Cả Đời Bảo Vệ Tổng Giám Đốc Trúc Mã
...
Lịch ra mắt
381
Lượt xem
Đang tiến hành
Trạng thái
26
Tổng chương hiện tại
Thể loại
Giới thiệu
Cả đời bảo vệ tổng giám đốc trúc mã - Sáng tác Hữu Yên
Ba tuổi định chung thân, mười tuổi dâng hiến nụ hôn đầu tiên, hai mươi tuổi làm bảo vệ cho đại tổng giám đốc anh, trúc mã còn có thể bị người khác cưỡi chạy như vậy, thì kiếp sống võ học mấy năm nay của cô thế nào? Nhìn cô một nhánh thanh mai đè ép trúc mã! Thật đáng buồn chính là, từ đầu tới cuối người bị áp bức đều là cô...
Trích:
“Nhân sinh ngắn ngủn vài ba thu không say không về, phía đông mỹ nhân của ta a phía tây Hoàng Hà chảy……”
Hạ Úc Huân trong tay xách theo chai rượu, vừa rên hừ hừ như du hồn vừa say khướt nhảy tới nhảy lui trong sàn nhảy, không chút nào phát hiện có người đàn ông tỉnh bơ dựa đến càng lúc càng gần cô.
Bởi vì uống quá nhiều rượu, bước chân cô có chút lảo đảo, giày cao gót dưới chân xiêu vẹo, theo bản năng vịn lấy tay người nọ.
Người đàn ông được đáp lại tức khắc mừng rỡ như điên, nhưng, không đợi chiếm được tiện nghi, giây tiếp theo, đột nhiên bị hai nhân viên an ninh dáng người cường tráng một thân áo đen đỡ lên, một tia cơ hội phản kháng đều không có liền biến mất trong đám người……
Hạ Úc Huân mơ mơ màng màng nhìn biến cố bất thình lình kia, chớp chớp mắt, lộ ra vẻ mê hoặc.
Tay vịn đâu? Vừa rồi nơi này có cái tay vịn đâu rồi?
Bởi vì đột nhiên mất đi chỗ dựa, bước chân cô lập tức hơi lảo đảo.
Hơn vài bước, Âu Minh Hiên hướng hai nhân viên an ninh xua xua tay, ý bảo bọn họ đem người ném xa một chút, sau đó không thể tưởng tượng nổi mà nhìn người phụ nữ trước mắt một thân trang phục mát mẻ quá độ, lớn mật quá độ, vượt quá giới hạn.
Quả thực gặp quỷ!
Ba tuổi định chung thân, mười tuổi dâng hiến nụ hôn đầu tiên, hai mươi tuổi làm bảo vệ cho đại tổng giám đốc anh, trúc mã còn có thể bị người khác cưỡi chạy như vậy, thì kiếp sống võ học mấy năm nay của cô thế nào? Nhìn cô một nhánh thanh mai đè ép trúc mã! Thật đáng buồn chính là, từ đầu tới cuối người bị áp bức đều là cô...
Trích:
“Nhân sinh ngắn ngủn vài ba thu không say không về, phía đông mỹ nhân của ta a phía tây Hoàng Hà chảy……”
Hạ Úc Huân trong tay xách theo chai rượu, vừa rên hừ hừ như du hồn vừa say khướt nhảy tới nhảy lui trong sàn nhảy, không chút nào phát hiện có người đàn ông tỉnh bơ dựa đến càng lúc càng gần cô.
Bởi vì uống quá nhiều rượu, bước chân cô có chút lảo đảo, giày cao gót dưới chân xiêu vẹo, theo bản năng vịn lấy tay người nọ.
Người đàn ông được đáp lại tức khắc mừng rỡ như điên, nhưng, không đợi chiếm được tiện nghi, giây tiếp theo, đột nhiên bị hai nhân viên an ninh dáng người cường tráng một thân áo đen đỡ lên, một tia cơ hội phản kháng đều không có liền biến mất trong đám người……
Hạ Úc Huân mơ mơ màng màng nhìn biến cố bất thình lình kia, chớp chớp mắt, lộ ra vẻ mê hoặc.
Tay vịn đâu? Vừa rồi nơi này có cái tay vịn đâu rồi?
Bởi vì đột nhiên mất đi chỗ dựa, bước chân cô lập tức hơi lảo đảo.
Hơn vài bước, Âu Minh Hiên hướng hai nhân viên an ninh xua xua tay, ý bảo bọn họ đem người ném xa một chút, sau đó không thể tưởng tượng nổi mà nhìn người phụ nữ trước mắt một thân trang phục mát mẻ quá độ, lớn mật quá độ, vượt quá giới hạn.
Quả thực gặp quỷ!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook