Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha!
-
Chương 166
- cô im đi. Biết. Đừng có nói gì thêm nưa. Như vậy đã đủ chưa? Lời nói của cô nó nhưchất độc tôi không muốn nhét vô trong đầu. Tôi có nói là tôi yêu cô... nhưng trước lúc sự thực được phơi bày. Trong tay đã có được tôi cô lại muốn thêm một ai đó. Miệng thì luôn ngân nga..em cần anh, chỉ cómình anh thôi vậy mà giờ nó là cái gì hả? Cô Lấy sự ngây thơ ra làm đòn bẩy..đẩy caosự giả tạo làm tôi yêu cô đến mù quáng, tôicòn không tin những gì người anh em tốt của tôi nói về cô. Vậy mà cô cho Chuyện tình tay 3, tay 4, tay 5.. đó là bình thường sao? Hơ.Ngày đó ngu ngơ tin vào lời cô nói... bây giờ mới nhận ra là mình sai. Hiện giờ mất tôi rồi cô vẫn vui vẻ với thằng khác có đúng vậy không? Loại đàn bà như cô quả thật làm tôi thấy ghê tởm lắm đấy. Sau này nếu có vô tình gặp lại cô thì cô làm ơn cúi cái mặt ghê tởm đó của cô xuống mà lướt qua nhau chứ không nhìn thấy tôi mắc ói lắm. Tôi không muốn nghe những gì cô nói nữa vì nó chả khác gì............ nhát dao đâm..... ở đây * chỉ bên ngực trái * nó.... rất đau.
- hắn không thể kìm chế được nữa liềngiáng cho nó 1 nhát tát thật đau như muốn chấm dứt hay tiêu diệt 1 thứ gì độc hại đang dần dần giết đi hắn xong lạnh lùng nhìn nó cất giọng nói lạnh đến thấu, đoạn cuối hắn gâng như đã khóc, hộc mắt đỏ đỏ cả lên, bàn tay run run chỉ lên ngực trái mình nói rồi quay đầu đi thẳng không quay đầu lại.
- anh....." bịch "
- Linh...Kiên đứng 1 bên chứng kiến mọi việc thì khó hiểu, khi nghe hắn nói muốn cất tiếng giải thích giùm nó thì nhận được cái níu tay kín đáo của nó lên đành đứng im. Lúc hắn quay đầu đi đến của sân thượng rồi anh cảm nhận cái níu tay của nó không còn nữa định gọi hắn lại thì cả thân hình nó ngã khụyxuống đất khiến anh hoảng sợ vội đỡ lấy nó.Cả tế bảo, dây thần kinh hoạt động của nó như tê liệt khi nghe từng câu từng chữ hắn nói, lúc hắn chỉ tay nơi trái tim mk thì tim nó đã như ngừng đập ngay giây phút đó, cả thế giới như sụp đổ ngay đầu nó vậy. Đau? Không có, dường như đau quá khiến nó mất đi cảm giác rồi. Bóng hắn khuất dần sau cánh của lúc này nó mới như không chịu đựng được cả thế giới sụp đổ lên người nó nữa mà ngã khụy, khuôn mặt vô hồn thẫn thờ đến lạc phách, ánh mắt tan giã tìn cách cửa sân thượng đóng chặt từ lúc nào. Nó như chìm trong bóng tối không 1 tia sáng không 1 lối thoát......
- Linh, Linh... em có sao không vậy? Tỉnh lại đi. Đừng như vậy nữa, đừng làm anh sợ híc
- Kiên đỡ lấy nó, lay người nó, gọi nó.... nhưng đáp lại là cái khuân mặt thẫn thờ lạc phách của nó, nước mắt cứ vô thức rơi hoài không dứt, mặc anh lau như thế nào nó vẫn cứ tuân rơi không điểm dừng.
- anh về trước đi. Em không sao
- ngay lúc anh chuẩn bị bế nó đi viện thì nó đứng bật dậy nói mà không nhìn Kiên rồi 1 mạch chạyđi để lại anh phía sau gọi với theo mà khônghiểu gìHắn sau khi rời khỏi quán thì điên cuồng chạy đi như muốn chạy trốn thực tại, tim hắn đau lắm nó như bin ngàn nhát dao đâm vào vậy. Có phải hắn yêu nó đến phát ngốc, đến phát lụy rồi hay không? Nó cho hắn biết thế nào mới là thực sự yêu 1 người, nó cho hắn biết thế nào là cảm giác muốn che chăn bảo vệ cho người quan trọng nhất trong tim mình, nó cho hắn biết thế nào là nụ cười thế nào là hạnh phúc, rồi thế nào làcam giác đau và... thế nào là giọt nước mắtmặn đắng từ nơi đáy tim.... cả tâm trí hắn, con tim hắn hay từng tế bào trên người hắn đều chỉ có nó, 1 mình nó
- 1 người hắn yêu đến phát dồ dại. Lang thang trên đường hắn vô thức ghé vài 1 quán rượu hắn gọi rượu rồi từ từ từng ly từng ly được hắn lốc cạn chỉ 1 hơi, bị rượu cay sè đắng nóng lan từng chút trong khoang miệng đánh thức vị giác của hắn rồi vị nóng bỏng nơi cổ họng đến từng tế bào trong ơ thể hắn. Vị nồng của rượu quê làm hắn khẽ nhăn mày vì khó uống, nó không giống vị ngọt của rượu ngoại ( có phải rượu tây đgl rượu ngoại k nhể bà con?) hắn hay uống nhưng dần 1 ly, 2 ly, 3 ly,... dần dần làm hắn quen với vị rượu này. Hắn thẫn thờ tự rót rượu tự uống trong vô thức, trong đầu hắn giờ đây ngập tràn những kỉ niệm đẹp giữa nó và hắn......
- anh này.
- nó ở trong lòng hắn bàn tay nhỏ bé nghịch nghịch bàn tay to lắn của hắn miệng nhỏ nở nụ cười mỉm.
- sao.
- hắn nhẹ giọng đáp.
- em yêu anh đó. Anh tin không?
- nó hỏi 1 câu ngốc nghếch.
- anh tin. Anh cũng yêu em nè em tin không?
- hắn cúi đầu nhìn nó đang đỏ mặt trong lòng mình.
- ừm tin hì hì
- nó cười vui vẻ như đứa trẻ được quà.....
- a sao băng kìa. Anh ước đi.
- nó la lên khi thấy 1 ngôi sao băng lướt qua rồi cũng chắptay cầu nguyện.
- anh ước gì vậy?
- nó sau khi ước liền tò mò hỏi hắn.
- bí mật. Vợ anh ươc gì?
- hắn cười nhẹ.
- hi, em ước ta sẽ mãi được như vậy. Anh mãi yêu em và ngược lại
- nó ngây thơ trả lời........
- anh này
- nó đưng trước ban công phòng hắn hóng mát được hắn ôm từ phía sau bỗng quay lại ngước đôi mắt to tròn lên nhìn hắn gọi
- sao vợ.
- hắn ôn nhu mỉm cười nhìn nó cưng chiều.
- nếu em là giọt nước mắt trong anh thì anh sẽ làm thế nào?
- nó nhìn hắn ngây ngô hỏi.
- thì anh sẽ khóc để em lăn xuống chạm vàomôi anh.
- hắn cười nhẹ đáp lại rồi cúi xuống ngậm lấy đôi môi đỏ hồng của nó.
- nhưng nếu anh là giọt nước mắt trong em thì em sẽ không khóc
- sau nụ hôn dài nó ngước khuôn mặt ửng hồng lên nhìn hắn nói.
- tại sao?
- hắn khó hiểu.
- vì.... em không muốn mất anh.
- nó trả lời, đôi mắt trân thành đầy yêu thương nhìn hắn.....
- dối trá, tất cả chỉ là dối trá, hư...
- hắn lẩm bẩm rồi tự cười chế diễu.
- anh, sao ang ngồi uống 1 mình vậy? Sang bàn bên kia ngồi bới bọn em cho vui đi anh -1 cô gái khá xinh đẹp từ bàn bên cạnh đã đểý hắn từ lúc mới đến đến giờ sang muốn làm quen.Hắn đưa khuôn mặt hời hợt lạnh lùng có vẻ bất cần sang nhìn cô gái đó, hắn cứ nhìn như vậy cho đến nửa ngày sau mới ohun ra 1 câu lạnh băng
- biến.
- sao?..., anh..,
- cô gái kia bị nhìn lâu như vậy có vẻ tự đắc với vẻ đẹp của mình lên hắn mới nhìn mình lâu như vậy, cười tươi hất hàm với lũ bạn bàn bên khoe khoang nhưng khi câu nói của hắn thốt ra làm cô gái vừa thẹn vừa tức nói không lên lời.
- tôi nói cô biến.
- hắn không thấy cô gái kiađi liền cất giọng lạnh âm nghìn độ lên gằn từng chữ.
- a....cô gái kia thẹn quá hóa giận định sẽ mắng hắn nhưng khi cô gái thấy mấy chiếc xe tay gas từ phía xa đi lại thì liền nhếch mép cười gian tum chặt tay hắn và như cố ý ghim xâu móng tay vào da thịt hắn, do đau hắn hất mạnh tay cô gái đó ra khiến cô gái đó ngã xuống đất. Như sợ thế giới vẫn chưa đủ loạn cô gái còn kéo đổ thêm chiếc bàn bên cạnh làm nó đỏ rầm xuống đất, bình nước, bán đĩa được giọn sẵn vì vậy mà theo đó đổxuống sàn đất tạo lên âm thanh kinh sợ
- thằng khốn." bốp "
- mày làm gì người yêu tao vậy hả?Hắn có chút bất ngờ trước hành động lặng tay của mình chưa kịp định hình đã bị 1 lực khá mạnh xốc cổ áo hắn lên mà 1 cú đấm được điểm trân khuôn mặt hắn cùng giọng 1 người con trai có vẻ tức giận.
- hx anh ơi. Em chỉ là thấy anh ta say rồi có lòng tốt muốn giúp gọi người nhà đến đón không ngờ anh ta lại lại..., hức.
- cô gái lúc vừa được người yêu đỡ lên liền nước mắt ngắn nước mắt dài kể tội.Hắn ngồi ở dưới đất nhìn lên cảnh trước mắt thì nhếch môi khinh thường, có phải đứa con gái nào cũng giả tạo như vậy không? Cúi đầu xuống che dấu nụ cười chua xót hắn chống tay xuống đất có ý định đứng lên thì...
- thằng khốn bạn gái tao có lòng tốt rồi mà không biết đầu, mày muốn chết. Mau quỳ cuống xin lỗi bạn gái tao.
- hắn bị người contrai khuân mặt dữ tợt tay xăm tùm lum xốc cổ áo lên rồi quát.
- tao mượn con ghẹ mày quan tâm à? 1 lũ giả tạo, dối trá.
- hắn vênh mặt bất cần đưamắt nhìn xuống tên con trai kia vẻ thách thứnhư muốn ghẹ đòn giọng lạnh tanh xâu trong đôi mắt là sự đau đớn không ai thấy.
- tổ bà nó. Thằng chó này." bốp "
- hắn không thể kìm chế được nữa liềngiáng cho nó 1 nhát tát thật đau như muốn chấm dứt hay tiêu diệt 1 thứ gì độc hại đang dần dần giết đi hắn xong lạnh lùng nhìn nó cất giọng nói lạnh đến thấu, đoạn cuối hắn gâng như đã khóc, hộc mắt đỏ đỏ cả lên, bàn tay run run chỉ lên ngực trái mình nói rồi quay đầu đi thẳng không quay đầu lại.
- anh....." bịch "
- Linh...Kiên đứng 1 bên chứng kiến mọi việc thì khó hiểu, khi nghe hắn nói muốn cất tiếng giải thích giùm nó thì nhận được cái níu tay kín đáo của nó lên đành đứng im. Lúc hắn quay đầu đi đến của sân thượng rồi anh cảm nhận cái níu tay của nó không còn nữa định gọi hắn lại thì cả thân hình nó ngã khụyxuống đất khiến anh hoảng sợ vội đỡ lấy nó.Cả tế bảo, dây thần kinh hoạt động của nó như tê liệt khi nghe từng câu từng chữ hắn nói, lúc hắn chỉ tay nơi trái tim mk thì tim nó đã như ngừng đập ngay giây phút đó, cả thế giới như sụp đổ ngay đầu nó vậy. Đau? Không có, dường như đau quá khiến nó mất đi cảm giác rồi. Bóng hắn khuất dần sau cánh của lúc này nó mới như không chịu đựng được cả thế giới sụp đổ lên người nó nữa mà ngã khụy, khuôn mặt vô hồn thẫn thờ đến lạc phách, ánh mắt tan giã tìn cách cửa sân thượng đóng chặt từ lúc nào. Nó như chìm trong bóng tối không 1 tia sáng không 1 lối thoát......
- Linh, Linh... em có sao không vậy? Tỉnh lại đi. Đừng như vậy nữa, đừng làm anh sợ híc
- Kiên đỡ lấy nó, lay người nó, gọi nó.... nhưng đáp lại là cái khuân mặt thẫn thờ lạc phách của nó, nước mắt cứ vô thức rơi hoài không dứt, mặc anh lau như thế nào nó vẫn cứ tuân rơi không điểm dừng.
- anh về trước đi. Em không sao
- ngay lúc anh chuẩn bị bế nó đi viện thì nó đứng bật dậy nói mà không nhìn Kiên rồi 1 mạch chạyđi để lại anh phía sau gọi với theo mà khônghiểu gìHắn sau khi rời khỏi quán thì điên cuồng chạy đi như muốn chạy trốn thực tại, tim hắn đau lắm nó như bin ngàn nhát dao đâm vào vậy. Có phải hắn yêu nó đến phát ngốc, đến phát lụy rồi hay không? Nó cho hắn biết thế nào mới là thực sự yêu 1 người, nó cho hắn biết thế nào là cảm giác muốn che chăn bảo vệ cho người quan trọng nhất trong tim mình, nó cho hắn biết thế nào là nụ cười thế nào là hạnh phúc, rồi thế nào làcam giác đau và... thế nào là giọt nước mắtmặn đắng từ nơi đáy tim.... cả tâm trí hắn, con tim hắn hay từng tế bào trên người hắn đều chỉ có nó, 1 mình nó
- 1 người hắn yêu đến phát dồ dại. Lang thang trên đường hắn vô thức ghé vài 1 quán rượu hắn gọi rượu rồi từ từ từng ly từng ly được hắn lốc cạn chỉ 1 hơi, bị rượu cay sè đắng nóng lan từng chút trong khoang miệng đánh thức vị giác của hắn rồi vị nóng bỏng nơi cổ họng đến từng tế bào trong ơ thể hắn. Vị nồng của rượu quê làm hắn khẽ nhăn mày vì khó uống, nó không giống vị ngọt của rượu ngoại ( có phải rượu tây đgl rượu ngoại k nhể bà con?) hắn hay uống nhưng dần 1 ly, 2 ly, 3 ly,... dần dần làm hắn quen với vị rượu này. Hắn thẫn thờ tự rót rượu tự uống trong vô thức, trong đầu hắn giờ đây ngập tràn những kỉ niệm đẹp giữa nó và hắn......
- anh này.
- nó ở trong lòng hắn bàn tay nhỏ bé nghịch nghịch bàn tay to lắn của hắn miệng nhỏ nở nụ cười mỉm.
- sao.
- hắn nhẹ giọng đáp.
- em yêu anh đó. Anh tin không?
- nó hỏi 1 câu ngốc nghếch.
- anh tin. Anh cũng yêu em nè em tin không?
- hắn cúi đầu nhìn nó đang đỏ mặt trong lòng mình.
- ừm tin hì hì
- nó cười vui vẻ như đứa trẻ được quà.....
- a sao băng kìa. Anh ước đi.
- nó la lên khi thấy 1 ngôi sao băng lướt qua rồi cũng chắptay cầu nguyện.
- anh ước gì vậy?
- nó sau khi ước liền tò mò hỏi hắn.
- bí mật. Vợ anh ươc gì?
- hắn cười nhẹ.
- hi, em ước ta sẽ mãi được như vậy. Anh mãi yêu em và ngược lại
- nó ngây thơ trả lời........
- anh này
- nó đưng trước ban công phòng hắn hóng mát được hắn ôm từ phía sau bỗng quay lại ngước đôi mắt to tròn lên nhìn hắn gọi
- sao vợ.
- hắn ôn nhu mỉm cười nhìn nó cưng chiều.
- nếu em là giọt nước mắt trong anh thì anh sẽ làm thế nào?
- nó nhìn hắn ngây ngô hỏi.
- thì anh sẽ khóc để em lăn xuống chạm vàomôi anh.
- hắn cười nhẹ đáp lại rồi cúi xuống ngậm lấy đôi môi đỏ hồng của nó.
- nhưng nếu anh là giọt nước mắt trong em thì em sẽ không khóc
- sau nụ hôn dài nó ngước khuôn mặt ửng hồng lên nhìn hắn nói.
- tại sao?
- hắn khó hiểu.
- vì.... em không muốn mất anh.
- nó trả lời, đôi mắt trân thành đầy yêu thương nhìn hắn.....
- dối trá, tất cả chỉ là dối trá, hư...
- hắn lẩm bẩm rồi tự cười chế diễu.
- anh, sao ang ngồi uống 1 mình vậy? Sang bàn bên kia ngồi bới bọn em cho vui đi anh -1 cô gái khá xinh đẹp từ bàn bên cạnh đã đểý hắn từ lúc mới đến đến giờ sang muốn làm quen.Hắn đưa khuôn mặt hời hợt lạnh lùng có vẻ bất cần sang nhìn cô gái đó, hắn cứ nhìn như vậy cho đến nửa ngày sau mới ohun ra 1 câu lạnh băng
- biến.
- sao?..., anh..,
- cô gái kia bị nhìn lâu như vậy có vẻ tự đắc với vẻ đẹp của mình lên hắn mới nhìn mình lâu như vậy, cười tươi hất hàm với lũ bạn bàn bên khoe khoang nhưng khi câu nói của hắn thốt ra làm cô gái vừa thẹn vừa tức nói không lên lời.
- tôi nói cô biến.
- hắn không thấy cô gái kiađi liền cất giọng lạnh âm nghìn độ lên gằn từng chữ.
- a....cô gái kia thẹn quá hóa giận định sẽ mắng hắn nhưng khi cô gái thấy mấy chiếc xe tay gas từ phía xa đi lại thì liền nhếch mép cười gian tum chặt tay hắn và như cố ý ghim xâu móng tay vào da thịt hắn, do đau hắn hất mạnh tay cô gái đó ra khiến cô gái đó ngã xuống đất. Như sợ thế giới vẫn chưa đủ loạn cô gái còn kéo đổ thêm chiếc bàn bên cạnh làm nó đỏ rầm xuống đất, bình nước, bán đĩa được giọn sẵn vì vậy mà theo đó đổxuống sàn đất tạo lên âm thanh kinh sợ
- thằng khốn." bốp "
- mày làm gì người yêu tao vậy hả?Hắn có chút bất ngờ trước hành động lặng tay của mình chưa kịp định hình đã bị 1 lực khá mạnh xốc cổ áo hắn lên mà 1 cú đấm được điểm trân khuôn mặt hắn cùng giọng 1 người con trai có vẻ tức giận.
- hx anh ơi. Em chỉ là thấy anh ta say rồi có lòng tốt muốn giúp gọi người nhà đến đón không ngờ anh ta lại lại..., hức.
- cô gái lúc vừa được người yêu đỡ lên liền nước mắt ngắn nước mắt dài kể tội.Hắn ngồi ở dưới đất nhìn lên cảnh trước mắt thì nhếch môi khinh thường, có phải đứa con gái nào cũng giả tạo như vậy không? Cúi đầu xuống che dấu nụ cười chua xót hắn chống tay xuống đất có ý định đứng lên thì...
- thằng khốn bạn gái tao có lòng tốt rồi mà không biết đầu, mày muốn chết. Mau quỳ cuống xin lỗi bạn gái tao.
- hắn bị người contrai khuân mặt dữ tợt tay xăm tùm lum xốc cổ áo lên rồi quát.
- tao mượn con ghẹ mày quan tâm à? 1 lũ giả tạo, dối trá.
- hắn vênh mặt bất cần đưamắt nhìn xuống tên con trai kia vẻ thách thứnhư muốn ghẹ đòn giọng lạnh tanh xâu trong đôi mắt là sự đau đớn không ai thấy.
- tổ bà nó. Thằng chó này." bốp "
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook