Chesil ngủ cực kỳ không an ổn, thật giống như có một quái vật ẩn nấp trong bóng tối đang dõi theo hắn. Trong mơ hồ đột ngột nghe thấy tiếng rương hòm bị lật tới lật lui. Cảnh báo của Hotep lại xuất hiện, có người tiến vào! Chesil ngồi mạnh dậy, theo bản năng từ dưới khăn trải giường móc dao găm phòng thân ra.

Chesil nhìn người trùm áo choàng đen đứng trước bàn, nắm chặt vũ khí trong tay, vốn định tìm cơ hội đánh đòn phủ đầu, nhưng khi hắn thấy người đàn ông kia bỏ đi áo choàng lộ ra khăn trùm đầu có hình diều hâu cùng rắn hổ mang chỉ thuộc về Pharaoh, tim thiếu chút nữa ngừng lại. Chesil hỗn loạn ném dao găm quỳ xuống đất, toàn thân không ngừng run rẩy như khiếp sợ, hành vi ban nãy của hắn không thể nghi ngờ chính là khiêu khích quyền uy Pharaoh.

“ Chesil Kar? Những vật trang sức đó thật đẹp, không hổ là kẻ được nữ thần Qetesh (1) yêu thích.”

Pharaoh cũng không trách tội Chesil, ngược lại cầm vòng cổ trong tay dường như rất tán thưởng.

“ Ngẩng đầu đi! Chesil, bất kể trước kia ngươi làm gì, Amon (2) đều tha thứ cho ngươi.”

Không bị trách phạt, Chesil thở phào một hơi, ngẩng đầu. Pharaoh đang thưởng thức vật trang sức đã hoàn thành, ca ngợi không chút keo kiệt. Người đàn ông này đã bước vào trung niên, toàn thân phát ra khí chất đế vương sẵn có, thân thể cường tráng được chiến tranh hàng năm tôi luyện, không chỗ nào không bày ra vẻ đẹp nam tính. Chesil bắt đầu tưởng tượng bộ dạng sau khi Pharaoh đeo vật trang sức này lên, cảm giác thỏa mãn cực đại tức khắc xâm nhập toàn thân, làm hắn không thể chịu được.

“ Còn bao lâu nữa mới có thể hoàn thành?” Pharaoh lưu luyến để vòng cổ trong tay xuống, ngữ điệu dường như khẩn cấp làm Chesil bất ngờ kinh ngạc.

“ Thưa Pharaoh, chỉ còn lại có tim thánh bọ hung….” Chesil phát giác giọng của hắn lại có chút phát run. Pharaoh cũng không nói tiếp, trầm lặng đột ngột làm Chesil cảm thấy lo sợ bất an, một lát sau, âm thanh vốn ôn hòa của Pharaoh chợt nghiêm lên, ngữ điệu lạnh lùng tựa như đang chất vấn.

“ Từ khi vào đền thờ này, ngươi gặp Hotep mấy lần?”

Tên của bạn đột ngột xuất hiện làm Chesil cả kinh, trong lòng nổi lên dự cảm không tốt, nhưng đối mặt Pharaoh, hắn chỉ có thể thành thật trả lời.

“ Ba lần.”

“ Vậy Hotep có biết ý nghĩa của thánh bọ hung không?”

Chesil cũng không trả lời, Hotep đương nhiên biết, gã cũng từng là một trong những người thừa kế của Aha. Chesil nhớ lại, hồi nhỏ họ ngồi trên đùi Aha, nghe Aha dùng giọng nói vang dội lặp đi lặp lại giải thích truyền thuyết thần bí cổ xưa cho họ, bao gồm ý nghĩa của thánh bọ hung. Khi hai người hơi lớn, chuẩn bị chính thức học tập kỹ thuật thầy bùa, Aha lại bỏ đi tư cách người thừa kế của Hotep, đuổi gã ra ngoài. Lúc sau hắn mới biết Aha cho rằng lòng tham quá mức mãnh liệt của Hotep không thích hợp để làm thầy bùa.

Mà hắn ngầm thừa nhận làm vẻ mặt Pharaoh càng thêm nghiêm túc.

“ Ngươi tiết lộ với hắn bao nhiêu? Tiến độ? Hay chỗ cơ quan phòng bí mật?”

“ Không, ta không có! Ta có thể thề với thần Amon!”

Dưới ánh mắt nhìn chăm chăm như có thể xuyên thấu mọi thứ của Pharaoh, da đầu Chesil nhịn không được run lên. Trầm lặng dong dài qua đi, Pharaoh thở dài xoay lưng, tấm lưng kia thâm trầm giống như được thần Aten (3) bao phủ.

“ Lấy danh nghĩa Amon.”

Đến khi xoay người lại, khí thế Pharaoh toàn bộ tiêu tan. Ngài đi qua nâng Chesil quỳ dưới đất dậy, không còn là bộ dạng cao cao tại thượng trước kia, ngược lại càng giống một người hàng xóm, một người anh cả.

“ Ngươi hẳn là biết, ta cũng không có huyết thống quý tộc. Một thường dân trở thành quốc vương được thần che chở, đây quả thực là chuyện sỉ nhục đối với những người ủng hộ thuần huyết vương tộc từ xưa.”

Pharaoh liếc Chesil, thấy người nọ đang lẳng lặng lắng nghe, vẻ mặt cùng ánh mắt bình lặng làm ngài tiếp tục.

“ Rất nhiều người muốn đoạt lấy tính mạng của ta trước khi lên ngôi. Chết là cuộc sống vĩnh cửu, nhưng ta còn có rất nhiều chuyện chưa hoàn thành, ta còn chưa thấy cuộc sống đầy đủ sung túc của các thần dân, cũng chưa thấy được quốc thổ rộng lớn trong giấc mộng.”

Mặt Pharaoh do kích động mà có chút đỏ lên, đã bị Pharaoh cảm hoá, Chesil cũng kích động quỳ xuống, sùng bái từ sâu trong tim quan sát người đàn ông cường đại trước mắt.

“ Cho nên, trước khi chư thần triệu hoán, ta không thể cho phép tất cả những thứ này bị những kẻ ti tiện nội tâm như rắn rết đoạt đi mất.”

“……. Chesil, ta tính nhiệm Hotep, nhưng hắn phản bội ta. Vậy, ngươi là do hắn đề cử, ngươi, người có thể làm ra phụ tùng mỹ lệ như thế, sẽ lại làm ta thất vọng hay sao?”

Bị hoài nghi, Chesil kích động muốn phản bác, lại bị Pharaoh vươn tay ngăn cản.

“ Lấy danh nghĩa Amon! Ngôn ngữ có pháp lực, đừng dễ dàng hứa hẹn.”

Pharaoh nói xong lại khoác áo choàng lên, rốt cuộc không nhìn Chesil, xoay người đi về phía cửa vào, biến mất trong bóng tối.

Chesil không nói gì quỳ gối trên mặt đất cứng lạnh cho đến khi đầu gối phát đau. Hắn lung lay đứng lên, ngồi bên giường, lấy tay ôm đầu. Hotep phản bội Pharaoh? Là nói cái người vừa mới đưa thức ăn ngon tới cho hắn, dặn dò hắn phải cẩn thận? Trong đầu Chesil một mảnh hỗn loạn, hồi tưởng lại lời nói sâu xa cuối cùng của Pharaoh, hắn đột ngột cảm thấy ngực sầu muộn không chịu được.

Chesil nắm chặt nắm tay, trong lòng âm thầm thề, hắn chắc chắn sẽ đem thánh bọ hung hoàn hảo vô tổn giao vào tay Pharaoh, sau đó đường đường chính chính nói cho ngài lòng trung thành của mình.

Chesil ra khỏi phòng bí mật, ánh nắng giữa trưa làm hắn hầu như không mở mắt ra được. Lúc nhanh chân vào lại, Chesil nghe được binh lính thay ca đàm luận, làm hắn kinh hãi —- đêm hôm qua, thợ cắt tóc chạy trốn sau khi ám sát Pharaoh thất bại. Tâm tình Chesil tương đối phức tạp, hắn không ngờ Hotep lại đi ám sát Pharaoh! Nhưng sau khi biết được gã trốn thoát, lại bất giác nhẹ nhàng thở ra.

Binh lính sau khi thấy Chesil đi tới đều im tiếng, không có tôn kính trước kia, ánh mắt nhìn Chesil dường như cũng mang một chút khinh bỉ. Chesil không khỏi cười khổ trong lòng, làm bạn tốt của kẻ phản bội, hắn quả thực chính là đối tượng bị hoài nghi. Bóng dáng Pharaoh xoay người rời đi lại hiện lên, quả đắng không được tín nhiệm vắt ngang giữa ngực Chesil làm hắn ngạt thở.

Chesil yêu cầu binh lính đưa cho đồ ăn có thể bảo quản lâu, sau đó lại về tới phòng bí mật âm u không thấy mặt trời bắt đầu tiến hành công việc cuối cùng.

Chesil cẩn thận lấy đá quý xanh biếc đã mài đẹp, đại diện bọ hung, cùng hồng ngọc đại diện mặt trời đặt chính giữa rãnh lõm hình cánh ưng, đổ vàng nóng chảy vào khe hở hàn lại, làm ra hình dạng cơ bản của tim bùa hộ mệnh. Từ trong hộp chứa lấy ra đá quý hình dạng lớn nhỏ không đều, Chesil dùng công cụ nhỏ tự chế ghép chúng lại đặt trên cánh chim ưng, tạo nên trang sức tinh mỹ. Dường như chưa hài lòng, Chesil còn cố ý dùng mũi nhọn khắc hoa văn giữa mỗi viên đá.

Lò lửa bốc cháy bên cạnh phủ ánh đỏ xuống hai má Chesil, nhưng hắn lại không chút để ý tiếp tục công việc. Hoàn thành toàn bộ cánh chim hai bên, Chesil thở một hơi đứng lên, hắn ngồi vào bên giường từ trong rổ lấy ra đồ ăn đã không còn tươi mới. Gió từ dưới giường thổi lên, còn chứa mùi sông Nile, nháy mắt làm khô mồ hôi sau lưng hắn. Đột ngột rùng mình một cái, đã lâu không ngủ nghỉ làm Chesil đột ngột có chút choáng váng, hắn qua loa nuốt thức ăn vào, uống mấy ngụm nước, lại trở về trước bàn.

Chesil cầm lấy chùy nhỏ đập vỡ khuôn gốm, giơ thánh bọ hung cánh ưng hoàng kim đã đông lại lên kiểm tra dưới ánh đèn xem có tì vết nào hay không. Đã là bước cuối cùng, hắn hít sâu một hơi, lại đốt đỏ mũi nhọn, thấp giọng niệm lời chúc phúc của chúng thần, cũng khắc chú ngữ cuối cùng lên mặt sau của bùa.

…. Ta là Hekau (4), miệng của ta sạch sẽ, bụng của ta tinh khiết, ta là người lập ra chư thần, linh hồn thần ánh sáng Amon – Ra, ta là Ramesses Menpehtyre Pramesse (5).

Khắc xong ký tự cuối cùng, Chesil sửng sốt nhìn tên thật của Pharaoh, giống như ngôn ngữ, tên Pharaoh cũng có một pháp lực không thể tưởng tượng nổi, hấp dẫn hắn tựa như anh túc đỏ nở rộ. Trong lòng Chesil đột ngột dâng lên xúc động, làm hắn cúi đầu xuống, trái tim trong ngực thành kính, hôn lên chỗ khắc chữ trên bùa. Xúc cảm vàng đặc lại không lâu còn mang hơi nóng làm hắn ngẩng đầu, tiếp tục kết thúc công việc cuối cùng.

Bỏ bùa hộ mệnh có khắc tên Pharaoh vào giữa khuôn men gốm màu có hình dạng sắc thái đồng dạng bọc kín. Chesil thở một hơi thật dài, đúng lúc này, cùng với âm thanh cực đại, một lực mạnh đột nhiên đâm vào hắn.

Nữ thần Qetesh: nữ thần của niềm say đắm thiêng liêng và khoái cảm ***.

Thần Amon (Amon – Ra): Đấng sáng tạo, có biểu tượng là thần Đầu Cừu.

(3) Thần Aten: Thần dị giáo do Amenhotep IV (tức Akhenaten) sáng lập ra với ý muốn rằng Tôn giáo Ai Cập là tôn giáo độc thần. Aten có biểu tượng là đĩa Mặt Trời tỏa sáng, khác với đĩa Mặt Trời thông thường.

(4) Thần Hekau: biểu tượng cho sức mạnh bảo vệ.

.

(5) Ramesses Menpehtyre Pramesse: Ramesses I, hay Ramses I (còn có tên là Pramesse trước khi lên ngôi), là vị pharaoh sáng lập ra Vương triều thứ 19 của Ai Cập cổ đại; sử gọi là triều Tiền Ramessid. Ông vốn là một vị Tể tướng tài giỏi của pharaoh Horemheb, vị pharaoh cuối cùng của Vương triều thứ 18. Sau khi Horemheb qua đời mà không có con kế vị, Pramesse lên ngôi hoàng đế với vương hiệu Ramesses I và cai trị trong khoảng 1295-1294 TCN hay 1292-1290 TCN. Ông qua đời khi mới cai trị được 2 năm 16 tháng và con trai ông là Seti I lên ngôi. Xác ướp của ông được chôn trong Thung lũng các vị vua và đã được khai quật năm 1881.

Ban đầu được gọi là Pa-ra-mes-su, Ramesses I không sinh ra trong một gia đình hoàng gia mà được sinh ra trong một gia đình tướng lĩnh cao quý từ vùng đồng bằng châu thổ sông Nile, có lẽ gần kinh đô cũ của người Hyksos là Avaris, hoặc từ Tanis. Ông là con trai của một tướng lĩnh quân đội tên là Seti. Ramses I đã nhận được sự ưu ái của Horemheb, pharaon cuối cùng của triều đại 18 hỗn loạn, người đã bổ nhiệm ông làm tể tướng của mình. Horemheb là một nhà quý tộc không thuộc gia đình hoàng tộc, mà là một người đã vươn lên nhờ các chức vụ trong quân đội Ai Cập để phục vụ như là cố vấn của hoàng gia của Tutankhamun và Ay ,và cuối cùng là Pharaon. Vì Horemheb không có con nên cuối cùng ông đã chọn Ramesses là người kế vị vào những năm tháng cuối đời, có lẽ vì Ramesses là một người có tài cai trị và có một con trai (Seti I) và một cháu trai (tương lai là Ramesses II) để kế vị ông, tránh được việc không có người thừa kế sau này.

Khi lên ngôi, Ramesses sử dụng một prenomen, hoặc tên hoàng gia, được viết bằng chữ tượng hình Ai Cập từ bên phải. Khi phiên âm, tên này là mn-pḥty-r ‘, mà thường được giải thích là Menpehtyre, có nghĩa là “Được lên ngôi bởi sức mạnh của Ra”. Tuy nhiên, ông được biết đến bởi nomen của mình, hoặc tên cá nhân. Nó được phiên âm là r’-ms-sw, và thường được coi là Ramessu hoặc Ramesses, có nghĩa là “Ra sinh ra ông”.

Ramesses I có một triều đại rất ngắn, bằng chứng là có rất ít các đài kỷ niệm đương thời nhắc đến ông: nhà vua đã có ít thời gian để xây dựng các công trình quan trọng ở bất kỳ lúc nào trong thời gian trị vì của ông và đã được chôn cất vội vã trong một lăng mộ nhỏ và nhanh chóng hoàn thành. Giáo sĩ Ai Cập Manetho ấn định rằng thời gian trị vì của ông là 16 tháng. Ramesses được chôn cất tại Thung lũng các vị vua. Ngôi mộ của ông, phát hiện bởi Giovanni Belzoni năm 1817 và được đặt tên là KV16, có kích thước nhỏ. Joyce Tyldesley nói rằng ngôi mộ của Ramesses I bao gồm một hành lang và một phòng mà chưa hoàn thành.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương