Bố Em Sẽ Nuôi Anh
-
Chương 40: Tỏ tình
"Thầy bị ngốc à, ông ấy nói vào quán kem thì phải vào quán kem à?"
"Nhưng mà...nhỡ..."
Cô đỡ trán:
"Rốt cuộc tại làm sao mà thầy lại sợ ông ấy đến thế hả?"
Anh nghiến răng:
"Thế rốt cuộc tại làm sao mà em lại sợ Dĩ Việt đến thế hả?"
"..."
Im lặng.
Hôm nay là lần đầu tiên trong đời Kỳ Tâm cảm thấy ngại không biết phải nói gì trước mặt anh.
Cô ngoảnh trái ngoảnh phải nhìn xung quanh thì thấy mọi người cứ nhìn về phía mình.
Cũng phải thôi, đại nam thần đang ngự giá ở đây mà......
"À à ờ ừm ừm......"
Anh toát hết mồ hôi mà vẫn không nói được câu cần nói.
Người ta nói ở cạnh người mình thích thì IQ cao đến mấy cũng chỉ còn bằng 0, có lẽ rất đúng với Vũ Dĩ Phàm lúc này.
Những ánh mắt xung quanh đang bị nhan sắc của anh thu hút lại càng nhìn anh chăm chú hơn, họ hiếu kỳ vì thấy anh đẹp trai mà sao ngốc thế.
Anh khổ sở thầm mắng trong bụng:
"Các người nhìn cái gì mà nhìn? Không thấy tôi chuẩn bị tỏ tình đây à? Vô ý thức!"
"Thầy Vũ, thầy lẩm bẩm cái gì vậy? Người ta nhìn kìa..."
"..."
Anh hít một hơi, lôi điện thoại ra bấm giờ, nội trong vòng 10 phút phải nói được câu "Tôi thích em", nếu không nói được......
Không nói được thì thôi đâm đầu vào tường chết đi cho rồi, sống làm gì cho mất mặt!
"À thì...ừm...em nghĩ sao về câu trâu già gặm cỏ non...?"
"Chậc...còn tùy xem trâu đó có đẹp hay không đã!"
"..."
Anh sờ sờ mũi, ở trường nữ sinh thần tượng anh rất nhiều, nhan sắc này của anh cũng có ích trong lúc này lắm.
"À thì...nếu chênh lệch sáu tuổi thì sao...?"
Haizz, một năm trước Kỳ Tâm từng nói...
".....Năm nay em mười bảy tuổi, năm năm nữa là học xong đại học, còn thầy hai mươi tám tuổi, sự nghiệp ổn định vững chắc rồi. Chúng ta sẽ hẹn hò, tìm hiểu rồi tiến tới hôn nhân..."
Nhìn cô vừa cắm đầu hút trà sữa vừa rên rỉ hát mà anh phát bực. Không biết con người não cá vàng này còn nhớ không đây?
"Lệch sáu tuổi cơ à, ái chà chà, người ta nói ba năm cách biệt một thế hệ, sáu năm thì có vẻ hơi..."
"Nhưng mà...nhỡ..."
Cô đỡ trán:
"Rốt cuộc tại làm sao mà thầy lại sợ ông ấy đến thế hả?"
Anh nghiến răng:
"Thế rốt cuộc tại làm sao mà em lại sợ Dĩ Việt đến thế hả?"
"..."
Im lặng.
Hôm nay là lần đầu tiên trong đời Kỳ Tâm cảm thấy ngại không biết phải nói gì trước mặt anh.
Cô ngoảnh trái ngoảnh phải nhìn xung quanh thì thấy mọi người cứ nhìn về phía mình.
Cũng phải thôi, đại nam thần đang ngự giá ở đây mà......
"À à ờ ừm ừm......"
Anh toát hết mồ hôi mà vẫn không nói được câu cần nói.
Người ta nói ở cạnh người mình thích thì IQ cao đến mấy cũng chỉ còn bằng 0, có lẽ rất đúng với Vũ Dĩ Phàm lúc này.
Những ánh mắt xung quanh đang bị nhan sắc của anh thu hút lại càng nhìn anh chăm chú hơn, họ hiếu kỳ vì thấy anh đẹp trai mà sao ngốc thế.
Anh khổ sở thầm mắng trong bụng:
"Các người nhìn cái gì mà nhìn? Không thấy tôi chuẩn bị tỏ tình đây à? Vô ý thức!"
"Thầy Vũ, thầy lẩm bẩm cái gì vậy? Người ta nhìn kìa..."
"..."
Anh hít một hơi, lôi điện thoại ra bấm giờ, nội trong vòng 10 phút phải nói được câu "Tôi thích em", nếu không nói được......
Không nói được thì thôi đâm đầu vào tường chết đi cho rồi, sống làm gì cho mất mặt!
"À thì...ừm...em nghĩ sao về câu trâu già gặm cỏ non...?"
"Chậc...còn tùy xem trâu đó có đẹp hay không đã!"
"..."
Anh sờ sờ mũi, ở trường nữ sinh thần tượng anh rất nhiều, nhan sắc này của anh cũng có ích trong lúc này lắm.
"À thì...nếu chênh lệch sáu tuổi thì sao...?"
Haizz, một năm trước Kỳ Tâm từng nói...
".....Năm nay em mười bảy tuổi, năm năm nữa là học xong đại học, còn thầy hai mươi tám tuổi, sự nghiệp ổn định vững chắc rồi. Chúng ta sẽ hẹn hò, tìm hiểu rồi tiến tới hôn nhân..."
Nhìn cô vừa cắm đầu hút trà sữa vừa rên rỉ hát mà anh phát bực. Không biết con người não cá vàng này còn nhớ không đây?
"Lệch sáu tuổi cơ à, ái chà chà, người ta nói ba năm cách biệt một thế hệ, sáu năm thì có vẻ hơi..."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook