REVIEW TRUYỆN TỬ DƯƠNG
Một siêu phẩm mới của Phong Ngự Cửu Thu sau bộ Tàn bào. Truyện kết hợp nhiều yếu tố như tiên hiệp huyền huyễn, lịch sử quân sự, lại thêm chút tình cảm. Truyện của Phong Ngự có nhiều cảnh bi kịch nhưng chắc chắn là kết thúc có hậu.
Tác giả: Phong Ngự Cửu Thu
Thể loại: Đông Phương huyền huyễn
Tử Dương tuy không phải truyện hay nhất, nhưng bản thân nó đã là một tồn tại khác biệt, một "kẻ ngược dòng" hiếm hoi giữa xu thế tiên hiệp ngày nay.
Truyện kể về Mạc Vấn, sinh ra trong thời Ngũ Hồ Thập Lục Quốc của TQ, quê hương bị giặc Hồ tàn phá, gia đình người thân đều bị giết hại dã man, người vợ mới cưới bị bắt đi ngay đêm tân hôn, chỉ còn mỗi hắn và gã người hầu sống sót. Dọc đường tìm vợ về gặp phải bọn cướp, bị cướp sạch đồ đạc mà không cách nào chống cự lại, bởi hắn chỉ là tên thư sinh trói gà không chặt...
Đại thể thì mô típ truyện cũng như bao truyện tiên hiệp khác, cũng có tu luyện, tình cảm, tranh đấu, nvc tuy ăn hành nhiều nhưng vẫn bất tử bla bla,... Điểm khác biệt lớn nhất là nó không có những câu từ hào hùng khí thế hay lâm ly xúc động, đây là điểm mạnh và cũng là điểm yếu. Có người từng đọc truyện xong nói với mình rằng: "tình tiết diễn biến khá hay đấy, nhưng mà đều đều quá, đọc cứ có cảm giác "nhạt", không dâng trào cảm xúc, có lẽ do ta không hợp với bộ này."
Vâng, bác thích đọc tiên hiệp câu chữ hào hùng bi tráng, nhưng xin thưa cuộc đời nó đâu có hào hùng như trên phim vậy? Mọi người cảm thấy nhàm chán với cuộc sống mưu sinh kiếm tiền nên mới tìm đến tiên hiệp, hòa vào những cuộc tình, những cuộc phiêu lưu của các nhân vật trong truyện, điều đó đúng. Nhưng đôi khi ta cũng nên lắng lại, đọc những truyện với văn phong chân thật, không câu chữ YY để bản thân không rời xa thực tại. Tử Dương tuy không câu chữ, nhưng qua chính những từ ngữ bình thường ấy ta lại cảm nhận được những cung bậc cảm xúc mãnh liệt, hơn cả mọi ngôn từ. Đó mới là đời. Đọc Tử Dương khiến ta thấy như không phải mình đang đọc một bộ tiên hiệp giả tưởng nữa, mà là đang đọc một câu chuyện thật, một con người thật. Tưởng như cách đây gần một ngàn năm thực sự có một chàng trai không còn người thân, tiền bạc mất hết, nhưng vẫn không quản trời mưa tuyết trắng đi tìm người yêu...
P/s:
Câu trích dẫn hay mà ngắn gọn trong truyện này thì ít lắm, những câu ý nghĩa thì lại quá dài, ta chỉ xin mạn phép kể ra một đoạn sau:
"Nếu như ngươi đặc biệt yêu thích một vật nhưng ngươi lại không có được, ngươi sẽ làm gì?" Thạch Chân hỏi.
"Thứ ta thích cũng yêu thích ta đấy, cho nên chỉ cần ta thích liền có thể có được." Mạc Vấn trả lời.
...Còn nàng, nếu như nàng yêu thích một vật nhưng lại không thể có được, nàng sẽ phá hủy nó.