Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!!
-
Chương 292: Chỉ cần anh còn cần cô, cô liền ở bên cạnh anh
Editor: Rin đẹp trai
Beta: Stuki••
Ôn Hướng Dương đã ở nhà hai ngày.
Hai ngày này, Mộ Lăng Khiêm cũng không có trở về, mấy ngày này, mỗi ngày cô đều ăn không vào, ngủ cũng không yên, cơ thể cũng không dễ chịu lắm, điều duy nhất có thể làm chính là bịt chuông báo cửa lại, ôm Tiểu Q, đan áo len cho Tiểu Q và Mộ Lăng Khiêm.
“Tiểu Q, có phải ta sắp chết rồi hay không?” Ôn Hướng Dương ôm Tiểu Q mềm như bông dò hỏi.
Không biết có phải gần đây buồn sầu lo lắng quá hay không, tháng này cũng chưa thấy dì cả ghé thăm.
“ Gâu gâu.” Tiểu Q hướng về phía Ôn Hướng Dương kêu to một tiếng, vươn đầu lưỡi liếm Ôn Hướng Dương, còn dùng cái đuôi vòng lấy ôm cánh tay Ôn Hướng Dương, giống như là đang an ủi cô.
Ôn Hướng Dương mỉm cười, đem mặt vùi vào lưng Tiểu Q, giọng nói hờn dỗi nói: “Tiểu Q, ta muốn đi tìm Mộ thiếu, mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, bây giờ ta chỉ muốn ở bên anh ấy.”
“ Gâu!”
“Tiểu Q, ngươi cũng đồng ý, có phải hay không?” Ôn Hướng Dương nghe được tiếng Tiểu Q sủa, ngẩng đầu lên.
Tiểu Q dẫn đầu một bước nhảy xuống sô pha.
Ôn Hướng Dương thấy thế, cũng đi theo đứng lên: “ Được, bây giờ chúng ta liền đi tìm Mộ thiếu.”
Ôn Hướng Dương đi lên lầu thay quần áo, dắt tiểu Tiểu Q ra cửa.
Cô đi xe búyt lúc trước.
Ngồi trên xe búyt, cô đều có thể nghe được mọi người bàn tán về chuyện cổ phiếu gần đây.
Nói cổ phiếu không phải cùng một hơi thở với người.
Như cái chợ bán thức ăn, siêu thị, thương trường hay nơi nào đó, chỗ còn lại là bác gái năm mươi tuổi.
Bác gái trên xe búyt cũng bắt đầu bàn tán về sự việc của Nam Đức thị gần đây, có thể hiểu, sự việc lần này nghiêm trọng đến mức nào.
Ôn Hướng Dương ôm chặt Tiểu Q, tâm tình trầm xuống như là bị đá đè nặng đầu, chỗ nhóm bác gái bàn tán, trên xe những chuyện người khác bàn tán, đều liên quan đến Mộ thị.
Nếu thật sự có một ngày, Mộ Lăng Khiêm hai bàn tay trắng……
Nếu thật sự có ngày đó, cô sẽ cố gắng kiếm tiền, nuôi anh.
Chỉ cần anh còn cần cô, cô vẫn sẽ luôn bên anh.
Xe buýt đến trạm, Ôn Hướng Dương mang theo Tiểu Q xuống xe, bầu không khí trong tập đoàn Mộ Thiên cũng không tốt, đi vào dễ như trở bàn tay, cũng không nhìn thấy những khuôn mặt luôn tươi cười tràn đầy ý chí làm việc phấn khởi.
Người nhân viên nam nhìn thấy Ôn Hướng Dương, anh ta nhìn thấy Ôn Hướng Dương, hơi do dự, vẫn là hướng về phía Ôn Hướng Dương đi tới: “Vị tiểu thư này, cô là đến tìm trợ lý Trương sao?”
Anh ta nhìn thấy Ôn Hướng Dương cả hai lần đều là nói chuyện với trợ lý Trương, đã nghĩ Ôn Hướng Dương là bạn gái của trợ lý Trương, tuy rằng hơi tiếc nuối, nhưng mà anh ta vẫn có quyền theo đuổi, đúng không?
Ôn Hướng Dương gật đầu: “ Trợ lý Trương đang ở đâu?”
“ Trợ lý Trương đi ra ngoài rồi. Hay bây giờ cô đến khu vực nghĩ ngơi để chờ đi?” Nhân viên nam nhiệt tình nói.
Ôn Hướng Dương trầm mặc một lúc, gật đầu nói: “ Được.”
Cô mang theo Tiểu Q đi theo nam nhân viên đến khu nghỉ ngơi, nam nhân viên tự mình chạy đi mua cho cô một ly cà phê, Ôn Hướng Dương không nhận, chỉ nói cảm ơn.
Nam nhân viên có chút xấu hổ, nhưng mà nghĩ đến mục đích của mình, lại nhìn hành động của Ôn hướng Dương, anh ta ngược lại thấy mình có chút đường đột, cầm ly cà phê dứt khoát liền ngồi đối diện Ôn Hướng Dương.
“Chuyện là, tiểu thư. Tôi họ Vương, không biết cô……”
Nam nhân viên sờ sờ đầu, muốn tự giới thiệu, nhưng lại không phát hiện, ánh mắt Ôn Hướng Dương hoàn không đặt trên người mình, ngược lại đang nhìn những nhân viên Mộ Thiên đi tới đi lui.
Nam nhân viên giới thiệu xong, thấy Ôn Hướng Dương căn bản không nhìn anh ta, anh ta không khỏi có chút tụt hứng, đang nghĩ đến làm sao để tiếp cận Ôn Hướng Dương, liền thấy được Tiểu Q đang ngồi xổm bên chân Ôn Hướng Dương.
Beta: Stuki••
Ôn Hướng Dương đã ở nhà hai ngày.
Hai ngày này, Mộ Lăng Khiêm cũng không có trở về, mấy ngày này, mỗi ngày cô đều ăn không vào, ngủ cũng không yên, cơ thể cũng không dễ chịu lắm, điều duy nhất có thể làm chính là bịt chuông báo cửa lại, ôm Tiểu Q, đan áo len cho Tiểu Q và Mộ Lăng Khiêm.
“Tiểu Q, có phải ta sắp chết rồi hay không?” Ôn Hướng Dương ôm Tiểu Q mềm như bông dò hỏi.
Không biết có phải gần đây buồn sầu lo lắng quá hay không, tháng này cũng chưa thấy dì cả ghé thăm.
“ Gâu gâu.” Tiểu Q hướng về phía Ôn Hướng Dương kêu to một tiếng, vươn đầu lưỡi liếm Ôn Hướng Dương, còn dùng cái đuôi vòng lấy ôm cánh tay Ôn Hướng Dương, giống như là đang an ủi cô.
Ôn Hướng Dương mỉm cười, đem mặt vùi vào lưng Tiểu Q, giọng nói hờn dỗi nói: “Tiểu Q, ta muốn đi tìm Mộ thiếu, mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, bây giờ ta chỉ muốn ở bên anh ấy.”
“ Gâu!”
“Tiểu Q, ngươi cũng đồng ý, có phải hay không?” Ôn Hướng Dương nghe được tiếng Tiểu Q sủa, ngẩng đầu lên.
Tiểu Q dẫn đầu một bước nhảy xuống sô pha.
Ôn Hướng Dương thấy thế, cũng đi theo đứng lên: “ Được, bây giờ chúng ta liền đi tìm Mộ thiếu.”
Ôn Hướng Dương đi lên lầu thay quần áo, dắt tiểu Tiểu Q ra cửa.
Cô đi xe búyt lúc trước.
Ngồi trên xe búyt, cô đều có thể nghe được mọi người bàn tán về chuyện cổ phiếu gần đây.
Nói cổ phiếu không phải cùng một hơi thở với người.
Như cái chợ bán thức ăn, siêu thị, thương trường hay nơi nào đó, chỗ còn lại là bác gái năm mươi tuổi.
Bác gái trên xe búyt cũng bắt đầu bàn tán về sự việc của Nam Đức thị gần đây, có thể hiểu, sự việc lần này nghiêm trọng đến mức nào.
Ôn Hướng Dương ôm chặt Tiểu Q, tâm tình trầm xuống như là bị đá đè nặng đầu, chỗ nhóm bác gái bàn tán, trên xe những chuyện người khác bàn tán, đều liên quan đến Mộ thị.
Nếu thật sự có một ngày, Mộ Lăng Khiêm hai bàn tay trắng……
Nếu thật sự có ngày đó, cô sẽ cố gắng kiếm tiền, nuôi anh.
Chỉ cần anh còn cần cô, cô vẫn sẽ luôn bên anh.
Xe buýt đến trạm, Ôn Hướng Dương mang theo Tiểu Q xuống xe, bầu không khí trong tập đoàn Mộ Thiên cũng không tốt, đi vào dễ như trở bàn tay, cũng không nhìn thấy những khuôn mặt luôn tươi cười tràn đầy ý chí làm việc phấn khởi.
Người nhân viên nam nhìn thấy Ôn Hướng Dương, anh ta nhìn thấy Ôn Hướng Dương, hơi do dự, vẫn là hướng về phía Ôn Hướng Dương đi tới: “Vị tiểu thư này, cô là đến tìm trợ lý Trương sao?”
Anh ta nhìn thấy Ôn Hướng Dương cả hai lần đều là nói chuyện với trợ lý Trương, đã nghĩ Ôn Hướng Dương là bạn gái của trợ lý Trương, tuy rằng hơi tiếc nuối, nhưng mà anh ta vẫn có quyền theo đuổi, đúng không?
Ôn Hướng Dương gật đầu: “ Trợ lý Trương đang ở đâu?”
“ Trợ lý Trương đi ra ngoài rồi. Hay bây giờ cô đến khu vực nghĩ ngơi để chờ đi?” Nhân viên nam nhiệt tình nói.
Ôn Hướng Dương trầm mặc một lúc, gật đầu nói: “ Được.”
Cô mang theo Tiểu Q đi theo nam nhân viên đến khu nghỉ ngơi, nam nhân viên tự mình chạy đi mua cho cô một ly cà phê, Ôn Hướng Dương không nhận, chỉ nói cảm ơn.
Nam nhân viên có chút xấu hổ, nhưng mà nghĩ đến mục đích của mình, lại nhìn hành động của Ôn hướng Dương, anh ta ngược lại thấy mình có chút đường đột, cầm ly cà phê dứt khoát liền ngồi đối diện Ôn Hướng Dương.
“Chuyện là, tiểu thư. Tôi họ Vương, không biết cô……”
Nam nhân viên sờ sờ đầu, muốn tự giới thiệu, nhưng lại không phát hiện, ánh mắt Ôn Hướng Dương hoàn không đặt trên người mình, ngược lại đang nhìn những nhân viên Mộ Thiên đi tới đi lui.
Nam nhân viên giới thiệu xong, thấy Ôn Hướng Dương căn bản không nhìn anh ta, anh ta không khỏi có chút tụt hứng, đang nghĩ đến làm sao để tiếp cận Ôn Hướng Dương, liền thấy được Tiểu Q đang ngồi xổm bên chân Ôn Hướng Dương.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook