REVIEW TRUYỆN QUẦY HÀNG VỈA HÈ CỦA TA CỰC MẠNH
Địa Cầu tiến vào thời đại khôi phục linh khí, dẫn tới xuất hiện đủ loại nguy cơ, nhưng đồng thời cũng mở ra một cơ hội mới đối với nhân loại. Nam chính Giang Nam vốn thức tỉnh được dị năng hiếm có nhất. Tưởng chừng một bước lên mây thì mọi người lại phát hiện ra hắn chỉ có thiên phú rác rưởi nhất.
Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh – Vô Sỉ Không Phải Do Bản Chất Mà Là Do Cuộc Đời Đưa Đẩy
Giới thiệu chung
Tác phẩm: Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh
Tác giả: Dịch Thanh Phong
Thể loại: Hệ thống, Huyền huyễn, Hài hước, Hiện đại
Văn Án
Địa Cầu tiến vào thời đại khôi phục linh khí, nhân loại bắt đầu thức tỉnh dị năng!
Giang Nam bắt đầu thức tỉnh hệ thống hàng vỉa hè mạnh nhất, Dược tề đại lực? Đậu nành giải độc? Anh đào may mắn?
Cung không đủ cầu!
Thần hào đỉnh cấp thế giới, nhà giàu nhất, streamer nổi tiếng, cường giả đỉnh cấp nhao nhao chạy tới cầu mua.
Giang Nam: "Ta không có hứng thú với tiền tỷ! Ta chỉ muốn hố. . . À không, nguyện vọng của ta là thế giới được hòa bình!"
Cảm Nhận Về Truyện
Ở trong giới cường giả vi tôn, tuy sở hữu dị năng mạnh nhất nhân loại, nhưng bởi vì thiên phú quá rác rưởi mà Giang Nam phải nhận hết mọi sự khinh thường.
Địa Cầu tiến vào thời đại khôi phục linh khí, dẫn tới xuất hiện đủ loại động vật biến dị và nguy cơ, nhưng đồng thời cũng mở ra một cơ hội mới đối với nhân loại, khi mà con người cũng bắt đầu thức tỉnh dị năng. Nam chính Giang Nam vốn xuất thân từ cô nhi viện, khi đến tuổi lại thức tỉnh được dị năng hiếm có nhất là không gian. Tưởng chừng một bước lên mây thì mọi người lại phát hiện ra hắn chỉ có thiên phú cấp E, là thiên phú rác rưởi nhất.
Thời điểm thức tỉnh dị năng được mọi người tâng bốc tới đâu, lúc kiểm tra thiên phú lại nhận phải giẫm đạp gấp đôi. Chính vì sự chênh lệch đột ngột này càng khiến cho cuộc sống của hắn nhận đủ loại khinh miệt trào phúng. Uổng cho dị năng mạnh nhất nhưng lại là phế vật, Giang Nam không thể nhận được bất kỳ sự hỗ trợ nào, đành phải tự thân mở sạp hàng vỉa hè buôn bán để kiếm sống qua ngày.
Mở đầu tác phẩm “Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh” là khung cảnh Giang Nam đang bày sạp hàng tại chợ đêm Giang Thành, sau đó lại xui xẻo đụng phải cô bạn học cùng lớp đang đi cùng bạn trai. Hai người ỷ thế gây chuyện với Giang Nam, nhưng hắn lại không phải loại người sẽ nhẫn nhục chịu đựng, vì thế mà cuộc va chạm diễn ra, đồng thời cũng vô tình kích hoạt được hệ thống quầy hàng vỉa hè. Và cũng từ đây mở ra một cánh cửa mới đối với cuộc đời của Giang Nam. Chỉ là hệ thống này thế mà không được đứng đắn cho lắm.
Thân là một hệ thống, tất nhiên trách nhiệm của nó sẽ là giúp cho ký chủ trở nên cường đại, thế nhưng giúp ký chủ chỉ là chuyện phụ, chuyện chính thật ra lại là hố ký chủ. Cho ra những vật phẩm với tác dụng nghịch thiên, nhưng kèm theo đó cũng là những tác dụng phụ khiến người khác phải chửi cha mắng mẹ. Dược thủy đại lực uống vào mạnh lên gấp 10 lần, nhưng đổi lại sẽ bị hói. Đậu nành giải độc không ngáng bất kỳ loại độc nào, ăn vào tiêu chảy không kìm được,…
Nạn nhân của hệ thống không chỉ có mỗi nam chính, con hàng này vậy mà còn gián tiếp ép Giang Nam đi hố luôn người xung quanh. Lấy điểm giá trí oán khí để rút thăm vật phẩm, người xung quanh càng oán giận Giang Nam thì hắn lại càng được nhiều điểm, thế là từ một học sinh ngoan, hắn bắt đầu đi trên con đường chọc phá xóm làng để đổi lấy giá trị oán khí, khiến người người nhà nhà đều hận ngứa răng ngứa lợi.
Có thể nói “Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh” đi theo motip trang bức vả mặt mà mọi người đều đã quen thuộc, nhưng một điểm mạnh của tác giả là xây dựng tình tiết theo phong cách hài hước khiến độc giả không bị khó chịu mà chỉ thấy buồn cười.
Giang Nam sửng sốt, theo bản năng đưa tay sờ sờ đỉnh đầu.
Một mảng trơn bóng. . .
Mẹ kiếp!
Tóc ta đâu!
Tóc! Của! Lão! Tử! Nó đâu?
Bị trọc đầu? Một cọng cũng không còn!
"Hệ thống! Tóc ta đâu?"
[Thỉnh ký chủ không cần quan tâm đến những tiểu tiết này! ]
Tiểu tiết?
Mẹ nó, mái tóc bồng bềnh của ta vào miệng ngươi lại thành tiểu tiết?
Cái hố dược thủy đại lực này, tác dụng đúng thật là cường đại, nhưng mà uống xong liền trọc đầu?
Vậy nên. . .
Ta trọc! Nhưng cũng trở nên cường đại hơn?