Bó Hoa Cúc Tây Cuối Cùng
-
Chương 12: Hội chợ thanh lý
***
Thời tiết hơi nóng bức, cửa sổ chỉ mở hé một đường nhỏ, gió mùa thu len vào theo khe cửa thổi trên sống lưng toàn mồ hôi của Cao Nguyên làm cho anh không khỏi rùng mình, mà nếu không mở cửa sổ thì giống như bị đặt trong lò thiêu... Điều này thật mâu thuẫn, cũng giống như quan hệ mâu thuẫn của anh cùng Đường Tinh Tuệ, người phụ nữ đang nằm dưới thân anh. Nói như thế nào đây, chính là... biết rõ là không tốt cho sức khỏe, nhưng anh lại không bỏ những gì đã trở thành thói quen.
"Nóng quá..." Những sợi tóc trên trán cô thấm đẫm mồ hôi, ánh đèn đầu giường màu cam chiếu vào gương mặt của cô, lên bả vai và cùng ngực tạo thành thành một hình ảnh quái dị.
"Đừng nói chuyện." Anh vừa ra lệnh, vừa cúi đầu hôn cô, động tác ngang hông thoáng giảm bớt.
"Anh lần trước không phải hỏi tôi tại sao không nói chuyện sao..." Cô đẩy ra anh, cười nói.
Bị cô cười nhạo, anh nói không nên lời, nên chỉ biết liều mạng xông tới...
Gió đêm thổi trúng lòng bàn chân có chút lạnh, Cao Nguyên tiện tay kéo chăn đắp qua người anh và Đường Tinh Tuệ. Hai người giống như vô số lần đại chiến trước đây, sau đó đều nằm trên giường, nhìn lên trần nhà.
"Anh biết rõ vì sao tôi lấy phiếu mua hàng không?" Đột nhiên, Tinh Tuệ hỏi.
Cao Nguyên trầm mặc một hồi, mới gật đầu: "Biết rõ."
"Anh biết?" Cô quay đầu nhìn vào gò má của anh.
Anh không nhìn cô, nói: "Bởi vì mặc kệ đổi thành vật gì, về sau mỗi lần nhìn thấy, em đều sẽ nghĩ rằng vật này chính là được đổi từ áo cưới của em...nó sẽ liên tục vàcàng không ngừng nhắc nhở em từng có một vật như vậy, một sự kiện như vậy, một người như vậy vẫn luôn tồn tại trong lòng em... Tôi nói đúng không?"
Nói xong, anh lúc này mới quay đầu nhìn cô, phát hiện cô thoáng kinh ngạc.
"Đúng..." Cô không cách nào phản bác.
Cao Nguyên cười khổ một cái, một chưởng vỗ vào trên trán cô, nhưng cô sẽ không nghĩ tới, đổi thành hoá đơn mua hàng, cô về sau mỗi lần vào tiệm kem đó, cũng đều sẽ nghĩ đến món đồ đó, sự kiện đó, con người đó?
Mấu chốt của vấn đề không phải ở chỗ đối với cái gì, mà ở tại...tại đáy lòng cô, rốt cuộc có tiêu tan hay không!
Nhưng...
Cao Nguyên thở ra thật dài, tựa hồ vấn đề này và quan hệ "Gân gà tình nhân" không hề có liên quan nhau, anh chỉ muốn vui vẻ hưởng thụ quan hệ gân gà này là được rồi...
Không phải sao?
Thời tiết hơi nóng bức, cửa sổ chỉ mở hé một đường nhỏ, gió mùa thu len vào theo khe cửa thổi trên sống lưng toàn mồ hôi của Cao Nguyên làm cho anh không khỏi rùng mình, mà nếu không mở cửa sổ thì giống như bị đặt trong lò thiêu... Điều này thật mâu thuẫn, cũng giống như quan hệ mâu thuẫn của anh cùng Đường Tinh Tuệ, người phụ nữ đang nằm dưới thân anh. Nói như thế nào đây, chính là... biết rõ là không tốt cho sức khỏe, nhưng anh lại không bỏ những gì đã trở thành thói quen.
"Nóng quá..." Những sợi tóc trên trán cô thấm đẫm mồ hôi, ánh đèn đầu giường màu cam chiếu vào gương mặt của cô, lên bả vai và cùng ngực tạo thành thành một hình ảnh quái dị.
"Đừng nói chuyện." Anh vừa ra lệnh, vừa cúi đầu hôn cô, động tác ngang hông thoáng giảm bớt.
"Anh lần trước không phải hỏi tôi tại sao không nói chuyện sao..." Cô đẩy ra anh, cười nói.
Bị cô cười nhạo, anh nói không nên lời, nên chỉ biết liều mạng xông tới...
Gió đêm thổi trúng lòng bàn chân có chút lạnh, Cao Nguyên tiện tay kéo chăn đắp qua người anh và Đường Tinh Tuệ. Hai người giống như vô số lần đại chiến trước đây, sau đó đều nằm trên giường, nhìn lên trần nhà.
"Anh biết rõ vì sao tôi lấy phiếu mua hàng không?" Đột nhiên, Tinh Tuệ hỏi.
Cao Nguyên trầm mặc một hồi, mới gật đầu: "Biết rõ."
"Anh biết?" Cô quay đầu nhìn vào gò má của anh.
Anh không nhìn cô, nói: "Bởi vì mặc kệ đổi thành vật gì, về sau mỗi lần nhìn thấy, em đều sẽ nghĩ rằng vật này chính là được đổi từ áo cưới của em...nó sẽ liên tục vàcàng không ngừng nhắc nhở em từng có một vật như vậy, một sự kiện như vậy, một người như vậy vẫn luôn tồn tại trong lòng em... Tôi nói đúng không?"
Nói xong, anh lúc này mới quay đầu nhìn cô, phát hiện cô thoáng kinh ngạc.
"Đúng..." Cô không cách nào phản bác.
Cao Nguyên cười khổ một cái, một chưởng vỗ vào trên trán cô, nhưng cô sẽ không nghĩ tới, đổi thành hoá đơn mua hàng, cô về sau mỗi lần vào tiệm kem đó, cũng đều sẽ nghĩ đến món đồ đó, sự kiện đó, con người đó?
Mấu chốt của vấn đề không phải ở chỗ đối với cái gì, mà ở tại...tại đáy lòng cô, rốt cuộc có tiêu tan hay không!
Nhưng...
Cao Nguyên thở ra thật dài, tựa hồ vấn đề này và quan hệ "Gân gà tình nhân" không hề có liên quan nhau, anh chỉ muốn vui vẻ hưởng thụ quan hệ gân gà này là được rồi...
Không phải sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook