Boss, Vợ Ngài Lại Giết Người Rồi!
-
Chương 89: Gián Điệp Lộ Mặt
Cố Thừa Trạch thấy vẻ mặt Lam Hi có vẻ như cũng không có chuyện lớn gì, liền mang cậu đi tới trước mặt hai người Lục Tiêu Vân và Cố Ninh Phong giới thiệu. Cố Ninh Phong tưởng rằng khi làm việc ở chỗ của tổng thống, thừờng thì sẽ bị hạn chế việc giao lưu tin tức với bên ngoài nhưng không ngờ cái tin cậu út thiếu gia nhà họ Cố lấy vợ đã truyền tới tai của anh rồi. Ngược lại còn phải kể đến Lục Tiêu Vân, cái cậu nhóc ham vui đó lại rất bất ngờ khi biết người anh kính yêu của mình đã lấy vợ. Mà vị chị dâu này lại rất đẹp nha, da trắng môi hồng cả người tỏa ra mùi vị quyến rũ, bảo sao Cố Thừa Trạch bị cướp mất hồn đi. Mà hai người đang sắp dời sự chú ý của Lục Tiêu Vân đối với cái trại tập Huấn đặc biệt, thì cái tên ồn ào không đúng lúc Trù Kiệt trong nhóm của cậu nhóc kia lại kêu gào cậu ta quay lại vị trí, sắp bắt đầu trận tập rồi.
Vậy là kế hoạch đổ vỡ chỉ vì một tên có não mà không biết dùng Trù Kiệt kia. Lam Hi cậu vốn cũng không để ý tên nhóc Lục Tiêu Vân kia muốn làm gì thế nhưng sau khi bắt chuyện với cậu ta thì Lam Hi cậu lại y như con mèo xù lông. Cậu cảm nhận được cho dù có qua bao nhiêu cái khả ái ở khuôn mặt cậu ta thì cái chất hoang dã trong người cậu ta vẫn không ngừng bộc phát ra khiến Lam Hi phải đề phòng cận mặt. Nói đến đây, Lam Hi chợt lại có chút nghi ngờ cậu ta, có thể... cậu ta cũng có thể là....
- Hi, Hi à....Vợ!
- A...có gì sao?
- Bắt đầu rồi!
- Ừm...không cản cậu ta nữa?
- Kệ nhóc đó đi, dù gì có cản nó nó vẫn cứ đinh ninh như vậy thôi, hơn nữa còn có đại ca ở đó nữa!
Lam Hi về sau cũng không nói gì nhiều, chỉ ngồi chăm chú xem đám nhóc mình Huấn luyện ra có thể vượt được đến bao nhiêu cái chướng ngại kia. Sau hơn 45 phút, từ 1000 đội đến cuối cùng chỉ còn lại hơn 500 đội còn trên chiến tuyến kia. Mà cái bảng điểm phía cậu và Cố Thừa Trạch có một đội đứng đầu mà cứ khoảng 1 phút lại thêm tiếng tít tít, khiến người ta nghe mà ghen tị. Điểm không ngừng tăng lên, thành tích cá nhân cũng từ đó đo được một Đống. Rốt cuộc, tên nhóc Lục Tiêu Vân đó, nhìn thì có vẻ nhỏ con lại đi diệt hầu hết người trong đội người ta, lại còn kiếm được một Đống trợ huy hiệu. Trợ huy hiệu, là thứ để lại chìa khoá giúp các đội có thể hồi sinh vị đồng đội bị người đội khác bắn hạ, mà cái tên nhóc kia, đã gom hết Đống đồ đó của đội khác rồi!
Tiếp đến lại chẳng thể nào biết được chính Cố Ninh Phong là người đứng thứ hai bảng xếp hạng cá nhân, diệt đội không kém gì Lục Tiêu Vân. Nhìn thì trong Cố gia, Cố Ninh Phong có vẻ hiền hoà nhã nhặn nhất, lại không hề có ý định làm lãnh đạo gì, có điều, anh lại là một trong những người nguy hiểm nhất Cố gia do sự tinh tế và cả khả năng gây sát thương thiên bẩm. Chính vì thế anh mới được chính tổng thống mời về làm quân sư cho Lục Tiêu Vân. Hai người này kết hợp lại, nếu mà đấu cùng Lam Hi và Cố Thừa Trạch thì cũng có thể nói là ngang sức ngang tài.
Theo sát hai người chính là cái tên do chính Lam Hi dạy dỗ nhiều nhất, mà cũng là tên EQ thấp nhất Trù Kiệt. Không hổ là người giỏi nhất khu A, lại do chính tay cậu rèn nên, chỉ có thể tiến lên chứ không hề bị tụt lại đâu nhé! Nhưng mà hai cái cậu còn lại trong đội giỏi này, hình như là Lập Tân và Nhật Điền lại phải nói đúng kiểu học trò nghiêm túc, đúng kiểu học sinh mà Lam Hi muốn dẫn dắt nhất, lại bị tuột lại phía sau bởi hào quang của mấy đứa phía trước, dù cho hai người họ cũng rất giỏi.
Đến chặng ải khó nhất mà Lam Hi tạo ra, chính là bị vùi lấp trong một cánh rừng to lớn, bị chia cắt khỏi đồng đội, để thử thách sự độc lập của bản thân, các thành viên phải đi tìm những người còn lại, mà khi gặp kẻ địch là vẫn phải diệt trừ. Cái đội giỏi mà ai cũng khen kia, khi tách nhau ra thì không khác gì ông vỡ tổ, chỉ riêng có vị "thúc thúc" Cố Ninh Phong kia là vẫn giữ được phong độ của bản thân. Mần mò trong rừng cũng hơn nửa tiếng, Hầu hết các thành viên đều chán nản tột độ, có người còn muôn bỏ cuộc, thế nhưng Lam Hi đâu thể nào cho cái đám nhóc đó yên thân được. Quả nhiên là chị dâu ác quỷ mà, dần thế chỗ của Boss được rồi!
Trong khi mọi người ai cũng tìm đường ra, mà có một tên không những không đi tìm mà còn làm những hành vi vô cùng đáng nghi. Hắn ta đi xung quanh khu rừng theo hình vòng cung bán nguyệt, xong rồi còn mang theo một cái túi cứu trợ lớn, hắn đi xung quang các gốc cây cổ thụ, lại để lại một ấn kí mờ mà người kiểm soát an ninh không thể phát hiện ra được. Lam Hi cậu thấy lạ với hành vi đó, nghi ngờ một cái liền đi thẳng ra chỗ kiểm soát an ninh, nhìn đi nhìn lại nghiên cứu cái kí hiệu bí ẩn đó. Đột nhiên, ngay sau đó cậu lại chạy ngay ra chỗ Cố Thừa Trạch vẻ mặt nghiêm trọng mà có vẻ lo lắng:
- Thừa Trạch, ở chỗ đó...nguy hiểm!
Vậy là kế hoạch đổ vỡ chỉ vì một tên có não mà không biết dùng Trù Kiệt kia. Lam Hi cậu vốn cũng không để ý tên nhóc Lục Tiêu Vân kia muốn làm gì thế nhưng sau khi bắt chuyện với cậu ta thì Lam Hi cậu lại y như con mèo xù lông. Cậu cảm nhận được cho dù có qua bao nhiêu cái khả ái ở khuôn mặt cậu ta thì cái chất hoang dã trong người cậu ta vẫn không ngừng bộc phát ra khiến Lam Hi phải đề phòng cận mặt. Nói đến đây, Lam Hi chợt lại có chút nghi ngờ cậu ta, có thể... cậu ta cũng có thể là....
- Hi, Hi à....Vợ!
- A...có gì sao?
- Bắt đầu rồi!
- Ừm...không cản cậu ta nữa?
- Kệ nhóc đó đi, dù gì có cản nó nó vẫn cứ đinh ninh như vậy thôi, hơn nữa còn có đại ca ở đó nữa!
Lam Hi về sau cũng không nói gì nhiều, chỉ ngồi chăm chú xem đám nhóc mình Huấn luyện ra có thể vượt được đến bao nhiêu cái chướng ngại kia. Sau hơn 45 phút, từ 1000 đội đến cuối cùng chỉ còn lại hơn 500 đội còn trên chiến tuyến kia. Mà cái bảng điểm phía cậu và Cố Thừa Trạch có một đội đứng đầu mà cứ khoảng 1 phút lại thêm tiếng tít tít, khiến người ta nghe mà ghen tị. Điểm không ngừng tăng lên, thành tích cá nhân cũng từ đó đo được một Đống. Rốt cuộc, tên nhóc Lục Tiêu Vân đó, nhìn thì có vẻ nhỏ con lại đi diệt hầu hết người trong đội người ta, lại còn kiếm được một Đống trợ huy hiệu. Trợ huy hiệu, là thứ để lại chìa khoá giúp các đội có thể hồi sinh vị đồng đội bị người đội khác bắn hạ, mà cái tên nhóc kia, đã gom hết Đống đồ đó của đội khác rồi!
Tiếp đến lại chẳng thể nào biết được chính Cố Ninh Phong là người đứng thứ hai bảng xếp hạng cá nhân, diệt đội không kém gì Lục Tiêu Vân. Nhìn thì trong Cố gia, Cố Ninh Phong có vẻ hiền hoà nhã nhặn nhất, lại không hề có ý định làm lãnh đạo gì, có điều, anh lại là một trong những người nguy hiểm nhất Cố gia do sự tinh tế và cả khả năng gây sát thương thiên bẩm. Chính vì thế anh mới được chính tổng thống mời về làm quân sư cho Lục Tiêu Vân. Hai người này kết hợp lại, nếu mà đấu cùng Lam Hi và Cố Thừa Trạch thì cũng có thể nói là ngang sức ngang tài.
Theo sát hai người chính là cái tên do chính Lam Hi dạy dỗ nhiều nhất, mà cũng là tên EQ thấp nhất Trù Kiệt. Không hổ là người giỏi nhất khu A, lại do chính tay cậu rèn nên, chỉ có thể tiến lên chứ không hề bị tụt lại đâu nhé! Nhưng mà hai cái cậu còn lại trong đội giỏi này, hình như là Lập Tân và Nhật Điền lại phải nói đúng kiểu học trò nghiêm túc, đúng kiểu học sinh mà Lam Hi muốn dẫn dắt nhất, lại bị tuột lại phía sau bởi hào quang của mấy đứa phía trước, dù cho hai người họ cũng rất giỏi.
Đến chặng ải khó nhất mà Lam Hi tạo ra, chính là bị vùi lấp trong một cánh rừng to lớn, bị chia cắt khỏi đồng đội, để thử thách sự độc lập của bản thân, các thành viên phải đi tìm những người còn lại, mà khi gặp kẻ địch là vẫn phải diệt trừ. Cái đội giỏi mà ai cũng khen kia, khi tách nhau ra thì không khác gì ông vỡ tổ, chỉ riêng có vị "thúc thúc" Cố Ninh Phong kia là vẫn giữ được phong độ của bản thân. Mần mò trong rừng cũng hơn nửa tiếng, Hầu hết các thành viên đều chán nản tột độ, có người còn muôn bỏ cuộc, thế nhưng Lam Hi đâu thể nào cho cái đám nhóc đó yên thân được. Quả nhiên là chị dâu ác quỷ mà, dần thế chỗ của Boss được rồi!
Trong khi mọi người ai cũng tìm đường ra, mà có một tên không những không đi tìm mà còn làm những hành vi vô cùng đáng nghi. Hắn ta đi xung quanh khu rừng theo hình vòng cung bán nguyệt, xong rồi còn mang theo một cái túi cứu trợ lớn, hắn đi xung quang các gốc cây cổ thụ, lại để lại một ấn kí mờ mà người kiểm soát an ninh không thể phát hiện ra được. Lam Hi cậu thấy lạ với hành vi đó, nghi ngờ một cái liền đi thẳng ra chỗ kiểm soát an ninh, nhìn đi nhìn lại nghiên cứu cái kí hiệu bí ẩn đó. Đột nhiên, ngay sau đó cậu lại chạy ngay ra chỗ Cố Thừa Trạch vẻ mặt nghiêm trọng mà có vẻ lo lắng:
- Thừa Trạch, ở chỗ đó...nguy hiểm!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook