Blood X Blood
-
Chương 16: Lấy máu lần thứ mười sáu: Giảm béo gì đó, đều là mây bay
Tác giả: Yêu Chu
Edit&Beta:Myumyu
Quan chấp chính phải tuần tra quanh tinh cầu Sange một vòng. Phàm là những vùng dân cư đã bị Huyết tộc khai thác, đều phải dừng lại báo cáo tình huống hiện tại.
Chuyện này nói nghe thì đơn giản, nhưng khi thực hiện lại rất mất thời gian. Mặc dù thể tích của tinh cầu Sange chỉ bằng một nửa Địa Cầu, nhưng muốn hoàn thành việc tuần tra trước khi mùa mưa chấm dứt, hành trình vẫn rất là khẩn trương.
Huống chi, cũng không phải tất cả các khu dân cư, đều là những tòa thành gọn gàng ngăn nắp, nhà cửa nằm san sát hai bên đường cái, dân cư cũng là các thân sĩ thục nữ khí chất tao nhã như đế đô. Trên tinh cầu này cũng có những vùng nông thôn khoa học kỹ thuật không phát triển, càng rời xa đế đô, các bộ lạc dã man rải rác lại càng nhiều. Có một số bộ lạc Lam Huyết tộc cổ xưa, thậm chí trực tiếp sống trong lòng đất, lấy những loài chim thú hung dữ thậm chí Huyết tộc khác đi ngang qua làm thức ăn, tập tính sinh sống giống như người hoang dã chưa được khai hóa. Nhưng nếu chỉ nhìn bề ngoài, bọn họ vẫn anh tuấn xinh đẹp, cao gầy tráng kiện, khi mỉm cười thì cực kỳ phong độ, trên người mặc quần áo hoa lệ tràn ngập phong vị dị tộc và cảm giác thần bí…… Chỉ là nếu bóc lớp quần áo kia đi, bên trong lại là mãnh thú ăn tươi nuốt sống!
Cũng không phải tất cả cư dân bị tuần tra đều tiếp đãi đội ngũ hoàng gia nồng hậu, có khi thậm chí còn gặp phải phản loạn và ám sát quy mô nhỏ. Nhưng mỗi thành viên trong đội tuần tra đều là võ sĩ thân kinh bách chiến, ngay cả nhà khoa học Lanka, khả năng chiến đấu cũng không thể khinh thường. Tiên lễ hậu binh, khi cần thiết thì dùng vũ lực trấn áp. Nếu xuất hiện bạo động quy mô lớn, đội tuần tra thậm chí có quyền bỏ qua viện trưởng lão trực tiếp vận dụng ba phần tư lực lượng vũ trang và trang bị tại biên cảnh!
Loại tuần tra mỗi năm một lần này, là thị sát, cũng là uy hiếp bằng vũ lực.
Truy vậy đối với người Địa Cầu vô dụng Cao Đại Bàn mà nói, đây là du lịch.
Cưỡi rồng giải sầu, thưởng thức phong thổ dân tình kỳ lạ của tinh cầu Sange, đi theo Lanka tìm kiếm các loại thực vật mới lạ, xem có cái gì có thể làm đồ ăn thì lấy mầm cây cất đi, trở về sẽ nuôi trồng trên quy mô lớn……
Chú rồng Hoa Hoa từ “sự kiện quay cuồng trên không trung” lần trước, không biết bị ai trừng trị, hiện tại đã rất ngoan ngoãn phục tùng Cao Đại Bàn, bảo bay thì bay, bảo ngừng thì ngừng, ngay cả số lần hừ mũi tỏ vẻ khinh thường cũng giảm bớt …… Cao Đại Bàn nghĩ rốt cuộc giống mình cũng giống nữ chính trong truyện ngôn tình, không hiểu tại sao lại được bách thú kính yêu rồi, vì thế lòng tự tin tăng vọt, tâm tình vô cùng sung sướng! Để tỏ vẻ “Hai ta thật sự thân thiết” Đồng chí Đại Bàn còn thường xuyên đem cơm thừa quý giá của mình cho Hoa Hoa ăn…… Mà đồng chí Hoa Hoa, chỉ có thể run rẩy nghiêm mặt tức giận mà không dám phát tác, biểu tình dữ tợn , miễn cưỡng ăn hai ba miếng…… Cao Đại Bàn không hề cảm giác được, vẫn từ ái vuốt đầu người ta như cũ — mặt rồng vốn đã rất dữ tợn mà ~
Nói đến cơm thừa, lần tuần tra này Cao Đại Bàn còn có một phát hiện động trời, đó là, cô tìm được “Gạo” rồi!
Trong một thời gian rất dài, thực đơn của Cao Đại Bàn đều bao gồm thịt, trái cây kỳ quái, nhựa cây Gram. Nói cách khác, không có món chính. Cho dù người phương Tây ăn kiểu này, ăn lâu cũng sẽ nhớ bánh mì và mỳ Ý , huống chi Cao Đại Bàn là người Trung Quốc truyền thống? Ngay lúc người nào đó muốn ăn cơm đến hai mắt phát sáng, tại một lần ngẫu nhiên nghỉ ngơi trên đường gặp phục kích, quả thật đã mang lại cho cô phát hiện ngoài dự kiến!
Đó là một loại cây có tên là cỏ Waiter giống như quả bông già, đài hoa màu xanh bao bọc tầng tầng búp, tạo thành một quả cầu rất rắn chắc. Lột những tầng đài hoa đó ra, tận cùng bên trong chính là một cục ..cơm nắm cực lớn được bọc thật chặt có màu trắng ngà sáng trông suốt. Dù là mùi hay vị đều phi thường giống lúa nước ở Địa Cầu, lúc trước khi ở chiến trường nhặt được quả cầu cháy đen thui này Cao Đại Bàn cơ hồ mừng đến ứa nước mắt…… Rốt cụộc, bà đây cũng có cơm ăn rồi!
