Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!!
-
Chương 275: Cởi quần áo giúp anh
Editor: Rin đẹp trai~~
Beta: Stuki°°
Nhưng là, lòng dạ hai cô gái này thật độc ác…
Các cô tuy rằng muốn đuổi Ôn Hướng Dương đi, nhưng lại không có làm ra chuyện như vậy, hơn nữa hai cô gái này còn cùng nhau ăn cắp điện thoại của các cô!
Tiểu Kim và đồng lõa của cô ta đều hối hận, các cô thông đồng với nhau, lúc đầu lại không tìm hiểu người trước, không biết Ôn Hướng Dương có một người bạn trai giàu có khí thế anh tuấn như vậy, các cô còn ngủ ngốc hãm hại Ôn Hướng Dương.
Nhìn các nhân viên của tiệm đang đến gần hai người, sắp ra tay với hai người, trong mắt hai người vô cùng sợ hãi và hối hận.
Hai người căn bản không biết khi ăn cắp điện thoại các nhân viên trong tiệm sẽ đối xử như thế nào với hai người đứng sau vụ này…
Chân Khâm không để ý tới nhân viên trong tiệm sẽ làm gì với Tiểu Kim và đồng loã của cô ta.
Miễn là không gây ra án mạng, anh sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.
Ánh mắt Chân Khâm dừng ở hướng Ôn Hướng Dương đi khỏi, trong lòng anh tràn ngập sự hối hận.
Anh hối hận vì không tin tưởng Ôn Hướng Dương, hối hận vì tin tưởng những lời người khác nói.
……
Ôn Hướng Dương đi theo Mộ Lăng Khiêm lên xe, Tiểu Q vô cùng im lặng ngồi ở một bên, Ôn Hướng Dương ngồi bên cạnh Mộ Lăng Khiêm, trầm mặc một lúc, nhìn về phía Mộ Lăng Khiêm.
Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương đang nhìn mình, hắn cũng quay đầu lại, ánh mắt dừng trên khuôn mặt nhỏ bé của Ôn Hướng Dương.
“Mộ thiếu, tối nay anh về nhà sao? “Ôn Hướng Dương trầm mặc một lúc, nhìn Mộ Lăng Khiêm, dò hỏi.
Mộ Lăng Khiêm nhìn cô, không nói gì.
Ôn Hướng Dương bị nhìn đến ánh mắt không biết phải để ở đâu, hắn bận rội như vậy, hôm nay còn vì cô, tự mình chạy đến chỗ cô…
“Mộ thiếu, tôi có đan áo lông cho anh, khi nào rảnh anh có thể về nhà một chuyến không? Tôi giúp anh đo kích cỡ.” Ánh mắt Ôn Hướng Dương dứt khoát dừng trên người Tiểu Q, như vậy mới có thể khiến cho cô nói chuyện bình thường với Mộ Lăng Khiêm.
Những lời này của cô có chút ý muốn làm hoà.
Mộ Lăng Khiêm trầm mặc hồi lâu, cuối cùng nhìn tài xế ở phía nói: “Về biệt thự.”
Ôn Hướng Dương nghe vậy, ngẩng đầu nhìn về phía Mộ Lăng Khiêm.
Trong lòng có chút vui vẻ, lại có chút thấp thỏm.
Mộ Lăng Khiêm bận rộn như vậy, buổi tối cũng không có thời gian trở về, nhưng bây giờ mới là buổi sáng, hắn chở cô về, cô như vậy có giống loại Đát Kỷ, quyến rũ Trụ vương không?
Hai người về đến nhà, vừa mới đóng cửa lại, Ôn Hướng Dương liền chạy về phòng, tính toán đem dây đến đo kích cỡ, Tiểu Q thấy Ôn Hướng Dương chạy, nó cũng chạy theo Ôn Hướng Dương, một người một chó nháy mắt liền chạy không thấy tung tích đâu.
Mộ Lăng Khiêm nhìn một người một chó ở chung, nghĩ đến hôm nay Tiểu Q tới báo tin, hắn thu lại tầm mắt, có lẽ nuôi Tiểu Q, là quyết định đúng đắn.
Ôn Hướng Dương tới phòng rồi, cầm thước dây lại chạy xuống dưới.
Tiểu Q cũng chạy theo xuống dưới.
Ôn Hướng Dương chạy đến trước người Mộ Lăng Khiêm, chân liền dừng lại.
Trên người Mộ Lăng Khiêm còn mặc quần áo, cô muốn đo kích cỡ không thể không cởi quần áo của Mộ Lăng Khiêm.
Nhưng vấn đề là, cô chưa từng giúp Mộ Lăng Khiêm cởi quần áo bao giờ, ban ngày ban mặt nói Mộ Lăng Khiêm cởi quần áo, cô có chút ngại ngùng.
Mộ Lăng Khiêm nhìn Ôn Hướng Dương, liền nhìn thấy khuôn mặt Ôn Hướng Dương đột nhiên ửng hồng, càng ngày càng hồng, càng ngày càng hồng, trong đầu cũng không biết suy nghĩ chuyện gì.
“Không phải muốn đo kích cỡ của tôi sao?” Mộ Lăng Khiêm nhàn nhạt đã mở miệng.
Ôn Hướng Dương bừng tỉnh, gõ gõ đầu mình một cái, ho khan một tiếng, vẫn là có chút ngại ngùng nói: “Mộ thiếu, trước đó anh có thể cởi quần áo ra không? Chuyện kia, mặc…”
Mộ Lăng Khiêm liếc mắt nhìn Ôn Hướng Dương một cái, xem như biết cô gái nhỏ này mới vừa suy nghĩ cái gì.
Mộ Lăng Khiêm giơ hai tay ra: “Em giúp tôi cởi.”
Beta: Stuki°°
Nhưng là, lòng dạ hai cô gái này thật độc ác…
Các cô tuy rằng muốn đuổi Ôn Hướng Dương đi, nhưng lại không có làm ra chuyện như vậy, hơn nữa hai cô gái này còn cùng nhau ăn cắp điện thoại của các cô!
Tiểu Kim và đồng lõa của cô ta đều hối hận, các cô thông đồng với nhau, lúc đầu lại không tìm hiểu người trước, không biết Ôn Hướng Dương có một người bạn trai giàu có khí thế anh tuấn như vậy, các cô còn ngủ ngốc hãm hại Ôn Hướng Dương.
Nhìn các nhân viên của tiệm đang đến gần hai người, sắp ra tay với hai người, trong mắt hai người vô cùng sợ hãi và hối hận.
Hai người căn bản không biết khi ăn cắp điện thoại các nhân viên trong tiệm sẽ đối xử như thế nào với hai người đứng sau vụ này…
Chân Khâm không để ý tới nhân viên trong tiệm sẽ làm gì với Tiểu Kim và đồng loã của cô ta.
Miễn là không gây ra án mạng, anh sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.
Ánh mắt Chân Khâm dừng ở hướng Ôn Hướng Dương đi khỏi, trong lòng anh tràn ngập sự hối hận.
Anh hối hận vì không tin tưởng Ôn Hướng Dương, hối hận vì tin tưởng những lời người khác nói.
……
Ôn Hướng Dương đi theo Mộ Lăng Khiêm lên xe, Tiểu Q vô cùng im lặng ngồi ở một bên, Ôn Hướng Dương ngồi bên cạnh Mộ Lăng Khiêm, trầm mặc một lúc, nhìn về phía Mộ Lăng Khiêm.
Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương đang nhìn mình, hắn cũng quay đầu lại, ánh mắt dừng trên khuôn mặt nhỏ bé của Ôn Hướng Dương.
“Mộ thiếu, tối nay anh về nhà sao? “Ôn Hướng Dương trầm mặc một lúc, nhìn Mộ Lăng Khiêm, dò hỏi.
Mộ Lăng Khiêm nhìn cô, không nói gì.
Ôn Hướng Dương bị nhìn đến ánh mắt không biết phải để ở đâu, hắn bận rội như vậy, hôm nay còn vì cô, tự mình chạy đến chỗ cô…
“Mộ thiếu, tôi có đan áo lông cho anh, khi nào rảnh anh có thể về nhà một chuyến không? Tôi giúp anh đo kích cỡ.” Ánh mắt Ôn Hướng Dương dứt khoát dừng trên người Tiểu Q, như vậy mới có thể khiến cho cô nói chuyện bình thường với Mộ Lăng Khiêm.
Những lời này của cô có chút ý muốn làm hoà.
Mộ Lăng Khiêm trầm mặc hồi lâu, cuối cùng nhìn tài xế ở phía nói: “Về biệt thự.”
Ôn Hướng Dương nghe vậy, ngẩng đầu nhìn về phía Mộ Lăng Khiêm.
Trong lòng có chút vui vẻ, lại có chút thấp thỏm.
Mộ Lăng Khiêm bận rộn như vậy, buổi tối cũng không có thời gian trở về, nhưng bây giờ mới là buổi sáng, hắn chở cô về, cô như vậy có giống loại Đát Kỷ, quyến rũ Trụ vương không?
Hai người về đến nhà, vừa mới đóng cửa lại, Ôn Hướng Dương liền chạy về phòng, tính toán đem dây đến đo kích cỡ, Tiểu Q thấy Ôn Hướng Dương chạy, nó cũng chạy theo Ôn Hướng Dương, một người một chó nháy mắt liền chạy không thấy tung tích đâu.
Mộ Lăng Khiêm nhìn một người một chó ở chung, nghĩ đến hôm nay Tiểu Q tới báo tin, hắn thu lại tầm mắt, có lẽ nuôi Tiểu Q, là quyết định đúng đắn.
Ôn Hướng Dương tới phòng rồi, cầm thước dây lại chạy xuống dưới.
Tiểu Q cũng chạy theo xuống dưới.
Ôn Hướng Dương chạy đến trước người Mộ Lăng Khiêm, chân liền dừng lại.
Trên người Mộ Lăng Khiêm còn mặc quần áo, cô muốn đo kích cỡ không thể không cởi quần áo của Mộ Lăng Khiêm.
Nhưng vấn đề là, cô chưa từng giúp Mộ Lăng Khiêm cởi quần áo bao giờ, ban ngày ban mặt nói Mộ Lăng Khiêm cởi quần áo, cô có chút ngại ngùng.
Mộ Lăng Khiêm nhìn Ôn Hướng Dương, liền nhìn thấy khuôn mặt Ôn Hướng Dương đột nhiên ửng hồng, càng ngày càng hồng, càng ngày càng hồng, trong đầu cũng không biết suy nghĩ chuyện gì.
“Không phải muốn đo kích cỡ của tôi sao?” Mộ Lăng Khiêm nhàn nhạt đã mở miệng.
Ôn Hướng Dương bừng tỉnh, gõ gõ đầu mình một cái, ho khan một tiếng, vẫn là có chút ngại ngùng nói: “Mộ thiếu, trước đó anh có thể cởi quần áo ra không? Chuyện kia, mặc…”
Mộ Lăng Khiêm liếc mắt nhìn Ôn Hướng Dương một cái, xem như biết cô gái nhỏ này mới vừa suy nghĩ cái gì.
Mộ Lăng Khiêm giơ hai tay ra: “Em giúp tôi cởi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook