REVIEW TRUYỆN THẾ GIỚI HOÀN MỸ

Review truyện hay

Một hạt bụi nhưng lấp biển, một cọng cỏ chém hết nhật nguyệt tinh thần, trong nháy mắt long trời lở đất. Quần hùng cùng nổi lên, vạn tộc san sát, Chư Thánh tranh bá, Loạn Thiên động địa. Hỏi mặt đất bao la, cuộc đời thăng trầm?! Một thiếu niên từ đại hoang bên trong đi ra, hết thảy bắt đầu từ nơi này...

REVIEW THÊ GIỚI HOÀN MỸ

Đây là bộ còn lại trong tam bộ khúc vang danh của thần đông. đánh giá nó cũng không hề thua kém Già Thiên và Thánh Khư trong bộ tam. Truyện gần đây còn đang sống lại bởi được chuyển thể thành phim, và có một lượng fan đông đảo hóng từng tập ra mỗi tuần. và dưới đây là một số đánh giá sơ bộ về truyện dành cho bạn nào chưa đọc, và những đạo hữu đã đọc thì cùng tham ngộ đàm đạo:

Thứ nhất, trên cơ sở là người đã chót cày và mê văn phong sâu sắc, bố cục chặt chẽ của 4 bộ truyện mà theo mình là “Siêu kinh điển” của Nhĩ Căn, cùng với Phàm Nhân Tu Tiên của Vong Ngữ, cộng thêm các truyện Tây như Bố già, Giờ G… nên mình khá kỹ tính nên một số điểm trong truyện với mình thì chưa ổn nhưng thực ra cũng không ảnh hưởng nhiều lắm.

Hai, bắt đầu từ Thế Giới Hoàn Mỹ (TGHM) nào. Theo sự giới thiệu của Ngũ Gia truyện này tương tự Cầu Ma, nhân vật chính (Nvc) bị hành liên tục. Thực ra mô típ truyện của Thần Đông khá khác Nhĩ Căn về Nvc. Đánh giá tóm tắt về TGHM: – Nvc theo mô típ tố chất đỉnh của đỉnh. Như Bảng xếp hạng “Top Chiến lực Già Thiên” thì Nvc là thể chất đỉnh nhất. Bạn nào quen kiểu nvc của Nhĩ Căn hay Vong Ngữ là đậm chất “Phàm” thì sẽ thấy rất khác. Tuy nhiên, nvc Thạch Hạo (Hoang) cũng bị hại từ bé nên phải rèn luyện cực kỳ kinh khủng, tập luyện ở cấp độ không dành cho con người mà cho “Thái cổ hung thú”. Ý chí và nghị lực của Hoang cực cao, đi kèm là bản tính lạc quan và thiện lương. Về điểm tính cách nvc nếu xét đến cả bố cục truyện thì có thể thấy Thần Đông cũng muốn vẽ nên bức tranh nó mang hơi hướng của cái gọi là “Tinh thần Trung Hoa anh hùng” như kiểu truyện Kim Dung. Ưu điểm của các truyện mang hơi hướng này là sẽ tạo nên những khung cảnh bi tráng, hào hùng kiểu như chiến tranh TQ thời phong kiến chống giặc Hồ. Khuyết điểm là sẽ tạo nên các nvc dễ làm bực mình vì thấy nvc hay đèo bòng, gánh nhiều trách nhiệm với dân tộc, quốc gia, gia đình. Nó sẽ khác biệt với phong cách tu tiên cô độc, một lòng cầu đạo mong siêu thoát để có sức mạnh giúp nvc giải quyết những chấp niệm của mình như: Tiên Nghịch – cứu sống vợ; Cầu Ma – cứu người thân, bạn bè những người thực sự gắn bó chứ không phải cứu toàn bộ người trong Thế giới Điệp; hoặc Phàm Nhân Tu Tiên – thăng tiên và chỉ lưu lại chút đồ cho gia tộc thôi. Ở trên mình đã nói nvc khác Cầu Ma. Vâng, nvc trong Cầu Ma hay Tiên nghịch gặp trắc trở vì bị hại, bị bố cục từ bé hoặc trong quá trình siêu thoát phải đối mặt các âm mưu quỷ kế, không muốn đối mặt cũng phải đối mặt. Còn Hoang – nvc trong TGHM thì ngoài việc bị hại từ bé, rất nhiều khó khăn gian khổ sau này lại do nvc tự chuốc lấy do cái tinh thần anh hùng vì cứu giúp cả nhân loại, đơn cử như lúc vừa lập công bị gian thần bán rẻ cho kẻ địch, nvc cũng tự nguyện chấp nhận – đọc đoạn này thấy không khác gì tác giả dựng lại điển tích anh hùng Nhạc Phi của TQ bị gian thần Tần Cối hãm hại nhưng vẫn chấp nhận, không phản kháng.

Trở lại với bố cục chung của truyện: Phải nói là tác giả viết truyện rất hấp dẫn với các chủng loại sinh linh, đấu pháp… cộng thêm sự hài hước của nvc khá giống Mạnh Hạo trong Ngã Dục Phong Thiên. Tuy nhiên, 2/3 truyện viết hơi giống kiểu huyền huyễn vì cho nvc tu một mạch đến dưới Chí tôn trong thời gian ngắn. Về sau lại như do dự rồi đẩy truyện sang tiên hiệp cho tu thời gian dài. Vấn đề ở đây: giai đoạn tu đầu, tác giả miêu tả kỹ từ chiêu thức đến quá trình cảm ngộ tu luyện. Phần sau thì lại như một đoạn tua nhanh, cứ vèo cái đánh ngàn chiêu xong, tu vèo cái lên cấp. Nó cứ sơ lược thế nào ý nếu so với lúc đầu. Cái này nếu so sánh thì rõ nhất là Cầu Ma- lúc Tô Minh gần đến bước 4, vào Huyền Táng quốc các bước tu luyện cảm ngộ vẫn rất chi tiết chứ không bị “bấm nút tua”. Được cái là dù mở lên cấp hay các vị diện mới thì tác giả cũng không mắc lỗi “bị quên” các nút thắt hay quên nhân vật như Phàm Nhân Tu Tiên 2 (truyện này đoạn cuối thì cực kỳ thảm hại, mấy diễn đàn liệt kê ra đến hơn 20 nút thắt và câu hỏi về nv bị tác giả bỏ quên). Tóm lại, TGHM là truyện khá hay dù đoạn cuối hơi giảm phong độ. Nhiều review trừ điểm truyện ở phần cuối bi thương nhưng với mình thì đó không phải vấn đề.

Bài đọc nhiều nhất

Lên đầu trang