Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha!
-
Chương 130
Trên đường về nó ôm xiết vòng tay ở eo hắn, cả người dựa vào hắn, đôi chân chậm dãi cùng hắn đạp từng vòng đạp xe.
Hắn bên trên không nói gì chỉ im lặng cùngnó đạp xe chứ không hề suy nghĩ gì về hành động của nó. Đi nửa đường nó nói muốn ăn đồ hắn nấu lên về nhà hắn, chị Hân đi chơi với anh nó nó biết vì nốt hôm nay anh nó cũng phải lên thành phố để học nốt chương trình đại học, bọn anh và nhỏ cũng rủ nhau đi chơi cho hết ngày hôm nay mai bắt đầu vào học vì thế khi về đến nhà vẫn chưa có ai ở nhà. Rắt xe vào nhà nó và hắn ngồi nghỉ 1 chút thì vô phòng bếp.
Nó nói nó muốn hắn nấu cho nó ăn hắn cũng không phản kháng chỉ cung chiều nhéo má nó nói nó đợi ở phòng khách bao giờ xong hắn gọi nhưng nó 1 mực muốn vào xem hay có gì phụ hắn lên hắn cũng chỉ mỉm cười gật đầu nắm tay nó cùng đi vào phòng bếp. Hắn để nó ngồi ở bàn ăn còn mình thì đep tạp dề rồi chăm chú vào làm bếp.
Khuôn mặt góc cạnh chăm chú vào làm bếp thật khiến người ta hâm mộ, dáng người cao, đôi chân dài thẳng tắp, tay áo sắn lên, khuôn mặt chăm chú nhưng lại rất thu hút.... nó không biết từ bao giờ đã cầm điện thoại ra quay lại những cảnh đó, bỗng hắn cảm nhận được gì đó quay lại nhìn nó thì thấy nó đang cầm điện thoại quay lại thì mỉm cười với nó, nụ cười đẹp đến trói lóa làm tim nó khẽ rung. Đứng dậyđặt điện thoại dựa vào lọ hoa trên bàn ắn nó non ton chạy lại bên hắn vòng tay ôm hắn từ phía sau rồi khẽ ló đầu lên hỏi- anh cần em phụ gì không?- ờ, nhặt giùm anh chút ra với hành và ít tỏinhé? - hắn đang chú tâm làm thì bin vòng tay nhỏ bé của nó ôm bất nhờ có chút giật mình nhưng vẫn quay đầu lại nhìn nó mỉm cười.
- được. Bếp trưởng - nó giả bộ nghiêm túc để chêu chọc hắn rồi non ton đi nhặt rau.
Hắn nhìn nó mỉm cười nhẹ rồi lại bắt đầu công việc.
Nó đi nhặt rau, thái hành, dã tỏi mà nước mắt vô thức rơi, không biết là do hành làmchảy nước mắt hay trong lòng nó đang dâng lên cảm xúc khó diễn tả. Đang chăm chú làm thì hắn vô thức quay ra nhìn nó, thấy nó cứ đưa tay lên lau nước mắt rồi sụtsùi thì hắn giật mình bỏ đồ đi vộ lại bên nó- em làm sao vậy? Sao lại khóc? Em không khỏe ở đâu à? Hay có chuyện gì? - hắn nâng cằm nó lên để nó đối diện với mình, ngón tay thon dài đưa lên lau đi những giọt nước mắt đang không ngừng chảy kia, nhìn giọt nước mắt đang đua nhau tuôn rơi của nó mà lòng hắn se thắt lại- không có. Do hành làm cay mắt em thôi -nó mỉm cười nhìn hắn, bàn tay toàn hơi hành lại đưa lên dụi mắt, nước mặt lại càng rơi nhiều hơn.
- đừng dụi nữa. Để anh lấy khăn lau cho - hắn vôin ngăn cản hành động của nó lại rồi đi vào phòng tắm lấy khăn thấm ướt ra lau cho nó.
Nhìn từng hành động, ôn nhu, lo lắng, ấmáp, ân cần... mà hắn đang làm mà tim nó lại nhói lên, nước mắt rơi lại càng nhiều. Phải làm sao khi hình bóng của hắn đã lấp đầy tim nó? Phải làm sao khi hiện tại nó đã phụ thuộc hoàn toàn vào hắn? Còn đâu1 đứa hời hợt mạnh mẽ? Còn đâu trai tim nguội lạnh?.... bây giờ phải làm sao khi bắt đầu từ mai nó không được vòng tay của hắn ôm xiết, không được hắn cưng chiều quan tâm... thay vào đó là ánh mắt lạnh băng có khi có cả sự hận thù.... nó lấy dũng khí ở đâu để sống tiếp đây?.... càng nghĩ tim càng đau, tiếng khóc ngày 1lớn. Hắn thấy nó khóc thì lo lắng vội chạy lại 3 bước thành 2 bước tiến lại phía nó.
Cầm khăn ướt hắt nhẹ lau mặt cho nó- thôi đừng khóc nữa. Đợi chút lau xong là hết ay mà. Ngoan đừng khóc - hắn nhẹ dỗ nó như 1 đứa con nít, hành động nhẹ nhàng ôn mhu ân cần, khuôn mặt chuyên tâm lo lắng lại có chút sót.. càng nhìn tim lại càng đau lòng lại càng không muốn dứtchỉ biết khóc lớn mặc hắn dỗ dành- ngoan nào. Không sao rồi. Hết cay chưa? Để anh coi nào - hắn thấy nó khóc thì tim như bị ai thọt dao vào đau thắt, nhẹ nhàngdỗ dàng rồi đưa tay lau nước mắt cho nó.
Nhìn hắn nó không kiềm chết được mà ôm chầm lấy hắn khóc nấc mặc hắn dỗ đến chật vật, càng dỗ nó nó càng khóc lớn chođến khi nó mệt mà thiêm thiếp trong lòng hắn. Lắc đầu khó hiểu hắn bế nó lên phòng rồi lại xuống làm nốt đồ ăn để chút nos dậy là có đò ăn.
1 lúc sau hắn làm cơm xong cũng là lúc nótỉnh dậy, lấy lại bình tĩnh nó lại non ton chạy xuống nhà ăn- dậy rồi sao? Mau xuống đây - hắn vừa đặt cái bát cuối cùng xuống bạn dự định sẽ lên gọi nó thì đã thấy nó trên bậc thang đang nhìn mình thì lên tiếng.
Nó nghe vậy chạy vọt xuống ngồi vào bàn ăn vươn tay với lấy chiếc điện thoqij của mình để cạnh lọ hoa bấm bấm gì đó rồi cấtđi xong cũng cầm bát cùng hắn ăn cơm. Bọn nó ngồi ăn rất vui vẻ, y như cặp vợ chồng vậy, chồng dịu dàng vợ nghịch ngợm. Ăn khoảng 1 tiếng thì bọn nó xong bữa rồi bắt đầu dọn bàn và rửa chén, nó rửa hắn phụ nó tráng, 2 đứa lô đùa vẩy nước tùm lum. Sau 1 hồi vật nộn cuối cùng cũng rửa chén xong, đang bỏ tạp dề cheo lên thì hắn từ đằng sau ôm lấy chiếc eo thon gọn của nó cằm tựa nhẹ lên vai nó. Nhìn bàn tay đang đặt lên eo mình nó mỉm cười quay lại ôm lấy cổ hắn, chán chạm vào chán hắn rồi nhìn hắn cười tươi.
Hắn cảm nhận được hơi thở nóng phả vào mặt thì người cũng tự động nóng dần lên, khẽ đẩy nhẹ nó về phía sau bàn tay đặt ở eo nó khẽ xiết dùng chút lực bế bổng nó lên đặt nó ngồi trên kệ bếp rồi chán kề chán mũi kề mũi đến khi môi chuẩn bị kề môi thì lại bị ngón tay trỏ nhỏ nhắn của nó đặt lên môi hắn khẽ đẩy ra rồi khẽ lắc đầu cười đến híp mắt. Hắn bị hành động đó của nó làm bất ngờ nhưng khi thấy nụ cườicủa nó thì trai tim như muốn tan chảy, vô thức cười tươi đáp lại, bàn tay cũng thêm lực đạo xiết chặt. Nụ cười của hắn làm timnó như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nụ cười này nó muốn mãi mãi ghi nhớ trong tim, nụ cười đẹp nhất nó từng thấy. Thấy nó ngây ngốc nhùn mình hắn cười lại càngtươi, đưa tay cầm lấy bàn tay đang đặt trên môi mình kéo xuống rồi từ từ tiến lại phía nó. Đôi môi mỏng lạnh lạnh của hắn bắt đầu dây dưa với đôi môi đỏ hồng mọngnước của nó, nó không tránh lé mà trực tiếp tiếp nhận, đôi tay vòng qua ôm lấy cổ hắn, như có động lực bàn tay đặt ở eo nó lại càng xiết chặt áp sát người nó vào người hắn như muốn nó và hắn chập làm 1. Bàn tay không yen phận ở 1 chỗ mà đưa lên dọc xương sống đến sau gáy nó thì khẽấn nhẹ cho chị hôn của nó và hắn thêm xâu, khẽ thả nhẹ di chuyện xuống chiếc eonhỏ xiết nhẹ 1 cái rồi lại đưa lên cổ nó, mần theo vạt áo xuống bung chiếc cúc áo của nó ra, tiếp đến cúc thứ 2 được hắn nhẹ nhàng bung ra, sau đó lại khẽ đưa tay lên cổ nó vuốt nhẹ xương quai xanh tinh sảo đẹp đẽ của nó rồi lại vòng tay qua gáy nó ấp sát nó lain gần mình khi cảm nhận được nó muốn chấm dứt nụ hôn. Bàn tay ở eo xiết chặt, bàn tay ở gáy cố định đầu nó để nó không thể trốn tránh nụ hoin của hắn, được 1 lưc bình ổn lại hắn nhẹ nhành đưa môi di chuyển xuống chiếc cổ trắng nõn của nó, khẽ cắn nhẹ 1 ngụm rồi lại chuyển xuống xương quai xanh gợi cảm, bàn tay tiếp tục đưa xuống chạm vào hàngcúc áo thứ 3 của nó thì bàn tay nhỏ nhắn ấm lóng của nó chặn lại
Hắn bên trên không nói gì chỉ im lặng cùngnó đạp xe chứ không hề suy nghĩ gì về hành động của nó. Đi nửa đường nó nói muốn ăn đồ hắn nấu lên về nhà hắn, chị Hân đi chơi với anh nó nó biết vì nốt hôm nay anh nó cũng phải lên thành phố để học nốt chương trình đại học, bọn anh và nhỏ cũng rủ nhau đi chơi cho hết ngày hôm nay mai bắt đầu vào học vì thế khi về đến nhà vẫn chưa có ai ở nhà. Rắt xe vào nhà nó và hắn ngồi nghỉ 1 chút thì vô phòng bếp.
Nó nói nó muốn hắn nấu cho nó ăn hắn cũng không phản kháng chỉ cung chiều nhéo má nó nói nó đợi ở phòng khách bao giờ xong hắn gọi nhưng nó 1 mực muốn vào xem hay có gì phụ hắn lên hắn cũng chỉ mỉm cười gật đầu nắm tay nó cùng đi vào phòng bếp. Hắn để nó ngồi ở bàn ăn còn mình thì đep tạp dề rồi chăm chú vào làm bếp.
Khuôn mặt góc cạnh chăm chú vào làm bếp thật khiến người ta hâm mộ, dáng người cao, đôi chân dài thẳng tắp, tay áo sắn lên, khuôn mặt chăm chú nhưng lại rất thu hút.... nó không biết từ bao giờ đã cầm điện thoại ra quay lại những cảnh đó, bỗng hắn cảm nhận được gì đó quay lại nhìn nó thì thấy nó đang cầm điện thoại quay lại thì mỉm cười với nó, nụ cười đẹp đến trói lóa làm tim nó khẽ rung. Đứng dậyđặt điện thoại dựa vào lọ hoa trên bàn ắn nó non ton chạy lại bên hắn vòng tay ôm hắn từ phía sau rồi khẽ ló đầu lên hỏi- anh cần em phụ gì không?- ờ, nhặt giùm anh chút ra với hành và ít tỏinhé? - hắn đang chú tâm làm thì bin vòng tay nhỏ bé của nó ôm bất nhờ có chút giật mình nhưng vẫn quay đầu lại nhìn nó mỉm cười.
- được. Bếp trưởng - nó giả bộ nghiêm túc để chêu chọc hắn rồi non ton đi nhặt rau.
Hắn nhìn nó mỉm cười nhẹ rồi lại bắt đầu công việc.
Nó đi nhặt rau, thái hành, dã tỏi mà nước mắt vô thức rơi, không biết là do hành làmchảy nước mắt hay trong lòng nó đang dâng lên cảm xúc khó diễn tả. Đang chăm chú làm thì hắn vô thức quay ra nhìn nó, thấy nó cứ đưa tay lên lau nước mắt rồi sụtsùi thì hắn giật mình bỏ đồ đi vộ lại bên nó- em làm sao vậy? Sao lại khóc? Em không khỏe ở đâu à? Hay có chuyện gì? - hắn nâng cằm nó lên để nó đối diện với mình, ngón tay thon dài đưa lên lau đi những giọt nước mắt đang không ngừng chảy kia, nhìn giọt nước mắt đang đua nhau tuôn rơi của nó mà lòng hắn se thắt lại- không có. Do hành làm cay mắt em thôi -nó mỉm cười nhìn hắn, bàn tay toàn hơi hành lại đưa lên dụi mắt, nước mặt lại càng rơi nhiều hơn.
- đừng dụi nữa. Để anh lấy khăn lau cho - hắn vôin ngăn cản hành động của nó lại rồi đi vào phòng tắm lấy khăn thấm ướt ra lau cho nó.
Nhìn từng hành động, ôn nhu, lo lắng, ấmáp, ân cần... mà hắn đang làm mà tim nó lại nhói lên, nước mắt rơi lại càng nhiều. Phải làm sao khi hình bóng của hắn đã lấp đầy tim nó? Phải làm sao khi hiện tại nó đã phụ thuộc hoàn toàn vào hắn? Còn đâu1 đứa hời hợt mạnh mẽ? Còn đâu trai tim nguội lạnh?.... bây giờ phải làm sao khi bắt đầu từ mai nó không được vòng tay của hắn ôm xiết, không được hắn cưng chiều quan tâm... thay vào đó là ánh mắt lạnh băng có khi có cả sự hận thù.... nó lấy dũng khí ở đâu để sống tiếp đây?.... càng nghĩ tim càng đau, tiếng khóc ngày 1lớn. Hắn thấy nó khóc thì lo lắng vội chạy lại 3 bước thành 2 bước tiến lại phía nó.
Cầm khăn ướt hắt nhẹ lau mặt cho nó- thôi đừng khóc nữa. Đợi chút lau xong là hết ay mà. Ngoan đừng khóc - hắn nhẹ dỗ nó như 1 đứa con nít, hành động nhẹ nhàng ôn mhu ân cần, khuôn mặt chuyên tâm lo lắng lại có chút sót.. càng nhìn tim lại càng đau lòng lại càng không muốn dứtchỉ biết khóc lớn mặc hắn dỗ dành- ngoan nào. Không sao rồi. Hết cay chưa? Để anh coi nào - hắn thấy nó khóc thì tim như bị ai thọt dao vào đau thắt, nhẹ nhàngdỗ dàng rồi đưa tay lau nước mắt cho nó.
Nhìn hắn nó không kiềm chết được mà ôm chầm lấy hắn khóc nấc mặc hắn dỗ đến chật vật, càng dỗ nó nó càng khóc lớn chođến khi nó mệt mà thiêm thiếp trong lòng hắn. Lắc đầu khó hiểu hắn bế nó lên phòng rồi lại xuống làm nốt đồ ăn để chút nos dậy là có đò ăn.
1 lúc sau hắn làm cơm xong cũng là lúc nótỉnh dậy, lấy lại bình tĩnh nó lại non ton chạy xuống nhà ăn- dậy rồi sao? Mau xuống đây - hắn vừa đặt cái bát cuối cùng xuống bạn dự định sẽ lên gọi nó thì đã thấy nó trên bậc thang đang nhìn mình thì lên tiếng.
Nó nghe vậy chạy vọt xuống ngồi vào bàn ăn vươn tay với lấy chiếc điện thoqij của mình để cạnh lọ hoa bấm bấm gì đó rồi cấtđi xong cũng cầm bát cùng hắn ăn cơm. Bọn nó ngồi ăn rất vui vẻ, y như cặp vợ chồng vậy, chồng dịu dàng vợ nghịch ngợm. Ăn khoảng 1 tiếng thì bọn nó xong bữa rồi bắt đầu dọn bàn và rửa chén, nó rửa hắn phụ nó tráng, 2 đứa lô đùa vẩy nước tùm lum. Sau 1 hồi vật nộn cuối cùng cũng rửa chén xong, đang bỏ tạp dề cheo lên thì hắn từ đằng sau ôm lấy chiếc eo thon gọn của nó cằm tựa nhẹ lên vai nó. Nhìn bàn tay đang đặt lên eo mình nó mỉm cười quay lại ôm lấy cổ hắn, chán chạm vào chán hắn rồi nhìn hắn cười tươi.
Hắn cảm nhận được hơi thở nóng phả vào mặt thì người cũng tự động nóng dần lên, khẽ đẩy nhẹ nó về phía sau bàn tay đặt ở eo nó khẽ xiết dùng chút lực bế bổng nó lên đặt nó ngồi trên kệ bếp rồi chán kề chán mũi kề mũi đến khi môi chuẩn bị kề môi thì lại bị ngón tay trỏ nhỏ nhắn của nó đặt lên môi hắn khẽ đẩy ra rồi khẽ lắc đầu cười đến híp mắt. Hắn bị hành động đó của nó làm bất ngờ nhưng khi thấy nụ cườicủa nó thì trai tim như muốn tan chảy, vô thức cười tươi đáp lại, bàn tay cũng thêm lực đạo xiết chặt. Nụ cười của hắn làm timnó như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nụ cười này nó muốn mãi mãi ghi nhớ trong tim, nụ cười đẹp nhất nó từng thấy. Thấy nó ngây ngốc nhùn mình hắn cười lại càngtươi, đưa tay cầm lấy bàn tay đang đặt trên môi mình kéo xuống rồi từ từ tiến lại phía nó. Đôi môi mỏng lạnh lạnh của hắn bắt đầu dây dưa với đôi môi đỏ hồng mọngnước của nó, nó không tránh lé mà trực tiếp tiếp nhận, đôi tay vòng qua ôm lấy cổ hắn, như có động lực bàn tay đặt ở eo nó lại càng xiết chặt áp sát người nó vào người hắn như muốn nó và hắn chập làm 1. Bàn tay không yen phận ở 1 chỗ mà đưa lên dọc xương sống đến sau gáy nó thì khẽấn nhẹ cho chị hôn của nó và hắn thêm xâu, khẽ thả nhẹ di chuyện xuống chiếc eonhỏ xiết nhẹ 1 cái rồi lại đưa lên cổ nó, mần theo vạt áo xuống bung chiếc cúc áo của nó ra, tiếp đến cúc thứ 2 được hắn nhẹ nhàng bung ra, sau đó lại khẽ đưa tay lên cổ nó vuốt nhẹ xương quai xanh tinh sảo đẹp đẽ của nó rồi lại vòng tay qua gáy nó ấp sát nó lain gần mình khi cảm nhận được nó muốn chấm dứt nụ hôn. Bàn tay ở eo xiết chặt, bàn tay ở gáy cố định đầu nó để nó không thể trốn tránh nụ hoin của hắn, được 1 lưc bình ổn lại hắn nhẹ nhành đưa môi di chuyển xuống chiếc cổ trắng nõn của nó, khẽ cắn nhẹ 1 ngụm rồi lại chuyển xuống xương quai xanh gợi cảm, bàn tay tiếp tục đưa xuống chạm vào hàngcúc áo thứ 3 của nó thì bàn tay nhỏ nhắn ấm lóng của nó chặn lại
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook