Bước Lên Thượng Lưu
-
6: Như Vậy Không Được
Giọng điệu của Alex lạnh nhạt, lời nói thô tục sắc tình, ngón tay moi móc hoa huy*t làm cậu chảy nước, đủng quần của Alex phồng lên rất lớn đỉnh vào mông Giang Kiều làm cậu vừa e lệ vừa hoảng sợ.
Giang Kiều giãy giụa nhưng hoàn toàn không chống đối nổi đối phương, bị một cánh tay ôm chặt liền ngoan ngoãn, tay chân cũng nhũn ra mặc người xâu xé.
Trong đầu cậu bổng sinh ra một ý nghĩ đáng sợ: Lỡ như người này là lưu manh, ở ngay đây cưỡng hiếp cậu xong rồi lại đem tất cả quần áo đi, để cậu ở lại trả tiền……
Trời ạ, cậu chỉ là nhan khống thôi, muốn phóng đãng một chút, không đến nối phải trừng phạt cậu như vậy đi.
Lúc chính cậu còn đang khủng hoảng, Alex đã buông lỏng tay ra.
Giang Kiều không phản ứng kịp, suýt chút nữa ngả ra sau, cũng may được bàn tay đỡ lại, sau đó bị nhéo éo còn bị tét mông.
“Cẩn thận một chút.” Alex nói, “Đi thử quần áo.”
Hắn nói xong liền lười nhác dựa vào ghế sô pha, hai chân tách rộng ra, dưới quần nhô ra vật nửa cương không cần đoán cũng biết là kinh người cỡ nào.
Hắn không tự an ủi, cũng không quấy rầy Giang Kiều, hắn tựa đầu vào thành ghế, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, tư thái ưu nhã, rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh.
Dáng người Giang Kiều không tệ, chân dài eo thon, tỉ lệ hoàn hảo.
Nhưng rất ít cơ bắp, mặc đồ nữ rất xinh đẹp, mặc đồ nam thì hơi gầy.
Cuối cùng cậu chọn áo sơ mi Armani và quàn jean của Lewis, một chiếc áo khoác lông cừu ngăn, một cái áo vest dệt kim cùng một đôi giày da.
Mặc vào người nhìn rất hợp vừa lúc có thể che khuyết điểm.
Alex lại bảo nhân viên tư vấn mua quần lót, hắn cũng mua cho mình hai chiếc áo hoodie, mua trực tiếp thậm chí hắn còn không cần thử.
Hắn dùng Apple pay tiền trả, lúc này Giang Kiều mới phát hiện ra hắn không mang theo ví tiền, toàn thân chỉ có một cái điện thoại.
Hắn là người ở đây sao? Hay là sinh viên?
Cư nhiên thật thật sự thanh toán mấy vạn cho vài bộ quần áo……
Giang Kiều đột nhiên hối hận, này là sao chứ? Là mẹ nó đồ ăn xin đi! Của cho là của nợ ăn ké thì chột dạ, mình thế nhưng lại để người xa lạ mua đồ cho?
Nhưng nói thật, trước giờ cậu chưa từng mua những món đồ xa xỉ này, xách theo những chiếc túi có in logo rõ ràng này quả thật là có cảm giác hư vinh kỳ lạ.
Điều này là sai, cậu nghĩ, mình không thể tiếp tục được.
Giang Kiều đứng trước thang cuốn, tự khẳng định với chính mình.
Cậu vốn dĩ đang dựa vào lồng ngực Alex, đột nhiên dừng lại, tức khắc bị hắn liếc mắt một cái, “Làm sao vậy?”
Giang Kiều cảm thấy chột dạ không giải thích được, ngập ngừng sau một lúc lâu mới nói: “Tôi cảm thấy…… Không tốt, tôi về nhà liền đem tiền trả lại anh.”
“Không cần.”
“Phải trả lại.”
“Đừng có ngốc.” Alex nói, “Rõ ràng là tôi muốn lấy lòng cậu, lại không phải tự cậu muốn, nghĩ nhiều làm gì.”
“Tôi……”
“Nếu như cậu thấy không ổn, vậy bồi tôi đêm nay là được.”
“Đêm nay như thế nào……”
“Lúc nảy chơi cái bướm cậu cậu không từ chối,” Alex nhíu mày nói, “ Hiện tại rụt rè có phải muộn rồi không?”
“……”
Giang Kiều không còn gì để nói.
Alex vừa dạy dỗ vừa dỗ dành, nói: “Nói thật, tôi sống rất khỏe mạnh, cậu có thể thử xem.
Nhìn lại đối tượng của cậu, đời này cậu có thể có bao nhiêu lần được cao trào.”
Hắn nói rất thẳng thắng, nhưng hoàn toàn là sự thật.
Giang Kiều: “……”
“Chịu không?”
“Tôi……”
“Không chịu thì cút.”
“Anh…… chịu.” Giang Kiều cắn môi, bất đắc dĩ nói, “Được rồi? Hôm nay tôi sẽ không quay về khách sạn.”
Alex liền cười rộ lên, xoa nắn vành tai cậu, “Nhanh như vậy không phải tốt hơn sao.
Nhà tôi ở gần đây, cậu đến thay quần áo, đem mấy cái này cởi bỏ? Buổi chiều còn có thể đi dạo ngắm cảnh, tôi mời cậu ăn cơm chiều.”
“Nhà anh?”
“Thuê phòng ở.
Mới dọn dẹp, bằng không cũng không có cách nào mời cậu làm khách.”
“Không cần quan trọng đâu.”
“Không được.
Em là tiên nữ đáng lẽ phải nên ngủ ở Quảng Hàn Cung, cái phòng nhỏ của tôi miễn cưỡng tiếp đãi em đã khó coi muốn chết, sao có thể không sạch sẽ nữa?”
Giang Kiều: “……” Bệnh tâm thần.
Hắn nghĩ thầm, thằng nhóc này cũng khó đoán quá đi, vừa ga lăng vừa khốn nạn, đã thế lại còn không biết xấu hổ, căn bản là không có cách đối phó.
Giang Kiều chỉ có thể cởi giáp đầu hàng.
Phòng ở của Alex quả nhiên rất gần, ở ngay bên cạnh Kings Garden, sát bên khu thương mại, là khu trung tâm của cả đoạn đường, cao hai tầng, tường sơn màu hồng nhạt, xung quanh đều là tiệm cà phê hoặc siêu thị nhỏ, nhìn không giống nơi ở.
Giang Kiều chờ hắn mở cửa, phát hiện là dùng chìa khóa, phỏng chừng là nhà cũ.
Nhưng tại sao lại vẫn còn tồn tại trong khu trung tâm, không ồn ào sao?
Alex phảng phất giống như có thể hiểu được ý nghĩ của cậu, “Căn nhà này nghe nói là nơi ở cũ của một nhà văn nơi đây, tôi cảm thấy rất thú vị, nên đã thuê.”
Trong phòng rất rộng rãi, trang trí là những màu sáng trắng hoặc lam nhạt, gia cụ đều mới tinh, sàn gỗ không dính một hạt bụi.
Bên hông có chỉ có kệ sách lớn, xung quanh trang trí chậu hoa và cây xanh, mành cửa sổ sát đất có treo vài cái chuống gió, trên tường có mấy bức họa.
Tóm lại, chẳng những không xấu, mà còn rất đặc biệt.
Rõ ràng rất đắt tiền.
Giang Kiều rất câu nệ, không biết nên ngồi ở đâu, vì vậy dứt khoát đem quần áo từ túi lấy ra, ôm trong ngực hỏi: “Tôi đi thay……?”
“Được.”
Alex dẫn câu đi dạo đơn giản một vòng rồi dừng lại ở toilet, đưa cho cậu nước tẩy trang và mỹ phẩm dưỡng da, tìm sữa rửa mặt và bông tẩy trang cho cậu.
Giang Kiều đánh giá một chút, thấy phía trên bồn rửa tay để một túi đựng mỹ phẩm to đùng, nhịn không được hỏi: “Những thứ này của anh sao?”
“Không phải.” Alex nhìn theo tầm mắt cậu, “À, cái kia?”
“Là của bạn gái tôi.”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook