REVIEW TRUYỆN NHÂN SINH CỦA TA CÓ THỂ MÔ PHỎNG VÔ HẠN
Giới thiệu chung
Tác phẩm: Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng
Tác giả: Tân Đình
Thể loại: Cổ đại, Dị giới, Huyền huyễn, Xuyên không, Hệ thống
Văn án
Cố Dương xuyên qua đến một cái thế giới cao võ, ở một cái thôn nhỏ sống tạm bợ hai năm, cuối cùng góp đủ khoản tiền thứ nhất, kích hoạt hệ thống, máy mô phỏng nhân sinh.
Tiêu tốn tiền tài nhất định, liền có thể tiến hành một lần mô phỏng.
Sau khi mô phỏng kết thúc, có thể bảo lưu một trong ba thứ cảnh giới, võ kỹ, trí tuệ nhân sinh.
[ Ngươi làm Tiên Sinh kế toán năm năm, góp tiền mua một quyển công pháp, mười năm khổ tu, thành công trở thành võ giả cửu phẩm, gặp phải địch nhân, chết! ]
[ Ngươi vừa ra núi, chính là Cửu phẩm, làm hộ viện một gia tộc, khổ tu hai mươi năm, đột phá đến đệ bát phẩm, cuối cùng, chết già trong một cái trấn nhỏ. ]
[ Ngươi vừa ra núi, chính là bát phẩm, đạt được một cái thế gia thưởng thức, bị truyền thụ võ học cao thâm, bởi vì tiến bộ chậm chạp, bị kỳ thị, mười mấy năm sau, ngươi rốt cuộc đột phá thất phẩm, ở trong một lần nhiệm vụ nào đó gặp phải địch nhân cường đại, bị giết. ]
...
Sau không biết bao nhiêu lần mô phỏng, [ Người gặp phải ngươi, không có một ai là đối thủ của ngươi. Ngươi phát hiện, mình đã vô địch. ]
Sơ Lược Và Cảm Nhận
Đầu năm nay ở đâu mà chả thịnh hành việc xuyên không. Xuyên thành phế vật, xuyên thành đại năng, xuyên thành phản diện, xuyên thành người qua đường,… muôn hình muôn kiểu xuyên không, và Cố Dương trong tác phẩm Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng cũng đã đuổi kịp trào lưu này, nhưng hắn không xuyên thành bất kỳ ai cả, mà là xuyên cả cơ thể mình đến một thế giới kỳ lạ.
Vốn dĩ là người dân địa cầu, nhưng mở mắt ra đã thấy bản thân mình lạc đến một vùng quê lạ lẫm cách biệt với thế giới bên ngoài. Cố Dương dần dần biết được nơi đây là một thế giới mà chỉ có võ giả mới được người khác tôn trọng kính ngưỡng.
Chỉ có con đường trở thành võ giả thì mới có thể mở ra một tương lai tươi sáng, và tất nhiên Cố Dương nhanh chóng bắt tay vào việc theo đuổi con đường võ thuật này. Nhưng rất tiếc là tư chất quá kém, lại ở một vùng quê không có chút điều kiện nào, mãi tận hai năm mà chẳng có chút tiến bộ.
Là một kẻ xuyên không, Cố Dương cũng có được bàn tay vàng như bao kẻ xuyên không khác, nhưng cái hệ thống này lại là cái thứ nuốt tiền, có tiền thì mới hoạt động. Cũng chính vì thế mà mặc dù có bàn tay vàng trong tay nhưng hắn lại phải mất tận hai năm mới tích cóp đủ tiền tài khởi động bàn tay vàng.
Hệ thống mô phỏng nhân sinh mở ra giúp hắn có thể biết trước được hướng đi trong tương lai của bản thân, biết được mình sẽ chết năm bao nhiêu tuổi và chết như thế nào. Và sau khi mô phỏng ra cuộc đời tương lai thì hệ thống sẽ đưa ra 3 sự lựa chọn là được giữ lại cảnh giới, kinh nghiệm hoặc trí tuệ thời kỳ đỉnh phong của cuộc đời vừa mô phỏng. Đúng kiểu không làm mà vẫn có ăn, không luyện tập nhưng vẫn có được cảnh giới của mấy chục năm sau.
Cũng từ khi có hệ thống này, Cố Dương mới nhận ra được số phận của bản thân bất hạnh cỡ nào, mỗi một lần nhìn thấy tương lai hắn đều không có được kết cục tốt đẹp, và bên cạnh đó, không chỉ có mỗi chuyện sống chết, Cố Dương cũng nhận thấy rõ hiện thực rằng tư chất của hắn vô cùng kém. Nếu tính theo thời gian thực tế thì có lẽ phải mất cả trăm năm hắn mới đột phá được cảnh giới nếu không nhờ tới bàn tay vàng.
Có thể nói, tư chất của nam chính vô cùng kém, bàn tay vàng thì cũng không quá mạnh, nhưng nam chính là khá kiên nhẫn và có não. Khi đối mặt với đối thủ cũng không nói nhảm mà ra tay dứt khoát. Bên cạnh đó trong truyện cũng xuất hiện những mỹ nữ tuyệt sắc nhưng nam chính vẫn luôn kiên định với mục tiêu của bản thân chứ không mê luyến sắc đẹp.