REVIEW TRUYỆN TƯƠNG DẠ
Đã từ lâu lắm rồi, có rất nhiều vùng đất chưa ai từng biết...một trong những vùng đất đó có rất nhiều người chưa ai từng gặp họ. Khi hoàng hôn buông xuống, giữa bầu trời cao nguyên treo lơ lửng môt quả cầu rực lửa, những tia sáng như dải lụa đỏ lan tỏa. Tuyết trên mặt đất đã bắt đầu tan, những đám rêu lại mọc loang lổ khắp nơi, tứ bề yên vắng có chăng chỉ có tiếng chim ríu rít từ xa xăm vọng về. Trên hoang nguyên trống trải, bỗng xuất hiện ba người, không cùng hẹn mà chăm chú vào cùng một cái cây để nghiên cứu và nghiền ngẫm. Hai đàn kiến xung quanh rễ cây đã bắt đầu tiến hành tấn công nhau, chỉ sau một lúc vài nghìn con kiến đã biến thành thi thể. Máu tanh là thế, nhưng thực tế trong mắt con người, vài nghìn xác kiến cũng chỉ là một mảng đen đen nhỏ xíu.
Những ai đọc truyện lâu năm chắc cũng không ai xa lạ với Miêu Nị, tay bút cực kỳ chắc tay với giọng văn cầu kỳ, trau chuốt, chi tiết, có phong cách rất riêng khó lẫn với bất kỳ tác giả nào. Ông nổi tiếng với nhiều tác phẩm như:Trạch Thiên Ký, Đại Đạo Triều Thiên, Gian Khách…
Tướng Dạ theo ta đánh giá là tác phẩm hay nhất của Miêu Nị.
Truyện kể về một thế giới mà người tu hành phải tôn thờ hạo thiên để sử dụng nguyên khí thiên địa, từ đó đạt được sức mạnh để khám phá bí mật của vận mệnh, bí mật của thiên địa.
Cả câu chuyện xoay quanh một thiếu niên bị diệt tộc từ nhỏ, phải lưu lạc khắp nơi, muốn báo thù nhà nhưng vì tư chất kém không thể tu hành cho đến khi tìm được cơ duyên từ chính sự nỗ lực không ngừng của bản thân.
Mạch truyện chậm rãi, không đi theo kiểu ồn ào, yy tâng bốc nhân vật, đánh quái luyện cấp, bí cảnh tầm bảo …như đa số các tác phẩm cùng thể loại. Mà lại chú trọng khắc hoạ bối cảnh, nội tâm nhân vật, lồng ghép vào đó là tư tưởng chủ đạo về khát vọng của nhân loại, về bản chất tồn tại của loài người trong thế giới tự nhiên. Cái này rất dễ nhận ra qua lời tựa, câu chuyện về diều hâu và kiến.
Bố cục chặt chẽ, logic và rõ ràng, mỗi chi tiết, mỗi câu thoại đều được lồng ghép, chắp nối một cách khéo léo và có chiều sâu để thể hiện tư tưởng chủ đạo xuyên suốt câu chuyện. Song song với đó là lối viết điểm xuyết lời ít ý nhiều, mỗi câu nói đều hàm ý trong đó. Nhất là những đoạn đối thoại cực kì hay.
Nhân vật chính tính cách cao ngạo, vô sỉ, cực kỳ thông minh, yêu tiền như mạng, đôi khi cũng có phần ích kỷ. Điều này cũng vô cùng hợp lý so với những gì mà main đã trải qua từ nhỏ đến lớn. Phong cách hành sự của main chính là bằng mọi giá phải sống sót đến cuối cùng :v
Dàn nhân vật phụ chính là điểm đặc sắc nhất của Tướng Dạ. Một hệ thống nhân vật phụ phong phú, sắc nét, mỗi một nhân vật đều có không gian riêng, một câu chuyện riêng. Tính cách đều được xây dựng rất thật, rất sống động, có lập trường thay đổi theo thời gian, không bị gò bó, không phân biệt rạch ròi thiện-ác, trong thiện có ác, trong ác có thiện. Kể cả là nhân vật phản diện đều có một mặt thiện lương, hoặc những chuyện ác mà hắn ta làm đều có lý do tốt đẹp, ít nhất là trong lập trường của hắn. Đặc biệt không có não tàn :v
Về tình cảm của nhân vật chính cũng được xây dựng hơi hướm ngôn tình. Đầy đủ tư vị ngọt bùi, đắng cay, nhẹ nhàng, tinh tế….Không có kiểu ngựa giống, bình hoa, bạ đâu cưa đó!!
Tương dạ từng được đánh giá là một trong những truyện hay nhất năm 2012, chừng đó cũng cho thấy sức hấp dẫn của nó, đồng thời cũng là một trong những bộ truyện đưa lão tác lên tầm đại thần, vậy nên đừng ngần ngại khi có ý định đọc truyện nhé.