Bởi Vì Ta Yêu Ngươi
-
Chương 7: Chuyên chúc ngự y
Nghĩ tới thân phận của tiểu quỷ không đơn giản, lại không nghĩ rằng là không đơn giản như thế.
Vừa bước vào cửa thành đã bị quan binh thủ thành ngăn cản, “Quan đại ca này, chúng ta cần vào thành gấp làm ơn cho ta vào.” Ta nhét năm lượng bạc cho một người. Quan binh này xem xét vài cái rồi nhét vào trong lòng, cũng không cho đi “Chờ, mấy ngày nay có chuyện trọng yếu đại nhân muốn kiểm tra tỉ mỉ từng người vào thành.”
Tức chết ta, thu tiền của ta cũng không làm việc, người gì vậy a! Vừa định cho bọn hắn nếm thử thiên mê địa mê, tiểu quỷ bỗng nhiên kéo tay ta.
Ta thấy bốn phương tám hướng không biết bao giờ xuất hiện rất nhiều quan binh, hiển nhiên quan binh thủ thành không thể so sánh với những quan binh này. Chỉ thấy bọn họ mỗi người cầm một cây giáo sáng bóng, mặc thị vệ phục bằng gấm, động tác chỉnh tề nghiêm cẩn, nhìn thoáng qua cũng biết là loại có huân luyện. Từ vòng vây chúng ta đi ra một thanh niên anh tuấn toàn thôi mặc giáp sắt, mày xếch dài đến tóc mai, mũi cao thẳng môi căng mọng. Đặc biệt vóc người của hắn, thật sự khiến ta trên người không miếng thịt ước ao. Cực phẩm nam nhân a kỳ thực tiểu quỷ lớn lên cũng không tệ, bất quá không phải loại bộ dạng này. Tướng mạo của tiểu quỷ thiên về tà mị hơn nữa biểu tình hắn làm nũng làm cho khuôn mặt càng thêm vẻ khả ái.
Xét thấy cảnh ngộ ngắn ngủi, ta với nữ nhân không có phản ứng. Hơn nữa mười lăm năm nghe quen tai, nhìn quen mắt sư phụ và sư đa khiến ta có thể khẳng định mình thích nam nhân. Vốn là chỉ định đặt bí mật nơi đáy lòng, không có người mình yêu cũng không cố chấp, nhưng hiện tại thấy hắn, ta quyết định có thể cho mình một cơ hội.
Nam nhân kia đi tới trước mặt chúng ta quỳ một gối ôm quyền nói: “Thần, cung hậu thái tử hồi triều!” Thanh âm to dễ nghe.
“Lý tướng quân xin đứng lên.” Tiểu quỷ bỏ đi biểu tình khả ái thường ngày, dùng khẩu khí nghiêm túc trả lời. Tiểu quỷ nghiêm túc thực có uy nghiêm, ân còn rất có khí thế.
Chỉ có điều hồi cung? Ta không nghe nhầm đi? Tiểu quỷ này cũng không đơn giản đi? Ta rốt cuộc chọc vào phiền toái gì a?
Tiểu quỷ kéo kéo tay áo của ta, làm mặt vô tội ủy khuất nhìn ta. Thôi thôi thôi đi dạo hoàng cung một chuyến vật, không phải còn có Lý tương quân ta muốn truy sao?
“Hồi cung!” Tiểu quỷ thấy ta dao động, liền lệnh một tiếng. Từ nay về sau ta đi vào vực sâu vạn kiếp bất phục.
Khi chúng ta đến cửa cung, bách quan trùng trùng điệp điệp quỳ nghênh đón, ta thực sự bị khí thế này trấn trụ, tùy ý để tiểu quỷ lôi kéo về thái tử điện của y.
Ngồi trên ghế của thái tử điện, một tiểu nô trắng nõn dâng bàn trà. Tiểu quỷ chỉ chỉ ta với tiểu nô nói: “Tiểu An, đây là chuyên môn ngự y của bản, ngươi thu dọn một gian nhà cạnh ngọa thất của ta cho Nhược ngự y, còn có sau này ngươi chính là chiếu cố Nhược ngự y ba!”
“Cái này Vâng. Nô tài xin cáo lui.” Tiểu nô dừng một chút lại cung kính xin cáo lui.
“Thái giám này từ nhỏ theo ta, đại thúc yên tâm.”
Ta hựu không có gì lo lắng, ai có bản lĩnh năng thương đến ta.
“Đại thúc, sau này ngươi ở ngay bên cạnh a. Y thuật của đại thúc lợi hại như thế cần phải bảo hộ ta a” tiểu quỷ lại trở về bộ dạng cợt nhả.