(*Phiên âm tiếng Anh của Duy Đặc thảo, tác giả cố ý chơi chữ :]])
Cỏ Waiter rất lớn, một quả đủ để Cao Đại Bàn ăn hơn ba bữa, loại thực vật này còn rất phổ biến ở biên cảnh phía Bắc, dọc theo đường đi Cao Đại Bàn và Lanka hái được hơn một trăm quả nhét trong túi không gian, ngay cả đồ ăn trên đường trở về cũng chuẩn bị đầy đủ!
Cỏ Waiter được xem như phát hiện vĩ đại nhất trong cuộc hành trình lần này, sau đó còn phát hiện các loại hoa quả rất giống Địa Cầu, phần này cũng không cần miêu tả dài dòng, tóm lại thông qua cuộc du lịch do nhà nước đài thọ lần này, thực đơn của bạn học Cao Đại Bàn đã phong phú lên với một tốc độ trước nay chưa từng có!
Mọi chuyện đều hài lòng cộng thêm ăn uống ngày càng hợp lý, đức ngài thân vương lại ngừng hút máu, có thêm không có bớt, tâm tình Đồng chí Cao Đại Bàn vui vẻ, khẩu vị cũng tốt theo, hơn nữa hoàn toàn không làm gì, ăn ngủ ngủ ăn, cơ hồ thỏa mãn hết thảy điều kiện để béo phì. Vì thế Cao Đại Bàn của chúng ta, sau khi đến Tinh cầu Sange gần một năm, rốt cuộc mũm mĩm lên một lần nữa……
Cao Đại Bàn được vỗ béo, những người khác trong đội tuần tra, lại người người gầy nhom.
Bởi vì chiến lực của người nào đó so sánh với sức mạnh của các chủng tộc khác, cơ bản có thể coi là gần bằng 0, cho nên mỗi lần cần dùng đến vũ lực, Cao Đại Bàn liền giống như cái hột táo nho nhỏ, bị bao bọc trong lớp thịt quả của đội tuần tra.
Nhận được tử lệnh của ngài thân vương, phương thức chiến đấu của đội viên đội tuần tra đã xảy ra sự thay đổi cực lớn. Trước đây đứng ở phía sau mình là động đội có thể tin cậy được, ngẫu nhiên để một hai kẻ địch lọt vào vòng phòng hộ cũng không có gì, dù sao cũng sẽ bị người phía sau chém chết. Nhưng hiện tại, tất cả chiến sĩ đều trợn to mắt mặc niệm trong lòng: Bên trong là đồ vô dụng chỉ chạm một cái sẽ chết! Cái gì cũng không thể để lọt vào! Giết sạch! Không thể buông tha bất cứ thứ gì! Toàn bộ đều giết sạch! A, bên trái có một cây cỏ ăn thịt người, giúp nó chém đứt, nếu không nó khẳng định sẽ bị ăn luôn…… A, phía trên có con nhện, diệt diệt, nếu không nó nhất định sẽ bị độc chết……
Nó chết / bị thương –> thân vương mất hứng –> trừ tiền lương!
Hằng đẳng thức ngắn gọn rõ ràng này làm cho tất cả đội viên giống như con gà chọi, sức chiến đấu thẳng tắp bay lên đến 200%! Dọc theo đường đi tinh thần phấn chấn thần chắn giết thần phật chặn giết phật, những nơi đi qua đều sạch sẽ không có một ngọn cỏ!
Cao Đại Bàn không biết gì, kính nể mãnh liệt vỗ hai cái móng vuốt múp míp,“Mọi người thật là lợi hại ~”
Lanka nhìn xa xăm:“Kỳ thật…… Bình thường không phải như thế.”
Báo cáo khảo sát của thân vương Ventrue xấu xa:
Qua thí nghiệm, tiềm lực chiến đấu của đội hộ vệ còn lớn hơn mong đợi, đề nghị lần sau trước khi có chiến dịch quy mô lớn lấy tiền thưởng cuối năm ra áp chế, kết quả tất có bất ngờ……
……………………
Khi đội ngũ đi vào khu dân cư cuối cùng của Huyết tộc tại biên cảnh phương Bắc, cuộc tuần tra cũng đã sắp kết thúc.
Nơi này là chỗ ở của đội tuần tra biên cảnh, có quân đội địa phương đóng quân, đồng nghĩa với việc trị an tốt hơn nhiều lắm, tuần tra cũng chỉ ăn cơm khiêu vũ họp hành qua loa một chút là được. Mọi người trong đội tuần kiểm rõ ràng cũng lơi lỏng hơn, các đội viên vui cười thương lượng với nhau khi hạ cánh sẽ tìm một quán rượu để thư giãn một chút.
Nhưng mà không biết vì sao, Thân vương Ventrue đi đầu, sắc mặt lại rất khó coi.
Hơn nữa càng đến gần chỗ ở, lại càng khó coi.
Khi đội rồng bay vào thành, Cao Đại Bàn đang ngủ mơ mơ màng màng bị Lanka lay tỉnh.
Ưu điểm của việc cưỡi rồng là có thể yên tâmngủ trên lưng đối phương mà không cần khẩn trương túm dây cương để phòng ngã xuống. Vì thế Cao Đại Bàn ngủ càng ngày càng nhiều, trở nên càng ngày càng béo……
“Ưm, ư…… Đến rồi?” Đại Bàn xoa mắt ngáp dài, kéo chặt áo lông trên người, cài kính nhìn ban đêm lên, cúi đầu quan sát vùng đất xẹt qua dưới chân……
“Ừa, thành North, trạm kiểm soát phía Bắc của Sange, là cánh cửa dẫn thắng đế đô. Cũng là nơi có bọn buôn lậu hung hăng ngang ngược nhất trong vũ trụ.” Lanka chỉ vào những bóng người tụm năm tụm ba bên ngoài thành, nhẹ giọng nói:“Nhìn thấy những người khoác áo choàng màu đỏ chứ? Đó là tộc Danger**, bọn họ là tộc người cổ xưa nhất của Lam Huyết tộc phương Bắc, phi thường nguy hiểm. Bọn họ nắm rõ mỗi một tấc đất trong rừng, mỗi một loại quái thú, sức chiến đấu của bọn họ rất nổi tiếng trong cộng đồng Lam Huyết tộc, hơn nữa phi thường thông minh. Quan trọng nhất là, cho đến nay bọn họ vẫn chưa thần phục Thánh Huyết Tộc. Tuy rằng nhân số giảm sút, nhưng vẫn có sức phá hoại rất mạnh . 80% tỉ lệ phạm tội trên Sange và thủ phạm các sự kiện khủng bố đều là người của tộc Danger.”
(**Nguyên văn là tộc Đán Chập, phiên âm tiếng Trung của từ Danger.)
Cao Đại Bàn gật đầu:“Phần tử khủng bố thôi, thì ra cả vũ trụ đều có.”
Lanka đưa tay gõ đầu Đại Bàn:“Nghiêm túc một chút, nói cho cô là vì muốn cô phòng bị hơn. Bọn người kia chưa bao giờ xung đột chính diện với quân đội, nhưng âm thầm quấy phá lại càng khó phòng bị. Việc này không phải chỉ cần đội viên có sức chiến đấu hùng mạnh là có thể giải quyết, mỗi người đều phải cẩn thận mới được.”
Cao Đại Bàn ôm đầu than thở:“Đã biết. Nhưng nếu bọn họ nguy hiểm như vậy vì sao dám ngang nhiên xuất hiện gần khu dân cư? Phần tử khủng bố ở Địa Cầu chúng tôi đều trốn ở sa mạc linh tinh, những nơi khiến cho người ta khó tìm đến.”
Lanka ngẩn người:“Đúng ha…… Kỳ lạ, bình thường bọn họ cũng trốn ở trong rừng rậm, vì sao lại xuất hiện gần nơi tập trung dân cư? Hơn nữa số lượng còn không ít, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì đáng sợ làm cho bọn họ không thể không rời đi?”
“Trên bình nguyên Zihana xuất hiện một loại sinh vật ngoài hành tinh chưa biết, lực sát thương phi thường lớn, hơn nữa còn rất xuất quỷ nhập thần. Rất nhiều nơi ở của tộc Danger bị hủy, cho nên bọn họ lẻn đến khu dân cư. Rất nhiều thị dân vì thế mà khủng hoảng, cứ tiếp tục như vậy không phải biện pháp hay. Tôi tính trực tiếp tiến vào rừng tiêu diệt loại sinh vật này. Nhưng có tộc Danger lần chần quang đây, quân lính đóng ngoài thành không thể hành động. Quân số của chúng tôi không đủ, cần sự hiệp trợ của các vị.”
Brujah sắc mặt âm trầm, không chút biểu tình nói xong, để đống tư liệu trước mặt Thân vương Ventrue mặt càng âm trầm hơn.
Thỉnh cầu người ta hiệp trợ, qua lời anh ta lại giống như là thổ phỉ đi đánh cướp.
“A, hả?!” Cao Đại Bàn mở to hai mắt nhìn thẳng về hướng Brujah,“Làm sao ngài, ngài ấy có thể xuất hiện ở chỗ này?”
Lanka nhỏ giọng thì thầm:“ Hầu tước Brujah đang đảm nhiệm chức vụ đội trưởng đội tuần tra biên cảnh phương Bắc, phụ trách trị an biên cảnh và kiểm soát buôn lậu vũ trụ phía Bắc. Nơi này vốn là địa bàn của ngài ấy. Cũng phải nói…… sự kiện tàu buôn lậu Vincent van Gogh, no tiếng tăm lừng lẫy sa lưới lúc trước, cô không có chút ấn tượng nào sao? Cô đã được phát hiện trên chiếc tàu kia mà, địa điểm hạ cánh lần đó cũng gần đây, cô không phát hiện ra sao?”
“Hả? Hả?!” Lúc này Cao Đại Bàn thật sự rất kinh ngạc, đi một vòng lớn, một năm sau lại quay về nơi lần đầu tiên đặt chân lên tinh cầu Sange!
Tựa vào cửa sổ ngắm nhìn cảnh sắc bên ngoài, Cao Đại Bàn lắc lắc đầu,“Khác nhiều lắm…… Lúc trước là mùa tuyết , nơi nơi đều trắng xoá, hoàn toàn không giống với hiện tại.”
Khi đó mình vừa tỉnh lại sau một vạn năm ngủ say, rơi xuống một tinh cầu không biết, đối mặt với đội quân mang vũ khí, vừa hoảng sợ vừa bất lực, vừa rét lạnh vừa đói khát, chỉ biết chạy trên nền tuyết, lạnh đến run rẩy, cũng không dám dừng lại. Đáng tiếc cuối cùng vẫn bị bắt lại, bị một người đàn ông quật ngã nhanh như hổ đói vồ mồi! Cú ngã kia rất đau, trước mắt là một màu đỏ, đến khi mở mắt ra, xung quanh lại tối đen…… Nằm trong áo choàng của đối phương bị con ngươi màu đỏ nhìn chằm chằm, nhìn răng nanh vươn đến, sức lực cách biệt một trời một vực, làm cho người ta lần đầu tiên sinh ra cảm giác sợ hãi chết chóc……
Cao Đại Bàn quay đầu nhìn người đàn ông đang ngồi trên bàn thảo luận kế hoạch tiến công với thân vương, gương mặt nhìn nghiêng lạnh như băng của đối phương giống như không mang theo chút tình cảm gì.
“Nếu không muốn bị ta ăn luôn, đừng có đến gần ta.”
Lời đối phương nói trên vũ hội vẫn còn văng vẳng bên tai, mới một năm mà thôi, đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Tầm mắt, thẳng tắp phóng lại đây.
Thú tính trong đồng tử màu máu bị đè nén, mang theo sự ẩn nhẫn của quân nhân, lại càng có vẻ hết sức căng thẳng!
Cao Đại Bàn cứng đơ người, cúi đầu, không dám nhìn vào mắt đối phương.
Vẫn là…… Rất sợ hắn.
“Lanka, mang nó về phòng nghỉ ngơi.”
Giọng nói bình bình của thân vương Ventrue phá tan tầm mắt truyền tới, tiếp theo bóng người kia im hơi lặng tiếng, vững vàng bao phủ Cao Đại Bàn đang định lui lại, ngón tay lạnh như băng nhẹ nhàng nâng cái đầu nhỏ đang rụt xuống thật sâu lên, cúi người, hôn môi, đôi môi chậm rãi trằn trọc, đầu lưỡi như đùa giỡn phất qua mỗi tấc da thịt non mềm trong miệng, mùi máu kéo dài không dứt vẩn vương trong cổ họng hai người……
Cao Đại Bàn ngửa đầu, miệng hơi chát, mặt hơi hồng, vì thế nhắm chặt mắt lại, dối gạt bản thân.
Giai đoạn Cao Đại Bàn điều dưỡng thân thể Thân vương Ventrue tuyệt thực này, không hút máu chỉ thông qua hôn môi hấp thụ mùi máu để an ủi, xem như lời hứa danh dự giữa hai người. Nhưng bình thường Ventrue đều chờ mọi người lui xuống, mới một mình ôm cô hôn môi. Làm như vậy ở trước mặt mọi người, vẫn là lần đầu tiên.
Cao Đại Bàn cảm thấy rất mất tự nhiên.
Bởi vì mất tự nhiên, liền cảm thấy thời gian trôi qua rất gian nan, vì thế nụ hôn này tựa hồ cũng dài một cách lạ lùng……
Rốt cuộc khi chấm dứt, Cao Đại Bàn cơ hồ choáng váng đến hít thở không thông, phải nhờ Lanka đỡ mới lê đôi chân như muốn nhũn ra trở về phòng. Không còn sức lực cũng chẳng còn tâm trạng để mà xấu hổ nhìn sắc mặt những người chung quanh.
“Thật là phản ứng thú vị ~ ôi ôi ôi ôi ~” Lanka vừa đi vừa cười âm trầm,“Sự độc chiếm và cạnh tranh của sinh vật đối với tài nguyên trong quan hệ kết giao, thị uy trực diện và lén lút dụ dỗ, mưu lược và kỹ xảo đều quan trọng, thời cơ cũng rất chuẩn xác, phấn khích, thật quá phấn khích! Tôi nhất định phải phải ghi vào trong nhật kí quan sát……”
Cao Đại Bàn hắc tuyến quay đầu hỏi hai hộ vệ phía sau,“ Rốt cuộc cô ấy đang nói gì?”
Hai hộ vệ:“ Chắc là chiến lược chống khủng bố.”
…………………………
Dù chỉ là trạm gác nơi biên cảnh, nhưng tòa thành kích thước không lớn này vẫn tràn ngập cảm giác xa hoa của Huyết tộc, phòng khách bình thường cũng bố trí giống như sự kết hợp giữa thời đại Victoria và khoa học kỹ thuật trong 007, cả phòng đầy hoa văn cổ điển và vải dệt tinh xảo khiến Cao Đại Bàn chạy suốt một ngày đường, mặt xám mày tro càng thêm chìm lỉm……
Chậm rãi đi tắm rửa, người nào đó nắm mớ thịt béo mới dôi thêm bên hông ra khỏi phòng tắm, phát hiện Lanka đã đi đâu mất. Phỏng chừng đã đến chỗ quý ngài Ventrue báo cáo hàng ngày.
Cao Đại Bàn hắt xì, vừa khịt mũi đóng cửa sổ lại, từ trong túi không gian lấy ra một chiếc áo lông xù mới. Chiếc áo lông này có màu trắng ngà phía trên viền một dải lông tơ lớn màu vàng, Cao Đại Bàn soi mình trong gương, cảm thấy mình giống như một con chuột tròn tròn……
“Kết quả lại trở về làm Cao Đại Bàn…… Quả nhiên giảm béo gì đó đều là mây bay.”
Buồn bực thở dài, đồng chí Cao Đại Bàn đang ngồi bệt xuống lớp thảm dày trong phòng, buồn chán từ túi không gian lấy ra mấy quả cầu Waiter, đặt thành một loạt trên quan tài, sau đó cầm bút đánh ký hiệu:
Số 1 làm thành cơm nắm.
Số 2 làm thành cơm rang.
Số 3 chưng thành xôi ngọt thập cẩm.
Số 4 chiên thành cơm cháy……[ Con gái à, con có thể làm thứ gì khác không?= =]
Khi viết đến quả cầu thứ sáu, thiết bị chiếu sáng trong phòng đột nhiên phụt tắt!
Đèn huỳnh quang dự phòng tự động mở lên, cả căn phòng chìm trong một màu xanh biếc âm u……
Đồng tử Cao Đại Bàn còn chưa kịp thích ứng với loại biến hóa ánh sáng này, tủ quần áo phía sau cô lại đột nhiên phát ra một tiếng cách rất nhỏ, sau đó chậm rãi từ bên trong mở ra ……
Tình cảnh này diễn ra trong một tòa thành Gothic cổ xưa ánh sáng lờ mờ, tương đối làm cho người ta dựng tóc gáy! Cao Đại Bàn nổi da gà đầy người! Trong lúc nhất thời lại sợ đến không dám quay đầu lại nhìn…… Thẳng đến khi một bàn tay lạnh lẽo mang theo gió lạnh trong đường hầm chạm vào gáy của cô, Đại Bàn mới giựt mình kinh hoảng, không khống chế được kêu to lên!
Đáng tiếc chưa kịp thốt ra chữ nào, đã bị cái tay kia bụm chặt!
Cảm giác sắc nhọn đau đớn như bị đâm chợt lướt qua bên gáy!
Chỗ đau đớn nháy mắt đã tê dại khiến Cao Đại Bàn nhanh chóng hiểu được, mình đại khái là đã bị tiêm cái gì đó vào người. Nhưng mà đến khi ý thức được điểm này thì đồng thời, hai mắt và đầu óc đã mơ hồ, hô hấp cũng trở nên khó khăn, cảm giác buồn bực nơi ngực và bóng tối đồng thời ùa đến, bạn học Đại Bàn dưới tình huống không thấy rõ đối phương là ai, đã bị quật ngã……
Edit&Beta:Myumyu
Quan chấp chính phải tuần tra quanh tinh cầu Sange một vòng. Phàm là những vùng dân cư đã bị Huyết tộc khai thác, đều phải dừng lại báo cáo tình huống hiện tại.
Chuyện này nói nghe thì đơn giản, nhưng khi thực hiện lại rất mất thời gian. Mặc dù thể tích của tinh cầu Sange chỉ bằng một nửa Địa Cầu, nhưng muốn hoàn thành việc tuần tra trước khi mùa mưa chấm dứt, hành trình vẫn rất là khẩn trương.
Huống chi, cũng không phải tất cả các khu dân cư, đều là những tòa thành gọn gàng ngăn nắp, nhà cửa nằm san sát hai bên đường cái, dân cư cũng là các thân sĩ thục nữ khí chất tao nhã như đế đô. Trên tinh cầu này cũng có những vùng nông thôn khoa học kỹ thuật không phát triển, càng rời xa đế đô, các bộ lạc dã man rải rác lại càng nhiều. Có một số bộ lạc Lam Huyết tộc cổ xưa, thậm chí trực tiếp sống trong lòng đất, lấy những loài chim thú hung dữ thậm chí Huyết tộc khác đi ngang qua làm thức ăn, tập tính sinh sống giống như người hoang dã chưa được khai hóa. Nhưng nếu chỉ nhìn bề ngoài, bọn họ vẫn anh tuấn xinh đẹp, cao gầy tráng kiện, khi mỉm cười thì cực kỳ phong độ, trên người mặc quần áo hoa lệ tràn ngập phong vị dị tộc và cảm giác thần bí…… Chỉ là nếu bóc lớp quần áo kia đi, bên trong lại là mãnh thú ăn tươi nuốt sống!
Cũng không phải tất cả cư dân bị tuần tra đều tiếp đãi đội ngũ hoàng gia nồng hậu, có khi thậm chí còn gặp phải phản loạn và ám sát quy mô nhỏ. Nhưng mỗi thành viên trong đội tuần tra đều là võ sĩ thân kinh bách chiến, ngay cả nhà khoa học Lanka, khả năng chiến đấu cũng không thể khinh thường. Tiên lễ hậu binh, khi cần thiết thì dùng vũ lực trấn áp. Nếu xuất hiện bạo động quy mô lớn, đội tuần tra thậm chí có quyền bỏ qua viện trưởng lão trực tiếp vận dụng ba phần tư lực lượng vũ trang và trang bị tại biên cảnh!
Loại tuần tra mỗi năm một lần này, là thị sát, cũng là uy hiếp bằng vũ lực.
Truy vậy đối với người Địa Cầu vô dụng Cao Đại Bàn mà nói, đây là du lịch.
Cưỡi rồng giải sầu, thưởng thức phong thổ dân tình kỳ lạ của tinh cầu Sange, đi theo Lanka tìm kiếm các loại thực vật mới lạ, xem có cái gì có thể làm đồ ăn thì lấy mầm cây cất đi, trở về sẽ nuôi trồng trên quy mô lớn……
Chú rồng Hoa Hoa từ “sự kiện quay cuồng trên không trung” lần trước, không biết bị ai trừng trị, hiện tại đã rất ngoan ngoãn phục tùng Cao Đại Bàn, bảo bay thì bay, bảo ngừng thì ngừng, ngay cả số lần hừ mũi tỏ vẻ khinh thường cũng giảm bớt …… Cao Đại Bàn nghĩ rốt cuộc giống mình cũng giống nữ chính trong truyện ngôn tình, không hiểu tại sao lại được bách thú kính yêu rồi, vì thế lòng tự tin tăng vọt, tâm tình vô cùng sung sướng! Để tỏ vẻ “Hai ta thật sự thân thiết” Đồng chí Đại Bàn còn thường xuyên đem cơm thừa quý giá của mình cho Hoa Hoa ăn…… Mà đồng chí Hoa Hoa, chỉ có thể run rẩy nghiêm mặt tức giận mà không dám phát tác, biểu tình dữ tợn , miễn cưỡng ăn hai ba miếng…… Cao Đại Bàn không hề cảm giác được, vẫn từ ái vuốt đầu người ta như cũ — mặt rồng vốn đã rất dữ tợn mà ~
Nói đến cơm thừa, lần tuần tra này Cao Đại Bàn còn có một phát hiện động trời, đó là, cô tìm được “Gạo” rồi!
Trong một thời gian rất dài, thực đơn của Cao Đại Bàn đều bao gồm thịt, trái cây kỳ quái, nhựa cây Gram. Nói cách khác, không có món chính. Cho dù người phương Tây ăn kiểu này, ăn lâu cũng sẽ nhớ bánh mì và mỳ Ý , huống chi Cao Đại Bàn là người Trung Quốc truyền thống? Ngay lúc người nào đó muốn ăn cơm đến hai mắt phát sáng, tại một lần ngẫu nhiên nghỉ ngơi trên đường gặp phục kích, quả thật đã mang lại cho cô phát hiện ngoài dự kiến!
Đó là một loại cây có tên là cỏ Waiter giống như quả bông già, đài hoa màu xanh bao bọc tầng tầng búp, tạo thành một quả cầu rất rắn chắc. Lột những tầng đài hoa đó ra, tận cùng bên trong chính là một cục ..cơm nắm cực lớn được bọc thật chặt có màu trắng ngà sáng trông suốt. Dù là mùi hay vị đều phi thường giống lúa nước ở Địa Cầu, lúc trước khi ở chiến trường nhặt được quả cầu cháy đen thui này Cao Đại Bàn cơ hồ mừng đến ứa nước mắt…… Rốt cụộc, bà đây cũng có cơm ăn rồi!
(*Phiên âm tiếng Anh của Duy Đặc thảo, tác giả cố ý chơi chữ :]])
Cỏ Waiter rất lớn, một quả đủ để Cao Đại Bàn ăn hơn ba bữa, loại thực vật này còn rất phổ biến ở biên cảnh phía Bắc, dọc theo đường đi Cao Đại Bàn và Lanka hái được hơn một trăm quả nhét trong túi không gian, ngay cả đồ ăn trên đường trở về cũng chuẩn bị đầy đủ!
Cỏ Waiter được xem như phát hiện vĩ đại nhất trong cuộc hành trình lần này, sau đó còn phát hiện các loại hoa quả rất giống Địa Cầu, phần này cũng không cần miêu tả dài dòng, tóm lại thông qua cuộc du lịch do nhà nước đài thọ lần này, thực đơn của bạn học Cao Đại Bàn đã phong phú lên với một tốc độ trước nay chưa từng có!
Mọi chuyện đều hài lòng cộng thêm ăn uống ngày càng hợp lý, đức ngài thân vương lại ngừng hút máu, có thêm không có bớt, tâm tình Đồng chí Cao Đại Bàn vui vẻ, khẩu vị cũng tốt theo, hơn nữa hoàn toàn không làm gì, ăn ngủ ngủ ăn, cơ hồ thỏa mãn hết thảy điều kiện để béo phì. Vì thế Cao Đại Bàn của chúng ta, sau khi đến Tinh cầu Sange gần một năm, rốt cuộc mũm mĩm lên một lần nữa……
Cao Đại Bàn được vỗ béo, những người khác trong đội tuần tra, lại người người gầy nhom.
Bởi vì chiến lực của người nào đó so sánh với sức mạnh của các chủng tộc khác, cơ bản có thể coi là gần bằng 0, cho nên mỗi lần cần dùng đến vũ lực, Cao Đại Bàn liền giống như cái hột táo nho nhỏ, bị bao bọc trong lớp thịt quả của đội tuần tra.
Nhận được tử lệnh của ngài thân vương, phương thức chiến đấu của đội viên đội tuần tra đã xảy ra sự thay đổi cực lớn. Trước đây đứng ở phía sau mình là động đội có thể tin cậy được, ngẫu nhiên để một hai kẻ địch lọt vào vòng phòng hộ cũng không có gì, dù sao cũng sẽ bị người phía sau chém chết. Nhưng hiện tại, tất cả chiến sĩ đều trợn to mắt mặc niệm trong lòng: Bên trong là đồ vô dụng chỉ chạm một cái sẽ chết! Cái gì cũng không thể để lọt vào! Giết sạch! Không thể buông tha bất cứ thứ gì! Toàn bộ đều giết sạch! A, bên trái có một cây cỏ ăn thịt người, giúp nó chém đứt, nếu không nó khẳng định sẽ bị ăn luôn…… A, phía trên có con nhện, diệt diệt, nếu không nó nhất định sẽ bị độc chết……
Nó chết / bị thương –> thân vương mất hứng –> trừ tiền lương!
Hằng đẳng thức ngắn gọn rõ ràng này làm cho tất cả đội viên giống như con gà chọi, sức chiến đấu thẳng tắp bay lên đến 200%! Dọc theo đường đi tinh thần phấn chấn thần chắn giết thần phật chặn giết phật, những nơi đi qua đều sạch sẽ không có một ngọn cỏ!
Cao Đại Bàn không biết gì, kính nể mãnh liệt vỗ hai cái móng vuốt múp míp,“Mọi người thật là lợi hại ~”
Lanka nhìn xa xăm:“Kỳ thật…… Bình thường không phải như thế.”
Báo cáo khảo sát của thân vương Ventrue xấu xa:
Qua thí nghiệm, tiềm lực chiến đấu của đội hộ vệ còn lớn hơn mong đợi, đề nghị lần sau trước khi có chiến dịch quy mô lớn lấy tiền thưởng cuối năm ra áp chế, kết quả tất có bất ngờ……
……………………
Khi đội ngũ đi vào khu dân cư cuối cùng của Huyết tộc tại biên cảnh phương Bắc, cuộc tuần tra cũng đã sắp kết thúc.
Nơi này là chỗ ở của đội tuần tra biên cảnh, có quân đội địa phương đóng quân, đồng nghĩa với việc trị an tốt hơn nhiều lắm, tuần tra cũng chỉ ăn cơm khiêu vũ họp hành qua loa một chút là được. Mọi người trong đội tuần kiểm rõ ràng cũng lơi lỏng hơn, các đội viên vui cười thương lượng với nhau khi hạ cánh sẽ tìm một quán rượu để thư giãn một chút.
Nhưng mà không biết vì sao, Thân vương Ventrue đi đầu, sắc mặt lại rất khó coi.
Hơn nữa càng đến gần chỗ ở, lại càng khó coi.
Khi đội rồng bay vào thành, Cao Đại Bàn đang ngủ mơ mơ màng màng bị Lanka lay tỉnh.
Ưu điểm của việc cưỡi rồng là có thể yên tâmngủ trên lưng đối phương mà không cần khẩn trương túm dây cương để phòng ngã xuống. Vì thế Cao Đại Bàn ngủ càng ngày càng nhiều, trở nên càng ngày càng béo……
“Ưm, ư…… Đến rồi?” Đại Bàn xoa mắt ngáp dài, kéo chặt áo lông trên người, cài kính nhìn ban đêm lên, cúi đầu quan sát vùng đất xẹt qua dưới chân……
“Ừa, thành North, trạm kiểm soát phía Bắc của Sange, là cánh cửa dẫn thắng đế đô. Cũng là nơi có bọn buôn lậu hung hăng ngang ngược nhất trong vũ trụ.” Lanka chỉ vào những bóng người tụm năm tụm ba bên ngoài thành, nhẹ giọng nói:“Nhìn thấy những người khoác áo choàng màu đỏ chứ? Đó là tộc Danger**, bọn họ là tộc người cổ xưa nhất của Lam Huyết tộc phương Bắc, phi thường nguy hiểm. Bọn họ nắm rõ mỗi một tấc đất trong rừng, mỗi một loại quái thú, sức chiến đấu của bọn họ rất nổi tiếng trong cộng đồng Lam Huyết tộc, hơn nữa phi thường thông minh. Quan trọng nhất là, cho đến nay bọn họ vẫn chưa thần phục Thánh Huyết Tộc. Tuy rằng nhân số giảm sút, nhưng vẫn có sức phá hoại rất mạnh . 80% tỉ lệ phạm tội trên Sange và thủ phạm các sự kiện khủng bố đều là người của tộc Danger.”
(**Nguyên văn là tộc Đán Chập, phiên âm tiếng Trung của từ Danger.)
Cao Đại Bàn gật đầu:“Phần tử khủng bố thôi, thì ra cả vũ trụ đều có.”
Lanka đưa tay gõ đầu Đại Bàn:“Nghiêm túc một chút, nói cho cô là vì muốn cô phòng bị hơn. Bọn người kia chưa bao giờ xung đột chính diện với quân đội, nhưng âm thầm quấy phá lại càng khó phòng bị. Việc này không phải chỉ cần đội viên có sức chiến đấu hùng mạnh là có thể giải quyết, mỗi người đều phải cẩn thận mới được.”
Cao Đại Bàn ôm đầu than thở:“Đã biết. Nhưng nếu bọn họ nguy hiểm như vậy vì sao dám ngang nhiên xuất hiện gần khu dân cư? Phần tử khủng bố ở Địa Cầu chúng tôi đều trốn ở sa mạc linh tinh, những nơi khiến cho người ta khó tìm đến.”
Lanka ngẩn người:“Đúng ha…… Kỳ lạ, bình thường bọn họ cũng trốn ở trong rừng rậm, vì sao lại xuất hiện gần nơi tập trung dân cư? Hơn nữa số lượng còn không ít, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì đáng sợ làm cho bọn họ không thể không rời đi?”
“Trên bình nguyên Zihana xuất hiện một loại sinh vật ngoài hành tinh chưa biết, lực sát thương phi thường lớn, hơn nữa còn rất xuất quỷ nhập thần. Rất nhiều nơi ở của tộc Danger bị hủy, cho nên bọn họ lẻn đến khu dân cư. Rất nhiều thị dân vì thế mà khủng hoảng, cứ tiếp tục như vậy không phải biện pháp hay. Tôi tính trực tiếp tiến vào rừng tiêu diệt loại sinh vật này. Nhưng có tộc Danger lần chần quang đây, quân lính đóng ngoài thành không thể hành động. Quân số của chúng tôi không đủ, cần sự hiệp trợ của các vị.”
Brujah sắc mặt âm trầm, không chút biểu tình nói xong, để đống tư liệu trước mặt Thân vương Ventrue mặt càng âm trầm hơn.
Thỉnh cầu người ta hiệp trợ, qua lời anh ta lại giống như là thổ phỉ đi đánh cướp.
“A, hả?!” Cao Đại Bàn mở to hai mắt nhìn thẳng về hướng Brujah,“Làm sao ngài, ngài ấy có thể xuất hiện ở chỗ này?”
Lanka nhỏ giọng thì thầm:“ Hầu tước Brujah đang đảm nhiệm chức vụ đội trưởng đội tuần tra biên cảnh phương Bắc, phụ trách trị an biên cảnh và kiểm soát buôn lậu vũ trụ phía Bắc. Nơi này vốn là địa bàn của ngài ấy. Cũng phải nói…… sự kiện tàu buôn lậu Vincent van Gogh, no tiếng tăm lừng lẫy sa lưới lúc trước, cô không có chút ấn tượng nào sao? Cô đã được phát hiện trên chiếc tàu kia mà, địa điểm hạ cánh lần đó cũng gần đây, cô không phát hiện ra sao?”
“Hả? Hả?!” Lúc này Cao Đại Bàn thật sự rất kinh ngạc, đi một vòng lớn, một năm sau lại quay về nơi lần đầu tiên đặt chân lên tinh cầu Sange!
Tựa vào cửa sổ ngắm nhìn cảnh sắc bên ngoài, Cao Đại Bàn lắc lắc đầu,“Khác nhiều lắm…… Lúc trước là mùa tuyết , nơi nơi đều trắng xoá, hoàn toàn không giống với hiện tại.”
Khi đó mình vừa tỉnh lại sau một vạn năm ngủ say, rơi xuống một tinh cầu không biết, đối mặt với đội quân mang vũ khí, vừa hoảng sợ vừa bất lực, vừa rét lạnh vừa đói khát, chỉ biết chạy trên nền tuyết, lạnh đến run rẩy, cũng không dám dừng lại. Đáng tiếc cuối cùng vẫn bị bắt lại, bị một người đàn ông quật ngã nhanh như hổ đói vồ mồi! Cú ngã kia rất đau, trước mắt là một màu đỏ, đến khi mở mắt ra, xung quanh lại tối đen…… Nằm trong áo choàng của đối phương bị con ngươi màu đỏ nhìn chằm chằm, nhìn răng nanh vươn đến, sức lực cách biệt một trời một vực, làm cho người ta lần đầu tiên sinh ra cảm giác sợ hãi chết chóc……
Cao Đại Bàn quay đầu nhìn người đàn ông đang ngồi trên bàn thảo luận kế hoạch tiến công với thân vương, gương mặt nhìn nghiêng lạnh như băng của đối phương giống như không mang theo chút tình cảm gì.
“Nếu không muốn bị ta ăn luôn, đừng có đến gần ta.”
Lời đối phương nói trên vũ hội vẫn còn văng vẳng bên tai, mới một năm mà thôi, đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Tầm mắt, thẳng tắp phóng lại đây.
Thú tính trong đồng tử màu máu bị đè nén, mang theo sự ẩn nhẫn của quân nhân, lại càng có vẻ hết sức căng thẳng!
Cao Đại Bàn cứng đơ người, cúi đầu, không dám nhìn vào mắt đối phương.
Vẫn là…… Rất sợ hắn.
“Lanka, mang nó về phòng nghỉ ngơi.”
Giọng nói bình bình của thân vương Ventrue phá tan tầm mắt truyền tới, tiếp theo bóng người kia im hơi lặng tiếng, vững vàng bao phủ Cao Đại Bàn đang định lui lại, ngón tay lạnh như băng nhẹ nhàng nâng cái đầu nhỏ đang rụt xuống thật sâu lên, cúi người, hôn môi, đôi môi chậm rãi trằn trọc, đầu lưỡi như đùa giỡn phất qua mỗi tấc da thịt non mềm trong miệng, mùi máu kéo dài không dứt vẩn vương trong cổ họng hai người……
Cao Đại Bàn ngửa đầu, miệng hơi chát, mặt hơi hồng, vì thế nhắm chặt mắt lại, dối gạt bản thân.
Giai đoạn Cao Đại Bàn điều dưỡng thân thể Thân vương Ventrue tuyệt thực này, không hút máu chỉ thông qua hôn môi hấp thụ mùi máu để an ủi, xem như lời hứa danh dự giữa hai người. Nhưng bình thường Ventrue đều chờ mọi người lui xuống, mới một mình ôm cô hôn môi. Làm như vậy ở trước mặt mọi người, vẫn là lần đầu tiên.
Cao Đại Bàn cảm thấy rất mất tự nhiên.
Bởi vì mất tự nhiên, liền cảm thấy thời gian trôi qua rất gian nan, vì thế nụ hôn này tựa hồ cũng dài một cách lạ lùng……
Rốt cuộc khi chấm dứt, Cao Đại Bàn cơ hồ choáng váng đến hít thở không thông, phải nhờ Lanka đỡ mới lê đôi chân như muốn nhũn ra trở về phòng. Không còn sức lực cũng chẳng còn tâm trạng để mà xấu hổ nhìn sắc mặt những người chung quanh.
“Thật là phản ứng thú vị ~ ôi ôi ôi ôi ~” Lanka vừa đi vừa cười âm trầm,“Sự độc chiếm và cạnh tranh của sinh vật đối với tài nguyên trong quan hệ kết giao, thị uy trực diện và lén lút dụ dỗ, mưu lược và kỹ xảo đều quan trọng, thời cơ cũng rất chuẩn xác, phấn khích, thật quá phấn khích! Tôi nhất định phải phải ghi vào trong nhật kí quan sát……”
Cao Đại Bàn hắc tuyến quay đầu hỏi hai hộ vệ phía sau,“ Rốt cuộc cô ấy đang nói gì?”
Hai hộ vệ:“ Chắc là chiến lược chống khủng bố.”
…………………………
Dù chỉ là trạm gác nơi biên cảnh, nhưng tòa thành kích thước không lớn này vẫn tràn ngập cảm giác xa hoa của Huyết tộc, phòng khách bình thường cũng bố trí giống như sự kết hợp giữa thời đại Victoria và khoa học kỹ thuật trong 007, cả phòng đầy hoa văn cổ điển và vải dệt tinh xảo khiến Cao Đại Bàn chạy suốt một ngày đường, mặt xám mày tro càng thêm chìm lỉm……
Chậm rãi đi tắm rửa, người nào đó nắm mớ thịt béo mới dôi thêm bên hông ra khỏi phòng tắm, phát hiện Lanka đã đi đâu mất. Phỏng chừng đã đến chỗ quý ngài Ventrue báo cáo hàng ngày.
Cao Đại Bàn hắt xì, vừa khịt mũi đóng cửa sổ lại, từ trong túi không gian lấy ra một chiếc áo lông xù mới. Chiếc áo lông này có màu trắng ngà phía trên viền một dải lông tơ lớn màu vàng, Cao Đại Bàn soi mình trong gương, cảm thấy mình giống như một con chuột tròn tròn……
“Kết quả lại trở về làm Cao Đại Bàn…… Quả nhiên giảm béo gì đó đều là mây bay.”
Buồn bực thở dài, đồng chí Cao Đại Bàn đang ngồi bệt xuống lớp thảm dày trong phòng, buồn chán từ túi không gian lấy ra mấy quả cầu Waiter, đặt thành một loạt trên quan tài, sau đó cầm bút đánh ký hiệu:
Số 1 làm thành cơm nắm.
Số 2 làm thành cơm rang.
Số 3 chưng thành xôi ngọt thập cẩm.
Số 4 chiên thành cơm cháy……[ Con gái à, con có thể làm thứ gì khác không?= =]
Khi viết đến quả cầu thứ sáu, thiết bị chiếu sáng trong phòng đột nhiên phụt tắt!
Đèn huỳnh quang dự phòng tự động mở lên, cả căn phòng chìm trong một màu xanh biếc âm u……
Đồng tử Cao Đại Bàn còn chưa kịp thích ứng với loại biến hóa ánh sáng này, tủ quần áo phía sau cô lại đột nhiên phát ra một tiếng cách rất nhỏ, sau đó chậm rãi từ bên trong mở ra ……
Tình cảnh này diễn ra trong một tòa thành Gothic cổ xưa ánh sáng lờ mờ, tương đối làm cho người ta dựng tóc gáy! Cao Đại Bàn nổi da gà đầy người! Trong lúc nhất thời lại sợ đến không dám quay đầu lại nhìn…… Thẳng đến khi một bàn tay lạnh lẽo mang theo gió lạnh trong đường hầm chạm vào gáy của cô, Đại Bàn mới giựt mình kinh hoảng, không khống chế được kêu to lên!
Đáng tiếc chưa kịp thốt ra chữ nào, đã bị cái tay kia bụm chặt!
Cảm giác sắc nhọn đau đớn như bị đâm chợt lướt qua bên gáy!
Chỗ đau đớn nháy mắt đã tê dại khiến Cao Đại Bàn nhanh chóng hiểu được, mình đại khái là đã bị tiêm cái gì đó vào người. Nhưng mà đến khi ý thức được điểm này thì đồng thời, hai mắt và đầu óc đã mơ hồ, hô hấp cũng trở nên khó khăn, cảm giác buồn bực nơi ngực và bóng tối đồng thời ùa đến, bạn học Đại Bàn dưới tình huống không thấy rõ đối phương là ai, đã bị quật ngã……
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook