Ninh Tiểu Ngư rầu rĩ ra mặt: “Nhìn thứ không nên nhìn sẽ bị đau mắt hột.”

Hệ thống tình yêu phản bác: [Sao có thể gọi đây là thứ không nên nhìn được chứ? Rõ ràng đây là phúc lợi lớn! Hơn nữa còn là phúc lợi lớn mà chỉ mình cô mới có, như vậy vẫn chưa đủ tốt hay sao? Nếu là người khác thì đã sung sướng vỗ đùi từ lâu rồi!]

Ngay từ đầu Ninh Tiểu Ngư đã cảm thấy mình không thể làm như vậy rồi.

Sau khi cô nhác trông thấy dường như trên lưng của Ảnh đế có một vết sẹo tương đối dài thì cảm giác này lại càng mãnh liệt hơn nữa.

Trong tình huống như thế nào thì mới để lại một vết sẹo dài đến như vậy chứ? Hơn nữa, dựa vào màu sắc của vết sẹo thì có lẽ nó đã có từ rất lâu.

Đây không phải điều là mà một cá muối nên tìm hiểu.

Ninh Tiểu Ngư thở dài: “Ở trong phim cổ trang, người biết quá nhiều bí mật thường không sống quá ba tập.”

Hệ thống tình yêu cười híp mắt nói: “Vậy thì phải xem nhân vật của cô đóng vai trò gì trong phim.

Nếu là nhân vật phụ thì đúng là không sống nổi qua ba tập nhưng nếu là nữ chính thì cho dù cô có biết rất nhiều bí mật cũng vẫn có thể sống bình an mãi mãi.”

Xưa nay Ninh Tiểu Ngư không cho rằng mình có số làm nữ chính.

Cô chẳng buồn phản bác lời hệ thống nói.

Nhân lúc thời gian đếm ngược vẫn chưa hết, cô định bụng tranh thủ chọn cho xong.

Ninh Tiểu Ngư vốn muốn chọn phương án B nhưng rất không may, cô lại bị trượt tay.

Không ngờ, cô lại bị, trượt tay!

Ngón tay của cô lướt qua phương án B, nhấp vào phương án bên dưới B, chính là phương án C.

Nếu là lúc bình thường thì có trượt tay cũng chẳng sao, ai mà chẳng có lúc sơ ý đúng không? Dù có là học sinh cực giỏi thì cũng có lúc viết sai, chọn sai phương án cơ mà.

Thế nhưng vấn đề là cô lại trượt tay vào đúng lúc quan trọng như thế này.

Ninh Tiểu Ngư vội hỏi: “Tôi lỡ chọn nhầm mất rồi, liệu tôi có thể chọn lại phương án khác được không?”

Hệ thống tình yêu đáp ngay không chút nghĩ ngợi: [Đương nhiên là không rồi cô gái ơi.

Cô đã chọn phương án này rồi, vậy chỉ có thể nói rằng tất cả đều là do bàn tay vận mệnh sắp đặt mà thôi.]

Cô không ngờ một sản phẩm của nền văn minh vũ trụ lại có thể mở miệng ra nói tới hai chữ “vận mệnh”.

Thôi vậy, đã chọn C rồi thì đành chấp nhận là C vậy.

Lần sau cô cần phải chú ý hơn, không thể chọn nhầm nữa.

Sau một hồi cố gắng tìm ra cái may trong cái rủi, cô tự động viên mình, ít nhất là cô không chọn phương án A, nếu không thì đã phải hô lên “Hi, chồng” để chào Lục Kinh Độ rồi.

Ninh Tiểu Ngư không vội làm việc ngay mà định bụng sẽ hoàn thành nhiệm vụ hệ thống tình yêu giao cho mình trước.

Có điều đúng lúc này, cô lại tình cờ phát hiện ra cách cô một quãng không xa có một dãy thiết bị mát xa.

Phải công nhận là chủ nhân của ngôi biệt thự này thực sự rất biết cách hưởng thụ, còn bố trí cả thiết bị mát xa ở một nơi như bể bơi.

Cô lại đằng đó kiểm tra thử, không hề tìm thấy nước trái cây hay bất kỳ đồ uống gì ở gần thiết bị mát xa.

Điều này chứng tỏ Ảnh đế hẳn là chưa từng ngồi ở đây.

Không có ai ngồi ở chỗ này, vậy thì cô có thể ngồi đây một lát.

Nghĩ vậy, cô quyết định ngồi xuống chiếc ghế mát xa gần mình nhất.

Máy mát xa trong biệt thự đương nhiên cũng khác máy mát xa ở những nơi khác.

Máy mát xa ở nơi công cộng bắt buộc phải quét mã QR thanh toán mới có thể sử dụng, còn máy mát xa ở đây thì không cần làm vậy.

Toàn bộ đều miễn phí.

Muốn nằm mát xa bao lâu cũng được.

Ninh Tiểu Ngư đang định lấy điện thoại ra chụp ảnh thì đúng lúc này, một người máy lướt tới sát bên cạnh cô.

Người máy này có chiếc đầu tròn vo trông cực kỳ đáng yêu, vị trí của hai con mắt lóe lên ánh sáng màu xanh da trời, điều này có nghĩa nó đang hoạt động.


Ninh Tiểu Ngư không biết người máy này đã xuất hiện ở đây như thế nào.

Chẳng lẽ nó đã ở đây ngay từ đầu rồi ư?

Trong lúc Ninh Tiểu Ngư vẫn còn chưa nghĩ ra câu trả lời thì đột nhiên người máy “cạch” một tiếng, mở chiếc bụng sắt của nó ra.

Âm thanh điện tử non nớt giống như giọng nói của một bé gái vang lên: “Xin mời nhận đồ ăn.”

Ninh Tiểu Ngư nhìn vào bên trong.

Bên trong bụng người máy có một chai sữa bò, một gói khoai tây chiên và một gói hoa quả sấy.

Theo bản năng, cô chỉ tay vào người mình: “Những thứ này là dành cho tôi à?”

“Những thứ này là dành cho vị khách số bảy.”

Ninh Tiểu Ngư bất giác nhìn về phía tay vịn.

Lúc này cô mới trông thấy trên chiếc ghế mát xa không có dán mã QR nhưng có đánh mã số.

Mã số của chiếc ghế mát xa này là 7.

Có lẽ vì cô đã ngồi xuống ghế nên mới kích hoạt chương trình tiếp khách tự động của người máy.

Cô lấy đồ ra khỏi bụng người máy: “Cảm ơn.”

Đợi người máy rời đi rồi, Ninh Tiểu Ngư mới tò mò nhìn đồ ăn vặt và sữa bò trên tay.

Ngày sản xuất đều gần đây, tất cả đều là hàng mới.

Lúc quay phim chiếu mạng, cô từng tình cờ nghe diễn viên khác kể rằng, hiện tại có một số người giàu có thích bố trí toàn bộ ngôi nhà của họ theo phong cách đậm chất công nghệ, khắp mọi ngóc ngách trong nhà đều có thiết bị công nghệ cao, khác hẳn nhà của người bình thường.

Lúc mới vừa chuyển vào ở trong ngôi biệt thự này, Ninh Tiểu Ngư không hề cảm nhận được điều ấy một cách rõ ràng.

Mãi cho tới vừa rồi, khi người máy xuất hiện, Ninh Tiểu Ngư mới cảm nhận được sự khác biệt của nơi này.

Phải công nhận là: “Có tiền thật là tốt.”

Ninh Tiểu Ngư vừa cảm khái vừa lấy điện thoại ra “xoẹt” một tiếng, chụp một tấm ảnh Ảnh đế đang vận động thỏa thích trong bể bơi.

Chụp xong, Ninh Tiểu Ngư phớt lờ yêu cầu vô lý của hệ thống tình yêu đòi cho nó xem ảnh cô chụp.

Cô bóc túi khoai tây chiên ra, nhón lấy một miếng nếm thử.

Ăn xong miếng đầu tiên, hai mắt cô sáng lên: “Vị dưa chuột ư? Ngon quá!”

Thương hiệu này là đồ nhập khẩu.

Chẳng những vậy, tiếng nước ngoài in trên bao bì còn không phải là tiếng Anh.

Ninh Tiểu Ngư không nhận ra được đó là chữ của nước nào.

Trong mắt Ninh Tiểu Ngư, thứ ngôn ngữ này khó hiểu chẳng khác nào sách trời.

Có điều, khoai tây chiên vị dưa chuột thì ngon tới bất ngờ.

Ninh Tiểu Ngư vừa mới chuẩn bị nhón thêm một miếng nữa thì không biết Ảnh đế đã leo lên bờ từ khi nào.

Anh vừa cầm khăn bông lau nước trên đầu vừa đi dăm ba bước về phía cô.

Những giọt nước trôi theo đường cong cơ thể rớt xuống sàn nhà.

“Có chuyện gì vậy?”

Giọng nói của đối phương lạnh nhạt, nghe khá quý phái, giống như tiếng hoa cỏ cọ vào microphone, mang tới cảm giác thật kỳ lạ.

Nói thẳng ra là tai cô hơi ngứa.

Ninh Tiểu Ngư khựng lại.

Có lẽ anh thấy cô cứ ngồi đây mãi nên tưởng rằng cô tìm anh có việc?

Cô đáp: “Không có chuyện gì cả.” Cô cúi thấp đầu xuống, cố gắng hết sức không nhìn thứ không nên nhìn.

Mặc dù vừa rồi cô đã trót lỡ liếc thấy phần lưng của anh nhưng cô nhất định sẽ không nhìn mặt chính diện dù chỉ một lần!


Lục Kinh Độ gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Hôm nay anh vẫn còn chưa vận động đủ lượng cần thiết nên lại xoay người, đi vài bước về phía bể bơi, “bùm” một tiếng, gọn gàng nhảy lại xuống nước.

Hệ thống tình yêu lên án cô: [Cô tàn nhẫn lắm! Quá đáng lắm! Sao lại không có chuyện gì chứ? Rõ ràng vừa rồi cô còn chụp trộm anh ấy cơ mà!]

Nếu như Ninh Tiểu Ngư nói chuyện này ra thì hai người họ có thể tiếp tục cuộc đối thoại chứ đâu phải như bây giờ, chỉ nói hai cậu cụt lủn đã kết thúc nội dung trao đổi rồi.

Ninh Tiểu Ngư không phản bác.

Đúng là cô đã chụp trộm nhưng cô chỉ chụp trộm phần sau đầu của anh.

Chắc chỉ có fan siêu cứng mới có thể nhìn tấm ảnh này mà đoán ra được người trong ảnh là ai.

Nhưng nói thật, cho dù chỉ chụp sau đầu thì trông cũng vẫn rất đẹp.

Cảm giác rất hoàn hảo.

Đầu của Ảnh đế quả nhiên hút mắt hơn hẳn người bình thường.

Nhiệm vụ của hệ thống tình yêu chỉ nói: “Phúc lợi độc nhất vô nhị này mà không chụp lại để sau này có vật để tưởng niệm thì đúng là có lỗi với bản thân!” Nhưng nhiệm vụ không yêu cầu cụ thể phải chụp chỗ nào.

Cho nên, chỉ chụp sau đầu thôi cũng có thể coi là đã chụp lại cảnh đẹp rồi.

Trò lách luật này Ninh Tiểu Ngư quá rành.

Hơn nữa, chỉ chụp sau đầu cũng không bị coi là chụp trộm cảnh riêng tư của người ta, không tính là mất lịch sự.

Cho nên có thể nói nhiệm vụ lần này đã được Ninh Tiểu Ngư hoàn thành vô cùng hoàn mỹ.

Chỉ có điều, khi nhìn thấy tấm ảnh chụp trộm, Ninh Tiểu Ngư không khỏi nghĩ ngợi vẩn vơ.

Tóc của Ảnh đế dày thật đấy, chất tóc có vẻ cũng rất đẹp nữa.

Đâu như cô, còn trẻ mà đã bị rụng tóc rồi.

Cô thật sự rất hâm mộ mái tóc đen dày này của anh.

Có điều, Ninh Tiểu Ngư nhanh chóng gạt suy nghĩ này qua một bên.

Bởi vì, cô phải bắt đầu hưởng thụ!

Cô mở nắp chai sữa bò, uống một ngụm, sau đó nhấn nút xoa bóp trên ghế mát xa.

Rất nhanh, hai viên bi thép trong ghế mát xa bắt đầu từ từ chuyển động.

Vai, lưng, eo, chân…

Ghế mát xa lần lượt mát xa hết các vị trí trên cơ thể.

Ninh Tiểu Ngư cài đặt thời gian mười phút.

Nếu như thoải mái dễ chịu thì cô sẽ tăng thêm mười phút nữa.

Phải công nhận là chỉ cần nhìn thôi đã thấy ghế mát xa của biệt thự này rất cao cấp rồi nhưng khi trực tiếp sử dụng mới càng cảm nhận rõ sự cao cấp của nó hơn.

Độ lún của lưng ghế mát xa không quá nhiều, không quá ít, rất vừa phải, có thể xoa dịu mệt mỏi cho người sử dụng cực kỳ hiệu quả.

Ninh Tiểu Ngư cảm thấy cảm giác mệt mỏi toàn thân đều tan biến hết.

Cô vừa hưởng thụ, vừa cầm sữa bò để bên cạnh lên uống một ngụm.

Cuộc đời còn có gì tuyệt vời hơn thế này nữa không?

Hệ thống tình yêu chứng kiến tất thảy những chuyện này, nó thể hiện rõ ra mặt thái độ không thể tin nổi.

[Cô cứ thế nằm hưởng thụ thôi ư?]

Ninh Tiểu Ngư hoang mang chớp mắt: “Chứ không thì sao?”

Hệ thống tình yêu sắp tức chết rồi.


Chứ không thì sao? Cô lại còn hỏi nó chứ không thì sao!

Nước da trắng lạnh được ưa chuộng nhất mấy năm gần đây, tỷ lệ cơ thể hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật, bờ vai Thái Bình Dương cộng thêm đôi chân dài và vòng eo săn chắc!

Cơ thể của một người đàn ông trưởng thành hoàn mỹ đến như vậy!

Đang ở gần ngay trước mắt cô!

Vậy mà cô không tranh thủ ngắm cho đã mắt lại chỉ chăm chăm hưởng thụ mát xa?

Hệ thống tình yêu nói đầy ẩn ý: [Cô gái à, cô không có trái tim.]

Ninh Tiểu Ngư giơ ngón trỏ lên lắc lắc: “Không không không, không có trái tim thì làm sao mà sống được?”

Nếu như cảnh này bị fan cứng của Lục Kinh Độ nhìn thấy chắc sẽ buồn bực đến độ đấm ngực giậm chân.

Tại sao cơ hội tốt như vậy lại không dành cho bọn họ mà là dành cho cô nàng cá muối Ninh Tiểu Ngư này?

Nếu là một cô gái bình thường ở đây, chắc đã rung rinh, cảm nắng, hai má thẹn thùng, trái tim đập thình thịch mãi không thôi rồi.

Hơn nữa, bọn họ còn sẽ chụp trộm một tấm ảnh Ảnh đế bơi lội đầy đẹp trai, đáng giá để bọn họ gìn giữ suốt đời! Xứng đáng để bọn họ hồi tưởng lại suốt đời.

Thế nhưng người có mặt ở đây lại không phải một cô gái bình thường mà là Ninh Tiểu Ngư xưa nay không bao giờ hành động theo lẽ thường.

Cho nên, cảnh tượng tuyệt vời này chắc chắn sẽ không có ai thưởng thức.

Thế là, bên trong bể bơi xuất hiện cảnh tượng như thế này:

Một người đàn ông với thân thể rắn rỏi, động tác mạnh mẽ, thỏa sức ngụp lặn trong bể bơi, thỏa thích đốt cháy năng lượng và thể lực dư thừa khiến bể bơi bắn bọt nước lên tung tóe.

Còn cách bể bơi không xa, ở khu ghế mát xa, có một cô gái cá muối vừa nằm mát xa vừa uống sữa tươi đầy nhàn nhã.

Động và tĩnh, bận rộn và nhàn nhã tạo nên sự tương phản rõ nét.

Sau khoảng nửa tiếng đồng hồ, Lục Kinh Độ kết thúc buổi tập bơi hôm nay.

Ninh Tiểu Ngư cũng kết thúc nửa tiếng mát xa.

Sau nửa tiếng, cô đã uống hết sữa bò, khoai tây chiên ăn chỉ còn lại một chút, hoa quả sấy thì vẫn chưa được động tới.

Lục Kinh Độ cầm một chiếc khăn bông khô đi về phía gian tắm rửa để đi tắm.

Còn Ninh Tiểu Ngư thì đứng dậy, chuẩn bị đi kiểm tra cửa tủ.

Hai người đi lướt qua nhau, không hề nói chuyện.

Lúc đi ngang qua Lục Kinh Độ, Ninh Tiểu Ngư ngửi thấy mùi hương gỗ mát lạnh thoảng đưa.

Rõ ràng hai người không hề nhìn thẳng vào mắt nhau, cũng không hề nói chuyện với nhau nhưng hệ thống tình yêu vẫn kích động hú hét ầm ĩ: [Không hiểu sao cứ nhìn thấy hai người đứng gần nhau là tôi lại thấy cực kỳ vô cùng ấm áp.

Có lẽ đây chính là cảm giác đẹp đôi bẩm sinh đó.

Áu áu, ngọt chết mất.]

Ninh Tiểu Ngư: ...

Ninh Tiểu Ngư thật sự cảm thấy tiêu chuẩn để được đánh giá là “ngọt” của hệ thống tình yêu trẻ trâu này quả là thấp.

...

Ninh Tiểu Ngư hoàn thành xong công việc, cố ý chụp ảnh lại.

Lát nữa cô sẽ đưa ảnh này cho nhân viên kiểm tra, chứng minh cô đã nghiêm túc làm việc.

Lúc cô tới báo cáo hoàn thành nhiệm vụ thì tình cờ Ninh Du Vi cũng tới để báo cáo.

Thấy cô tới, Ninh Du Vi liếc mắt cười hỏi: “Cả chiều nay cô Ninh bận gì vậy?”

Ninh Tiểu Ngư không trả lời.

Mộc Gia Gia đứng bên cạnh Ninh Du Vi che miệng cười nói: “Hình như cô Ninh nhận được nhiệm vụ cuối cùng.”

Ninh Du Vi mở to mắt, khuôn mặt xinh đẹp được di truyền từ mẹ của cô ta lộ vẻ ngơ ngác vừa phải: “Nhiệm vụ cuối cùng là gì vậy?”

Mộc Gia Gia nhún vai: “Còn là nhiệm vụ gì nữa? Nhiệm vụ quét dọn vệ sinh đó.”

Ninh Du Vi “ôi” một tiếng: “Vậy thì quá vất vả cho cô Ninh rồi, tội nghiệp cô.”

Ninh Tiểu Ngư lạnh nhạt hỏi ngược lại: “Nếu tội nghiệp tôi như vậy thì chi bằng ngày mai cô quét dọn vệ sinh giúp tôi nhé?”

Nụ cười của Ninh Du Vi trở nên sống sượng, Mộc Gia Gia đứng bên cạnh nhanh nhảu nói: “Ngày mai chưa chắc cô đã phải quét dọn vệ sinh.”

Ninh Tiểu Ngư trợn ngược mắt một cách tao nhã, nhận lấy 6 xu tình bạn từ tay nhân viên chương trình sau đó xoay người rời đi.

Sau khi cô đi rồi, Ninh Du Vi mới lộ vẻ thắc mắc: “Không biết cả chiều nay anh ấy ở đâu.”

Sau khi không gặp được Lục Kinh Độ trong vườn hoa nhỏ, Ninh Du Vi còn cố ý tới cửa phòng của Lục Kinh Độ lượn một vòng.


Cô ta lượn tới lượn lui suốt nửa tiếng đồng hồ mới được nhân viên nói cho biết Lục Kinh Độ không có ở trong phòng.

Vậy là cô ta lại quay lại vườn hoa.

Tiếc là cô ta chờ ở đó cả buổi chiều cũng không gặp được người cô ta mong đợi.

Không gặp được người mình muốn gặp nên tâm trạng Ninh Du Vi rất tệ.

Mộc Gia Gia vội an ủi: “Chắc là anh ấy ngồi nghỉ ngơi ở đâu đó đấy mà.

Dù sao cô không gặp được thì chắc chắn là những người khác lại càng không thể gặp được.”

Không thể nào sáng nay Ninh Tiểu Ngư vừa gặp được Ảnh đế, buổi chiều lại gặp được nữa đúng không?

Chuyện có xác suất nhỏ như thế này không thể xảy ra được.

Sau khi được an ủi, tâm trạng của Ninh Du Vi mới miễn cưỡng khá lên một chút.

Có điều tâm trạng tốt đẹp này không duy trì được lâu.

Bởi vì, Ninh Tiểu Ngư lại lên hot search một lần nữa.

Lần này là vì có một khán giả nào đó hết sức kĩ tính, phát hiện ra một số thông tin khác thường nên cô mới lên hot search.

Nói đến hot search này thì không thể không nói tới vị trí bố trí camera của chương trình [Xin chào, bạn tôi].

Camera của chương trình này được bố trí rất khác thường.

Một số chỗ mà bạn nghĩ là ở đó có camera thì thực ra lại không có.

Một số chỗ bạn cho rằng ở đó không có camera thì thực ra lại có.

Trong bể bơi không có camera nhưng dọc con đường dẫn tới phòng bể bơi thì lại có gắn.

Có điều vị trí gắn camera rất kín đáo, bình thường rất ít khi có người đi qua đó, không mấy khán giả để ý tới livestream từ chiếc camera này.

Thế nhưng lại vẫn có một khán giả tình cờ nhìn thấy.

Hai bóng người một trước một sau cách nhau khoảng chừng mười phút lần lượt đi ngang qua chiếc camera này.

Một nơi bình thường không có ai lui tới vậy mà lại lần lượt có hai người đi ngang qua, một trong hai người còn là Ảnh đế nổi tiếng, người còn lại là một nghệ sĩ không tên tuổi.

Điều này nói lên điều gì? Hơn nữa, hai người này còn ở trong đó gần một tiếng đồng hồ.

Huống hồ trước đó hai người này còn từng lên hot search.

Thế là vị khán giả này lập tức công khai phát hiện này của mình.

“Tôi đã xem sơ đồ biệt thự rồi, trên tầng bảy chỉ có một bể bơi.

Bọn họ tới đó lúc hơn một giờ chiều, gần ba giờ mới ra.

Mọi người nghĩ mà xem, nghĩ kĩ vào mà xem.”

Tin tức này vừa được đăng tải lập tức được cư dân mạng thảo luận sôi nổi.

[Diễn viên nữ này liên tục chạm mặt anh Lục.

Tôi không tin trên thế giới này có nhiều chuyện trùng hợp như vậy.]

[Rốt cuộc là cá muối thật hay là chiêu trò lạt mềm buộc chặt?]

[Để tôi đoán bừa một chút nhé, nếu như cô nàng nghệ sĩ không tên tuổi này không phải là trà xanh cao cấp hay hoa sen trắng thì cô ta hẳn phải là cá muối siêu cấp.]

[Tôi nghĩ cô ta là hạng con gái tâm cơ đấy.]

Đương nhiên, cũng có người đứng về phía Ninh Tiểu Ngư.

[Tiểu Ngư không phải loại người này.]

[Ninh Tiểu Ngư: Trà xanh? Khó quá, không hợp với tôi.]

[Ninh Tiểu Ngư: Trà xanh cao cấp? Không, mọi người coi trọng tôi quá rồi đó.]

[Ninh Tiểu Ngư: Cá muối siêu cấp đã hoàn toàn nằm duỗi thẳng cẳng.]

Trong lúc người trong cuộc còn chưa hề biết bất kỳ điều gì thì Ninh Du Vi đã đọc được hot search, bàn tay cầm điện thoại di động bóp chặt tới độ hơi trắng ra.

Hóa ra chiều nay, người làm bạn bên cạnh Lục Kinh Độ lại là Ninh Tiểu Ngư? Nực cười là cô ta còn tưởng rằng chiều nay không biết Lục Kinh Độ đã đi đâu ngồi một mình, chẳng qua là bản thân không gặp may, không gặp được anh mà thôi.

Không ngờ cơ hội này lại bị Ninh Tiểu Ngư cướp được!

Còn về phần đương sự Ninh Tiểu Ngư.

Cô đang cầm túi trái cây sấy lấy trong bụng người máy, thong thả ăn đầy vui vẻ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương