REVIEW TRUYỆN THÔNG THIÊN CHI LỘ
Thông thiên luôn là con đường mơ ước của những người tu chân từ bao đời. Tu kiếm, tu trận, tu bằng đơn dược hay song tu… tất cả đều hướng đến con đường là thông thiên, vươn tới trời cao. Hắn, chỉ là một tán tu nhỏ nhoi trong ngôi thành nhỏ, bị gạt gẫm mua đồ rởm nhưng vô tình lại nhờ đó bước lên con đường trở thành cường giả thông thiên. Nàng, là đệ nhất mỹ nữ của đại lục, được vô số thanh niên tài tuấn ngưỡng mộ nhưng rồi cuối cùng cũng về bên hắn. Nàng, là mỹ nữ băng tuyết nổi danh, hết lòng vì sư muội, nhờ duyên trời đưa đẩy mà đến bên hắn. Nàng là đại tu sĩ lừng lẫy một phương, cũng vì một lần gặp gỡ mà bước cùng con đường với hắn.
Một trong những bộ tiên hiệp cũ nhưng khá hay, đánh giá nên đọc.
Truyện: Thông Thiên Chi Lộ
Tác giả: Vô Tội
Thế loại: Tiên sắc hiệp, vô sỉ, hài hước
Có thể nói đây là một trong những bộ thành công của tác giả Vô Tội, trong chuỗi truyện mắc nối với La Phù. Truyện lấy bối cảnh khi các đại năng giả hầu như đã bị diệt, đại lục nứt vỡ, thời đại tu luyện có nhiều biến chuyển. Một đại năng đã dựng lên Thiên Khung, là tấm màng bảo vệ ngăn chặn yêu thú và cũng là nơi trú ẩn cuối cùng của loài người.
Truyện theo lối hài hước, hình tượng nam chính là vô sỉ, cực vô sỉ, nhiều tình tiết khó đỡ như mặc yếm phụ nữ, phi kiếm “Nhĩ Muội Yêu” hình cánh cửa, đo độ song tu hay những pha dùng lời rắm thối để lừa địch thủ. Tại sao lại có sắc? Vì truyện có nữ chính là đẹp nhất đại lục, cháu của nữ chính cũng nóng bỏng không kém, do tác giả miêu tả cảnh xuân nhiều nhưng không tục tĩu. Tình tiết không có nhiều đột phá, thế giới chủ yếu là nhiều truyền thừa do các đại năng vẫn lạc để lại. Với những người không thích thể loại main này thì có thể bỏ qua, còn với những người đang tìm một bộ giải trí mà không quá yy, không quá dài thì đây chính là một sự lựa chọn không tồi.
Nói đến cơ duyên để Ngụy Tác- một tán tu nho nhỏ, vô danh bước vào con đường tu tiên gian khổ cũng là một cái may mắn của hắn. Bị lừa gạt, gạ gẫm mua trúng đồ rởm hóa ra lại mua trúng bảo vật. Cũng từ đây trên con đường tu tiên đắc đạo của mình hắn gặp khá nhiều may mắn. Nói là đứng trên đỉnh cao danh vọng nhưng thực sự thực lực của Ngụy Tác chưa đủ để thuyết phục độc giả.
Hắn chỉ biết dùng đan dược mà đột phá, không có ngộ tính gì cả, dùng đan dược như ăn cơm…đánh nhau thì toàn dùng pháp bảo.
Nói vậy thôi để ai thích thể loại thuần tu, tu luyện gian khổ các kiểu thì không nên nhảy hố bộ này.
“Thông Thiên Chi Lộ” nhìn con đường tu tiên bằng một khía cạnh nhẹ nhàng và hài hước hơn. Bởi vậy từ đầu đến cuối bạn cứ cười nắc nẻ vì độ vô sỉ của main.
Nam chính này đi theo hình tượng độc lai độc vãng, cà lơ phất phơ. Không cần uy tín, không cần khí phách. Vô sỉ cũng được, dùng khổ nhục kế cũng được miễn thắng là được. Nói là đánh nhau cơ mà cũng nhiều lần thấy Ngụy Tác này sử dụng cái miệng lẻo mép của mình làm cho đối thủ rối rắm quên cả đường ra.
Truyện cũng được tính là sắc hiệp, tác giả miêu tả mấy cảnh này tuy nhiều không hề thô tục. Tuy nhiên có đâu cũng chỉ 2, 3 nữ nhân thôi chứ không giống nhiều truyện khác, cả tá người mãi không nhớ hết.
Đọc truyện này thực sự cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái. Lâu lâu quá mệt mỏi, không có gì để đọc thì mình lại lôi bộ này ra đọc để xả stress. Nên mặc dù nó không phải là một bộ được đánh giá cao trong tu chân, nhưng có lẽ bỏ qua nó cũng là một điều nuối tiếc.