“Nhược đại nhân, đây là gian phòng của ngài.” Tiểu An đưa ta đến một gian phòng nhỏ cạnh ngọa thất của tiểu quỷ. Đương nhiên so với ngọa thất của tiểu quỷ nhỏ thôi, lại so với gian nhà trước đây của ta lớn gấp năm lần.
Sau khi nhìn một lượt khắp gian phòng ta ngồi xuống.” Tiểu An. Sau này chúng ta sẽ sớm chiều ở chung, ngươi không đừng lạnh nhạt như thế, gọi ta Nhược U đi!”
“Tiểu nhân không dám!”
“Vậy gọi Nhược đại ca đi, ta hai mươi ba rồi, hẳn là so với ngươi hơn vài tuổi đi? Đừng lại không dám nha!” Ở chung với tiểu quỷ vài ngày ta đã học được khẩu khí của hắn rồi.
“Nô tài là hạ nhân, tôn ti hữu biệt. Nhược đại nhân!”
Tiểu An này thật đúng là cố chấp.”Vậy nếu không có ai thì gọi đại ca đi!” Ta cũng không rảnh dụ dỗ.
“Vâng.”
Ta bắt đầu cuộc sống ngự y của ta. Ta nói tư nhân ngự y thật nhàn rỗi, tiểu quỷ mỗi ngày tinh thần hảo khiến ta cả ngày không có việc gì. Mấy ngày nay tiểu quỷ rất bận bịu, hoàng cung không có tường không ra gió, ta vô tình đi tiểu cũng biết rõ ràng. Thúc thúc của tiểu quỷ bởi vì lần trước ám sát thất bại khắp nơi ngăn cản làm tiểu quỷ không còn hy vọng lên ngôi. Không nghĩ tới thủ đoạn của tiểu quỷ ngược lại mạnh mẽ vang dội, trong vòng một tháng đã đem thế lực hoàng thúc của y giải quyết hết. (ta không biết chỉ là tiểu quỷ bày kế nhiều năm, ám sát cuối cùng tìm được cửa đột phá) Hoàng đế hai ngày trước đã băng hà. Nhớ rõ ngày hôm đó tiểu quỷ còn chạy đến giường ta khóc lóc một đên. Cho nên một tháng sau tiểu quỷ sẽ đăng cơ, mấy ngày nay ta ngủ tiểu quỷ còn chưa về, ta tỉnh tiểu quỷ đã đi rồi. Thực nhàm chán a tiểu quỷ ở đây còn có thể tìm vui vẻ, hoàng cung khó chịu này!
Ta muốn xuất cung, ta muốn tìm Lý tướng quân của ta một nửa của ta!
Vừa bước vào cửa thành đã bị quan binh thủ thành ngăn cản, “Quan đại ca này, chúng ta cần vào thành gấp làm ơn cho ta vào.” Ta nhét năm lượng bạc cho một người. Quan binh này xem xét vài cái rồi nhét vào trong lòng, cũng không cho đi “Chờ, mấy ngày nay có chuyện trọng yếu đại nhân muốn kiểm tra tỉ mỉ từng người vào thành.”
Tức chết ta, thu tiền của ta cũng không làm việc, người gì vậy a! Vừa định cho bọn hắn nếm thử thiên mê địa mê, tiểu quỷ bỗng nhiên kéo tay ta.
Ta thấy bốn phương tám hướng không biết bao giờ xuất hiện rất nhiều quan binh, hiển nhiên quan binh thủ thành không thể so sánh với những quan binh này. Chỉ thấy bọn họ mỗi người cầm một cây giáo sáng bóng, mặc thị vệ phục bằng gấm, động tác chỉnh tề nghiêm cẩn, nhìn thoáng qua cũng biết là loại có huân luyện. Từ vòng vây chúng ta đi ra một thanh niên anh tuấn toàn thôi mặc giáp sắt, mày xếch dài đến tóc mai, mũi cao thẳng môi căng mọng. Đặc biệt vóc người của hắn, thật sự khiến ta trên người không miếng thịt ước ao. Cực phẩm nam nhân a kỳ thực tiểu quỷ lớn lên cũng không tệ, bất quá không phải loại bộ dạng này. Tướng mạo của tiểu quỷ thiên về tà mị hơn nữa biểu tình hắn làm nũng làm cho khuôn mặt càng thêm vẻ khả ái.
Xét thấy cảnh ngộ ngắn ngủi, ta với nữ nhân không có phản ứng. Hơn nữa mười lăm năm nghe quen tai, nhìn quen mắt sư phụ và sư đa khiến ta có thể khẳng định mình thích nam nhân. Vốn là chỉ định đặt bí mật nơi đáy lòng, không có người mình yêu cũng không cố chấp, nhưng hiện tại thấy hắn, ta quyết định có thể cho mình một cơ hội.
Nam nhân kia đi tới trước mặt chúng ta quỳ một gối ôm quyền nói: “Thần, cung hậu thái tử hồi triều!” Thanh âm to dễ nghe.
“Lý tướng quân xin đứng lên.” Tiểu quỷ bỏ đi biểu tình khả ái thường ngày, dùng khẩu khí nghiêm túc trả lời. Tiểu quỷ nghiêm túc thực có uy nghiêm, ân còn rất có khí thế.
Chỉ có điều hồi cung? Ta không nghe nhầm đi? Tiểu quỷ này cũng không đơn giản đi? Ta rốt cuộc chọc vào phiền toái gì a?
Tiểu quỷ kéo kéo tay áo của ta, làm mặt vô tội ủy khuất nhìn ta. Thôi thôi thôi đi dạo hoàng cung một chuyến vật, không phải còn có Lý tương quân ta muốn truy sao?
“Hồi cung!” Tiểu quỷ thấy ta dao động, liền lệnh một tiếng. Từ nay về sau ta đi vào vực sâu vạn kiếp bất phục.
Khi chúng ta đến cửa cung, bách quan trùng trùng điệp điệp quỳ nghênh đón, ta thực sự bị khí thế này trấn trụ, tùy ý để tiểu quỷ lôi kéo về thái tử điện của y.
Ngồi trên ghế của thái tử điện, một tiểu nô trắng nõn dâng bàn trà. Tiểu quỷ chỉ chỉ ta với tiểu nô nói: “Tiểu An, đây là chuyên môn ngự y của bản, ngươi thu dọn một gian nhà cạnh ngọa thất của ta cho Nhược ngự y, còn có sau này ngươi chính là chiếu cố Nhược ngự y ba!”
“Cái này Vâng. Nô tài xin cáo lui.” Tiểu nô dừng một chút lại cung kính xin cáo lui.
“Thái giám này từ nhỏ theo ta, đại thúc yên tâm.”
Ta hựu không có gì lo lắng, ai có bản lĩnh năng thương đến ta.
“Đại thúc, sau này ngươi ở ngay bên cạnh a. Y thuật của đại thúc lợi hại như thế cần phải bảo hộ ta a” tiểu quỷ lại trở về bộ dạng cợt nhả.
“Nhược đại nhân, đây là gian phòng của ngài.” Tiểu An đưa ta đến một gian phòng nhỏ cạnh ngọa thất của tiểu quỷ. Đương nhiên so với ngọa thất của tiểu quỷ nhỏ thôi, lại so với gian nhà trước đây của ta lớn gấp năm lần.
Sau khi nhìn một lượt khắp gian phòng ta ngồi xuống.” Tiểu An. Sau này chúng ta sẽ sớm chiều ở chung, ngươi không đừng lạnh nhạt như thế, gọi ta Nhược U đi!”
“Tiểu nhân không dám!”
“Vậy gọi Nhược đại ca đi, ta hai mươi ba rồi, hẳn là so với ngươi hơn vài tuổi đi? Đừng lại không dám nha!” Ở chung với tiểu quỷ vài ngày ta đã học được khẩu khí của hắn rồi.
“Nô tài là hạ nhân, tôn ti hữu biệt. Nhược đại nhân!”
Tiểu An này thật đúng là cố chấp.”Vậy nếu không có ai thì gọi đại ca đi!” Ta cũng không rảnh dụ dỗ.
“Vâng.”
Ta bắt đầu cuộc sống ngự y của ta. Ta nói tư nhân ngự y thật nhàn rỗi, tiểu quỷ mỗi ngày tinh thần hảo khiến ta cả ngày không có việc gì. Mấy ngày nay tiểu quỷ rất bận bịu, hoàng cung không có tường không ra gió, ta vô tình đi tiểu cũng biết rõ ràng. Thúc thúc của tiểu quỷ bởi vì lần trước ám sát thất bại khắp nơi ngăn cản làm tiểu quỷ không còn hy vọng lên ngôi. Không nghĩ tới thủ đoạn của tiểu quỷ ngược lại mạnh mẽ vang dội, trong vòng một tháng đã đem thế lực hoàng thúc của y giải quyết hết. (ta không biết chỉ là tiểu quỷ bày kế nhiều năm, ám sát cuối cùng tìm được cửa đột phá) Hoàng đế hai ngày trước đã băng hà. Nhớ rõ ngày hôm đó tiểu quỷ còn chạy đến giường ta khóc lóc một đên. Cho nên một tháng sau tiểu quỷ sẽ đăng cơ, mấy ngày nay ta ngủ tiểu quỷ còn chưa về, ta tỉnh tiểu quỷ đã đi rồi. Thực nhàm chán a tiểu quỷ ở đây còn có thể tìm vui vẻ, hoàng cung khó chịu này!
Ta muốn xuất cung, ta muốn tìm Lý tướng quân của ta một nửa của ta!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook