Bướng Bỉnh Tiểu Thiếu Gia
Chương 17: Ta “vượt ngục”

“Thiếu gia, ngài sao lại không ăn chút gì đi?” Tiểu Đào đi vào “Ngài đừng vội, tam tiểu thư cùng Hắc Tường đại ca đều đi ra ngoài hỗ trợ kiếm minh chủ. Hẳn là rất nhanh sẽ tìm được.”

Kỳ thật ta biết, lấy năng lực của Lưu Nhất Minh cùng thủ hạ Thanh Mộng viên tình báo đều không có tra ra thì tam tỷ cùng Hắc Tường có thể tìm ra cái gì? Hơn nữa trên đời này người có khả năng đem Hiên mang đi mà không 1 chút động tĩnh thì có mấy ai?

“Tiểu Đào, Thủy tỷ tỷ ở đâu? Ta muốn đi tìm nàng.” Ta đột nhiên trong đầu hiện lên một người – Hoa Hậu.

“Thủy tỷ tỷ, người của ta có theo dõi Thượng Quan Tế Ngôn không?” Thượng Quan Tế Ngôn, người này trong đó khẳng định không thiếu phần liên hệ.

“Như thế nào đột nhiên nghĩ đến hắn?Tiểu tử kia trừ bỏ sau lưng Hiên làm tiểu động tĩnh thì không tạo nổi cái gì sóng gió. Hơn nữa hắn còn không có cái năng lực đối minh chủ bất lợi. Bất quá thám tử hồi báo nói hắn gần nhất hay lui tới ở các môn phái võ lâm, phỏng chừng là còn không có đối vị trí minh chủ hết hy vọng đâu.” Thủy Y Nhi nhìn ta có điểm kinh ngạc,“Ngươi…… Ngươi nhớ rõ Thượng Quan Tế Ngôn? Đã nhớ ra chuyện trước đây sao?”

“Ta…… lần trước không phải bị hắn phóng mê hương ngất xỉu sao!” Việc nhớ lại vẫn là trước đừng cho bọn họ biết.“Hắn còn thường thường phân bố chút tay chân, ta sợ sẽ ở thời điểm Hiên mất tích mà gây chuyện.”

“Ân, nếu tìm không được minh chủ, Thượng Quan Tế Ngôn có khả năng sẽ giựt giây võ lâm các môn phái mở đại hội võ lâm, tuyển cử tân minh chủ. Hắn liền có cơ hội lên ngôi vị này.”

Thượng Quan Tế Ngôn thủ đoạn ngoan, lại sẽ ở trước mặt võ lâm nhân sĩ diễn trò. Là 1 người khó đối phó. Ngày đó bị ta vạch trần âm mưu lại tổn hại thủ hạ của hắn, khó trách đối ta oán hận.

“Thủy tỷ tỷ, ngươi lần trước nói qua chuyện Hoa Hậu? Nàng là?”

Hoa Hậu, mẫu thân của Hiên. Nếu có ai có thể đem Hiên bất động thanh sắc mang đi, vậy chỉ có nàng. Nhưng là nàng là mẫu thân của Hiên, vì cái gì muốn đem Hiên mang đi? Đừng nói với ta là tưởng niệm con muốn dẫn con trở về bí mật đoàn tụ, có quỷ mới tin~.

“Hoa Hậu? Nàng là chủ nhân Thanh Mộng viên, hoa ở hậu viện đều là nàng trồng. Bất quá mấy năm gần đây nàng vẫn ngự tại Bách Hoa đảo, rất ít đi ra. Minh chủ cùng nàng là bạn cũ, nhưng mấy năm nay cũng rất ít liên hệ.”

Rất ít người biết Hoa Hậu chính là mẫu thân của Tề Lạc Hiên, ta lại không nghĩ rằng ngay cả Thủy Y Nhi cũng không biết.

“Hiên, hắn có thể hay không đến chỗ nàng.” Ta hỏi.

“Hẳn là không. Minh chủ chưa bao giờ đi Bách Hoa Đảo, hơn nữa hắn không có khả năng cái gì cũng không công đạo lại bỏ đi.” Thủy Y Nhi kinh ngạc nhìn ta,thấy ta dường như không giống bình thường.

Phải, Hiên sẽ không tự nhiên mà bỏ đi, nhưng nếu là người đó đến đây thì sao? Có lẽ bà ấy mấy ngày nay căn bản không có ở nơi này. Như vậy Hiên đã bị đưa đi đâu? Bách Hoa đảo? Đúng vậy, chỉ có Bách Hoa đảo, nếu không sớm nên có tin tức.

Trở về phòng nhỏ, một người nằm ở trên giường, ngực buồn muốn chết. Hiên a Hiên, ngươi rốt cuộc thế nào. Đây là phòng nhỏ của Hiên, bên trong còn lưu lại hương vị của y. Ta trước kia nghĩ này chính là nơi ta tạm thời trụ mà thôi, nhưng là theo trí nhớ hồi phục, ta mới dần dần nhớ nơi này vốn chính là phòng Hiên.

Có một số việc, ta cũng không biết có nên hay không nói cùng tam tỷ bọn họ, chính là nói rồi thì sao? Ai, có đôi khi không biết là chuyện tốt, ta vẫn nghĩ như vậy, cũng vẫn làm như vậy. Nhưng là hiện tại lại trốn không thoát.

Quay người lại, tay đánh vào trên tường, không đúng, này thanh âm…… là rỗng ruột? Kỳ quái, ta trước kia như thế nào không phát hiện?

Ta đứng lên chậm rãi sờ soạng, quả nhiên là rỗng ruột, bên trong có cái tiểu ám cách*. Mở ra, đây là cái gì? Giống như…… hình như là bản đồ, phải rồi, là bản đồ của Bách Hoa Đảo. Hiên, ngươi lưu lại sao? Ngươi muốn ta đi tìm ngươi? Lên đường nên mang theo chút đồ dùng, Hiên, chờ ta, ta sẽ đến chỗ ngươi ngay. Các loại độc dược mê dược không thể thiếu, vạn nhất gặp người xấu, lấy võ công hiện tại của ta…… Mặt khác tối trọng yếu là phải dịch dung, bằng không còn chưa có đi ra ngoài đã bị cừu nhân phát hiện. Tiểu Đào không cần dẫn theo, hắn cũng không biết võ công, vẫn là lưu lại tên đó cùng tiểu thân mật kia của hắn hoan ái đi. Đúng rồi, lần sau trở về, liền hỏi Thủy tỷ tỷ thay tiểu Đào làm chủ kết hợp cho hắn với cái kia kêu…… Bích Quyên cô nương, không nghĩ tới ta ngày đó cùng Hiên dỗi tìm nàng uống rượu, lại tạo cơ duyên cho nàng cùng tiểu Đào gặp mặt. Nếu không phải mỗi ngày buổi tối nghe được tiểu Đào trong mộng kêu Bích Quyên, ta còn chẳng hay biết gì.

Đến buổi tối, Thanh Mộng viên hoa đăng như trước, một chút cũng không có vì ai mất tích mà ảnh hưởng. Thanh Mộng viên kỳ thật dùng để thu thập tình báo. Ta cười thầm chính mình trước kia còn ngây ngốc không hiểu rõ nơi này như thế nào không có người quản, nguyên lai Thủy tỷ tỷ có thể tính là cái mụ mụ ở đây. Chính là coi nàng chính mình phong tư càng có thể làm 1 tay tình báo chuyện nghiệp đi?(Nhi: chỗ này chém tại Nhi chả hiểu câu cuối này nó muốn nói cái gì á >.<)

Son đường** xem như Thanh Mộng viên chính sảnh, thường xuyên có rất nhiều người tập trung uống rượu đánh bạc ngoạn nhạc. Ta trường kỳ ở phía sau viện, phía trước ồn ào náo động không thể chạm tới. Bất quá hôm nay muốn đi ngoạn 1 lần.

Còn chưa tới son đường, đã bị kia tiếng cười, tiếng ra lệnh, tiếng mắng, trúc nhạc thanh sở cuốn hút, nơi này công tử tới lui, hàng đêm sanh tiêu, có bao nhiêu người say chết trong ôn nhu nhuyễn ngọc, lại có bao nhiêu nhân đánh mất chính mình. Ngày đó đi vào Thanh Mộng viên, chỉ cảm thấy nó khác kĩ viện thông thường, thậm chí còn từng cảm thấy có một loại độc đáo thanh nhã. Kia tất nhiên là không có đi đến chính sảnh này, nếu đến nơi này, nhất định hội kinh ngạc. Nó xác thực không giống với kĩ viện khác, bởi vì nơi này mọi người càng điên cuồng hơn. Ta thở dài vì cái gì từ lúc nhớ lại thì nhìn mọi việc đều trở nên phức tạp như vậy.

Đi vào thôi, cùng đám hán tử say này uống mấy chén, hoa mấy quyền, rồi lại ôm các cô nương chọc cười, những người bảo hộ ta sẽ phải thủ ở bên ngoài, ánh mắt cũng sẽ không còn khóa chặt lấy ta nữa. Lúc đó thừa cơ dịch dung, sau theo khách nhân ra ngoài. Hắc, này có tính là vượt ngục không a?

—————————

*ám cách là ngăn bí mật

**son đường là cái sảnh đường hoa lệ được trang trí xanh đỏ tím vàng lục lam chàm tím có đủ cộng thêm cái thảm màu đỏ

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương