Vũ căm thù… đối mặt với tất cả những chuyện này, cô nàng không những không được nổi giận, còn phải mỉm cười đáp lại… Dù cho trước giờ Ôn Duyệt vốn quen ẩn nhẫn, cũng nhịn không được muốn nổi điên.
Âm thầm truyền ảnh vừa chụp lên mạng, Ôn Duyệt ngẩng đầu mỉm cười “Dì Thẩm, lúc trước dì bức bách cháu phải gả cho con trai dì, bây giờ dì lại mặc kệ Lăng Vũ nằm liệt giường ở nhà, một mình đi mua sắm như vậy…”
Ôn Duyệt vừa dứt lời, đột nhiên có rất nhiều phóng viên truyền thông từ bên ngoài xông vào. Phu nhân Locke thấy như vậy lập tức biến sắc, mà Thẩm Thu Thạch thì lại hừ lạnh một tiếng.
“Phu nhân Locke, ngài và Ôn tiểu thư cùng nhau đi dạo phố như vậy, có phải là muốn ngụ ý báo cho mọi người biết chuyện mừng của Ôn tiểu thư cùng Nhị thiếu gia sắp đến hay không?”
“Triệu phu nhân, ngài ra ngoài dạo phố như vậy, là muốn tỏ vẻ thân thể của Nguyên soái đại nhân đã chuyển biến tốt
hơn phải hay không?”
“Triệu phu nhân, đứng bên cạnh ngài có phải là người Kayi đến từ liên minh tự do không? Khi nào thì cậu ta và Nguyên soái sẽ kết hôn?”
…
Đủ các loại vấn đề ùn ùn đổ ập xuống người của cả hai phe, phu nhân Locke sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Kỳ thật lần này bà cũng không phải dẫn theo Ôn Duyệt đi dạo phố, thực tế là bà chỉ vô tình gặp được Ôn Duyệt trước lúc đụng mặt Thẩm Thu Thạch có vài phút.
Lúc ấy biểu hiện Ôn Duyệt rất thành khẩn, gần như hạ thấp mình, cho nên bà mới miễn cưỡng dẫn theo cùng… Hiện tại xem ra bản thân mình đã trúng kế của Ôn Duyệt, đám phóng viên này chắc chắn là do cô ta an bày.
Không dưng lại có nhiều phóng viên ẩn nấp xung quanh như vậy, nếu không phải tình cờ đụng phải Thẩm Thu Thạch, sợ là không mất bao lâu, tin tức phu nhân Locke dạo phố cùng Ôn Duyệt chắc chắn sẽ tung bay đầy trời!
Không, hiện tại tin tức vẫn sẽ tung bay đầy trời, chỉ là kèm theo tin Thẩm Thu Thạch mang theo đứa con dâu người Kayi đi dạo phố nữa thôi…
Phu nhân Locke đoán không sai, đám phóng viên này quả thực là do Ôn Duyệt âm thầm tìm người báo tin, trong số đó thậm chí còn trộn lẫn không ít người của Ôn gia. Chính những người này hiện tại đang ra sức đề ra với Thẩm Thu Thạch những câu hỏi
chói tai “Triệu phu nhận, tình huống của Triệu gia hiện thời vô cùng nguy cấp, ngài lại dẫn theo người khác vui vẻ đi dạo phố mua sắm, có phải trong lòng đã suy tính đường ra khác phải không?”
“Triệu phu nhân, ngài rời đi khỏi đại trạch Triệu gia có phải là do sợ hãi dị năng của Nguyên soái đại nhân mất khống chế không?”
“Triệu phu nhân, có phải ngài dự định thoát ly khỏi Triệu gia hay không?”
“Triệu phu nhân, người Kayi bên cạnh ngài có phải có vấn đề về đầu óc không?”
…
Những vấn đề này, rõ ràng là đang trực tiếp chỉ trích Thẩm Thu Thạch.
Thẩm Thu Thạch đối với việc này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, đưa mắt nhìn thấy rất nhiều người đều đang mở thu hình trực tiếp, bà liền cười khẽ nói “Sức tưởng tượng của mọi người giống như phong phú đến quá mức đấy nhỉ?”
“Vậy Triệu phu nhân, ngài giải thích thế nào về hành vi của mình?”
“Tại sao tôi phải giải thích hành vi của mình? Giả sử là các người bị thương, các người hi vọng thân nhân của mình túc trực bên cạnh khóc lóc sướt mướt, hay là hi vọng bọn họ kiên cường mạnh mẽ, dũng cảm đối diện với thực tế? Còn về những vấn đề khác, tôi chỉ có thể nói tôi vĩnh viễn sẽ là người của Triệu gia, cả Nhậm Sinh nữa, cậu ấy cũng sẽ là người của Triệu gia vĩnh viễn.” Thẩm Thu Thạch cầm lấy tay Nhậm Sinh “Đứa bé này về sau sẽ như là con trai của Triệu gia, nếu có người nào dám phỉ báng hay vũ nhục Nhậm Sinh, Triệu gia sẽ dùng mọi thủ đoạn để bảo vệ cậu ấy.”
Nếu như Triệu gia bọn họ đã thừa nhận Nhậm Sinh, tự nhiên phải khiến cả liên bang nhân loại biết điều này.
Thêm vào đó, công khai thân phận của Nhậm Sinh nhưng lại không nhắc đến liên minh tự do một câu nửa chữ, cũng là muốn ngầm cảnh cáo Thương hội Kinh Cức nếu khôn ngoan thì nên bày ra trò gì đến.
=================
Lúc trước Nhậm Sinh cứ luôn nghĩ, giá như mình không phải là một củ nhân sâm tinh mà là hổ tinh hay báo tinh vân vân thì tốt biết mấy, lúc trước ở Tu Chân Giới có một con hổ tinh, tu luyện mới mười ngàn năm đã xưng bá một cõi yêu tinh giới, đánh đâu thắng đó cơ hồ là thiên hạ vô địch. Còn cậu? Nhân sâm mười ngàn năm bộ dạng chỉ cỡ một đứa bé xíu xiu.
Lúc sư phụ phi thăng thì cậu cũng đã mấy vạn tuổi, nhưng cơ thể chỉ cao tới đầu gối sư phụ, đặt ở thế giới nhân loại phỏng chừng chỉ tương đương một đứa bé mới cai sữa, thiệt là còn bi kịch nào bằng…
Đáng tiếc, cậu vĩnh viễn cũng không thay đổi được chủng tộc của mình, cho nên…
Mặc vào quấn áo bộ con hổ, sờ sờ lớp vải mô phỏng bên ngoài, Nhậm Sinh vẻ mặt đắc ý dào dạt ngắm mình trong gương, còn không quên lắc lắc cái mông để cho cái đuôi cảm ứng sau lưng làm ra các loại động tác tương ứng nữa. Bộ dáng của mình bây giờ nhìn chẳng khác gì một con hổ tinh, uy
phong lẫm lẫm!!
Nhậm Sinh lắc lư cái đuôi, xoay người đi xem mấy bộ quần áo khác.
Thẩm Thu Thạch nhìn một màn này, cảm giác trái tim mình như muốn tan chảy!! Con trai của bà từ bé đã là cái ông cụ non, mới ba bốn tuổi đòi mặc đồ vest thắt nơ giả làm người lớn, tuy như vậy cũng cảm giác đáng yêu lạ, nhưng mà cuối cùng vẫn là khiến Thẩm Thu Thạch tiếc nuối, bởi vì không giống như bà đã từng tưởng tượng, có thể mua cho con trai mặc những bộ áo theo ý mình. Cơ mà bây giờ, tiếc nuối của bà rốt cuộc cũng được đền bù rồi!
“Tiểu Nhậm, lại thử bộ này xem, bộ đồ hồ ly này không những có thể cử động cái đuôi, hai lỗ tai cũng có thể nhúc nhích nữa!” Thẩm Thu Thạch đưa tay đẩy nhẹ hai lỗ tai hồ ly trên bộ y phục, hai lỗ tai vốn đang dựng thẳng liền hơi hơi uốn lại, giống như xấu hổ thẹn thùng, thoạt nhìn y hệt như thật.
Hai mắt Nhậm Sinh lập tức sáng ngời, nếu mặc cái này vào có phải mình liền biến thành hồ ly tinh trong truyền thuyết không? Hồ ly tinh đó! Sư phụ bảo hồ ly tinh là xinh đẹp nhất!
Bộ hồ ly này rất đơn giản, chỉ có một lớp áo khoác ngoài làm bằng vải mô phỏng lớp da hồ ly cùng với mũ nón kèm theo hai lỗ tai, phía dưới là quần bó đùi mô phỏng da, sau lưng còn gắn một cái đuôi xoã tung đỏ rực như
lửa. Nhậm Sinh mặc vào quần áo, dưới chân mang vào một đôi giày da nho nhỏ, không những phô ra toàn bộ dáng người nhỏ xinh của mình, còn khiến người khác vừa nhìn liền cảm thấy siêu đáng yêu, gương mặt nho nhỏ phì phì lại trắng nõn phủ lên lớp da đỏ rực càng thêm tinh xảo.
Thẩm Thu Thạch quả thực chỉ hận không thể lập tức ôm Nhậm Sinh hôn vài cái!
“Ồ, đây chẳng phải là Triệu phu nhân sao? Con trai nằm liệt trên giường như vậy mà bà vẫn còn tâm tình đi mua sắm nhỉ?” Người nói là một phu nhân dáng người cao gầy với mái tóc nâu nhạt, vừa nói vừa gợi lên khoé miệng, nhưng đáy mắt lại hoàn toàn không có ý cười.
“Chuyện chúng tôi không phiền tới phu nhân lo lắng, phu nhân vẫn là trở về quan tâm con trai cùng con dâu tương lai của mình hơn một chút đi.” Thẩm Thu Thạch nói, ánh mắt nhìn thoáng qua Ôn Duyệt đang đứng sau lưng phu nhân Locke.
Thẩm Thu Thạch quả thực không thể không thừa nhận, cô gái Ôn Duyệt này rất có bản lĩnh. Lần trước chuyện xấu truyền ra ngoài, bà cứ đinh ninh cho là nhà Locke nhất định không chấp nhận con trai mình lấy Ôn Duyệt, hơn nữa Ôn Duyệt cũng sẽ khó mà rửa sạch thanh danh của mình, kết quả…
Tuy hiện tại trên mạng vẫn còn rất nhiều người chỉ trích Ôn Duyệt, nhưng ít hơn so với lúc trước
nhiều lắm…
Thậm chí cô ta còn có thể cùng phu nhân Locke đi dạo phố.
“Con trai của tôi đang yên lành, việc gì phải quan tâm?” Phu nhân Locke nói, lại nhìn cổ tay Thẩm Thu Thạch “Triệu phu nhân, bà nói khích tôi như vậy, chẳng lẽ lại muốn dùng thủ đoạn bỉ ổi nào đó nữa sao?”
“Ở nhà của mình quay cái video mà thôi, không đáng gọi là thủ đoạn nữa chứ đừng nói đến bỉ ổi. Có một số người xông vào nhà người khác làm ra những trò bỉ ổi lại còn không cho người ta nói ra, đây mới gọi là bỉ ổi hèn hạ đi?” Thẩm Thu Thạch khẽ cười nói.
Phu nhân Locke trên mặt xuất hiện vẻ nghi hoặc, tại sao Thẩm Thu Thạch lại biểu hiện như vậy… Chẳng lẽ là ‘vỡ rồi thì không sợ nát’ nữa?
Cũng đúng, nếu Thẩm Thu Thạch thực sự mất đi chồng cùng con trai, phỏng chừng chuyện gì cũng dám làm… Nhìn thấy bộ dáng mạnh mẽ của Thẩm Thu Thạch, không hiểu sao phu nhân Locke có chút chột dạ, không dám tiếp tục dùng lời nói đả kích đối phương…
“Dì Thẩm, dì thật sự phải tiếp tục bức bách cháu như vậy sao?” Ôn Duyệt mở to hai mắt, hốc mắt lập tức đỏ ứng, nhưng ánh mắt liếc về phía Nhậm Sinh lại tràn đầy âm độc.
Mấy ngày gần đây Ôn Duyệt trôi qua thật sự không được an ổn lắm.
Từ sau lần Thẩm Thu Thạch tung ra đoạn video trực tiếp kia,
Ôn Duyệt lập tức mất đi một lượng lớn fan hâm mộ, dù cho sau đó cô nàng lập tức tìm cách chữa cháy, thậm chí nghĩ ra cách đến bệnh viện làm tình nguyện viên cũng không thể cứu vãn được bao nhiêu.
Bị người bệnh cố ý gây sự, ra ngoài đường bị truyền thông chặn phỏng vấn, bị những người sùng bái Triệu Lăng Vũ căm thù… đối mặt với tất cả những chuyện này, cô nàng không những không được nổi giận, còn phải mỉm cười đáp lại… Dù cho trước giờ Ôn Duyệt vốn quen ẩn nhẫn, cũng nhịn không được muốn nổi điên.
Âm thầm truyền ảnh vừa chụp lên mạng, Ôn Duyệt ngẩng đầu mỉm cười “Dì Thẩm, lúc trước dì bức bách cháu phải gả cho con trai dì, bây giờ dì lại mặc kệ Lăng Vũ nằm liệt giường ở nhà, một mình đi mua sắm như vậy…”
Ôn Duyệt vừa dứt lời, đột nhiên có rất nhiều phóng viên truyền thông từ bên ngoài xông vào. Phu nhân Locke thấy như vậy lập tức biến sắc, mà Thẩm Thu Thạch thì lại hừ lạnh một tiếng.
“Phu nhân Locke, ngài và Ôn tiểu thư cùng nhau đi dạo phố như vậy, có phải là muốn ngụ ý báo cho mọi người biết chuyện mừng của Ôn tiểu thư cùng Nhị thiếu gia sắp đến hay không?”
“Triệu phu nhân, ngài ra ngoài dạo phố như vậy, là muốn tỏ vẻ thân thể của Nguyên soái đại nhân đã chuyển biến tốt
hơn phải hay không?”
“Triệu phu nhân, đứng bên cạnh ngài có phải là người Kayi đến từ liên minh tự do không? Khi nào thì cậu ta và Nguyên soái sẽ kết hôn?”
…
Đủ các loại vấn đề ùn ùn đổ ập xuống người của cả hai phe, phu nhân Locke sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Kỳ thật lần này bà cũng không phải dẫn theo Ôn Duyệt đi dạo phố, thực tế là bà chỉ vô tình gặp được Ôn Duyệt trước lúc đụng mặt Thẩm Thu Thạch có vài phút.
Lúc ấy biểu hiện Ôn Duyệt rất thành khẩn, gần như hạ thấp mình, cho nên bà mới miễn cưỡng dẫn theo cùng… Hiện tại xem ra bản thân mình đã trúng kế của Ôn Duyệt, đám phóng viên này chắc chắn là do cô ta an bày.
Không dưng lại có nhiều phóng viên ẩn nấp xung quanh như vậy, nếu không phải tình cờ đụng phải Thẩm Thu Thạch, sợ là không mất bao lâu, tin tức phu nhân Locke dạo phố cùng Ôn Duyệt chắc chắn sẽ tung bay đầy trời!
Không, hiện tại tin tức vẫn sẽ tung bay đầy trời, chỉ là kèm theo tin Thẩm Thu Thạch mang theo đứa con dâu người Kayi đi dạo phố nữa thôi…
Phu nhân Locke đoán không sai, đám phóng viên này quả thực là do Ôn Duyệt âm thầm tìm người báo tin, trong số đó thậm chí còn trộn lẫn không ít người của Ôn gia. Chính những người này hiện tại đang ra sức đề ra với Thẩm Thu Thạch những câu hỏi
chói tai “Triệu phu nhận, tình huống của Triệu gia hiện thời vô cùng nguy cấp, ngài lại dẫn theo người khác vui vẻ đi dạo phố mua sắm, có phải trong lòng đã suy tính đường ra khác phải không?”
“Triệu phu nhân, ngài rời đi khỏi đại trạch Triệu gia có phải là do sợ hãi dị năng của Nguyên soái đại nhân mất khống chế không?”
“Triệu phu nhân, có phải ngài dự định thoát ly khỏi Triệu gia hay không?”
“Triệu phu nhân, người Kayi bên cạnh ngài có phải có vấn đề về đầu óc không?”
…
Những vấn đề này, rõ ràng là đang trực tiếp chỉ trích Thẩm Thu Thạch.
Thẩm Thu Thạch đối với việc này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, đưa mắt nhìn thấy rất nhiều người đều đang mở thu hình trực tiếp, bà liền cười khẽ nói “Sức tưởng tượng của mọi người giống như phong phú đến quá mức đấy nhỉ?”
“Vậy Triệu phu nhân, ngài giải thích thế nào về hành vi của mình?”
“Tại sao tôi phải giải thích hành vi của mình? Giả sử là các người bị thương, các người hi vọng thân nhân của mình túc trực bên cạnh khóc lóc sướt mướt, hay là hi vọng bọn họ kiên cường mạnh mẽ, dũng cảm đối diện với thực tế? Còn về những vấn đề khác, tôi chỉ có thể nói tôi vĩnh viễn sẽ là người của Triệu gia, cả Nhậm Sinh nữa, cậu ấy cũng sẽ là người của Triệu gia vĩnh viễn.” Thẩm Thu Thạch cầm lấy tay Nhậm Sinh “Đứa bé này về sau sẽ như là con trai của Triệu gia, nếu có người nào dám phỉ báng hay vũ nhục Nhậm Sinh, Triệu gia sẽ dùng mọi thủ đoạn để bảo vệ cậu ấy.”
Nếu như Triệu gia bọn họ đã thừa nhận Nhậm Sinh, tự nhiên phải khiến cả liên bang nhân loại biết điều này.
Thêm vào đó, công khai thân phận của Nhậm Sinh nhưng lại không nhắc đến liên minh tự do một câu nửa chữ, cũng là muốn ngầm cảnh cáo Thương hội Kinh Cức nếu khôn ngoan thì nên bày ra trò gì đến.
=================
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook